Quán này lại thấy thiếu hơi nhạc

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Đôi khi những chuyện điên rồ và chết tiệt nhất lại xảy ra và bạn chẳng thể làm gì được với nó cả. Tôi cứ tưởng như cả cái ngày này nó không thể nào thốn hơn thì hôm nay đi thi, trời mưa, làm bài thi cảm tưởng chắc tôi không được 8 điểm để ăn thêm 1 môn A, ướt nhẹp người, suýt nữa tưởng bị cảm. Cái cảm giác Outcast khi ngồi trong phòng, nhìn ngang nhìn dọc mình chả quen biết đứa nào cả. Lọt vào tầm mắt tôi là một bà chị – tôi không hiểu sao tôi có cảm giác chị ta trông già hơn mình mặc dù chính tôi mới là cái thằng giống như ông già ở đó ( 1 thằng 98 ở giữa phòng thi của lũ 2000s ). Chị ta mặc đồ đen, nhìn phát biết ngay dân Goth, tay chị ta xăm dòng chữ: ” Forever in Dead ” ( Tôi cá là độ góc cạnh của chị ta phải cỡ GIGA mất rồi ). Chị ta thấy tôi nhìn chị ta, tôi cố gắng không để lộ nhưng chị ta biết tại sao tôi lại nhìn, chị ta không cố gắng che đi cái dòng chữ kia, ngược lại là 1 cái nhìn lạnh lùng, cứ như thể muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy. Đến giờ thi xong, khi đó trời vẫn đang mưa tầm tã khá là to, tất cả vẫn chỉ biết ngồi chờ cho trời ngớt bớt đi hoặc cục xúc hơn là lao thẳng ra ngoài một mạch… Bà chị lúc đó đã từ lúc nào ngồi lên một cái bàn ngay đằng sau tôi. Và đó là khi cái điều chết tiệt xảy ra một cách thật đúng lúc, chỉ vì lúc đó tôi đang định cố đeo tai nghe lại và bật bài The Ground Folds mà thế éo nào, bấm nhầm sang Three Days Grace, đúng lúc chưa kịp lắp tai nghe và cái giọng của Adam vang lên: ” Everytime we lie awake… ” . Bà chị thay đổi bất thình lình, bà chủ động bắt chuyện với tôi và hỏi tôi sinh năm bao nhiêu… Thì ra bà cũng chỉ hơn tôi có đúng 1 tuổi. Sở dĩ bà lại hỏi thế bởi bà nói với tôi: ” Chị chưa gặp đứa nào 99, 2000s ở đây lại mở Three Days Grace đâu ”

Sau một hồi trò chuyện, hóa ra lại moi ra rằng bà chị là một fan thứ thiệt của Him – ý tôi là nghe Goth Metal mà lại còn cũng thế hệ 2000s, các bạn nghĩ xác suất là bao nhiêu để một tình huống như này lại xảy ra cơ chứ ? Và dĩ nhiên, bà chị để mái tóc dài 2 bên hệt như Ville vậy, lẽ ra tôi nên nhận ra quả tóc điên dại đó sớm hơn =))). Và để test tôi một cách nhanh chóng và hiệu quả bà ấy hỏi tôi : ” Tình yêu là gì ” ? Và rất tỉnh táo, tôi nhanh trí đáp lại:

Không hiểu sao bà chị có phần hơi lao đao, hóa ra bà ấy lại éo biết bài này ? Không thể tin được ! UN Bờ LI VƠ BỒ ! Tưởng tượng bạn nghe nhạc của một ban Goth nói về tình yêu và cái chết và bạn còn chẳng hề đoán được ra họ sẽ THẬT SỰ viết một bài hát như thế này =))). Anyway cuộc trò chuyện tiếp tục và bà chị lại kể tôi nghe về những giai đoạn 2010 2011 trẻ trâu của bả. Thời đó bà kể rằng những Within Temptation, Lacuna Coil, và dĩ nhiên là những gã Viking huyền thoại Nightwish và những gã Thụy Sĩ Folk Metal như Elluviete …

Bà chị trêu tôi rằng: Nếu chỉ nhìn vào vẻ ngoài rồi nhắm mắt đoán bừa thì khá dễ thôi. Khi nhìn bả chắc chắn mọi người sẽ chỉ nhìn vào cái phần Edgy bên ngoài mà không hay nghĩ rằng bà khá dễ thương đôi khi. Bà nói rằng tính bả như trẻ con vậy, bà vẫn chưa muốn để cái thời trẻ trâu của mình qua đi giống như biết bao người. Tôi chợt chột dạ và nhìn lại mình một chút… Chẹp chẹp… 23 24 tuổi đầu rồi nhưng tôi cũng không muốn ném cái thằng Henro chết tiệt đó của ngày nào đi đâu… Vẫn còn rất nhiều thứ tôi còn chưa được trải nghiệm… Tôi cho rằng có lẽ cái thời trẻ trâu thật sự của tôi đã mất vào việc cố gắng phấn đấu học sinh giỏi chỉ để rồi nhận ra mình đã bị lừa… Đó hoàn toàn là sự thật dĩ nhiên, ngay từ những năm lớp 3 4 tôi đã bắt đầu học thêm chỉ để cày 9 10 và lên cấp 2 cũng vậy chỉ vì khi đó mẹ tôi cứ nói rằng được học sinh giỏi thì sau này cộng điểm lên các trường thi dễ thở hơn bla bla và đoán xem ? Tôi vẫn hạ cánh ở THPT Trần Nhân Tông Hà Nội thôi thưa quý vị, chẳng to tát gì lắm đâu. Sở dĩ tôi đã quá quen với cả khu đó bởi vì thằng anh trai chết tiệt từng là học sinh chuyên Pháp và y như rằng Bonus được giáo viên nhận mặt. Nghĩ cũng tội vì thằng anh tôi học tiếng Pháp vừa đúng cái thời điểm mà tiếng anh dần dần lên ngôi vào những năm 2005 2006 chết tiệt đó. Bà chị thì trái ngược lại, có vẻ như bả là tinh hoa của cả gia đình khi bả là người đầu tiên trong nhà đi học đại học. Nhưng đôi mắt bả buồn bã tâm sự: Rằng ở quê nhà của bà, có vẻ như cái việc này là một cái gì đó khá gánh nặng bởi bạn biết đấy: Khi mọi người nhìn chằm chằm vào bạn và họ kì vọng điều gì đó… Bà chị cũng như vậy. Đó là lí do tại sao bà lại chọn bài Angels vậy vì trong bài hát đó là 1 đoạn mà bà cho rằng là dành cho những người như bà vậy:

” This world may have failed you,
It doesn’t give you reason why.
You could have chosen a different path in life. ”

Chúng tôi ngồi buôn dưa lê bán dưa cà có lẽ phải khoảng thêm 1 2 tiếng trước khi trời thật sự ngớt hẳn. Bà chị lại tiếp tục ngồi chỉ nhạc và chúng tôi hỏi nhau một đống thứ linh tinh. Khá buồn cười khi bả bảo bà có học sơ qua về quản trị nhân lực và ở đó, họ mê tín đến một cách buồn cười khi có trò xem lòng bàn tay để bói toán vậy, bà chỉ vào tay tôi và nói rằng tôi sống khá dai nhưng đường tình khá phọt phẹt…  Nghĩ vừa cười vừa khóc khi… sheet… Mình chẳng có ai nhỉ ? Và đó là khi cái đầu ngu ngốc của tôi lại kể bà nghe về cái tên xuất hiện ngay trong đầu tôi khi nói đến cụm từ đơn độc đó: Edward Carnby ! Yên tâm là tôi không nói đến cả game với bả đâu, tôi chỉ spoil bà về chàng thám tử cô độc cô quả này thôi. 2 đứa hâm dở ngồi chém gió với nhau trên cái nền nhạc không thể thốn hơn khi xét đến context và hoàn cảnh

And so on… Tôi không thể nhớ nổi lần cuối cùng mình trò chuyện được với một người lạ nào mà lâu đến thế với tư cách là tôi thật sự nói chuyện chứ không hẳn là chỉ ngồi thụ động và nghe rồi gật gù… Và rồi thì mọi thứ cũng kết thúc, chúng tôi chào tạm biệt nhau và cả hai lủi thủi ra về. May mắn là tôi kịp xin được info của bả, câu cuối cùng mà tôi nói với bà rằng tôi sợ tôi F up đợt thi lần này thế nào thì bà chỉ trêu tôi rằng: ” Không pha nào thốn được như Damon Albarn đâu cưng ! ” và đầu tôi như trúng 1 cú Twist vậy… BÀ CHỊ NGHE CẢ BRITPOP và BRITROCK ư ? What da hell ? Nếu bạn biết thì bạn biết bà chị đang cố tình nhắc đến cái gì rồi đấy:

Anyway, tôi nghĩ tôi phải stop lại thôi, nếu bạn vẫn đọc đến đây thì chắc bạn đã nghe thằng hâm này buôn quá nhiều rồi. Chẳng trách đến lão chủ quán cũng trêu tôi…  Nhưng kệ lão và độ liêm sỉ của lão. Giờ thì xin lỗi, tôi nghĩ tôi phải đi và làm việc mình giỏi nhất lúc này tiếp đây, tôi tự hỏi có phải Tram76 bay màu từ lúc nào rồi không ?

HenryMason AKA TranVietBach
As your service

Cùng tác giả

Silent Hill 2 Remake – Nhiều điều để nói

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Wet – Công việc khỉ gió

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Chaos Break – Resident Evil phiên bản thuốc Steroid

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Quantum Theory – Góc cạnh, ngớ ngẩn, đẹp đẽ ?

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Cùng tác giả

Silent Hill 2 Remake – Nhiều điều để nói

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Wet – Công việc khỉ gió

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Chaos Break – Resident Evil phiên bản thuốc Steroid

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Quantum Theory – Góc cạnh, ngớ ngẩn, đẹp đẽ ?

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Henry Mason

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Silence is always beautiful, and a silent person is always more beautiful than one who talks

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện