Về cốt truyện của Baroque – Thế giới méo mó

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Baroque có một trong những bộ cốt truyện khá điên rồ và táo bạo xét đến bối cảnh của thời kì PS1. Đây là lúc mà bạn được chứng kiến những game như Shin Megami Tensei hay Persona ra đời và trở nên đình đám dàn theo thời gian. Tuy nhiên Baroque ra đời như là 1 thành quả của riêng nó và tôi tin bạn phần nào thấy 1 sự hấp dẫn điên rồ mà nó mang lại.

Cha đẻ của game là Kazunari Yonemitsu thành lập Sting! ban đầu vốn thiết kế game đa thể loại và vào ngành từ những năm cuối 8x. Baroque là 1 thành quả đúc kết từ những kinh nghiệm của ông và team ông từ các thể loại game JRPG Dungeon Crawler khi đó mà cụ thể như Treasure Hunter G. Và rồi thì năm 94 và 95 đó, Nhật Bản hứng chịu 2 vụ khủng bố khí độc Sarin của giáo phái Aleph – cầm đầu bởi Shoko Asahara. Yonemitsu sau đó nghĩ lại quãng thời gian này, ông chia sẻ rằng nó đã góp phần củng cố và bổ sung thêm cái ý tưởng của ông về một câu chuyện con người cố gắng tìm cách chữa lành tâm hồn và thể xác. Và một loạt các nghiên cứu về triết học và thần học đi sâu vào game. Game sẽ khá khó hiểu và ông Yonemitsu cũng tự build cả vũ trụ cho game, đồng nghĩa với vô vàn chủ đề, phân tích và biến Baroque thành 1 dạng game mà bạn phải chơi nhiều lần để hiểu. Cụm từ chủ đề của game: Baroque. Baroque là 1 từ gốc tiếng Pháp với một ngữ nghĩa khá đa dạng tuỳ theo cách hiểu của bạn: ví dụ như – Bizzare ( kì ảo ), Freak ( quái dị ), Odd ( Kì lạ ), Unstable ( không ổn định ),… Và nghĩa mà devs lẫn mọi người đều thích chọn nhất ở đây: ” Distort ” – méo mó. Ghép với 1 nghĩa khác trong danh từ liên quan đến tinh cầu, ngọc, gem –  which trong tiếng Bồ Đào Nha khi họ nói Barroco có nghĩa là viên ngọc méo mó ( Distort Pearl  ). Có lí do mà trong game những thứ hồi VT cho bạn hình ngọc trai và trong 2 nhân vật nữ yêu Main thì Eliza muốn có ” viên ngọc ” của Main để sinh ra một tinh ngọc của những con Littles – sinh vật trong game và bạn tiếp tục đưa lại cái thành quả này cho Alice để cô ấy lại có thể: Cảm nhận nỗi đau thêm một lần nữa… Các quái vật Meta-Being trong game bên cạnh việc được design dựa theo thiên chúa giáo, công giáo và bài Tarot, chúng được miêu tả là: Khi con người không còn kiểm soát được tâm trí, khi tội lỗi của họ ăn mòn họ, phần Baroque bên trong họ méo mó chiếm trọn họ… Và họ trở thành quái vật… Baroque cũng có thể hiểu chính là những gì làm nên chúng ta kể cả những khuyết điểm, đau thương, kí ức… Và trò chơi cố tô lên một cái triết lý quen thuộc đó là: Sống và học cách chấp nhận sự méo mó của bản thân, đừng bị nuốt chửng bởi mọi thứ… Nên bạn sẽ thấy game sẽ luôn nhắc đi nhắc lại một câu nói khắc sâu vào đầu bạn:

HOLD YOUR BAROQUE INSIDE “

” Giữ lấy viên ngọc bên trong ” hay nếu dịch theo ngữ nghĩa thì là ” Giữ lấy linh hồn bên trong ”

Trước khi đi vào với cốt truyện game thì còn nhớ tôi bảo Baroque có một tựa prequel là Baroque Syndrome không ? Tôi hứa là sẽ tóm tắt cái này thật nhanh thôi vì có 2 lí do chính: thứ nhất nó vẫn là 1 prequel của game nên nó ít nhiều giải thích cái Wtf gì diễn ra trước game và bối cảnh dẫn đến như trong game chính, và thứ hai là giải thích nhanh vì Baroque Syndrome không hề có sự tham gia của một số tác giả gốc bao gồm chính Yonemitsu nên nếu bạn vô tình chơi game hay đọc manga, bạn sẽ thấy rất nhiều plothole và nhiều cái chi tiết viết rời rạc không ăn nhập với game gốc, các chi tiết này sau đó vẫn được đưa vào bản Baroque Remake năm 2008 nhưng vẫn rời rạc, chưa vào cấu trúc hoàn chỉnh. Tôi sẽ cố để thật nhanh phần này nhưng sợ là có khi tất cả đều dài… Và tie in vào game luôn

Baroque Syndrome có 2 phiên bản Manga và Game như đã nói thì chắc bạn nên tìm bản Manga hơn vì nó là uncut, bản Game có tiếp tục cắt bớt contents hơn nữa để còn nhét thêm tương tác vào và có multiple routes, nên tôi cá tôi sẽ nói theo bản Manga hơn bởi vì bản game sẽ không buồn giải thích nhiều đoạn transition và nó cũng ko cho quá đủ context ( làm sau game gốc dĩ nhiên ). Syndrome mở màn với việc giới thiệu một nhóm các nhân vật chính thay vì 1. Cụ thể tóm tắt ở đây vì plot rất lằng nhằng, sẽ tốt hơn nếu bạn bám sát tên các nhân vật:

– Kitsune Kanazawa: main của Syndrome, sinh viên, làm ở cửa hàng buôn đồ cổ và giả kim, những món Baroque… Anh ta tham gia vào plot điều tra sâu hơn về Baroque, nạn tự sát hay những vụ cuồng sát, con người hoá thành những con quái vật Meta-Being, các phe và giáo phái đứng giật dây đằng sau.

– Ruby Watanabe: Một cô gái trẻ với tính cách nổi loạn cũng vướng vào loạt sự kiện của Baroque, cả cô và Kitsune có chút nào đó tình cảm với nhau khi xét đến thực tế là cả hai đã cùng nhau trải qua tất cả mọi chuyện… Người chết, kẻ quái vật,…

– Task Takada: Một thành viên của tập đoàn quân sự chính phủ cố gắng chống lại lũ Meta-Being và giữ mọi thứ trong tầm kiểm soát.

– Archangel: Tổng lãnh thiên thần, lãnh đạo hội Malkuth và có thể hiểu là phản diện chính của tất cả.

– Hội Malkuth: Giáo phái phản diện chính

– Hội Koriel: Giáo phái chống và phản Archangel

– Suzume Suzuki: Một trong những kẻ kéo Kitsune vào mọi chuyện, cũng chỉ muốn biết thực hư của những vụ cuồng sát Baroque

– Fumi Misakawa: Cũng trong nhóm 2 gã trên và vướng vào mớ bòng bong.

– Rie Saito: là 1 cô bé được Kitsune và Ruby giúp đỡ trong chương Interludium của Manga Syndrome, tuy nhiên bản Game Syndrome biến Rie là 1 lựa chọn liên quan hơn đến cốt truyện.

– Ami và Asaki: Cũng xuất hiện trong game Syndrome nhiều hơn manga Syndrome. Họ có khả năng ngoại cảm và thấy cả quái vật lẫn thiên thần

– Reika: Cũng xuất hiện chủ yếu trong bản Game Syndrome. Một người tình của một thành viên lãnh đạo cấp cao của hội Koriel, cô bị Archangel và Malkuth đưa vào một loạt thí nghiệm dẫn đến kích động God, tạo ra quái vật Meta-Being, đẩy thế giới đến méo mó và cũng là 1 nguyên nhân chính giải thích cho sự tức giận, chống trả của hội Koriel với Archangel.


Trong tương lai khi mà công nghệ và khoa học đã phát triển đến một mức khá điên rồ đủ để người ta bắt đầu đào vào tôn giáo và tìm kiếm ” hình ảnh ” thật sự của Chúa… Và họ làm điều đó thông qua việc sử dụng sức mạnh của những siêu máy tính, không gian ảo, và một loạt thứ khoa học, các giáo phái rồi hiện tượng siêu nhiên khác. Một trong những giáo phái thống trị nổi lên nhanh chóng là Malkuth Order – tự xưng là được chỉ huy bởi tổng lãnh thiên thần ( Archangel – một nhân vật quan trọng của Baroque ), chúng thực hiện nhiều thí nghiệm ngầm và tìm cách kích động Chúa cũng như thế giới thần học, gây ra một loạt sự vụ báo động.  Kitsune Kanazawa là 1 sinh viên Nhật Bản người mà cũng vô tình vướng vào 1 loạt các vụ án mạng có yếu tố siêu nhiên và đen đủi thay, khi các bạn của cậu cũng dính vào những thứ này và cậu quyết tâm lên đường vén màn tất cả. Trước đó, Fumi Anzai – 1 nữ sinh khác vướng vào một bê bối tình nghi rằng cô giết hại 1 bạn học của mình. Trong buổi thẩm vấn có sự có mặt của các bác sĩ tâm lý, Yumi nói 1 loạt những điều khó hiểu từ con mắt, senseball ( con ngươi ), sensesphere ( tinh cầu – cái mà chuyển đồ trong game gốc, tuy nhiên trong này tác dụng của nó được bổ sung và ví von như các thiết bị do thám của Chúa hay thần, vào thế giới thực ). Cô không bao giờ bị khởi tố và vụ án nhanh chóng kết thúc khi họ phát hiện chính Yumi không rõ là tự sát hay bị sát hại… Xác của cô bé có phát hiện những tế bào lạ mà không phải của người lẫn được tìm thấy trong khoa học, họ bắt đầu hoài nghi về cái sensesphere kia ? Phải chăng Yumi đã hợp thể với nó ? ( Hợp thể ở đây là Fuse – giống với Fuse trong game ). Cái chết của Fumi là 1 trong những vụ án mạng Baroque đầu tiên, kéo theo sau đó là hàng trăm nếu không muốn nói hàng nghìn cái chết khác. Chỉ tính riêng vào thời điểm mà Kitsune nhìn vào điều tra thì trong 1 năm có 73 vụ, chia thành tuần thành tháng, có thể một chu kì không rõ ràng – 5 cho đến 10 người sẽ chết và họ đều có nhiều lí do lẫn hoài nghi riêng. Điểm chung của các nạn nhân là họ đều để lại đằng sau những tinh cầu méo mó của họ ( Baroque ). Kitsune về sau gặp Yuzume và Fumi Misakawa- 1 gã bạn khác cũng dính vào chuyện này, họ gặp nhau trực tiếp cũng như tương tác với nhau lên mạng để bàn về cách thâm nhập hệ thống an ninh của các cơ quan và viện nghiên cứu chính phủ, đào thật sâu vào những báo cáo về sensesphere. Một giả thiết được đưa ra là: Sensesphere bằng 1 ma lực nào đó khuếch đại những viên ngọc của mọi người ( Baroque inside ). Các báo cáo tiếp tục nhắc về các phương pháp tìm cách định vị những sensesphere này, sự xuất hiện của cả quái vật lẫn thiên thần… Khải huyền ? Có lẽ đúng theo một cách nào đó trong context của game. Baroque Syndrome nhanh chóng giới thiệu tiếp đến người chơi về Grosteque – tức những sinh vật Meta Being mà bạn thấy trong game. Kitsune nhanh chóng làm quen với Ruby Watanabe – 1 cô nàng cũng hứng thú đến việc điều tra sự điên rồ này. Họ muốn biết thực hư về những con Meta Being bằng cách nào vốn dĩ chỉ là những tưởng tượng của con người về quái vật giờ đang trở thành hiện thực. Lần theo manh mối ra đến rìa ngoại ô thành phố vào giữa buổi đêm giông, một trong những địa điểm án mạng khi trước và cả 2 nhanh chóng chạm trán một con Meta Being đầu tiên. Kitsune né lộn nhào trong gang tấc cùng với Ruby, họ được tận mắt chứng kiến hình thù con quái vật . Một tảng bị thịt hình tam giác ngược có những phần bùi nhùi màu nâu sủi lên như bụi, đầu của nó cong vào vị trí lẽ ra là vai của con người. Hai cánh tay uể oải treo trên đó, những ngón tay kết thúc bằng những móng vuốt sắc nhọn như móng chim.
Nó im lặng, nhưng đáng sợ với hai con mắt trống rỗng của nó nằm cạnh nhau, đang quan sát cả hai người từ bên trong cái hốc trống rỗng nằm trên đầu nó. Sau một trận vật lộn, Ruby bị thương và xây xát trong khi Kitsune cũng kiệt quệ sức lực và dùng hết toàn bộ số đạn anh ta có từ khẩu súng lục cá nhân. Họ chỉ may mắn thoát chết trong gang tấc khi được cứu bởi Task Takada – 1 thành viên của một nhóm thợ săn với mục đích là săn lùng và nghiên cứu những con Meta- Being. Task dạy Kitsune và Ruby rằng cách để những người bình thường như họ tiêu diệt được đám Meta-Being đó chính là phải trừ khử đến từng phần từng mảng của chúng, họ bắn cho đến tận khi chúng chỉ còn là những phần thịt bùi nhùi như cháo, tiếp tục chặt đến cả xương khúc của chúng, đốt chúng, giật chúng, axit, nước… Tất tần tật. Nhóm thợ săn của Task nói đúng hơn là một tập đoàn quân, được tài trợ và nhận lệnh trực tiếp từ cấp cao của chính phủ, trang bị tận răng theo chuẩn quân đội, họ được thành lập trước bối cảnh đám Meta-Being gia tăng chóng mặt và sớm hay muộn thì truyền thông và giới chức cũng sẽ phải hoang mang không để yên được. Kitsune lần đầu tiên trong đời cảm thấy hoang mang, bồn chồn tự hỏi rằng một tên nhóc làm ở tiệm bán đồ cổ và đồ giả kim làm thế nào mà có cuộc sống sẽ thay đổi nhanh chóng thế này. Sau đó anh tiếp tục tìm cách liên lạc với Suzume và Fumi về tình hình căng thẳng bên ngoài. Chỉ mất có 99 ngày, trước tình hình căng thẳng gia tăng và ngay lập tức, chính phủ và các giới chức đã phải thừa nhận rằng lũ quái vật Meta-Being tồn tại trước công chúng, báo chí và truyền thông gia sức trấn an dân cư, lệnh giới nghiêm bắt đầu được ban ra, các tổ chức nhanh chóng mới được thành lập để hỗ trợ cho mọi công tác, tập đoàn quân của Task chính thức được hợp pháp hoá và được cấp nhiều quyền hạn hơn trong việc truy quét và đối phó với những con Meta-Being. Về sau trong một loạt nỗ lực chạm trán với nhóm Malkuth, được phiêu lưu sâu hơn vào toà tháp thần kinh Nerve Tower dẫn cả Kitsune và Ruby lần theo một manh mối về Suzume Suzuki, bạn thân của Kitsune và cũng là 1 cậu bé khác được hội Malkuth chọn để làm một thiên thần, có cánh như Archangel. Vì lúc này bối cảnh đã rất cận kề với tận thế, gần như là kết thúc nên tất cả những gì còn lại lúc này là 1 nỗ lực cuối cùng cố gắng để hiểu thực hư về Malkuth và Archangel, chiến đấu và ngăn chặn chúng. Kitsune thực sự cho thấy khả năng của bản thân khi đứng combat được với Archangel và sống sót qua trận đấu  Khi đã không còn gì để chiến đấu và gần cuối con đường, mọi hi vọng dường như là vô nghĩa, cả Kitsune và Ruby bắt đầu rơi vào trạng thái ” Baroque ” của họ, trong khi Ruby mọc cánh thiên thần thì Kitsune cũng tự nhận thức rằng khi anh ấy từ bỏ hay không chịu nổi nữa, Baroque sẽ chiếm lấy anh ấy và anh ấy sẽ trở thành quái vật, cảm thấy rằng mình đang tan chảy và biến mất dần dần… Số phận của nhiều người còn lại cũng coi như là đã chết, hoá quái vật etc…

Nếu bạn chơi game Baroque Syndrome thay vì cuốn Manga thì trò chơi sẽ cắt ngắn lại từ phân đoạn bắt đầu gặp Ruby, mục đích là để chia Routes và bắt đầu thêm thắt tình tiết đúng lý không có trong manga. Trên thực tế, nếu không tính game gốc Baroque, thì bản Remake International của Baroque năm 2008 có một phần bị loạn và plothole, rắc rối chút khi họ cố nhét cả manga và game của Baroque Syndrome vào mà không sửa những chỗ hổng hay tập trung lại route nào mới là canon. Các routes của game ở đây là:

– Ruby route: coi như là canon vì nó đi theo truyện, có đảo sự kiện nhưng kết thúc vẫn là Ruby và Kitsune đều sẽ không qua khỏi. Kitsune vẫn gửi kịp 1 bức thư theo đó là đến với main của Baroque

– Rie route: Rie cũng là 1 người bạn thân của Kitsune, vai trò của cô ấy có thể thay thế Ruby trong truyện. Vẫn giống như những khúc cao trào, Kitsune và Ruby vẫn đến toà tháp thần kinh Nerve Tower, vẫn chạm trán hội Malkuth, tuy nhiên Ruby vẫn ra đi trong khi Kitsune bằng 1 phép màu may mắn sống sót còn Rie được chọn để trở thành 1 thiên thần. Cô nhìn thấy 1 chút tương lai trong sáng hơn so với kết cục như ở Baroque, gợi ý là route này đã tác động và thay đổi cái gì đó trong dòng thời gian nên sự kiện tận thế ở Baroque không xảy ra hoặc bị đẩy lùi.

– Ami route: Ami Tayura là 1 bà đồng có tiếng, nếu là trong truyện cô ấy sẽ chỉ xuất hiện lúc gần cuối của 1 chương gọi là Interludium. Kitsune vẫn đi cùng Ruby, nhưng lần này là đi điều tra về Ami và cô chị song sanh Asaki. Về sau họ học được rằng hội Malkuth chủ mưu mọi chuyện trong đó có dự án nhân bản Ami và Asaki, hay nói đúng hơn 2 người con gái này là do hội tạo ra với mục đích đưa cái ngày tận thế trong game đến gần hơn. Kết thúc routes, tất cả chết hết trong khi Kitsune là người còn sống cuối cùng, mọi thứ vẫn theo đúng con đường diệt vong đến với game chính, Kitsune về sau có hoá thành quái vật từ Baroque của mình hay không thì là kết mở.

– Reika route: theo Ami route đến khi họ cho bạn lựa chọn để được cứu bởi 1 thành viên Koriel khỏi tay của một con quái vật Meta-Being gọi là Reika. Tay thành viên Koriel kia tiết lộ rằng phe Koriel nổi loạn chống lại Archangel và Malkuth xuất phát từ việc Archangel quá điên rồ khi hi sinh hết người này người nọ vào những cuộc thử nghiệm, Reika cũng là 1 người bị đem hi sinh và là 1 người tình của một thành viên lãnh đạo hội Koriel. Mọi chuyện tiếp theo vẫn diễn ra như trong chuyện, Ruby ra đi, Kitsune vẫn hoá Baroque, hội Malkuth vẫn tiếp tục theo dõi chặt những kẻ còn sống sót của Koriel và tình hình bên ngoài toà tháp. Ngày tận thế vẫn sẽ đến như game gốc.

Nếu là truyện thì trước khi đến với kết thúc của Kitsune thì Baroque Syndrome giới thiệu nốt một chương cuối gọi là interludium – 1 chương showcase một chút event ở khoảng gần cuối tác phẩm. Task đến thăm Kitsune ở bệnh viện, rồi ở cửa hàng Baroque của mình, Ruby cũng thường tới lui để thăm anh. Chương này được viết để có cảm giác như Kitsune tìm được thiên đường của mình trong khi thân xác sẽ hoá thành một quái vật như Baroque. Trên thực tế toàn bộ chủ đề của chương này nói về cá nhân Kitsune và Ruby một chút, cách họ hiểu và suy nghĩ về Baroque, kết thúc chương là khoảnh khắc mà Kitsune suy nghĩ rằng nếu như tất cả là sự thật hay ảo mộng của mình, 1 ảo mộng mà anh được sống và vui vẻ cùng Ruby, không phải chứng kiến cô ấy lẫn những người bạn lần lượt ra đi, trước khi anh ta chìm mãi vào ảo mộng, dùng máy tính và làm nốt một bức thư cuối cùng gửi tới một thành viên Koriel bên trong giáo phái Malkuth/ nhân vật chính của maingame Baroque…


So để tổng kết lại nhanh gọn tựa prequel Baroque Syndrome thì giáo phái Malkuth (Game gốc ) cố tình làm một loạt thử nghiệm, kích động God và thế giới quan của God, gây ra hiện tượng thế giới biến dạng, con người cũng biến dạng thành quái vật, Kitsune Kanazawa và đồng bọn chỉ cố điều tra và khám phá nguồn gốc của lũ quái vật Meta-Being, việc tìm ra giải pháp cho tất cả là bất khả thi, Archangel (Game gốc) là phản diện chính, phe Koriel (Game gốc ) muốn nổi loạn chống lại cả Malkuth và Archangel, toà tháp Thần Kinh Nerve Tower dần dần mọc lên và dẫn thẳng đến sự kiện tận thế ( Blaze ) ở game gốc, toàn bộ các nhân vật chính của Syndrome chết hoặc hoá thành quái vật và không được nhắc đến trong game gốc.

 

Và giờ là đến với Main Event của Baroque: Dĩ nhiên là tôi sẽ có lưu ý các chi tiết của bản gốc so với retcon của Remake. Ở đây được kể theo lối tường thuật của gameplay, hãy hình dung rằng bạn đang chơi game lần đầu, không biết gì cả thì cứ phải làm mấy lần playthrough.

Ngày 14 tháng 5 năm 2032, thế giới chính thức tận thế và diệt vong bởi 1 cơn hạn hán lớn quét sạch phần lớn sự sống. ( Trong game gọi là Blaze – The Great Heat ). Những con quái vật Meta-Being mọc lên từ khắp nơi, roaming cả bên ngoài lẫn trong toà tháp giống như những sự kiện đã xảy ra ở Syndrome. Những con người còn sống sót thì một là quay sang giáo hội Malkuth như là tìm kiếm sự che chở hay cuồng giáo tin tưởng, trong khi nhiều kẻ kém may mắn hơn thì bị ảnh hưởng bởi phần Baroque của họ, không hoá thành quái vật nhưng sự đột biến và méo mó vẫn là đủ để khiến họ phải đau đớn tột cùng mà lang thang trên phố. Lúc này hội Malkuth đang tiến hành nhân bản hàng loạt trên diện rộng một đối tượng thử nghiệm tiềm năng của chúng. Đối tượng này duy trì và giữ lại được toàn bộ hình dáng nguyên vẹn của con người, cũng phần nào đó bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng Baroque nhưng không quá nặng nề, kí ức của hắn đã mất mát đi nhiều. Các bản sao này được thả lần lượt ra ngoài, tiếp tục phục vụ mục đích của Archangel và Malkuth, phiêu lưu sâu hơn vào toà tháp… Và đây là câu chuyện của cậu.

Một ngày không xa xôi khỏi cái thời khắc định mệnh đó, cậu tỉnh lại trên nền đất trước cổng của phòng nghiên cứu, trên người là những lớp áo khoác dài, bầu trời đỏ máu, từng bức tường công nghiệp hoen gỉ cho thấy 1 thành phố đã từng có sức sống nay là cái xác khô của thép, gạch và bê tông. Quay sang phía cửa là một tên hộ vệ to lớn canh gác nơi này ( Sentry Angel ). Hắn nói: ” Đừng đến đây ! Đến Toà Tháp Thần Kinh ở xa xôi kia kìa ! “… Bất cứ nỗ lực nào để tranh cãi với gã to xác này đều bất thành văn. ” Cậu không thể đi chỗ khác được hay sao ? ” Hắn tiếp tục nói. Trên từng bước chân nóng rực và nặng nề, những người ngoài với hình thù biến dạng cũng chẳng hề khá hơn hay giúp ích được gì khi chính họ cũng đang méo mó vặn vẹo với cơ thể của mình. Một ông tiến sĩ với chiếc cổ dài như hươu cao cổ, một cô bé với đầu đầy những chiếc sừng, một gã gầy nhom đeo cái quan tài sở hữu cả một phân khúc của mình, một con người biến dạng cuốn trong bao với những xiềng xích… Tất cả họ trông thật kì dị và đau đớn. Họ chẳng thể nhớ nổi những cái tên của mình, họ gọi nhau bằng những cái biệt danh như chính hình thù méo mó của họ: Neck-Thing hay Long Neck ( Cái Cổ ), Horned Woman hay Horned Girl ( Tiểu thư Sừng ), Coffin Man ( Ngài quan tài ), Sack-Thing hay Bagged One ( Cái Bao ). Neck-Thing nói với cậu: ” Tôi nghe thấy những âm thanh kì lạ phát ra từ toà tháp kia ”

” Aghhh Mắt tôi đang đảo điên liên tục… Tôi không kiểm soát được chúng ” – Horned Woman đau đớn

” Những tên thiên thần giả mạo đang nói: Hãy đến thẳng toà tháp đi kìa ” – Bằng 1 phép màu nào đó, dường như Sack-Thing nhớ được tiếng nói của người khác.

Coffinman luôn trong trạng thái tức tối và lèm bèm: ” Nếu mày ra kia, chỉ có những con cá biến dạng thôi, ra chỗ kia kìa, đi mà gặp ngài Tổng Lãnh ( Archangel ) ”

Cậu bé mất trí ngơ ngác yếu ớt không có bất cứ lựa chọn nào ngoài phiêu lưu sâu hơn vào toà tháp. Đúng là có một tên tự xưng là Tổng Lãnh Thiên Thần đứng ở trước cổng toà tháp, hắn đưa cậu một thứ vũ khí kì lạ – The Angelic Rifle, bảo cậu rằng bên trong toà tháp là Chúa đang ngự trị – thanh tẩy Chúa là thanh tẩy thế giới và cứu lấy tất cả.

Toà tháp lúc này chỉ có 5 tầng, với những con quái vật không quá khó để đối phó thế nhưng vì quá yếu, cậu gục xuống lúc này và nhắm mắt… Vậy ra cái chết trông như thế này…

Kết thúc lần đầu tiên. ( Như đã nói, trong game không có Game Over, bạn sẽ tái sinh qua các bản sao và tiếp tục khám phá thế giới, tìm cách đi tiếp cốt truyện )

Trong phòng thí nghiệm, những tên bác học điên tiếp tục hét thật to: ” Tăng hết công suất và nồng độ ” – ” Nhưng thưa ngài, buồng đang chạy hết khả năng rồi, nếu cố nữa tôi sợ… ” – ” Cứ làm đi, đừng lo, cậu ta sẽ chịu được… ”

Mở mắt ra thêm một lần nữa, lại là bầu trời màu đỏ, và lại là cái màu công nghiệp hoen gỉ đó thêm một lần nữa ? Phải chăng tất cả chỉ là 1 giấc mơ ? Hay cái chết là thật ? Chuyện gì đã xảy ra ? Cậu bé lại đứng dậy, quay ra phía tên gác cổng phòng thí nghiệm, lần này dường như hắn biết gì đó, nói một giọng trầm và buồn hơn: ” Tôi biết làm gì đây ? Tôi băn khoăn mình nên làm gì… Khi tất cả như thế này ? Tôi tự hỏi nếu chúng ta có được trao cho bất kì lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục biến dạng ? “. Hắn tiếp tục nói: ” Đừng cố gắng, kể cả nếu như cậu có cố vào phòng thí nghiệm, tôi không nghĩ là sự khổ sở của cậu sẽ cứ biến mất đâu. Thậm chí còn tệ hơn nhiều… ”

Lại tiếp tục lang thang, mọi người vẫn đau đớn và méo mó. Neck Thing dường như đã để ý rằng cậu bé bị câm, nhưng vẫn cố gắng khẩn cầu: ” Đừng có đứng nhìn chằm chằm thế chứ ? Nói gì đó đi… Cậu bị câm sao ? “, vặn vẹo cái cổ rồi tiếp tục: ” Thằng cha Quan Tài đó khiến tôi ghê tởm. Hắn dám to gan đi làm cái trò kiếm chác từ khu hầm mộ như vậy… ” Neck Thing lèm bèm.

Horned Girl điềm nhiên hơn, với một sự bất ngờ: ” Sừng ? Cô, cậu là ai ?, có phải cô cậu đang nói đúng những gì tôi nghĩ ? Dừng lại đi ! ” và cậu bé tội nghiệp khám phá ra rằng Horned Woman có thể đọc được suy nghĩ của người khác, trong đó có cả cậu.

Sack-Thing nói: ” Như nhà thơ Hertel từng nói: Trong một thế giới kì dị, vẫn có một vẻ đẹp khó tả của sự méo mó ”

Archangel vẫn ở trước cổng toà tháp, lại đợi chờ: ” Cậu có nhớ gì không ? “, lại đưa ra khẩu Angelic Rifle: ” Giữ nó cho thật cẩn thận vào, việc cậu sử dụng nó rất là hệ trọng đấy. Cậu phải giữ và sử dụng nó ” tiếp tục dẫn cậu bé vào toà tháp. Cậu tự hỏi nếu lần này cậu thành công không và rồi lại tiếp tục.

Toà tháp lúc này đã có sự xáo trộn nhất định, không còn là 5 tầng nữa mà là 10 tầng, lũ quái vật vẫn tồn tại… Đi được đến tầng 2 thì một kí ức lạ lùng hùa về với cậu, hình ảnh của một cậu bé khác: ” Ai trong chúng ta sẽ phải chết đây ? ” Câu hỏi vang vọng trong đầu cậu. Và những con người kì lạ bắt đầu xuất hiện ở đây. Cũng ở tầng 2 này cậu bắt gặp hình bóng của những người con gái. Một người lướt đi trên mặt nước, tự xưng là Alice, có vẻ quen biết cậu với một giọng điệu trách móc khó tả: ” Anh không nhớ sao ? Anh khiến tâm trí em rơi vào hỗn loạn, thôi nào ! Nghiêm túc lên đi. Mọi thứ là 1 trò chơi với anh sao ? Có đúng không ? Vậy ra trò chơi là thế đấy ! Anh đúng là không thể tin nổi ? ” Cô bé cứ lướt và cứ hét lên… Người còn lại là Eliza, cô bé dẫn cậu đi xuyên qua những bức tường, khẩn cầu ” Nước tinh khiết ( Pure Water ), của anh… Hãy rời đi… Cần nó… ” Cậu bé lại tiếp tục phiêu lưu sâu hơn vào toà tháp. Ở tầng 5 có một bà lão tốt bụng với tướng xem bói, bà nói những thứ như là gợi ý giải pháp cho cậu: ” Cho dù cậu có lặp đi lặp lại biết bao nhiêu lần nữa, đừng bao giờ đi mà lảng tránh 2 thiếu nữ đó, họ rất quan trọng với cậu ” khi cậu cho bà đồ thì bà đưa lại cho cậu còn nhiều hơn ( Trong gameplay nếu ném item ngẫu nhiên cho bà, bà sẵn sàng cho lại nhiều đồ hơn cũng ngẫu nhiên như vậy ), bà lại nói: ” Có một vết sẹo trên eo của cậu, vết sẹo lớn đó ẩn sâu dưới những lớp áo này… Và chúng không hề là vết thương của cơn đại hạn hán ( The Great Heat-Blaze ) “. Bà chia sẻ nhiều thứ, rằng khi thế giới vẫn còn bình thường bà là diễn viên của một nhà hát kịch, khi thảm hoạ xảy ra thì bằng 1 phép màu nào đó bà ” hợp thể ” cùng với một Sensesphere ( Giống Yumi Anzai ở Baroque Syndrome ), nhờ đó bà sống sót nhưng cái giá phải trả là bà bị kẹt ở một chỗ, vĩnh viễn thối rũa ra ( rot ), dường như sự thống khổ vẫn là rất dài. Bà nói nốt câu cuối ” Trên tay cậu vương rất nhiều máu… Máu mà không bao giờ rửa sạch được ). Đâu đó ở tầng 7 có một nhà khoa học quái dị với 2 cái đầu Urim và Thummim, họ khoác trên mình chiếc áo cùng với kí hiệu của cái phòng thí nghiệm nơi cậu tỉnh lại trước cổng, có vẻ nó gọi là giáo hội Malkuth…

Thummim: Hình như tôi thấy cậu ở đâu đó rồi thì phải ?

Urim: Khi nào ấy nhỉ ?

Thummim: A đúng rồi ! Từ trước cơn Đại Hạn Hán !

Urim: Anh bạn à… Tôi chả biết cái quái gì nữa

Họ kể cậu nghe về Neck-Thing.

Thummim: Cậu biết cái gã cổ kều đó à ?

Urim: Hắn khóc mếu máo khi trông thấy cái thứ chất lỏng bảo quản đó ( cultivation fluid )

Thummim: Hắn từng là 1 đồng nghiệp của chúng tôi ngày trước.

Urim: Tôi không hiểu tại sao hắn lại bỏ đi như vậy.

Hai tên này đòi ăn mãi, khi ăn đủ thì trả ơn cậu bé bằng 1 thanh kiếm. Thummim hay lẩm bẩm: ” Cậu biết đấy ? Cậu nên quên hoàn toàn cái quá khứ đau thương đi và tự tạo ra một cái mới “, Urim: ” Giờ ai cũng méo mó hết cả rồi “, Thummim đáp lại: ” Đó là lí do tại sao thật là sai lầm khi phán xét 1 ai đó dựa trên sự méo mó của họ ” ( Baroque ). Tầng thứ 8 là một tên điên ôm khư khư cái hộp, Box-Thing, họ gọi ông ta như vậy. Ông ta nói rằng con gái ông ta ở trong chiếc hộp, nếu có một sức mạnh thiêng liêng, ông ta có thể đoàn tụ với con bé. Tiếng khóc của người cha nghe thảm thiết, ông ta lại tiếp tục kể: ” Lẽ ra nếu có thể, tôi ước gì mình mới là kẻ phải chết chứ không phải con bé… Thật là day dứt khi phải nói lời tạm biệt với người mà cậu yêu thương như vậy, tôi nói tạm biệt với con bé… Cũng chỉ vì hạnh phúc của nó… Có lẽ tôi cũng nên chết đi ? “. Xuống tầng 9, và cậu tìm thấy Archangel, trong trạng thái nửa sống nửa chết, bị găm xuyên mũi giáo. Lão bảo cậu rằng cách duy nhất để chấm dứt sự thống khổ đó là cậu phải thanh tẩy Chúa, bắn khẩu súng lão đã đưa cậu lúc đầu cổng vào toà tháp… Bắn nó vào vị chúa ở dưới đây. Cậu nghe theo và nhảy thật sâu xuống tinh cầu sensesphere mà lão bảo. Đây là một không gian với những đường nét ảo của máy tính, đi thẳng lần theo các mạch dây và cậu tìm thấy…. ” Chúa “, đó là hình hài cơ trông giống của 1 phụ nữ, gắn chặt vào thứ như một cỗ máy, từng cỗ dây có nhịp đập như nhịp tim, sống động và trông rợn ngợp… ” Chúa ” lặp đi lặp lại 1 câu nói với kẻ đang đứng trước mình là cậu bé: ” Đừng phát điên, đừng phát điên, đừng phát điên… ” ( Don’t go mad ), cậu chắc tay súng, bắn cái thứ mà archangel bảo cậu, ” Chúa ” tan biến… Cậu thở phào nhẹ nhõm trước khi chết chìm vào hư vô… Trong giấc mơ của cậu dường như là 1 điều gì đó được đánh thức lại: Hình ảnh của toà tháp, cậu đang đứng ở một tầng cao, ngắm nhìn bên ngoài. Thế nhưng bên dưới lại có một hình ảnh khác của cậu… 2 con người… Cậu ngã xuống tự quyên sinh và người kia chạy ra để đỡ… Rồi phập… Giấc mơ kết thúc.

Kết thúc lần hai.

 

Lại một lần nữa, cậu mở mắt, lại là bầu trời đỏ, khung cảnh quen thuộc, gã gác cổng phòng thí nghiệm như thường lệ… Cậu bé lúc này bắt đầu nhận thức điều gì đó không ổn ? Archangel hứa là nếu giết được ” Chúa ” thì mọi chuyện sẽ quay trở lại bình thường mà ? Tại sao giờ mọi thứ trông vẫn như thế này ? Hay nói đúng hơn, nếu có sự thay đổi thì cái gì thay đổi ? Mà sao cậu chẳng cảm thấy gì ? Phải chăng đây là vòng lặp ? Tên gác cổng bắt đầu trông thấy sự bối rối trên gương mặt cậu và nói: ” Chuyện gì vậy ? Tôi để ý hình như tâm trạng mọi người gần đây hơi khác thường ? Cậu đang nghĩ về điều gì ? ” Hắn tiếp tục: ” Nếu cậu muốn chết hay gì cũng được. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Không có một giới hạn nào ở đây cả, nên hãy cứ chết đi đừng sợ “… Hắn khiến cậu chắc nịch về vòng lặp và chẳng có rắc rối nào kết thúc ở đây cả, đáp án của điều cậu cần vẫn là một ẩn số.

Đằng xa, Neck-Thing đang rất thèm khát những trái tim, ông ta hỏi cậu có thể cho đi tất cả những trái tim cậu vứt ra từ toà tháp trong những lần trước không. Vừa nhai ngấu nghiến vừa nói: ” Tất cả mọi người trở nên biến dạng khi mà ánh sáng trắng đó ập đến. Tôi nghĩ là những gì tôi đã làm trong quá khứ đóng góp một phần cho chuyện đó… Nhưng tôi… Mọi thứ với tôi đã rất đau đớn rồi, đau lắm… ” Ông mếu và buồn: ” Tôi vẫn có thể nghe thấy âm thanh kêu cứu đau đớn của những tiểu sinh linh ( The Littles ), chúng vẫn luôn gào thét, không ngừng nghỉ ” Nhớ lại chuyện mà Thummim và Urim kể về chất lỏng bảo quản, cậu nghĩ rằng nếu Neck-Thing thấy thứ đó từ phản ứng và lời nói cậu có thể đào được thêm thông tin

Tiểu thư sừng Horned Woman nhìn thấy cậu bé, và như thường lệ mọi suy nghĩ của cậu lại tuôn hết ra qua giọng của tiểu thư: ” Tôi dần nhớ lại những thứ nhỏ nhặt, vết sẹo trên eo tôi là một kí ức từ quá khứ, khi tôi mất thứ gì đó quan trọng với mình. Nhưng chuyện gì thật sự xảy ra với tôi ? Tại sao chỉ có cảm giác của tội lỗi còn vương vấn lại ? ”

Sack-Thing lại đọc to những lời từ đâu: ” Những thiên thần giả mạo đang nói: chúng ta vừa khám phá ra một sức mạnh vĩ đại nhất trên thế giới này “. ” Tiến sĩ Noda nói: thứ sức mạnh mà những thiên thần giả mạo khám phá ra là tối thượng. Thế giới đã bị nhào nặn bởi một lũ cuồng giáo ! ” Lúc này cậu bé bắt đầu chú ý đến 2 từ các thiên thần giả mạo và lũ cuồng giáo. Dường như đang có một cuộc chiến tranh, giáo hội Malkuth vẫn ở trong phòng thí nghiệm và một vài thành viên rải rác trong toà tháp – điều mà cậu nhớ được trong lần phiêu lưu trước. Vậy câu hỏi bây giờ là : phe còn lại đâu ? Và cuộc chiến rốt cuộc là về cái gì.

Đang định đến trước cổng toà tháp, tên quan tài Coffin-Man mời cậu nán lại để thử vài cái tầng mà hắn đào, hắn nói: ai cũng cần hướng dẫn và hứa cho cậu giữ toàn bộ đồ mà cậu kiếm được. ( cơ chế sub-tutorial không bắt buộc trong game, bạn có thể kiếm thêm ít đồ nếu vào dungeon của Coffinman. Tuy nhiên mỗi lần chết đi sống lại hắn chỉ cho bạn 1 cơ hội )

Lại đứng trước cổng toà tháp, vẫn như thường lệ, Archangel lại hiện ra, lại ném khẩu súng cho cậu. Tuy nhiên lần này khác với lần trước, cậu cảnh giác hơn với Archangel. Hắn thấy vẻ cẩn trọng của cậu, bắt đầu đánh vào tâm lý: ” Ta nghĩ là cậu thật đáng thương, bị dày vò trừng phạt bởi cảm giác của một tội lỗi mà cậu còn chẳng nhớ nếu nó có phải là của cậu hay là cái gì ? “. ” Có một cách để chữa lành cảm giác đó, chuộc lại lỗi lầm của cậu. Ta dám chắc cậu biết và cảm nhận được. Hãy đi đi, đi vào toà tháp đi. ” Cậu bé lại ấm ức đi vào nhưng đồng thời cậu cũng hiểu rằng, bên trong toà tháp có thể là bằng chứng cũng như kí ức của cậu, cậu cần biết.

Lại xuống tầng 2 như thường, gương mặt quen thuộc ùa về: ” Cậu có nhớ vết sẹo của chúng ta ? Phải chăng chúng ta đã quên đi vì sao chúng ta có vết sẹo đó ? ” Toà tháp dường như lại thay đổi và mở rộng, cậu nghĩ giờ nó đã phải là 20 tầng.

Gặp lại Eliza và Alice. Eliza vẫn đòi nước tinh khiết của cậu, cậu thắc mắc tóm lại nó là cái gì và tìm đâu. Alice trong khi đó vẫn gắt gỏng: ” Chà, anh bị xé toạc ra hai lần rồi đấy nhỉ ? “. ” Nếu anh muốn thì cứ lặp đi lặp lại mọi thứ liên tục đi. Chẳng sao đâu. Chúng ta không nhớ được vòng lặp trước là như thế nào, nhưng bản chất thế giới nhiều lớp nhiều tầng, luôn dao động thăng trầm “. ” Em có thể thấy viên ngọc trong anh đang dần dần ô uế bởi màu máu. ( Idea Sefirah ). Viên ngọc là cái tâm của một con người. ” Tiếp tục xuống từng tầng và từng tầng, tìm kiếm tiếp những gương mặt quen thuộc.

Bà lão xem bói ( Mind-Reading thing ): ” Có vẻ như trái tim của cậu đã bắt đầu thay đổi chút ít “,  và bà lão lại kể thêm về cái gương mặt mà cậu tin là mình nhìn thấy mỗi khi xuống tầng 2 của toà tháp: ” Cậu được sinh ra vào khoảnh khắc người kia chết đi, cậu chết đi vào khoảnh khắc người kia sinh ra. Có lẽ đó là khởi đầu của tất cả. ” Cậu bé nhớ lại kí ức mà cậu nhìn thấy, hình ảnh của chính cậu, và cậu. Điều này nảy sinh ý tưởng trong đầu cậu: Mình có một người anh em song sinh ? Bà lão lại tiếp tục: ” Hình ảnh của một người khác đôi khi được nhìn thấy ở bên trong cậu. Gần như giống hệt nhau, thế mà cũng là một con người hoàn toàn khác biệt “. ” Tôi biết cậu tưởng tượng rằng cậu thấy phần nào đó dáng dấp của người anh em ở gã Archangel đó. Nhưng sai rồi, người anh em của cậu đã chết và mãi mãi đi rồi… “. Cậu bé cố nhớ lại, về người anh em của mình.

Xuống tiếp các tầng sâu nữa và gặp lại Thummim và Urim. Họ tiếp chuyện cậu với một thái độ cởi mở hơn sau khi lại được ăn một đống thịt.

Urim: Tôi cho là chắc cậu không thể giúp chúng tôi thêm một chút ?

Thummim: A đúng rồi. Tôi nhớ ra rồi. Gã này thuộc về một nhóm mà cố lật đổ Archangel.

Urim: Ý cậu là nhóm Koriel ?

Thummim: Đúng vậy.

Cậu bé cố gắng tra hỏi nhóm Koriel đâu rồi, được biết một vài thành viên có vẻ vẫn còn ở trong cùng toà tháp này. Cố gắng tìm kiếm họ ở các tầng 10 trở lên… Tìm được 1 người, nhưng anh ta đã bị tra tấn, giam cầm, xiềng xích cũng như sự dày vò đã biến dạng anh ta thành thứ gì đó không nhận ra được nữa. Anh ta cho cậu biết rằng vẫn còn nhiều người nữa mà cậu phải tìm ( Koriel Member )

” Cậu an toàn rồi ! Tôi tưởng cậu đã bị trừ khử. Tên Archangel đã giam cầm tôi như thế này ! Cậu có thể giải thoát cho tôi không ? ( giải thoát ở đây là chết ). Tôi không thể chịu đựng sự dày vò thế này được nữa. Bị giam cầm trong một cái vỏ kín thế này… ” . Anh ta tiếp tục : ” Tôi khẳng định chắc nịch rằng sự biến dạng thế giới thành ra thế này là tội của Archangel ngay từ đầu. Chỉ giá như chúng ta biết và chuẩn bị sớm hơn… ” và cậu bé hoàn thành ước nguyện cho anh ta, giết và giải thoát.

Xuống sâu hơn nữa và gặp được 1 thành viên Koriel khác:

” Cậu có vẻ chẳng nhớ gì điều gì về cả chúng tôi lẫn cậu. Cậu có quên luôn cả về giao thức Dabar Fusion không đấy ? ”

Cậu bé thắc mắc Dabar Fusion là cái gì. Thành viên Koriel tiếp tục:

” Tôi thắc mắc nếu như sự biến dạng toàn cầu có phải là hậu quả của giao thức Dabar Fusion bị cản trở hay không… Hay cậu cũng chẳng nhớ nó nốt ? ” Cậu bé lắc đầu. ” Tôi tiếp tục tự hỏi liệu chuyện có khác đi nếu như lúc đó tên khốn Archangel không can thiệp và cản trở giao thức Dabar… ” Anh ta nói xong tiếp và cậu bé lại xuống tay. Những gì mà cậu học đó là có tất cả 12 người của hội Koriel ở đây. Cậu không biết nếu như bao nhiêu vòng lặp là đủ hay chuyện gì sẽ tái diễn nhưng một điều chắc chắn: ” Archangel là kẻ thù và tuyệt đối không thể tin tưởng ! ”

Xuống đến tầng 15 và cậu trông thấy những nhà khoa học kì lạ, có một người tự xưng là công nhân ( Worker Angel – research ) bắt đầu dạy cậu về cách mà các sensesphere hoạt động ( Lưu ý sensesphere của Baroque khác của Syndrome do Syndrome đã có retcon lại 1 chút về thứ này – như đã giải thích lúc trước ).

” Những tinh cầu sensesphere này là những thiết bị nhân tạo được tạo ra bởi Archangel. Ông ta muốn sử dụng chúng để truyền tải những thông tin ý thức hệ sai lệch “.”Cậu không thể truyền tải được vật chất bằng những tinh cầu nhân tạo này “. ” Khi mà Đấng Kiến Tạo và Gìn Giữ ( ý ám chỉ God ) bắt đầu có những biểu hiện méo mó, biến dạng, Archangel kiên quyết rằng chúng phải được giấu đi. Trên thực tế, chính ông ta đã cố tình gây ra sự biến dạng đó và phát tán chúng qua những tinh cầu sensesphere. Không ai khác thật sự để ý ngoại trừ nhóm Koriel “. ” Làm sao mà những tinh cầu nhân tạo này đủ sức làm méo mó cả thế giới dc ? Tôi bắt đầu suy nghĩ rằng nếu Đấng Kiến Tạo và Gìn Giữ toàn năng ở trên cùng cao hơn tất thẩy đúng lý phải có quyền năng sửa chữa được những cái sai chứ nhỉ ? Làm sao mà lại ra nông nỗi này. ” Nhà khoa học lại tiếp tục suy nghĩ lại về cách mọi thứ hoạt động: ” Đấng trên cao tiếp nhận thông tin và dữ liệu thế giới thông qua những tinh cầu Sensesphere, xử lý chúng rồi nhả lại cho thế giới tiếp thu. Với cách mà thế giới được vận hành thế này… Tôi vẫn nghĩ rằng tại sao một sự biến dạng méo mó như vậy lại vẫn xảy ra “. Thêm bằng chứng cho tội ác của Archangel, cậu bé mặc nhiên rằng việc hắn tự phá hoại, tự diễn biến chuyển hoá này, lại còn bảo cậu phải bắn thứ vũ khí của hắn để giết Chúa, chỉ có thể là kết quả của một điều duy nhất. Hắn muốn trở thành Vị Chúa mới, đó là ảo mộng của hắn.

Như kịch bản cậu lại xuống tầng 19, luôn là một tầng trước giới hạn cùng cực, Archangel bị xiên người trông thấy cậu và vẫn lặp lại kịch bản luôn mồm. Tuy nhiên cậu lợi dụng cái việc bị câm và ít biểu lộ cảm xúc để che giấu đi thực tế là cậu đã biết ít nhiều chuyện. Lại nhảy xuống tinh cầu đến thẳng với Chúa. Vẫn như kịch bản trước, nhưng lần này cậu không dùng thứ vũ khí đó nữa, mà thử làm một điều điên rồ. Cậu bất chấp việc thể lực đang cạn dần, tiến gần đến Chúa trước những lời thét: ” Đừng phát điên, đừng phát điên, đừng phát điên. ” Cả hai ôm lấy nhau, tất cả lại tối đen lại, toà tháp lại bắt đầu có sự thay đổi và phát tán ra bên ngoài… Cậu bé trong cảm giác của cái chết lại nhận được vài phần kí ức mới về người anh em song sinh… Cậu và người đó đã fuse với nhau ( hợp thể ), anh ta sống trong cậu, tuy nhiên điều mà thật sự trăn trở cậu lúc này đó là giao thức Dabar Fusion mà hội Koriel đã bảo với cậu. Cậu không thể nhớ cái gì đã sai sót hay chuyện gì, hay Archangel đã lại phá hoại ra sao…

Kết thúc lần ba.

Lại mở mắt tỉnh dậy bên ngoài. Lần này mang theo những kí ức mới, mọi chuyện trông vẫn vậy và chả có gì thay đổi lắm. Nhưng ít nhất khá hơn những lần trước, cậu biết cái gì cần làm rồi. Cậu cần thêm thông tin của hội Koriel và từ những người có thể biết. Và cách duy nhất vẫn là thử vào lại toà tháp. Tên gác cổng phòng thí nghiệm lại để ý thấy điều gì đó trên mặt cậu và lại cất giọng: ” Hội Malkuth chúng tôi đã luôn luôn bảo vệ Chúa. Nhưng sao mọi chuyện vẫn cứ thành ra thế này. ”

Cậu bé như thói quen đến gặp Neck-Thing dò hỏi, lần này đã mang theo thứ chất lỏng kia. Nhận ra là cậu bé có vẻ đã biết chuyện, ông nói: ” Cậu sẽ cứ đến đây thường xuyên để tiếp tục dày vò tôi ư ? Kể cả khi cậu biết những gì tôi đã trải qua ? ” Đưa chất lỏng cho ông ta: ” Tôi đã rất hối hận ! Tôi hối hận vì đã tham gia vào công việc khai thác những tiểu sinh linh Littles, tôi rất hối hận, tôi hối hận lắm ! Có lẽ cái chết còn chẳng thể tồi tệ hơn sự dày vò này. Tôi không có bất cứ lí do gì để sống và tồn tại nữa “. Nói xong bắt đầu tìm cách đào đất.

Tiểu thư sừng lại tiếp chuyện đọc lên suy nghĩ của cậu: ” Nỗi đau, tôi phải giải phóng nỗi đau ở sâu bên trong lòng tôi ra ”

Sack-Thing tiếp tục tường thuật lại những lời nói khác: ” Ngay trước khi cơn đại hạn hán xảy ra, Những tinh cầu đang khóc: ” Ngươi đang xé toạc chúng ta ra. Dừng lại đi ! Quá muộn rồi, giao thức Dabar Fusion đã hoàn thành rồi. Nếu chúng ta bị xé toạc ra thì cả thế giới sẽ phải hứng chịu sự méo mó. ! “. Cậu bé biết ngay kẻ đã gây ra việc này là ai, Archangel – đúng như lời của những thành viên Koriel đã nói: ” Archangel đã can thiệp vào quá trình Dabar Fusion “.

Không còn tin tưởng Archangel nữa nhưng vẫn phải giữ một bộ mặt đóng kịch với hắn, điều mà không có gì khó khăn với cậu bé cả, hắn lại ném khẩu súng cho cậu và vòng lặp lại tiếp tục.

Lại xuống tầng 2 của toà tháp, cậu không rõ về số tầng nữa, cậu cố gắng tìm kiếm gương mặt của người anh em: ” Tôi đã không được cứu ! Chúng ta đã không được cứu ! Tôi bị ruồng bỏ ! Chúng ta đã bị ruồng bỏ… ”

Cậu chủ động tìm Alice mà không tìm Eliza vì vẫn chưa biết nước tinh khiết là cái gì. Alice nói: ” Archangel đã xé toạc tất cả chúng ta ra, để khiến Đấng phát điên, hắn muốn trở thành Đấng tối cao mới ! “.” Chẳng sao đâu nếu như em vĩnh viễn biến mất. Nhưng em buồn vì không thể hoà làm một với anh “.” Em nghe thấy tiếng gọi của những tiểu sinh linh. ” Nỗi thống khổ là gì ? ” phải chăng đó là cái chúng ta đang thiếu ? Em không biết nữa ? Em không biết mình phải làm gì cả. Em cũng chẳng tìm thấy chúng nữa. Em nghiêm túc đấy ! Hãy tìm lấy chúng. “… Cậu thục mạng tìm kiếm những tiểu sinh linh ở các tầng sâu hơn, nhưng đều thất bại, dường như cậu vẫn thiếu điều gì đó, vẫn có những nhà khoa học ở đây, nhưng cậu chẳng tìm thấy điều gì cả. Tiếp tục với con đường của mình, cậu truy vết những thành viên Koriel còn lại bên trong toà tháp.

Một thành viên bị giam cầm tiếp tục kể: ” Khi mà thế giới bắt đầu dần dần biến dạng, Archangel khăng khăng là Chúa đang định huỷ diệt chúng ta. Nhưng chúng ta đã không tin điều đó. Và vì thế chúng ta thực hiện giao thức Dabar Fusion ” Cậu hỏi Dabar Fusion thực chất là cái gì. ” Vì chúng tôi muốn được tận tai nghe xem ý muốn thật sự của Chúa là gì. Đó là lí do tại sao chúng tôi cố tìm cách cho cậu hợp thể với Chúa. Để Chúa sẽ chia sẻ với chúng tôi suy nghĩ của Người thông qua giọng nói của cậu. “. ” Cậu có biết ý Chúa là gì không ? Giao thức hợp thể Dabar đã thành công chưa ? ” Cậu bé nghe xong vững chắc tay kiếm ” Đừng buồn, tôi không phải người cuối cùng, mà là cậu. Cậu chính là những gì còn lại của hội Koriel. Yêu cầu cuối cùng của tôi là hãy giải thoát cho tôi. ” Và cậu bé làm việc đó, cậu đã xuống tay với tất cả những người đồng chí Koriel của mình – giải thoát cho họ khỏi sự khổ sở. Nhưng còn cậu ?

Cậu cũng gặp một thiên thần hộ mệnh ( Guardian Angel hay Doctor Angelicus ) ở đây. Bà cho cậu biết đôi chút về cái thứ vũ khí Angelic Rifle của cậu.

Xuống dưới tầng 23, lại gặp lại Box Thing. Ông ấy nói: ” Những hành vi của Archangel cho thấy rằng hắn là một kẻ mất kiểm soát. Rõ ràng rằng hắn đã chẳng thể kiểm soát hết được những tinh cầu sensesphere nhân tạo. Mà cũng không hẳn, kể cả vậy không ai trong chúng ta lường trước được thảm kịch ở quy mô của cơn đại hạn hán ! ” ” Những tinh cầu ở trong toà tháp, tôi đã đặt viên ngọc Sefirah của con gái mình vào 1 chiếc hộp và gửi nó đi “. Cậu bé đánh vào ông và chiếc hộp ông cầm. ” Cậu không thấy việc này nguy hiểm thế nào à ? Nếu như chiếc hộp quý báu của tôi vỡ ra thì sao. ” Ông mếu máo tiếp: ” Tôi biết, cái hộp chẳng có gì bên trong ngoài chính ảo tưởng của tôi cả, nhưng tôi cần cái gì đó để bấu víu vào, để tiếp tục sống. ” Cậu bé để Box-Thing ở lại với ảo mộng của ông. Tiếp tục lên đường.

Xuống tới tầng gần cuối, cứ như vậy, đây lại là nơi mà Archangel đang bị đâm xuyên qua, hắn trông thấy cậu như những lần trước, tuy nhiên bắt đầu để ý là cậu có vẻ hơi chần chừ: ” Ngươi còn chần chừ điều gì nữa ? Xoá sổ Chúa đi. Với tinh ngọc Sefirah của Chúa còn lại, chúng ta sẽ tạo ra một thế giới mới ! “. Vẫn chưa thể dứt điểm được, cậu biết cậu vẫn cần câu trả lời cho một số câu hỏi. Lại nhảy vào tinh cầu xuống tầng cuối cùng nơi Chúa ngự. Vẫn không bóp cò khẩu Angelic Rifle, cậu lại lao vào Chúa thêm một lần nữa để cố gắng hiểu. Bóng tối trở lại và sự sống dần dần rời bỏ cậu từ từ, thứ còn lại là những suy nghĩ của cậu…

Kết thúc lần bốn.

Lại mở mắt ra dưới bầu trời đỏ rực, cậu lại đứng dậy, lại làm tiếp tất cả các thao tác như thường. Tuy nhiên lần này có một sự khác biệt. Gã canh gác chỉ cậu ra chỗ Neck Thing… Ông ấy đã tự chôn sâu mình xuống dưới đất còn lại mỗi cái cổ, vẫn ngọ nguậy đòi được ăn tim tiếp. ” Tôi chẳng còn lí do gì để sống nữa, nhưng nếu tôi tự chôn vùi mình như thế này thì biết đâu tôi sẽ tìm được sự thanh thản… “. Gã gác cổng thấy vậy bèn chỉ biết nghĩ ngợi: ” Chuyện quái gì đã xảy ra với Neck-Thing thế nhỉ ? Ông ta trông thật thoải mái với việc bị chôn sâu 6 tấc đấc như thế ”

Lại tiếp tục vào toà tháp và làm một loạt các công việc như thường, cậu đã không biết mình chết đi sống lại biết bao lần… Kí ức ùa lại, cậu vẫn chẳng thể nhớ nổi nếu mình đã làm hại chính người anh em của mình. Điều đó khiến cậu tự hỏi nếu như ngay cả trí nhớ của cậu cũng có thể bị thao túng hay vẫn còn những điều gì đó sai lệch mà cậu chưa biết.

 

Kết thúc lần năm, sáu, bảy,…

Lần thứ ?

 

Tỉnh lại dưới bầu trời đỏ, cậu tiếp tục lang thang quanh con phố. Lần này, một điều bất ngờ đã xảy ra. Neck-Thing dường như đã chết, điều mà chẳng ai biết hay nghĩ đến lúc nào. Xác của Neck Thing vẫn ở nguyên bên dưới lớp đất đó, cổ của ông ấy đã nở thành một bông hoa, nụ hoa chính là viên ngọc của Neck Thing, cậu bé nhặt lấy nó, tự hỏi sự kì lạ mà nó mang lại.

( Giải thích nhanh: Đây là chi tiết quan trọng để tiếp diễn cốt truyện, nếu bạn đang chơi game, bạn sẽ hiểu rất đơn giản là Neck Thing cần phải chết để phục vụ cho chúng ta. Có hai cách cho việc này: Lấy Cultivation Fluid và chìa ra cho Neck Thing liên tục để ông ấy vào nước loạn trí mà tự sát như tôi kể trên, sau nhiều lần chạy và cho ông ấy ăn thật nhiều tim, Neck Thing nở hoa. Còn nếu bạn muốn speedrun nhanh chóng ? Tự tay đánh Neck-Thing đến chết, trò chơi cho phép điều đó )

Cầm theo viên ngọc của Neck Thing, nó phần nào có một chút mãnh liệt, mãnh liệt đến mức giọng nói của tên gác cổng từ xa vọng lại: ” Đó có phải là ngọc của Neck Thing không ? Cậu có thể cho tôi xem nó được không ? Tôi muốn biết cái cảm xúc của Neck Thing mà đã dẫn ông ấy đến việc chôn vùi bản thân… “. Cậu đưa nó cho tên gác cổng. Hắn tiếp tục nhìn sâu vào nó rồi nói: ” Viên ngọc của Neck Thing nói rằng chỉ bằng việc tự chôn vùi bản thân, ông ấy mới có thể sống một cuộc đời ngay thẳng. Đó là lí do tại sao ông ấy thoải mái đến thế với 6 tấc đất “…

Và thêm 1 lần vào toà tháp và chết đi sống lại nữa ?

Lần thứ ??

Cậu tỉnh lại, đứng dậy nhanh chóng. Nhìn ra phía tên gác cổng… Hắn bằng cách nào đó đã hấp thụ viên ngọc của Neck Thing, máu chảy đầm đìa từ người hắn, có thể thấy đây là một hành động tự sát. Dường như viên ngọc của Neck Thing đã ăn mòn tâm trí hắn đến mức hắn cũng cố tự chôn mình, tự tìm đến cái chết. Và thế là cửa phòng thí nghiệm giờ đã mở toang ra vì không còn ai canh gác nữa. Cậu mạnh dạn bước vào. Những tên bác học đã trông thấy và định phong toả không cho cậu vào sâu hơn: ” Làm thế quái nào cậu lọt được vào đây ? ” – Chúng vừa hét vừa chạy. Cậu tìm thấy phòng thí nghiệm và những bản sao của mình. Thanh tẩy chúng và linh hồn người anh em hiện về, đưa cho cậu nước tinh khiết – viên ngọc của cậu. Đây chính là thứ mà Eliza nói đến, cậu bé đã biết phải làm gì. Xông thẳng đến toà tháp. Horned woman chạy theo và lại đọc to suy nghĩ của cậu lên: ” Tôi không còn tin là người anh em của mình đã phải làm vật hi sinh nữa. Đó không phải là tội lỗi của tôi. Cứ sống mãi trong vòng lặp mới là một tội lỗi. “, tuy nhiên khi nhìn thấy Sack-Thing ngọ nguậy quằn quại trong bộ dạng thường thấy, cậu bé nghĩ ra điều gì đó… Xuống tay tức thì với cô. Sack-Thing chết đi và để lại viên ngọc của cô, cậu bé lại cầm lên và mang theo cùng vào toà tháp.

( Giải thích nhanh: Giết và lấy ngọc của Sack-Thing thực ra là một lựa chọn không bắt buộc ( optional ), mục đích là cầm ngọc của cô ấy đến cho Box-Thing )

Gặp lại Alice lần này, cô ấy trông vẫn rất đẹp, cậu bé dường như nhớ ra điều gì đó, hứa với cô rằng sẽ tìm ra những tiểu sinh linh. Cô bé nói: ” Cả em và Eliza tồn tại là có lí do. Anh có chắc không ? Em tự hỏi chúng ta phải làm gì để trả lại những nỗi đau và khả năng cảm nhận chúng về lại chỗ cũ của chính chúng ta. “. Nói xong cô để cậu đi tìm Eliza.

Lại lao xuyên qua tường, đưa cho Eliza nước tinh khiết của cậu. Cô bé nói: ” Cảm ơn anh, em có thể sinh ra trái ngọt của chúng ta nhờ nước tinh khiết của anh. Hẹn gặp lại anh ở sâu bên trong toà tháp ”

( Nếu bạn đang đọc đến đây, đây là cái bắt buộc để tiếp diễn cốt truyện của game nên đừng nghĩ ngợi gì nhiều cả. )

 

Xuống đến tầng 14 của toà tháp, cậu bé gặp lại Doctor Angelicus. Lần này bà giải thích kĩ hơn với cậu: ” Tôi chính là kẻ mà đã tham gia trực tiếp vào công việc tạo ra những tiểu sinh linh ( Littles ). Chỉ một tội lỗi đó thôi là đủ để đày tôi xuống tầng sâu nhất của Địa Ngục. “. ” Tôi phạm cái tội tày đình này cũng chỉ là theo mệnh lệnh của Archangel. Tôi đã không có đủ can đảm để chống lệnh hắn. ” ” Archangel là tất cả đối với tôi, đúng ra là tôi đã không thể nghĩ nổi đến việc bất tuân lệnh hắn. Nhưng nó vẫn không thể biện minh cho tội lỗi của tôi khi triết lọc những nỗi đau của Chúa. ” Cậu đưa chất lỏng bảo quản cho bà. Bà nói tiếp: ” Thứ này là thứ chất lỏng mà Neck Thing cùng tôi sử dụng để tìm cách giữ cho những tiểu sinh linh sống trong khi bản thân chúng đang dày vò đau đớn “. Bà dẫn cậu đến với một tinh cầu có lưu trữ kí ức của bà. ” Tinh cầu này chứa đựng kí ức từ tội lỗi của tôi. Nhưng tôi không có đủ can đảm để thú nhận với bất cứ ai. Tôi là một kẻ bần hèn rác rưởi ! ” Cậu bé nhìn vào tinh cầu và mọi thứ bắt đầu hiện ra.

Trong quá khứ, Archangel ra lệnh tìm cách triết tách nỗi đau và khả năng cảm nhận nỗi đau của Chúa và biến chúng thành những tiểu sinh linh, khai thác như là một cách để giết chính Chúa. Chính vì điều này cộng thêm với việc tạo ra nhiều các tinh cầu sensesphere nhân tạo làm cho Chúa mất khả năng kiểm soát và thế giới càng ngày càng bị bẻ cong ( Baroque Syndrome ). Tuy nhiên DR Angelicus đã không độc ác hoàn toàn để mà nghe lệnh này nên bà đã tìm cách cứu thêm những tiểu sinh linh với hi vọng là sẽ có một ai đó đến và tìm cách sửa chữa tất cả. Và đó chính là nhân vật chính của Baroque.

Cậu bé trao lại khẩu súng Angelic Rifle cho bà, xuống dưới tầng 15 và gặp lại Eliza. Lúc này cô bé mới giải thích chuyện cho cậu:

” Thông qua thứ gọi là giao thức Dabar, anh và em lẽ ra đã hoà làm một để anh có thể nghe được những suy nghĩ của em thông qua anh. Nhưng sau khi bị cản trở bởi Archangel, em cho anh khả năng để thanh tẩy ( giết cả người lẫn meta-being ) còn anh để lại giọng nói cho em. ”

Thông qua một tinh cầu sensesphere, cậu nhìn vào và thấy quá khứ của chính mình.

Cậu và anh trai cậu là một cặp song sinh sinh khó, cả hai có 2 cơ thể, nhưng lại dính vào nhau thông qua cùng 1 trái tim. Khi một người ngủ thì người kia sẽ tỉnh. Đến khi lớn, trái tim bắt đầu yếu ớt dần đi. Nghĩa là chỉ 1 trong 2 người có thể được sống. Và vì thế thủ lĩnh của hội Koriel ra lệnh phẫu thuật tách hai anh em ra. Một người chết đi nhưng để lại tâm trí mình cùng với người còn lại. Điều này đã khiến cậu bé nhân vật chính có một lỗ hổng trong cơ thể và linh hồn. Cậu khao khát được hoàn thiện và qua đó, là đối tượng hoàn hảo để hội Koriel cho cậu hợp thể với Chúa. Lần Dabar Fusion đó thất bại vì chính Archangel cản trở dĩ nhiên, như cậu đã tự khám phá. Chính điều này đã gây ra cơn đại hạn hán – Blaze ở game.

Lúc này mục đích chính của Eliza và Alice cũng được tiết lộ cùng. Họ là những phần thực thể của Chúa bị tách ra cùng với cậu bé. Việc Dabar Fusion thất bại dẫn đến cậu bé mất sạch trí nhớ, có sự hỗn loạn và lẫn lộn giữa việc cậu và người anh em của cậu kẹt trong một vòng lặp của việc buộc tội nhau. Trong khi đó Chúa bị tách ra thành Alice và Eliza. Alice là phần mà có thể cảm nhận nỗi đau trong khi Eliza là khả năng để sửa chữa nỗi đau. Bằng hành động của cậu bé, mục đích ở đây là khôi phục cả hai khả năng cho Chúa, hoàn thiện Chúa , và cậu bé cũng cần phải nhớ ra quá khứ của mình, hoàn thiện bản thân. Cuối cùng đó là: ” Tái thực hiện quy trình Dabar Fusion, một cách đầy đủ ”

Với hành động để sửa chữa, Eliza tạo ra thật nhiều tinh cầu sensesphere có thể. Chúng không hẳn là biến mọi thứ trở lại bình thường ngay và luôn nhưng có thể sửa dần theo thời gian.

Một mạch đến thẳng tầng 20 để tìm cách cứu những tiểu sinh linh thật nhanh chóng vì một đội thanh trừng của Archangel đang ở đây với các thiết bị khuếch đại, mục đích của chúng là khuếch đại nỗi đau của các tiểu sinh linh đến đỉnh điểm để chúng tự triệt tiêu qua đó cậu bé sẽ không thể sử dụng chúng.

( Giải thích nhanh: Đây là 1 thử thách khá nghiêm túc của game, có một bộ đếm thời gian ẩn nhất định đâu đó khoảng 10 phút, được tính từ tầng 15 sau khi gặp xong Eliza ( game vẫn thả lỏng cho bạn )  trong thời gian này bạn phải xuống thật nhanh tầng 20 và tìm thấy phòng thí nghiệm nơi các buồng bảo quản các tiểu sinh linh còn nguyên vẹn và cứu được. Và bạn cũng phải không được bắn một phát đạn nào của khẩu Angelic Rifle trước khi đưa lại nó cho Dr Angelicus, nếu bạn thất bại một trong 2 điều thì cửa phòng thí nghiệm sẽ ko mở và không còn lại một con tiểu sinh linh Littles nào cả. Bạn phải chờ sang lần chạy tiếp theo và lặp lại mọi thao tác từ đầu đoạn vào phòng thí nghiệm lấy nước tinh khiết của bản thân )

Cứu được những tiểu sinh linh, chúng đồng ý cho cậu bé thanh tẩy và để lại viên ngọc của chúng. Cậu bé tiếp tục nhanh chóng xuống tầng sâu cùng. Ở tầng 22, cậu gặp lại Box Thing, trao lại viên ngọc của Sack Thing cho ông ấy. Họ chính là hai cha con của nhau. Ông ấy trả lời: ” Thay vì đứng nhìn con gái tôi biến dạng, tôi đã nghĩ rằng sẽ hạnh phúc hơn nếu tôi cả hai bố con chết đi cùng nhau. Nhưng khi tôi nhìn thấy cơ thể bất động của con bé, tôi lại sợ hãi cái chết “. Cậu bé thương hại ông ta, vì giờ sống hay chết, ông ta cũng chẳng biết làm gì nữa.

( Backstory đằng sau bố con Box-Thing và Sack-Thing là Box-Thing cũng từng là 1 nhà khoa học làm việc trong toà tháp, nên ông ta mới biết về Archangel, những thử nghiệm hay hội Malkuth. Khi trận đại hạn hán – Blaze xảy ra thì Box-Thing quá quẫn trí, định giết chết con gái mình rồi quyên sinh, nhưng đã không làm mọi thứ đến nơi đến chốn vì sợ. Sack-Thing tuy không chết nhưng bị biến dạng với thực tế là bố đẻ của mình định giết chính mình, nên cô cuốn mình trong những cái bao và xiềng xích cùng với lời nói của người khác. Mục đích là lấy những kí ức lời nói khác để chèn lên cái kí ức đau thương kia. Bạn có thể lựa chọn cho 2 bố con đoàn tụ nhau bằng cách giết nốt Box Thing sau khi đưa Sack Thing cho ông ấy hoặc để ông ấy lựa chọn sống tiếp để nhớ về cô con gái. )

Cứu được viên ngọc của những tiểu sinh linh, lũ người của Archangel cũng chỉ biết tặc lưỡi trong sự thất bại: ” Mày đã làm gì với lũ tiểu sinh linh. Tao biết báo cáo thế nào với ngài Archangel đây. ” Tiếp tục đến với tầng 22, cậu bé gặp lại Alice, trao lại viên ngọc của những tiểu sinh linh cho cô bé, cô bé ôm lấy chúng vào lòng. Như một điều gì đó ở trong tim: ” Em đang đau đớn. Với điều này, chúng ta lại có thể biết chịu đựng, chúng ta lại có thể khóc thương. Em đã trở về với chính mình. Mang theo những nỗi đau này… Em lại là… Chính em. ” Alice lui sâu vào hư vô.

Cậu bé tiếp tục xuống đến tầng 31, rất là sâu. Lại gặp lại Archangel bị xiên trên ngọn giáo. Hắn hiểu cậu đã biết tất cả, hắn không giấu diếm gì nữa: ” Đúng vậy. Ta chính là kẻ đã xoá đi kí ức của ngươi và bắt ngươi xuống đây. Mặc dù ta đã cản được ngươi và Chúa trong khi các người cố thực hiện cái nghi lễ tà đạo đó. Chúa trong cơn điên đã xiên ta bằng ngọn giáo này. ”

Cậu tiếp tục nhảy xuống tầng cuối cùng. Đứng trước Chúa thêm một lần nữa, lại tiếp tục tiến lại gần. Giọng Chúa vẫn hò hét: ” Đừng phát điên, đừng phát điên, đừng phát điên… ” lúc này cậu mới hiểu. Chúa không nói một mình, những lời đó là cho cậu. Cả hai lại ôm lấy nhau thêm một lần nữa… Lần này, cậu nhìn rõ gương mặt Chúa và cô ấy cũng nhìn rõ gương mặt cậu. Cả hai ôm lấy nhau… Toả sáng. Tất cả Alice, Eliza, cậu và người anh em của mình… Hoà làm một.

 

Lần này toà tháp lại rung động, phát ra những đợt sóng nhưng khác với những lần trước. Lần này mọi thứ có vẻ sáng sủa hơn…

Kết thúc vòng lặp.

 

Mở mắt ra, cậu bé lại thấy bầu trời, lại nằm ở trước cổng phòng thí nghiệm. Cậu hiểu rằng mọi thứ không thể quay lại hẳn như cũ, nhưng cậu hiểu, thế giới đang tự chữa lành, dù có mất biết bao thời gian đi chăng nữa…

Khúc kết thúc của game, dù các bản sao vẫn tiếp tục được sản xuất ra nhưng coi như cốt truyện chính đã là hoàn thành và bạn có thể tiếp tục chơi để lấy thành tích, hoàn thành thử thách ví dụ như thử thách 100 tầng Dungeon của Coffinman… Nếu là bản remake, bạn có thêm lựa chọn như tham gia các tầng Dungeon đặc biệt, khó hơn, và một số lựa chọn cho phép mang trở lại Alice, Eliza hay đám Littles ( sẽ không ảnh hưởng đến cốt truyện ). Một số tình tiết sửa đổi của cốt truyện so với gốc được thêm thắt vào ở bản remake: ( Bản gốc sẽ không hề có )

– Tên của nhân vật chính về sau được khám phá ra là Dextera, cậu là số 12 của hội Koriel trong khi người anh em song sinh là số 13, hồn ma của người song sinh được render thành hình hài bóng ma cụ thể so với như ở bản gốc. Cậu bé thật ra cũng từng là một thiên tài khoa học xuất chúng đóng góp cho hội Koriel, sau khi Archangel lên cơn và hội Koriel làm phản thì cậu đã chọn trung thành với những người đồng chí của mình.

– Có Collector giống bản PS1, mở rộng vai trò của cậu bé ra. Cậu bé có những lớp áo của hội Malkuth cho thấy có vẻ nhóc cũng từng là 1 thành viên của hội và hốt đủ thứ item.

– Lấy nhiều phần chi tiết từ Baroque Syndrome, không nhắc trực tiếp thông qua việc bổ sung nhân vật mới: Baroquemonger có thể là Kitsune Nakazawa còn sống, Horned Woman ( Horned Girl ) gợi ý từng là 1 khách hàng của Baroquemonger ( có thể là các cô gái Ruby, Rika,… ) tuy nhiên vì không nhắc trực tiếp hay khẳng định chắc nịch nên bạn cũng không cần nghĩ ngợi nhiều đâu. Cá nhân tôi thấy nó khá là vô nghĩa vì trừ khi bạn thật sự chơi hay đọc Baroque Syndrome và có cảm tình với nó, cốt truyện của Syndrome gần như không quá ảnh hưởng nhiều đến phiên bản chính Baroque, ngoài việc là 1 prequel. Nếu không buồn nói là dường như cả hội Malkuth lẫn Archangel còn chẳng buồn nhớ Kitsune hay bất kì ai từ trong Baroque Syndrome, bất chấp việc từng chạm trán nhau.

– Những cuộc đối thoại có các trường đoạn cutscene mới giải thích vai vế tương tác các thứ hơn: Dr Angelicus gặp Archangel từ khi còn rất trẻ, gần như là bằng tuổi. Khi bà ấy nói ” Archangel là tất cả của tôi… ” Nó ám chỉ tình yêu. Alice cũng có tình cảm đặc biệt với Dextera, đến mức cô bé nói những điều bạo lực hay dữ dội ám chỉ rằng Alice lấy hình hài của một ai đó Dextera từng yêu.

– Bổ sung thêm backstory rõ ràng hơn về Archangel. Archangel thực chất không xấu xa lúc đầu nhưng hoàn cảnh sinh ra trong gia đình biến chất và đầy vấn đề, cái chết của người chị gái đẩy đầu óc Archangel đến mức hỗn loạn nhất. Hắn gây ra tất cả vì muốn làm Chúa mới, tuyên bố rằng mình có thể tạo ra một thế giới hoàn hảo không có sự xấu xa và biến chất nếu được nắm cái quyền đó. Hắn cay cú với Chúa cũng vì trong quá trình ngăn cản Dabar Fusion, Eliza được tách ra và lấy hình hài của người chị gái đã mất của Archangel – khiến hắn càng đau đớn, giận dữ và điên rồ hơn. Cái giá phải trả dĩ nhiên vẫn là bị xiên người lên…

– Ở bản gốc, Dr Angelicus và đám tiểu sinh linh Littles cũng bị săn lùng bởi 1 đội do Archangel cử. Trong khi bản remake bổ sung thêm một thằng nhóc Neophyte. Neophyte trạc tuổi nhân vật chính, cũng kẹt trong hình hài đứa trẻ, tuy nhiên cực kì bạo lực và có vấn đề kiểm soát cơn giận, thằng cha này cũng sẽ đóng góp vài thử thách nhỏ cho bạn nhất là speedrun bảo vệ đám Littles hay có thể cung cấp vài thông tin cho bạn. Hắn cũng giống main, thể hiện khả năng chiến đấu và sống sót ưu việt trong toà tháp, thậm chí tôn trọng main khi cả hai cùng có cơ số kỹ năng ngang bằng nhau.

Ngoài ra có cả phiên bản Manga siêu dài của chính game gốc với 1 loạt thay đổi còn chóng mặt nữa từ tính cách nhân vật cho đến ending. Trong manga, Alice được cho vai vế cao hơn, vẫn là người tình của Main, phiêu lưu cùng cậu trong toà tháp và là giọng nói cho cậu. Thậm chí manga viết fit lại cho 1 2 3 lần vòng lặp thay cho nhiều lần của game, có thêm cả 1 số chương bổ sung backstory và quá khứ cho các nhân vật nhất là Archangel. God đến cuối cùng lại fuse với hồn ma của người anh em song sinh, để bạn và các sinh linh khác lại sống sót như Alice, Eliza… Ending là kết siêu có hậu với Dr Angelicus được khôi phục lại hình dáng xưa. Nhiều thứ méo mó hay quái Meta-Being trong thế giới được thanh tẩy hoặc trả lại nguyên hiện trạng gốc, Archangel bằng một phép màu nào đó được tha thứ.

Trong khi bản thân ending của truyện manga và bản remake có phần phải tươi sáng hơn chút vì lí do thị trường hay viết lách nhưng tôi nghĩ nhìn chung cả bộ cốt truyện gốc và kết gốc có vẻ hợp lý hợp nghĩa nhất. Tựa game có khá nhiều sự vật, ý nghĩa trìu tượng và việc lựa chọn những chất liệu cực kì kén cho thấy cái gu nghệ thuật kì dị. Yonemitsu có nhấn mạnh ông rất ưa thích Jean Pierre Jeunet với phim City of Lost Children, Peter Jackson với phim Summer Vacation, và vô số tác phẩm khác để Yonemitsu tạo ra cái cơn ác mộng công nghiệp Neo-Industrial Punk mà bạn thấy trong game và vũ trụ của nó. Baroque khắc hoạ một thế giới méo mó với việc mang các chủ đề về công nghệ, triết học, thần học, tôn giáo vào để truyền tải ý nghĩa chính về việc để nguyên cho cả thế giới vận hành như nó vốn dĩ luôn luôn. Bạn nhớ Big Boss trước khi ra đi đã nói gì rồi đấy: ” It’s not about changing the world, It’s about doing our best to leave the world… the way it is. It’s about respecting the will of others, and believing in your own. ”

Giống như trong game bạn thấy cuộc đấu tranh giữa những ảo tưởng méo mó hay giấc mơ thiên lệch giữa các nhân vật, cách mà Archangel điên rồ luôn cố gắng tin rằng mình có thể sửa chữa thế giới trong khi không nhận ra đó cũng chỉ là 1 ảo mộng méo mó, baroque của chính hắn. Hay cốt truyện cá nhân của các nhân vật cho thấy nỗi đau dày vò của chính họ, về việc nhận ra rằng họ không thể quên đi chúng mà chỉ có thể học cách cope, sống chung với chúng, nhớ rằng chúng cũng là những thứ để họ bấu víu vào mà sống. Yonemitsu đã nói rằng Toà Tháp Thần Kinh Nerve Tower có thể được hiểu theo nghĩa đen là hệ thống thần kinh của Chúa, là phép ẩn dụ cho việc đi vào phần sâu nhất, đen tối nhất trong tâm trí con người nơi họ chối bỏ thực tại và những gì họ muốn quên đi, nhấn mạnh vào sự chấp nhận và giác ngộ ( Make peace with yourself ), như cậu bé nhân vật chính đã đi đến sự tha thứ cho bản thân rằng cái chết của người anh em song sinh không phải là lỗi của cậu, lỗi của cậu là để bản thân mình kẹt trong cái vòng lặp, như Box-Thing hiểu ra tội lỗi của mình và chấp nhận sống với điều đó cho dù có ra sao, như Archangel đến một lúc nào đó cũng phải hiểu ra bản thân đã tự nhồi nhét cái sự méo mó của mình vào thế giới như thế nào. Tôi nghĩ đến câu nói của Urim và Thummim: ” Giờ ai cũng méo mó hết cả rồi “- ”  Đó là lí do tại sao thật là sai lầm khi phán xét 1 ai đó dựa trên sự méo mó của họ “. Và rồi Sack-Thing trích dẫn lời của nhà thơ Hertel: ” Trong một thế giới kì dị, có một vẻ đẹp khó tả của sự méo mó. ”

Should you hope to live

Hold your Baroque inside

 

 

HenryMason AKA TranVietBach

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Cùng tác giả

Đánh giá You Will Die Here Tonight

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Princess Crown – Cuộc phiêu lưu của công chúa Gradriel

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Alone In The Dark Remake: Vị cha già trở lại

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lake Haven – Chrysalis: Bí ẩn ở thị trấn Lake Haven

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Gungage – sự thử nghiệm thú vị của Konami

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Cùng tác giả

Đánh giá You Will Die Here Tonight

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Princess Crown – Cuộc phiêu lưu của công chúa Gradriel

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Alone In The Dark Remake: Vị cha già trở lại

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lake Haven – Chrysalis: Bí ẩn ở thị trấn Lake Haven

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Gungage – sự thử nghiệm thú vị của Konami

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Henry Mason

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Silence is always beautiful, and a silent person is always more beautiful than one who talks

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện