Dementium – Best Survival Horror – shooter game cho Nintendo DS?

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Vào những giai đoạn 2005 và 2006 đó là khi nhà phát triển Renegade Kid tìm đến Kuntnomey để đáp lại một lời kêu gọi về ý tưởng cho một Silent Hill dành cho máy Nintendo DS, họ đưa ra những concept thú vị của riêng họ nhưng rồi Kuntnomey lại nói: “Thôi khỏi”. Kết quả là gì? Renegade Kid có bỏ cuộc không? Ồ không đâu! Nếu Kuntnomey không muốn chứ gì? Fine! WE DO IT OURSELVES! Renegade Kid scrap hết phần lớn những thứ liên quan hoặc sẽ liên quan đến Silent Hill và sau đó tự phát triển độc lập những concept này, và thành quả chính là tựa game này: Dementium. Tựa game trở nên thành công rực rỡ đối với máy Nintendo DS và phần 2 cũng sớm ra lò vào năm 2010… Một hứa hẹn về phần 3 dường như đã bị bỏ ngỏ sau khi Renegade Kid giải thể vào năm 2016 và số phận của William Redmoor bị bỏ ngỏ, cha đẻ của game là Jools Watsham tiếp tục thành lập một công ty mới của mình là Atooi và bất cứ thứ gì liên quan đến Dementium giờ chỉ còn là dĩ vãng.

Tôi sẽ chỉ nói về Dementium phần đầu tiên ở đây thay vì phần sau vì sau khi trải nghiệm cả 2 phần thì tôi tin rằng phần đầu làm tốt hơn phần 2 khá nhiều. Và chỉ thêm một ý kiến cá nhân nữa cũng không chết ai… PORT 2 TỰA GAME NÀY LÊN PC RỒI CHO NÓ ĐỊNH DẠNG HD LÀ MỘT QUYẾT ĐỊNH “ĐẦN ĐỘN”. Tại sao ư? Nó vốn là một tựa game của Nintendo DS và khi port nó lên PC thì những nhà phát triển lẽ ra nên cân nhắc đến sự “chênh lệch” chất lượng thay vì chỉ tăng mỗi độ phân giải và sửa vài texture…

Gameplay: Như một mô típ tiêu chuẩn, trò chơi mở đầu bằng việc bạn đang bị đưa thẳng vào một bệnh viện tâm thần đen tối, xung quanh là hình ảnh của máu và xác chết cũng như những hồn ma… Xong nó chưa nói ra bất kì điều gì cho bạn cả. Bạn sau đó sẽ tỉnh dậy và bắt đầu cuộc phiêu lưu của mình như bao mô típ khác, trò chơi sẽ hướng dẫn đầy đủ mọi thứ cho bạn. Gameplay cũng khá cơ bản thôi, bạn sẽ phải giải đố, tìm đường, tìm cách để lấy các loại vũ khí và chiến đấu với quái vật. Toàn bộ game là về sự đơn giản và những gì mà bạn có thể làm đối với giới hạn của máy Nintendo DS. Nhờ áp dụng tính năng hay ho của cây bút nên việc di chuyển tâm ngắm và siết cò lại trở nên khá đơn giản, không gặp phải nhiều rắc rối.

Phong cách hình ảnh cũng rất nổi bật: hiệu ứng ánh sáng và kết cấu Texture mà dev dùng Dementium: The Ward khá đặc biệt khi bạn xem xét khả năng của Nintendo DS – tất cả đều là Low-Poly count với 1 hiệu ứng đèn pin kém cạnh tương tự như hệ thống của những năm 9x và đầu 2k, nhưng vẫn thật sự ấn tượng kể cả khi bạn đối chiếu nó với một kiểu game dạng retro từ thời PS1 và Nintendo64.

Về chất lượng câu đố thì bạn cũng không cần quá quan trọng hóa vấn đề này bởi môi trường trong game vẫn sẽ có giới hạn một chút và đôi khi hơi nhiều Loading Screen. Bạn tìm kiếm các manh mối, đọc tài liệu game cung cấp, hiểu cách mà họ viết những con số mật mã hay từ ngữ gợi ý rồi bám sát nó. Giải được câu đố đôi khi khá mãn nguyện bởi nhiều lúc nó có thể thưởng cho bạn cả Key Items thêm lẫn một chút nhu yếu phẩm. Và game cũng khá dễ dãi phải nói thật, tôi không hiểu tại sao kể cả khi tôi chơi ở cấp khó nhưng tôi vẫn tìm thấy kha khá đồ hồi máu nhiều hơn cả mức tôi nghĩ mình cần, và trong vài màn chơi đầu tiên thì các kẻ địch vẫn sẽ tấn công đơn lẻ là chủ yếu. Để tăng tính ức chế của người chơi về sau thì các kẻ địch có thể Respawn lại ở 1 số khu vực mà yêu cầu Backtracking hay bạn cảm thấy như mình đã bỏ sót thứ gì đó trên cuộc hành trình.

Một điểm khiến tôi thấy rất đáng khen ngợi ở Dementium đó là thiết kế tạo hình và thực hiện setting. Vì suy cho cùng thì đây đúng ra vốn là tựa Silent Hill mà nhỉ? Toàn bộ thế giới quan trong game khiến bạn cảm tưởng như đây là một cơn ác mộng đối với nhân vật chính William Redmoor. Nhưng đồng thời, một mô típ quen thuộc được đưa vào là khi bạn tra hỏi chính bản thân mình lẫn William rằng liệu có phải anh chàng này thật sự có vấn đề? Câu chuyện của anh ta là gì? Máu me, bùi nhùi, những con quái vật như thường lệ tiếp tục là những điểm tượng trưng chính trong thế giới kinh dị phương Tây.

Có rất nhiều chi tiết nhỏ và ẩn dụ được đặt ẩn sâu trong môi trường, trong những con quái vật hay kể cả trong các trường đoạn cắt cảnh, tương tác của game. Chẳng hạn như phần lớn những con quái vật đều bị mù, nhưng khi William di chuyển thì chúng vẫn sẽ biết và vẫn lao đến, với phần ngực bị phanh thẳng ra và để lộ trái tim vẫn đang đập thình thịch rất mạnh ở bên trong. Và vì đôi mắt chúng không thấy, sự bạo lực và dồn dập mà chúng mang lại giống như những tên sát nhân tâm thần giết chóc một cách mù quáng… Hay có hẳn cả những trường đoạn tựa như Silent Hill, khi bạn cảm thấy bầu không khí bỗng trở nên ngột ngạt và mọi thứ ập đến với William, bủa vây lấy anh ta và cố kéo anh ta sâu hơn vào sự chết chóc và điên dại – khiến người chơi cảm thấy bần thần và nếu như họ thật sự nhập tâm cùng với William, sự hoài nghi, hoang tưởng, chất vấn là đương nhiên.

Ngay cả những màn Boss Fight đôi khi giúp người chơi định hình một chút gì đó về William và câu chuyện của anh ta. Thậm chí tính nhập vai được thể hiện rất tốt thông qua việc William sẽ chẳng bao giờ nói, biểu lộ bất cứ cảm xúc nào. Bạn chính là William, với đôi tay cầm vũ khí và chứng kiến những gì anh ta phải chứng kiến, không gian xung quanh cũng sẽ luôn rợn ngợp bởi sự hoen ố, bẩn thỉu, giòi và ruồi bay lơ lửng – là yếu tố điển hình mà bạn luôn gặp trong game kinh dị, tượng trưng cho mùi tanh nồng của cái chết…

Điểm yếu rõ rệt nhất của game mà bạn thấy thì đó chính là việc nó khá ngắn, ít giá trị chơi lại và cốt truyện là tuyến tính từ đầu đến cuối…  Pacing trong game khá là nhàm nhưng để làm tối đa hóa chủ đề điên loạn của nó. Về sau bạn được tiếp cận với cả một tá những vũ khí hỏa lực dồn dập như Assault Rifle, Magnum, Sniper Rifle và các trường đoạn kinh dị lẫn hành động bắt đầu có sự đa dạng hóa cũng như cân bằng lẫn nhau, kể cả khi việc trải nghiệm một số thứ trong game vẫn còn nhiều ở hình thức bị động như ngồi xem cắt cảnh hay chờ cái gì đó đến…

Cũng có một điểm đáng khen khác ở Dementium 1 đó là sự lôi cuốn, sau khi hoàn thành game chắc chắn bạn sẽ ngay lập tức muốn nhảy vào phần 2 và tìm hiểu xem chuyện gì tiếp theo sẽ xảy ra với William, hay tất cả mọi thứ mà bạn vừa trải qua là thực hay là mơ? Phải chăng William bị tâm thần thật sự? Hay còn có thế lực đen tối nào to lớn hơn đứng đằng sau. Nó Mix giữa phong cách kinh dị nội tâm của Silent Hill 2 và phong cách kinh dị truyền thống của Silent Hill 1 và 3 một cách khá tài tình… Thậm chí nếu không muốn nói là tốt hơn cả Homecoming, Origin, Downpour…

Thật đấy, cho dù bạn muốn tin hay không nhưng Lore và Symbolism của Dementium lại khá tốt và chất lượng, cho dù cái mà bạn nhận được chỉ là những cuộc phiêu lưu 4 tiếng hay tối đa 10 tiếng cho cả 2 phần Dementium. Bầu không khí của Dementium 1 cũng làm tốt hơn của 2 khá nhiều trong khi phần 2 mở rộng Lore và tiếp diễn cốt truyện. Và tôi thật sự chỉ tiếc là nếu như nó đã là siêu phẩm của máy Nintendo DS với mọi thứ được thiết kế cho hệ máy này thì thà đừng port lên PC chỉ sửa mỗi đồ họa và vô tình khiến Controll tệ hơn… Tôi đã chơi ở cả hai máy Nintendo DS và sau đó là PC vì cái dòng chữ HD Definition đối với PC, và cũng chính vì thế mà tôi phải cảnh báo mọi người trước về sự chênh lệch này, đừng nghĩ là đồ họa đẹp hơn là xong chuyện, nghiêm túc đấy! Nó giống như thể bạn chơi Nowhere trên máy Phone Nokia rồi sau đó thử port nó lên PC mà quên sự chênh lệch về chất lượng giống như tôi đã đề cập ở đầu bài viết vậy.

Nói về âm nhạc của game, tôi cũng thật sự rất ấn tượng bởi có một chút chất Lo-Fi lẫn kiểu giai điệu dè với tần số thấp na ná Silent Hill, đặc biệt là khi phần xử lý âm thanh của máy Nintendo DS khiến mọi thứ khá là creepy ở một mức độ nào đó. Ngay cả bản Theme chính của game cũng cho tôi một cái cảm giác vừa chill vừa rợn nhất định, tiếng Piano hay tuyệt và âm vang cổ là một kiểu phong cách thường thấy của thập niên 9x, và Dementium cũng lại vô tình mang nặng yếu tố Retro-Horror nữa chứ.

Yeah, hiếm khi thấy quality game như thế này mà lại còn cho một hệ máy như Nintendo DS nữa chứ.

Đánh giá chung: một game kinh dị (suýt nữa là Silent Hill) tuyệt vời với good retro-visual và Presentation tốt ư? Sign Me In Faka. Kể cả khi game chắc chắn có một số điểm chưa hoàn hảo đối với một vài gamer thiên niên kỉ mới nhưng Dementium chắc chắn là một thứ gì đó khác biệt. Nó tiếp tục là một minh chứng cho thấy tầm nhìn Artistic trong game cần phải ở một trình độ và đáp ứng với hoàn cảnh cũng như hệ máy, chứ không cần phải đua đòi nhiều về đồ họa hay làm một thứ gì đó to lớn, mà sản phẩm tạo ra vẫn có thể là một thứ đáng để thưởng thức.

HenryMason AKA TranVietBach
As your service.


Cùng tác giả

Princess Crown – Cuộc phiêu lưu của công chúa Gradriel

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Alone In The Dark Remake: Vị cha già trở lại

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lake Haven – Chrysalis: Bí ẩn ở thị trấn Lake Haven

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Gungage – sự thử nghiệm thú vị của Konami

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lunacid – Giấc mộng trăng rằm

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Cùng tác giả

Princess Crown – Cuộc phiêu lưu của công chúa Gradriel

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Alone In The Dark Remake: Vị cha già trở lại

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lake Haven – Chrysalis: Bí ẩn ở thị trấn Lake Haven

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Gungage – sự thử nghiệm thú vị của Konami

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lunacid – Giấc mộng trăng rằm

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Henry Mason

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Silence is always beautiful, and a silent person is always more beautiful than one who talks

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện