Resident Evil Village: Biên niên sử CHADTHAN !

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông tên là Chris Redfield – người đàn ông với sức mạnh phi thường vượt xa cả sức tưởng tượng trong những giấc mơ điên dại nhất của con người. Nhưng ngay cả mạnh mẽ như anh, anh đã hứa một lời hứa mà anh thề nguyền rằng nó sẽ không bao giờ bị phá vỡ trong bất cứ hoàn cảnh nào: ” ANH THỀ VỚI EM ! CLAIRE – EM GÁI CỦA ANH ! ANH SẼ TÌM KIẾM MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG XỨNG ĐÁNG CHO EM ĐỂ RỒI MỘT NGÀY, HUYẾT THỐNG REDFIELD SẼ LẠI CÓ THỂ ĐƯỢC DUY TRÌ ! “. Và với lời hứa này, anh ấy lao vào với thế giới đảo điên tìm đủ mọi cách để thực hiện nó ! KHÔNG CHO PHÉP BẤT CỨ THỨ GÌ CẢN ĐƯỜNG GIÁN ĐOẠN BẢN THÂN MÌNH !

Ya Yo Ya Yo !
Ethan ! Từ bỏ đi Winter !
Ethan ! Từ bỏ việc chạy trốn đi !
Ethan ! Từ bỏ hạt giống của cậu đi !
Từ bỏ đi ! Từ bỏ đi !
Từ bỏ đi ! Từ bỏ đi ! Từ bỏ đi ! Từ bỏ !

Đây là cách mà câu chuyện được diễn ra
Không nghi ngờ gì nữa ! Ở ngôi làng mà Ethan đang hiện diện
Nơi có ma sói, tuyết rơi và súng
Nhưng không gì quan trọng ! CẬU ẤY SẼ F*** CLAIRE !

Ya yo ya yo !
Ya yo ya yo !
Họ của cậu là Winter ( Ethan Winter ! )
Nhưng cậu ấy sẽ phải trở thành Redfield !

Trở thành Redfield ?
Làm thế quái nào ?
YO HO HO Cậu sẽ phải cho cô ấy hạt giống của cậu !

Không quan trọng cậu chạy nhanh thế nào hay trốn ở đâu
Tôi sẽ luôn hiện diện ở bất cứ nơi nào trên địa cầu này
Tôi sẽ KHỬ bất cứ ả đàn bà nào trong đời cậu
Ngoại trừ em gái tôi ! CON BÉ SẼ LÀ VỢ CẬU !

Ya yo ya yo
Ya yo ya yo
F*** em gái tôi đi
Con bé là người cuối cùng còn đẻ được của cả họ nhà tôi !

YA YO ETHAN !
HÃY F*** EM GÁI TÔI ĐI !

Okay sheetpost thế đủ rồi. Trở lại chủ đề chính, bài review Resident Evil Village của tôi, mất khoảng 9 ngày để tôi clear được game theo cách tôi muốn và thêm 2 ngày để khám phá tiếp tôi có thể làm những gì trong Village tính từ ngày game chính thức ra và sau khi cảm thấy mình đã đủ, tôi lại ngồi lại đây cà khịa lão chủ quán. Trước khi vào bài một điều nhỏ nhoi thôi ? Hãy chơi Village Of Shadow ngay từ lần đầu của game – Không vũ khí mở khóa hịn, không dao Karambit, không có quá nhiều đạn dược, không bất tử đạn ? Tại sao ư ? Tin tôi đi ? Trải nghiệm khá là đáng giá đấy =)))

CẢNH BÁO: WALL OF TEXT KHÁ LÀ DÀI DÀI DÀI

Gameplay: Như thường lệ, góc nhìn người thứ nhất FPS quen thuộc từ bản 7 quay trở lại, và một sấp mechanic quen thuộc, nói thẳng ra thì nếu bạn đã quen với kiểu gameplay của RE7 thì RE8 không thể khiến bạn thấy lạ lẫm đâu. Quá khứ một lần nữa lại không để Ethan Winter được ngủ yên, một ngày bình dị của 1 gia đình bị phá vỡ bằng 1 cuộc đột kích , tiếng súng phịch phịch bằng nòng giảm thanh ở khắp mọi nơi, bằng 1 sự bí ẩn người đàn ông đó xuất hiện: ” Xin lỗi Ethan “- Bắn một loạt đạn vào người vợ Mia yêu dấu của anh. Và sau đó: ” Này Ethan nhưng cậu gặp em gái tôi chưa ” =)))) Đùa tí thôi, tôi thề đây là lần cuối cùng. Con gái Rosemary của cặp đôi cũng bị cuỗm đi mất, Ethan cố gắng chống trả chỉ để nhận lại sự bất tỉnh… Và sau phân cảnh đó, trò chơi mở đầu bằng việc bắn bạn đến với không gian rừng rú tuyết rơi và bạn lên đường vào 1 ngôi làng bí ẩn. Đây là 1 đoạn mở đầu khá đỗi chậm dãi nhưng tôi thích cái sự chậm dãi đó, nó nhấn mạnh vào người chơi trong vai Ethan, sau cú sốc tinh thần như vậy, dần dần từ bỏ thế giới của bạn và dấn thân vào thế giới sinh tồn khắc nghiệt của Resident Evil. Và đây chính là phần tại sao tôi khuyên các bạn phải chơi Village Of Shadow ! Nếu các bạn hoàn thành game nhiều lần và để ý thì nó là như thế này ( Trên Console độ khó nào cũng sẽ khắc nghiệt nếu bạn không quen với lối chơi FPS và nhịp độ nhanh của combat ), CAPCOM dường như vẫn kiến tạo độ khó khá là phân hóa cho chính game của mình. Với Casual và Standard thì không bận tâm vì bạn biết bạn tìm kiếm gì ở 2 phần đó nhưng cái chính ở đây là Hardcore và Village Of Shadow. Mặc dù chúng nó đứng trên dưới của nhau nhưng cái sự chênh lệch cực kì lớn và rõ rệt. Với bộ vũ khí cơ bản kể cả không nâng cấp, bạn vẫn có thể Beat Hardcore 1 cách cực kì dễ dàng cho đến vừa phải mà bạn vẫn có thể cảm thấy thoải mái trong cảm giác của việc được khuây khỏa tay chân mà xả đạn. Nhưng với Village Of Shadow ư ? Trò chơi nói: ” F*** you “, và nếu bạn vẫn sử dụng bộ vũ khí cơ bản thì =))  Với khẩu Lemi đầu tiên thì 15 đến 17 phát Headshot và với con dao mặc định là gần 16, 18 đến hơn 3 chục nhát chỉ tính chém trúng nếu tôi đếm không nhầm để kết liễu một con Creep Lycan ( Và đó mới là 1 con ở cấp Creep thôi đấy ). Đến mức trò chơi ép tôi phải tận dụng 1 số yếu điểm trong A.I của chúng để có thể sống sót song nó cũng không thể ăn thua nhiều, thậm chí trong trận chiến thứ hai của bạn, sau khi tôi may mắn vượt qua trận đầu tiên của cả game bằng việc tận dụng cái Bonfire nấu ăn gần nhà ông lão sợ hãi như là 1 vật cản ( Object ) khiến con A.I như thường lệ, sẽ tìm cách vờn bạn vòng quanh cái đó và bạn chỉ cần đủ nhanh để qua mặt nó mỗi lần nó định vồ, với khoảng hơn 18 19 nhát dao chém vào đầu vào tay vào thân thì nó gục xuống, máu của tôi lúc đó ở màu vàng ( Caution )… Thì có vẻ như Crapcom đã đoán được và vì thế ? Trận thứ hai của bạn là ngay trong 1 cái nhà kho nơi địa hình không có Object nào chính giữa mà tất cả bó hẹp trong 1 không gian chật chội. Và đây là lúc trò chơi ép bạn phải chết, phải bỏ cuộc bởi con A.I lần này khó mà vướng bận gì để vồ bạn đến chết nữa đâu. Phải thú nhận tôi đã thử đến có khi cả trăm lần với vài lần thành công nhưng tốn kém hay phải dùng đến súng hoặc bình máu cho đến khi tôi vô tình Exploit được 1 Bug ở đây khiến con Lycan kẹt vào cái cầu thang ( lỗi Clipping tôi đoán vậy ) và khi nó đang kẹt, tôi dễ dàng dùng chức năm đâm của con dao và cái khó lúc này chỉ còn là việc giữ khoảng cách dĩ nhiên. Qua được phân khúc này và bảo tồn được 2 bình máu và full 30 viên đạn, tôi tiếp tục tiến đến căn nhà gỗ to nhất và mở màn cho chuỗi trận Defend căng thẳng chưa từng có. Không thể phủ nhận rằng gameplay của Village thật sự kịch tính và nhịp độ tốt trong rất nhiều tình huống và phân khúc. Và đây cũng có thể là 1 trong những lò đào tạo kĩ năng khá tốt cho các anh tài RE đấy ? Tại sao ư ? Đi sâu 1 chút vào so sánh nhé ? Village áp dụng công thức quen thuộc của RE4,5,6 khi bạn đánh bại thành công 1 kẻ địch và chúng sẽ phải drop ra item cho bạn. Đây là 1 công thức đơn giản nhưng tác dụng khắc sâu của nó như thường lệ buộc bạn luôn phải tìm cách combat và triệt hạ các kẻ địch trong những điều kiện tối ưu nhất nhằm chiếm hữu được nhiều item, nhiều tiền và nhiều cái lợi nhất. Nó đạt đến cao trào kích thích ở RE4 khi bạn luôn có thể Kick và CQC từng đứa dân làng, giết càng nhiều càng tốt để chúng sẽ rơi ra thêm đạn, tiền hay nhu yếu phẩm nếu cần, nó khơi gợi lòng tham nhất định trong tâm trí của gamer nhất là trong những tình huống bạn cảm thấy như mọi thứ mình có vẫn là chưa đủ, phải luôn vắt từng thứ có thể có hay rằng mình luôn phải bổ sung đạn dược hay lọc đầy nhu yếu phẩm cho những trận chiến còn dai sức hơn sắp tới.

Và ai nói cứ Survival Horror thì phải gò bó vào 1 kiểu công thức nhất định như bạn phải cảm thấy sợ hãi, kinh dị tột cùng hay la hét thất thanh cơ chứ ? Một điểm cực kì đáng khen ngợi nhất ở loạt RE7,8 này khi mới mở đầu cho kỉ nguyên RE Engine đó chính là nó mang lại nỗi sợ sơ khai nhất của thể loại. Hãy cùng nhớ lại RE1,2,3 nhé ? Với nền đồ họa của PS1 và những khối Polygon nhòe tởm thì dĩ nhiên đó là những cơn ác mộng của những đứa trẻ, người ta tự hỏi rằng tại sao nó biến mất dần dần. Một phần lí do cũng dễ hiểu thôi – Chúng ta phải trưởng thành, những gì còn lạ lẫm ngày nào một khi đã quá quen thì cũng chẳng thể làm gì hơn được nữa, chúng ta lớn lên cùng series và trải nghiệm dần dần thay đổi kể cả khi chúng ta ghét cái sự chết tiệt đó. Cộng thêm 1 phần concept và thiết kế của game mang tính chất hành động Hollywood, là lí do mà chúng ta được làm quen với súng ống và các nhân vật thuộc các lực lượng đặc biệt và được huấn luyện. Ngay cả Kenichi Iwao – biên kịch của bản Resident Evil đầu tiên trước khi ông chuyển sang Squaresoft và viết kịch bản cho Parasite Eve 2, đã phải thảo luận dài với chính Mikami về vấn đề kinh dị và hành động và cái theme cuối cùng của Resident Evil sẽ là gì. Từ đó, nỗi sợ kinh dị quen thuộc được chuyển biến hóa thành những nỗi sợ thực tiễn hơn: Sợ những gì mà bạn không thể ngăn cản, nỗi sợ của sự bất lực, sự tất yếu – Sure, bạn có thể có huấn luyện, kĩ thuật, súng ống ? Nhưng một khẩu súng cũng là vô dụng nếu không có đạn dược hay đáng sợ hơn ? Khi bạn chứng kiến ngay cả 1 con zombie bình thường – thứ mà có thể bị hạ bằng hỏa lực, phải lĩnh đến 15 hay gần 20 phát đạn vào người vào đầu để thật sự chết ? Và bạn tự hỏi rằng ? Nếu 1 con đã như thế này ? THẾ CÒN CÁI LŨ CÒN LẠI ĐANG TRỰC CHỜ ĐỂ XÂU XÉ BẠN THÌ SAO- BẠN NGHĨ CHÚNG NÓ ĐỨNG YÊN CHO BẠN TẤN CÔNG KHÔNG ? Sure bạn có thể lựa chọn phương án chạy luồn lách hoặc vận dụng không gian và những yếu điểm nhất định trong con quái vật hoặc A.I của chúng để hạ chúng nhưng một lần nữa, trò chơi làm khó bạn bằng cách thiết kế không gian và level design; controll; mechanic cũng như phân bố nhu yếu phẩm các thứ… Và nỗi sợ của bạn lại quay trở lại, đứng trước 1 hành lang hẹp và trước mặt cản đường là 2 con quái vật, cái nỗi sợ nơm nớp đó chính là bạn có thể vượt qua chúng hay không ? Hay nỗi sợ của việc phạm 1 sai lầm và trò chơi sẽ trừng phạt bạn nặng nề thế nào… Và đây mới chính là cái mà Resident Evil cần nhắm vào bởi cho dù có tranh cãi thế nào, Resident Evil là 1 series về thảm họa sinh học và quái vật nhân tạo. Như đã nói mòn mỏi và nói rất nhiều lần, xin được trích lời Keiichiro Toyama huyền thoại thêm 1 lần nữa ” HÀNH ĐỘNG HOLLYWOOD ! “.
Và tôi nhắc lại vấn đề này chính là để biện minh cho sự kinh dị của Resident Evil Village, tại sao ư ? Nói đến mỏi mồm và truyền kì muôn đời nhưng dường như người ta không bao giờ có thể chịu hiểu hoặc cái đầu của họ quá nông cạn theo nghĩa nào đó. Ý tôi là ? Nếu bạn muốn làm 1 tựa game kinh dị thì bạn đã cân nhắc các concept kinh dị ngay từ đầu và dựa nỗi sợ của bạn vào 1 thứ nhất định nào đó, Resident Evil đã setup cái theme cơ bản của nó từ những năm 1996 rồi, gần như muốn thay đổi hay tự nhiên đột phá ra 1 cái gì đó rẽ nhánh hoàn toàn gần như là cả 1 vấn đề bởi bạn biết đấy ? Khi những playtester hay những hình ảnh của game Tease ra những loại kẻ địch ma sói hay Lady Dimitrescu thích uống máu như Ma Cà Rồng và thế là – Cho phép tôi xin được dùng từ thế này: ” 1 ĐÁM ĐẦU ĐẤT ” ( Có vài thằng đú dĩ nhiên ) lải nhải rằng trò chơi đang lạc đề và nó không có zombie hay quái vật biến đi đâu mất rồi và tôi kiểu như:

Sure, Umbrella chế được cả ” Ma cây “; ” Ma thú ” và để tôi trích câu thoại huyền thoại của Wesker: ” ULTIMATE LIFEFORM ! ” ( THỂ SỐNG ƯU VIỆT ) và chúng mày vẫn chỉ cho rằng sản phẩm của chúng nó là lũ Zombie không não… Very cool. So ” Ma sói ” hay ” Ma Cà Rồng ” thì có làm sao ? Những ai chơi Resident Evil lâu năm sẽ hiểu ngay rằng đó chỉ là ” những cụm từ ” ví von về những con quái vật và vẫn sẽ phải tồn tại 1 dạng sống kí sinh, thực thể lây nhiễm quen thuộc… Và Resident Evil 7 và 8 lựa chọn hình thức mới của nó: ” Mold ” hay như chúng ta thích ví von rằng ” Megamycete ” – ” Fungus ” ( Nấm kí sinh ). Và sẽ chẳng ai quan tâm nhiều đâu ? Chỉ cần biết rằng nó vẫn có tác dụng lây nhiễm và tạo ra các thảm họa sinh học là chúng ta biết nó vẫn sẽ là Resident Evil yêu dấu của chúng ta. Mặc dù chính tôi là 1 thằng luôn lải nhải viết tiếp những biên niên sử còn chưa kể của Raccoon City nhưng thôi nào ? Mọi thứ đều phải có sự đa dạng của nó. Chẳng phải ngẫu nhiên mà chính Mikami hồi xưa muốn Resident Evil 2 ( Tức phiên bản 1.5 bị Scrap ) sẽ là phiên bản RE cuối cùng bởi vì chính ông đã nhìn thấy trước vấn đề này: Khi bạn chỉ biết nhai đi nhai lại 1 thứ, vắt sữa hay chơi bời với 1 món đồ chơi… Bạn sẽ dần dần cảm thấy chán nản, nhàn cư và cái taste cũng sẽ đi xuống dần dần. Đó chính là lí do mà công việc sáng tạo ở đây đó chính là làm mới và tìm kiếm những kiểu ý tưởng mới liên tục cho nó, đổi mới để khiến các khán giả sẽ không bao giờ nhàm chán và họ sẽ tiếp tục thưởng thức tác phẩm cho dù nó có thế nào đi chăng nữa. Chứ muốn lải nhải về việc Resident Evil nên truyền thống đến thế nào ư ? Đừng chơi bất cứ thứ gì sau RE4 và cũng đừng chơi bất kì phụ bản nào của RE cả… Đấy nhắm mắt và chơi Resident Evil 1,2,3 từ đời PS1 vì Truyền Thống đấy ! Và điều hài hước ở đây là những thằng đú nói câu này lại không thể nuốt nổi đồ họa PS1 và dựa dẫm vào RE4 như là cái biện bạch của chúng nó =))).

Và giờ quay trở lại với chủ đề chính: Resident Evil Village làm tốt mặt này thế nào ư ? Sure nếu bạn chơi Casual và Standard như đã nói thì bạn khá là Yang Hồ Hổ báo đấy =))) Nhưng rồi vào Hardcore và đỉnh kout Village Of Shadows ? Bạn bị đánh lên bờ xuống ruộng, bị giết bị chém bị chặt không trượt 1 phát nào và trò chơi trừng phạt từng sai lầm ngu dốt của bạn đến tối đa. Và xin lỗi chứ nếu bạn dùng Infinite Ammo hay Unlockable Weapon thì hãy xin hiểu rằng nó chỉ tác dụng là phần thưởng cho những nỗ lực lần đầu và để cho vui thôi chứ tôi không định nghiêm túc quá đâu vì nói thật nhé ? Clear game 1 lần bằng Infinite Ammo thì có thể vui nhưng đến lần 2 lần 3 thì mọi thứ trở nên chán nản nhanh chóng bởi bạn chẳng thể tìm thấy cảm giác gì nữa ? Cứ biết xả đạn mà vượt qua. Và nếu bạn phải dùng đến những thứ này rồi gáy bẩn thì nó nói lên nhiều điều về con người bạn lắm đấy, nếu thành công hãy thành công theo cách khổ dâm và sẽ không bao giờ có thằng nào có thể gáy được bạn, khổ dâm có thể khó nhưng cảm giác mà nó mang lại khi bạn thành công sau tất cả là 1 thứ kích thích cảm xúc mà gần như không gì đánh đổi được. Có lí do mà tại sao những trò chơi có độ khó trừng phạt cao lại vẫn phấn khích người chơi đến thế ? Nhìn Ninja Gaiden BLACK và Ninja Gaiden 2 trên nền tảng XBOX đi ? Itagaki khiến nó khó VÃI ** *** và ông còn tăng độ khó kể cả sau khi chính Playtester phàn nàn game khó ? Nhưng rồi mọi người lại yêu nó và ai cũng muốn đánh bại Master Ninja theo cách đỉnh kout nhất mà không cần cheat, trợ giúp hay guide hay bất cứ cái gì khác đúng không ? Rồi chúng ta có phong cách của From Software khai sinh ra từ thời King’s Field và rồi hiện đại bây giờ là Dark Souls – tự định hình 1 thể loại Soul-like của nó, Miyazaki cũng đếch thèm Give A sheet với những playtesters và làm trò chơi có độ khó trừng phạt cực cao cho những cái đầu chủ quan và đoán xem ? Mọi người lại yêu nó. Ngay cả Mikami cũng đưa nhân sinh quan này của mình vào God Hand và bạn biết gì nào ? God Hand trở thành huyền thoại của cả làng Beat Em Up. Và vì thế hãy vùng lên hỡi những ai thích khổ dâm. Sure chúng ta chết, Game Over, Fail cả trăm cả nghìn có khi đến cả triệu lần cũng được…


Nhưng điều quan trọng nhất mà hệ nhân sinh quan này dạy bạn là gì ? Liệu bạn đứng lên sau những thất bại và gian khổ hay lựa chọn bỏ cuộc và chấp nhận cái sự thê thảm mà trò chơi ném vào bạn ? Bạn sẽ để 1 trò chơi đánh bại bạn ư ? Đó là giá trị con người của bạn ư ? Thấy khó là bỏ cuộc ? Bạn muốn sống như cái lũ nhà páo ở IGN và KOITAKUNT còn không thể qua nổi chính Tutorial của 1 số game ư ?. Đồng ý đến cuối cùng tất cả vẫn là về niềm vui ( Just For Fun ) theo ý nghĩa nào đó nhưng nó không có nghĩa là bạn nắm hết được game đâu nhỉ ? Có lí do mà tại sao Crapcom Dev vẫn bỏ công sức ra lập trình độ khó đa dạng và họ làm lựa chọn mở luôn độ khó Village Of Shadow cho những ai sở hữu bản Deluxe Edition của game ngay từ lúc đầu. Và đây chính là lí do tại sao tôi nói và khen Village Of Shadow rất nhiều không phải chỉ bởi nó khó và tôi thích khổ dâm đâu. Village Of Shadow đã mang lại toàn bộ cái trải nghiệm truyền thống của Resident Evil – Đó là khi tôi có một khẩu súng và có những hộp đạn với số lượng nhất định nhưng rồi ngón tay táy máy của tôi lại không thể bóp cò bởi tôi biết, mỗi một phát đạn trượt, mỗi một phát bắn hao phí thì rủi ro về sau lại càng cao thế nào. Nỗi sợ và tư duy quen thuộc nhất của Resident Evil quay trở lại với bạn, bạn phải cân nhắc việc bỏ chạy hay speedrun hay luồn lách và đây là lúc mà cái lòng tham của RE4 có tác dụng kích thích tác động vào lối chơi kiểu cũ này – Chúng ta thường chạy trong Resident Evil truyền thống vì giết quái vật cũng chẳng được gì đúng không ? Đoán xem ? Giờ chúng nó lại drop ra đồ rồi này và những đồ này có thể tiếp tục được sử dụng giúp bạn trong những trận chiến gai góc về sau và thế là tôi, cho dù có cố chạy thật nhanh qua từng không gian lâu đài hay ngôi làng hay cơ sở, đồi non… Chỉ nghĩ đến việc mấy thằng lol Lycan hay Ghouls Drop ra thứ gì đó, và tôi kiểu: Tham thì thâm nhưng mà không tham thì lại túng thiếu, cuộc hành trình khổ dâm của Henro Mason trải dài từ chục đến trăm lần chết đủ thể loại, gần trăm lần save Typewriter liên tục, với mỗi một lần tôi chết đi sống lại là 1 lần tôi cố gắng exploit những điểm yếu của trò chơi và dùng nó để đánh bại chính nó. Nói chứ bạn không tin ? Bạn nghĩ sao nếu tôi nói A.I của Resident Evil Village được lập trình cố định ở một địa điểm hay phân khúc ? Tức là gì ? Chúng sẽ chỉ có thể tấn công bạn hay triggered trong 1 phạm vi phân khúc nào đó chứ nếu bạn ở ngoài phân khúc của chúng ? chúng lại quay lưng bỏ đi mặc kệ khó hiểu ? Có thể sau khoảng vài tuần hay nhanh dài tùy ý Crapcom sẽ phát hiện ra thôi và patch lại chúng nhưng tạm thời cứ để đây đã. Điều này áp dụng lên cả chính những con Lycan; Ghouls hay phần nhiều các quái vật khác, với bọn Lycan thì sẽ khó hơn chút bởi chúng khi ra khỏi phạm vi Triggered thì chúng sẽ thường chạy hồng hộc quay trở lại cái phạm vi đó rất nhanh, đồng nghĩa là bạn cũng phải tự Intellect mà ứng biến theo cách nào đó với chúng nhưng với đám Ghouls ? Đây là lúc cuộc vui bắt đầu: Hãy dụ những con Ghouls ra thật xa khỏi phạm vi ban đầu của chúng và tìm xem đâu sẽ là ranh giới khi chúng quyết định quay lại. Vì những con Ghouls rất yếu và chậm hơn rất nhiều so với Lycans và chúng phải mất một lúc vì còn quay lưng lại rồi đi vạ vật, tôi dùng 1 trick dở hơi nhất đó là cứ con dao cơ bản của Ethan mà đâm chém vào phần lưng và phần đầu. Đoán xem ? Đám Ghouls còn không chống trả hoặc chỉ chống trả nếu tôi ở trước mặt chúng vì A.I của chúng vẫn đang hiểu là chúng ở ngoài phạm vi của mình. Điều này diễn biến rõ rệt nhất trong từng mật đạo hay phân khúc của lâu đài Dimitrescu. Giả sử như phân đoạn hầm rượu máu, những con Ghouls spam ở gần phân đoạn cuối cùng của cái hầm máu này sẽ không đuổi bạn quá nửa hầm về đến phía cầu thang lúc đầu đâu vì thế hãy nhớ rõ làn ranh này mà tấn công chúng ( Chỉ tác dụng với những con spawn ở nửa sau của hầm thôi, đừng có thử lên mấy con spawn đầu phân khúc này đấy ). Vì nó vẫn là 1 phần của game nên yên tâm là bạn không gian lận gì đâu, thậm chí nên nhớ là vì con dao mặc định của Ethan chỉ giống như dao gọt bếp vậy nên nó đâm chém rất yếu, kể cả đám Ghouls vẫn phải dính đến gần 2 chục hay 3 chục nhát để thật sự nằm xuống. Nhờ trick này mà tôi clear được gần như mọi con Creep ghẻ trong lâu đài Dimitrescu và phần việc khó nhất giờ là dành từng viên đạn Handgun, Shotgun và Sniper để bắn trúng 3 ả con gái và Lady Dimitrescu

Có một cái nữa mà tôi muốn khen ở Resident Evil Village đó là sự thông minh trong một vài phân khúc thiết kế. Chẳng hạn như một vài phần giải đố, ngay câu đố đầu tiên khi bạn phải đẩy cái đèn đuốc đến 2 phía củi khác và thắp sáng mọi thứ, mở ra con đường đi tiếp. Đây là 1 phần mà tôi nghĩ hơi Underated ở RE Village, họ đưa ra câu gợi ý cho bạn đó là: ” Trust In Light ” . Nếu như tôi nói với bạn câu này còn có ý nghĩa hơn thế thì sao ? Nó không chỉ gợi ý cách giải đố mà còn gợi ý cả 1 giải pháp để giúp bạn vượt qua phân khúc này dễ dàng nếu như bạn đang trong Village Of Shadow và quyết định tryhard với bộ vũ khí cơ bản không bất tử đạn. Điểm yếu trí mạng của đám Ghoul này thật không may chính là ngọn lửa và vì thế nếu bạn dụ được cả 8 con Ghouls ở phân khúc này dính vào cái ngọn đèn đuốc, kết quả là chúng sẽ cháy xén, yếu ớt hơn nữa, không thể còn cầm được vũ khí và chỉ cần thêm 4 5 nhát dao cơ bản là chúng gục xuống, tiết kiệm được kha khá đạn dược và bạn có thể giữ lại chất nổ để dùng cho phân đoạn tiếp theo khi họ cho cô chị Daniela thêm vài con Ghouls hỗ trợ ả. Hay một số khúc họ cố tình thiết kế không gian nhiều góc ngách hay làm đôi cửa. Now, nhìn ngay đến không gian đôi cửa bạn sẽ thấy ngay họ đang cố tình cho bạn một cơ hội chiến đấu hữu ích chẳng hạn như khúc ở tầng lầu của phòng Opera và Piano, có 2 con Ghouls ở đó rình bạn nên phần đôi cửa sẽ giúp ích rất nhiều bởi A.I của đám này vẫn khá ngu, kể cả khi bạn đang nấp sau cái khúc đôi đó chúng vẫn sẽ cố chém vào và bạn dư sức đoán được, chưa kể bức tường sẽ là Object cản đòn của chúng nên bạn sẽ khó mà bị tính Dam ở đây trừ khi bạn đứng quá sát và như thường lệ, cứ việc căn chỉnh chờ lúc chúng đánh trượt thì đây sẽ là 1 khoảng mở nhỏ cho 2 4 nhát dao vào đầu chúng. Chục đến đôi chục nhát dao là đủ để 2 con chết tiệt này ngã xuống. Hay còn nhiều phân khúc nữa như phân đoạn quay trở lại để lắp miếng bia mộ của Claudia Beneviento và lấy được chiếc cốc, có 1 kẻ địch khổng lồ canh gác khu này, tôi không biết bạn nghĩ sao nhưng tôi vô tình nhận thấy khi con này đã yếu đến một mức nhất định nó sẽ luôn tìm cách spam đám Ghouls và trò này có thể repeat nhiều lần. Bạn có thể bảo tôi là quá điên hoặc quá phí thời gian nhưng tôi đã tận dụng chỗ này làm nơi spam nhu yếu phẩm và nguyên liệu chế đồ =)) Nó hoàn toàn có thể thực hiện được chỉ với 2 vấn đề đó là thời gian và tính cẩn thận, vì con quái khổng lồ này sẽ không đuổi bạn lên quá các bậc thang về khu vực phía sau đâu nhưng đám Ghouls thì có đấy. Hay ví dụ rõ rệt nhất chính là ở phân khúc Strongholds, có vẻ khá khó tin nhưng nếu bạn cố hạ từng con Lycan ở trạng thái bình thường thì sẽ là 1 quá trình rất chi là tốn kém thế nên Crapcom thêm vào 1 trick mà chẳng ai ngờ được tới ? Bắn hạ những con Lycans khi chúng đang đu dây hoặc ở trên không làm sao cho đủ lực Knockback và bạn có thể khiến chúng ngã bạch xuống đất từ 1 độ cao nhất định và làm thành hiệu ứng InstaKill ( không có tác dụng với đám Big Lycans dĩ nhiên ) và nhờ thế mà bạn có thể tiết kiệm được kha khá nhu yếu phẩm miễn là bạn bắn chính xác được từng con đu dây hoặc trên không.

Bên cạnh 1 số thứ liên quan đến tính trừng phạt, trò chơi cũng không hẳn là quá tàn nhẫn đối với người chơi, Ethan giờ đây đã có thêm phần Auto Regen sau khi HP xuống mức Danger và màn hình đỏ quạch. Dĩ nhiên càng ở cấp khó thì thời gian Regen càng lâu hơn và nó sẽ chỉ Regen đến mức Caution. Nó không hẳn là 1 khía cạnh quá to tát nhưng chính nó đã cứu tôi rất nhiều lần nhất là trong các trận chiến cam sức và kéo dài. Bên cạnh đó, trò chơi vẫn có một cái thích ứng liên kết quen thuộc ở các bản RE hành động đó là khi bạn Danger gần chết, vẫn có 1 xác suất xảy ra đó là bạn đánh bại đc các kẻ địch ở trạng thái này thì chúng sẽ drop ra đồ hồi máu, cụ thể ở đây là Drop ra Herb và Chem Fluid để cho bạn chế lọ nước thánh thần kì đó, nó là 1 xác suất rất nhỏ nhưng vẫn có thể xảy ra. Hay chẳng hạn như nếu bạn đang thiếu thốn 1 loại đạn nhất định nào đó, trò chơi có 1 xác suất cao hơn cho việc rơi ra loại đạn đó khi bạn chém thùng tìm kiếm các nhu yếu phẩm…
Về pacing của game thì tôi nghĩ nó khá là vừa phải và đa dạng. Những lúc không phải chạm trán các kẻ địch bạn vẫn có các minigame thú vị như Săn kho báu quen thuộc, săn thú và mang về làm đồ ăn cho lão The Duke chế biến – các món ăn có tác dụng cải thiện các đặc tính sức khỏe của bạn từ di chuyển nhanh hơn, tăng máu tối đa, giảm sát thương khi tập trung đỡ đòn… Thay cho toàn bộ các loại thuốc kích thích mà bạn có thể tìm thấy trong khu vực nhà Baker ở phần trước. Nhưng dẫu vậy Pacing như này vẫn chưa phải là hoàn hảo. Vẫn có 1 số mặt khiếm khuyết và tôi sẽ để phần này ra làm 1 phần riêng. Trước đó thì tạm thời chúng ta hãy cứ dành 1 tràng pháo tay cho Morimasa Sato và đội ngũ của ông trong việc mang đến 1 làn gió mới khi mix những settings kì lạ nhất vào với Resident Evil. Nhiều cơ chế và sự kết hợp từ các bản RE trước được mang trở lại như lão The Duke sẽ hoạt động như 1 Merchant và bán đủ thứ đồ linh tinh cho bạn từ súng ống, đồ nâng cấp, mở rộng hòm đồ, nâng cấp chỉ số cho súng, không gian của lão cũng là những không gian an toàn nơi bạn có thể trú ẩn khỏi những thứ chết chóc hay kẻ địch mạnh mẽ bên ngoài dĩ nhiên, chế đồ ở một mức cơ bản với các nguyên liệu và lần này thì nguyên liệu không còn bị tính vào hòm đồ chung nữa. Phân khúc của Chris cũng rất là thoải mái khi Chris có đề kháng trâu hơn Ethan và anh được trang bị tận răng nên cứ xả đạn thoải mái đi, trên đường đi nhu yếu phẩm vứt rải rác cho anh cũng nhiều hơn nên tôi nghĩ đây là 1 phân khúc khá tuyệt cho bạn khuây khỏa nếu như bạn đã phải quen với việc sống sót của Ethan ở Village Of Shadows
Ngoài ra sau khi bạn clear xong game thì như thường lệ là phần mở khóa và bonus các thứ. Phần chơi Mercenaries được kết hợp với Raid Mode cho ra một mớ thử thách khá hỗn độn và khó nhằn. Vừa phải clear các kẻ địch nhanh nhất, giữ được combo và quan trọng nhất là thuộc map và thuộc vị trí spam của các kẻ địch. Phải nói thật là nó nghiêng về phía Raid Mode nhiều hơn mặc dù cái tên là Mercenaries nên đừng mong chờ bạn sẽ có nhiều thời gian vui vẻ với nó như cách mà Mercenaries ở RE4,5,6 đã từng rất vui trong quá khứ. Hoàn thành các Achievement và thử thách mà game đặt ra sẽ mở được rất nhiều CP dùng làm đơn vị tiền tệ để mua các mở khóa như bất tử đạn ( Với điều kiện là bạn phải nâng cấp full và lắp đủ bộ phận cho nó trước đã ), mô hình… ( Giống trong RE5 )

Nói thêm vài nét về Chadthan, well bạn biết đấy, concept của việc xây dựng Ethan Winters ở RE7 đó không hẳn là mang đến 1 nhân vật mới mà phải nói một cách chuẩn xác hơn đó là tạo ra một nhân vật mà người chơi có thể nhập vai vào. Đừng hiểu lầm ý tôi ở đây nhé ? Các nhân vật truyền thống như Chris Redfield; Jill Valentine, Barry Burton, Claire Redfield, Leon S. Kennedy hay kể cả là Ada Wong, Rebecca Chambers… và còn vô số nữa đều những huyền thoại khó lòng mà thay thế được. Nhưng chính vì lẽ đó, vì họ quá là huyền thoại nên cái vấn đề nhét ai vào phần này phần kia khá là nan giải. Chẳng hạn như Chris Redfield đánh dấu sự trở lại của mình với các chính bản từ sau Code Veronica ( Đừng bắt tôi phải kể 2 cái game guncon Darkside và Umbrella Chronicles vào) thì đến Resident Evil 5 anh quay trở lại đầy ngoạn mục ( Đó là 9 năm ròng rã tính từ CV đến 5 ), và rồi bụp, Chris liên tiếp trở thành nhân vật được xuất hiện đoàng đoàng 5,6,7 và cả phần 8 này anh cũng lại liên quan vào. Jill thì nếu tính chúng ta sẽ tính các phụ bản và gần đây nhất là Re3remake, chẳng ai biết chuyện gì xảy ra với cô kể từ sau các sự kiện ở RE5 và CRAPCOM don’t give a F =))). Leon như thường lệ tính theo diễn biến gần nhất thì anh xuất hiện ở Resident Evil Vendetta và lại anh cũng là gương mặt tiêu biểu rồi nên cũng chẳng phải lo đâu. Claire tiếp tục thành bà cô già ế với lần xuất hiện gần nhất là Revelation 2 ( Không tính 2remake và Infinite Darkness sắp tới )… Rebecca thì yên ắng và phải mãi đến Vendetta thì cô nữ y tế viên đáng yêu của đội S.T.A.R.S năm nào mới quay trở lại, nếu mọi chuyện với nàng khả thi thì chúng ta giả định gặp lại nàng trong Revelation 3 ( nếu tin đồn về các projects là đúng ). Nhưng bạn biết đấy, bạn có thể nói rất nhiều về các nhân vật chính này nhưng đó cũng chính là cái mà các Devs của RE luôn trăn trở nhất, bởi những huyền thoại là những huyền thoại về riêng họ, họ là chính con người của họ ! Sure bạn đều được chơi các nhân vật này mà nhỉ ? Nhưng chúng ta đâu có thể tác động vào cảm xúc hay suy nghĩ của họ ? Các devs lần này muốn có một ai đó mà người chơi có thể được mở rộng cảm xúc của bản thân hơn nữa. Ý tôi là bạn có thể chê trách Ethan ở RE7 quá đỗi ” tầm thường ” ; ” vô cảm ” hay ” Không có nét riêng ” nhưng chẳng phải đó chính là chủ đích sao ? Để người chơi có thể mở rộng bản thân hơn lên nhân vật. Ý tôi là vào khoảnh khắc khi trong tiềm thức của Ethan, Jack Bakers hiện lên và lần này ông ta chịu nói hết mọi thứ với Ethan, trong góc nhìn người thứ nhất chính là con mắt của chúng ta, chúng ta nghe hết những điều đó, cảm xúc mặc định của Ethan lúc này là có hơi trách móc nhưng cũng phần nào thông cảm nhưng họ cũng cố gắng làm điều này rất vừa phải thôi, để người chơi có thể đưa cảm xúc riêng của họ vào. Và nếu như bạn cảm thông cho hoàn cảnh của nhà Baker vì sau cho cùng chính họ cũng chỉ là nạn nhân ( Trừ thằng tâm thần Lucas vì nó hết thuốc chữa rồi )  và căm phẫn những gì mà Eveline đã gây ra chỉ để nhân danh một cái ước muốn hạnh phúc của nó ? Hay bạn có thể cảm thấy giận dữ, trách móc Mia vì chính cái công việc chết tiệt của ” con vợ ” này đã đẻ ra cả 1 mớ bòng bong ? Rồi còn biết bao nhiêu cảm xúc cá nhân mà bạn thấy ở tất cả mọi thứ của game nữa ? Xin chúc mừng, đó là khi concept này có tác dụng đấy. Nhưng dĩ nhiên, nếu đã thay đổi thì phải thay đổi tốt rồi còn phải nói đến thời gian để mọi người có thể hiểu. Vấn đề đó là Resident Evil’s fanbase phần lớn không quan tâm đến những điều này, nên dĩ nhiên họ sẽ tìm đủ mọi cách để trách móc rồi nhỉ ? Vì thế ở RE8 này, Ethan Winters nói nhiều hơn, nhận xét nhiều hơn, cảm xúc biến thiên nhiều hơn và lần này anh vẫn không để lộ mặt, người chơi vẫn có thể tiếp tục hóa thân vào anh như ở RE7. Và vì thế mà cả câu chuyện của anh đạt đến cao trào nhất, kể cả khi fanbase vẫn phàn nàn. Cho nên có thể xem đây là 1 điểm Character Development và bạn biết đấy ? Tôi nghĩ nó đến từ sự chuyển biến của thời đại mới khi giờ người ta muốn có Story và phim cắt cảnh này nọ nhiều hơn là bản thân gameplay nói chung. Chính Resident Evil cũng đang đi theo hướng này và bạn dễ thấy điều đó, tôi không cho rằng nó quá là dở bởi ” Hành động Hollywood ” mà nhỉ ? Từ trước đến giờ dòng Lore của RE vốn luôn ở mức hạng B và cách làm hay ho nhất như thường lệ lại tập trung vào các tiểu tiết, thuyết âm mưu các thứ… Cốt truyện của RE7,8 cố gắng khai thác rộng ra hơn bên cạnh về Virus hay âm mưu thì nó cũng còn là những câu chuyện cá nhân của những con người. Đây là 1 concept tuyệt vời mà chính chúng ta từng thấy ở Outbreak khi bên cạnh những sự kiện phụ của thảm họa Outbreak, chúng ta được khám phá tính cách hay câu chuyện của những người sống sót trong nhóm và về cách mà họ đoàn kết với nhau để cùng vượt qua thảm họa. Nhưng như thường lệ sẽ lại luôn phải có phàn nàn, luôn phải có lũ đú, luôn phải có những đứa chơi đồ như Michael Does Life AKA Mutated Birkin =))) vì thế nên câu chốt cuối cùng của tôi ở đoạn này đó là: ” Yêu hay ghét cũng đều được, nhưng xin làm ơn có chính kiến riêng và nếu bạn đã quyết định theo chính kiến riêng của mình thì bảo vệ nó bằng lý lẽ chứ không phải sự ngu dốt vì tôi xin thề là, kiểu gì kể cả nhiều tháng hay cả năm sau thì cái luận điệu RE trượt xa khỏi theme gốc này nọ gì đó sẽ vẫn còn kéo rất dài dài dài “. Ý tôi là bạn nhìn sang The House Of The Dead và họ có cả tá thứ từ kịch bản Super Cringe, Gameplay cũng super Cringe, lồng tiếng, cốt truyện hay cả 1 tá thứ nhỏ nhặt hay việc đầu game thì bắn zombie cuối game thì giết thần =))) Nhưng dường như chẳng ai give a Sheet. Resident Evil chỉ đổi 1 thứ nhỏ và vẫn sẽ có sự phàn nàn =))) Cộng thêm sự ra đời của 1 cái ” Siu Phẩm 300 giải thưởng ” nên vài đứa đầu đất coi nó là tiêu chuẩn và ” GaMe ZoMbIe ThẢm HọA Là PhẢi NhƯ ThẾ ” – Sure, chúng ta tham gia vào cuộc chơi Survival Horror nơi cả tá thứ trực chờ để xâu xé xác chúng ta thành trăm mảnh nhưng vẫn phải có thời gian để bàn chuyện Politic hay nói chuyện truyền bá, khá là Logic đấy nhỉ ?

Về phần lore chung thì như tôi đã nói, yên tâm là bạn vẫn đang chơi Resident Evil thôi chứ chưa có cái gì quá lạc đà ở đây chỉ vì bạn trông như đang ở Transylvania đâu. Kể ra về một số mặt lore trong game có nhiều cái đáng khen ví dụ như nếu bạn đọc nhật kí hay ghi chép, tài liệu của những người dân trong làng, họ có cảm xúc và bộc lộ nhiều hơn so với dân cư của Re4 hay Re5,… Họ thật sự có nhiều câu chuyện nào là người làm vườn cho nhà Beneviento tốt bụng khi quan tâm đến cô chủ như thế nào, nỗi lo sợ của những người hầu trong lâu đài Dimitrescu, một vài dòng tâm sự của chính Salvatore Moreau, những người dân làng vốn đã quen sống yên ổn nay phải đối mặt với thảm họa… Phải nói là nó đã được làm khá tốt dành cho những ai thích săn Lore và đi sâu hơn vào game. Nếu có khuyết điểm gì ở phần này thì tôi nghĩ tôi sẽ phân tích kĩ hơn chút ở phần tổng hợp khuyết điểm bên dưới nhanh thôi.


S.I.M.P for Donna Beneviento please

Dẫu có thể là 1 tittle tuyệt vời nhưng RE Village vẫn có những khuyết điểm của riêng nó, tôi sẽ cố hạn chế spoil hết cỡ các chi tiết quan trọng nếu có thể nhưng nếu có chót lỡ mồm thì cũng đừng trách tôi nhé. WARNING: SPOILER
Trước tiên đó là cốt truyện vẫn khá tiêu chuẩn thôi, chưa có gì gọi là đặc sắc cả. Ý tôi là nếu tất cả mọi người còn nhớ trước khi game ra với dòng chữ: ” His Story come to an close “. Ý tôi là nhiều đứa đầu đất đã nhảy sửng cồ lên là Chris phải chết ư ? Chris là ma sói ? Chris là boss cuối bla bla còn tôi ? Tôi biết thừa là Crapcom sẽ không bao giờ chơi bài mạo hiểm khi giết 1 nhân vật được yêu mến bởi nếu họ làm vậy ? Cả RE sẽ biến chuyển cực kì to lớn và kì vọng Hype các phần sau cú biến chuyển đó sẽ càng lớn hơn và hiển nhiên là khi vào game là đúng như vậy. Vì thế nên Re vẫn khá là Typical tiêu chuẩn của mọi người thôi, chưa có gì shock cả. Dẫn truyện vẫn còn chỗ hổng chẳng hạn như ông lão sợ hãi cảnh báo Ethan rằng: ” Khẽ thôi, chúng đang rình rập bên ngoài “. Ý tôi là: ” Này ông ? Ông vừa nổ súng đoàng 1 cái rất là to đấy ? ” Tiếp đó là 1 dàn các tình tiết khác chẳng hạn như sau khi cả nhà Luiza đã cháy sụp, Ethan hơi chút mủi lòng với tất cả sự chết chóc xung quanh anh… Lẽ ra cảm xúc đã có thể tốt hơn 1 chút nếu Crapcom lại không lặp lại cái sai lầm cơ bản này ? Đó là: ” Bạn chỉ vừa mới gặp tất cả những người này chưa được quá 6 đến 7 phút ingame và giờ là lúc để khóc thương cho họ ? “. Tôi sẽ tạm chia game ra làm 6 phân khúc chính và 2 phân khúc nhỏ : Ngôi làng – Lâu đài Dimitrescu – ngôi làng lần 2 –  Nhà Beneviento – Nhà Moreau –  ( Phân khúc pháo đài Stronghold ) – Nhà máy – ( Phần chơi của Chris ) – Kết thúc. Nhìn mặt bằng chung thì pacing các hành động và mechanic trong game có vẻ ổn như tôi đã nói ở trên nhưng nếu chúng ta đi sâu hơn 1 chút vào các phân khúc của các gia đình thì nó vẫn còn tồn đọng nhiều thứ chưa ổn thỏa đâu. Chẳng hạn như phân khúc Lâu đài Dimitrescu có thể nói là 1 trong những phân khúc dài và thú vị nếu tính đến việc bạn được lọ mọ mọi ngóc ngách trong nơi này chiến đấu, sống sót, tìm kiếm nhu yếu phẩm, trốn khỏi Vampire Mommy Milker và 3 cô ả con gái nóng bỏng ( tôi lỡ mồm =))), săn kho báu… Giả định mọi thứ là bạn đang chơi lần đầu đi. Có thể bạn không tin nhưng lần đầu tiên tôi nghịch ngợm với phân khúc này thì đó là 1 chuỗi gần 2 ngày dài do tôi lúc đó cứ lớ ngớ không biết nếu như mình có bỏ lỡ kho báu hay bí mật gì đó không ? Bản đồ thì luôn hiện màu đỏ ám chỉ còn chỗ tôi chưa search hết đâu. Và lại đây có vẻ là 1 trong số những khúc mà giống với RE truyền thống nhất từ bối cảnh cho đến phương thức chơi, nhưng ngay cả nó cũng chưa được phát huy đến tối đa khả năng có thể. Kể cả sau khi clear xong phân khúc này, tôi vẫn cảm thấy khá là ảm đạm, bởi có vài khúc đấu Boss sau khi bạn lấy được các chìa khóa mở hết các cửa và cung đường thì vèo vèo, nhìn qua nhìn lại thì tôi thịt xong 3 cô ả chị em rồi và giờ còn mỗi Lady D. Rồi quay trở lại ngôi làng rồi nhà Beneviento rồi đến nhà Moreau, 2 lãnh chúa này thật sự bị Underated khi Devs làm 2 section này thì Donna quá ngắn mà Moreau thì lại vòng vo nhiều, rồi đoàng 1 cái đến Pháo Đài nơi chúng ta tưởng sẽ được gặp Heisenberg thì đây là những trận chiến ác liệt nhất đối đầu số đông của cả game, đến phân khúc nhà máy Factory thì nó lại trở về đúng hiện trạng như của lâu đài đó là dài và lòng vòng, nhiều cung đường, bóng tối rồi mở bản đồ ra thấy vẫn còn kha khá chỗ đỏ rồi mãi chúng ta mới được giải quyết Heisenberg… Thật sự đấy, tôi ước giá như mỗi nhà đều có những trận chiến kinh thiên hơn nữa, rồi mới đến các phần riêng của họ như chạm trán Moreau ở vùng đầm lầy hay trận chiến tâm lý với Donna để có thể cân bằng game hơn thay vì người ngắn người dài, yên tâm là nó không ảnh hưởng đến ý nghĩa chính của mỗi nhân vật lắm đâu. Một khuyết điểm nữa như thường lệ đó là lại liên quan đến vấn đề Retcon và khả năng này của Crapcom thì khá là dở tệ, Ý tôi là nếu khó Retcon quá hoặc không làm được thì đừng làm còn hơn, ý tưởng retcon thì có vẻ hay đấy nhưng nó thực sự là dở khi đùng 1 cái ? Họ mang lại mối liên kết từ 1 kẻ phản diện quen thuộc của cả dòng RE kể từ sau khi chúng ta lạc vào dinh thự của hắn ở RE1. Ý tôi là nếu có những trường đoạn hồi tưởng hay làm khâu này kĩ hơn thì nó rất hay nhưng mọi thứ cảm tưởng như: Bạn thực hiện cả phần hoàn toàn mới dính liền với phần 7 và đùng 1 cái ? Chèn cái tên của gã này vào cho liên quan và tất cả mọi người bối rối ? Nó trở nên ngu ngốc theo đúng kiểu từ hư vô ( Outta Nowhere ) và hãy nhớ là ở chính các phần trước khi gã này còn sống thì hắn cũng chẳng hề đề cập cũng như tỏ ra liên quan gì đến đây nhé ? Thậm chí điều nực cười là chính Chris trông như còn chẳng có chút gì ngạc nhiên hay biết gì đó khi anh khám phá ra điều này vậy, và vì thế bị phê bình khoản này thì cũng khó mà bênh được. Một điểm yếu tiếp theo đến từ việc phát triển nhân vật khi một số người thì làm rất được trong khi 1 số thì lại làm rất yếu… Điển hình ngay thôi chính là 3 cô con gái của Dimitrescu, ý tôi là ban đầu tôi đã hình dung ba cô này đa dạng hơn chút, thế nhưng cái mà tôi được thấy là 3 cái body type hệt như nhau, khác mỗi face models rồi thậm chí điểm yếu và cách giết cũng chỉ là slapstick của nhau luôn. Sure hot thì hot đấy nhưng lame as F. Salvatore Moreau làm tôi liên tưởng lại đến Amanda của Rule Of Rose mà thậm chí bạn biết điều buồn cười là gì không ? Hai đứa này viết nhật kí với ngôn từ y hệt nhau là 1 điểm cộng thế nhưng đến cuối cùng cái mà Moreau đã để lại cho tôi đó là chìm sâu vào cái sự độc đoán mà xã hội đã đẩy hắn vào như Ethan nói: ” Cho dù còn sống hay đã chết hắn luôn nhuê tởm như nhau “. Ý tôi là nếu họ cho Moreau 1 cái sự thay đổi nhất định thì kể cả nếu chúng ta vẫn phải giết hắn đi chăng nữa, câu chuyện sẽ có ý nghĩa hơn giống như cách mà họ đã làm với Donna vậy. Ít nhất Donna đến cuối cùng, kể cả sau khi tôi giết nàng, nàng viết lại vào bức ảnh : ” Hãy chăm sóc Rose của chúng ta nhé “, và tôi thật sự cảm động vì điều đó, ý tôi là Donna giống như Meg hay Wendy của Rule Of Rose vậy, nàng bị kẹt trong cái ảo mộng của cuộc đời nhưng không vì thế mà nó nhấn chìm mọi thứ ở nàng, và như thường lệ: TÔI SIMP ! Tuy nhiên thì đây cũng là vấn đề bởi khúc ngôi nhà của Beneviento đấy. Tôi không biết các bạn nghĩ sao nhưng tôi nhận được rất nhiều ý kiến từ phía tất cả rằng họ khen ngợi phân khúc này nào là sợ quá, P.T quá ( Again Kojumbo fanboys ), rồi cái bào thai biến dạng đó ghê tởm thế nào. Sure tôi cũng thấy ghê đấy nhưng không vì thế mà tôi lờ đi điểm yếu của phân khúc này đâu. Trước tiên đó là nó quá ngắn, thứ hai là nó thậm chí còn chẳng phải 1 thử thách ? Tại sao ư ? Với việc kiểm nghiệm con búp bê gỗ tượng trưng cho xác của Mia để giải đố thì đương nhiên là sẽ có rất nhiều người mất thời gian và phải vận dụng IQ theo cách nào đó, nhưng nó không che mờ được rằng không gian nơi này là một mớ Linear với vài đường thông nhau và các object chắn giữa rất tiện lợi để chơi trò mèo vờn. Again nhắc lại P.T có thể là 1 bản Demo tuyệt vời nhưng phần lớn mọi người đâu có nhìn vào và đánh giá chất lượng của nó ? Họ bận để tâm tới cụm từ Kojumbo rồi đi phân tích các thông điệp mà lờ đi hoàn toàn cái gameplay mất rồi. Sure Lisa bám sau lưng hay vờn bạn thì hay đấy nhưng đến cuối cùng nó vẫn chỉ là 1 trò chơi đuổi bắt trốn tìm và walking sim. Giống như khi bạn lấy được chiếc chìa khóa mở hộp cầu dao và tìm thấy rằng mình đã làm cái bào thai đó sống dậy bla bla. Tiếng gọi bố Du DU Dad Dad của nó nghe creep đấy nhưng A.I của nó là 1 trong những thứ ngu ngốc khiến tôi khó mà nuốt được thể loại game trốn tìm. Nếu có game trốn tìm nào mà khiến tôi có cảm giác kích thích và hưng phấn thì đó chỉ có thể là Alien Isolation ! Tại sao ư ? Các bạn đã quên A.I của con Alien rất tuyệt vời như thế nào sao ? Khi nó học hành vi của người chơi và dùng chính những cái hành vi quen thuộc hay nơi chốn thường lặp để chống lại chính người chơi ? Buộc người chơi phải tự có một set intellect riêng của họ từ việc thay đổi hành vi liên tục hoặc liên tục thay đổi chỗ trốn, học thuộc không gian và vận dụng các thứ tốt hơn để chống lại nó ? Vì thế nên nếu định làm 1 trò chơi trốn tìm rồi script là nhiều, A.I ngu học như Outlast thì đừng mong chờ kết quả gì cả ! Sure jumpscare hay đấy nhưng sau cho cùng chúng vẫn chỉ là jumpscare và khi bạn đã quá quen rồi thì không bất ngờ gì nữa. Như lẽ thường này thì việc chơi vờn với cái bào thai còn chẳng phải 1 vấn đề với tôi khi tôi dễ dàng học hành vi của nó, nó vẫn rất ngu ở chỗ nó không thể cúi người đi vào các góc không gian hẹp như Ethan, nó cũng chỉ biết đuổi và target người chơi theo đường thẳng đồng nghĩa là tôi lợi dụng cái bàn phẫu thuật hoặc cái bàn chiếu phim ở phòng chiếu phim vì chúng là object trung tâm và dĩ nhiên, con A.I đầu đất chỉ biết đuổi tôi 1 hướng và tôi sẽ nhanh chóng chạy theo hướng còn lại…
Vẫn còn rất nhiều điểm chưa thỏa mãn nữa thôi nên bạn không phải lo, sau có lẽ là 1 thời gian khi game hết sốt thì mọi người sẽ lại tiếp tục exploit những yếu điểm của game nhưng tạm thời đối với tôi thì tôi mới thấy thế này thôi. Phần này thì đối với âm thanh, ngoài bản main theme ra thì có vẻ như phần âm nhạc không hẳn là 1 trọng tâm ở đây cho lắm nên các track nhạc tỏ ra dao động với từng khoảnh khắc nhưng không quá đáng nhớ như cách mà từng bản giao hưởng bóng đêm vang lên ở Code Veronica ( TAO VẪN ĐANG CHỜ MÀY REMAKE LẠI ĐẤY DM CRAPCOM ! )
Một điểm tuyệt vời cuối cùng ở Village có lẽ là việc nó như 1 pha cà khịa thế nào. Để tôi giải thích tại sao nhé ? Bạn nhập vai một người cha lên đường vào 1 không gian kì lạ nơi mà con gái bạn đang gặp nguy hiểm và bạn phải giải cứu cô bé. Không gian là tuyết rơi lạnh lẽo cùng những gam màu kinh dị. Bạn chống lại 1  giáo phái điên rồ với 1 kẻ phản diện chính là một bà già nữ điên khùng, những sinh vật đều có một hình ảnh đại diện nhất định chứ không chỉ là đột biến thành những con thú hay quái vật, rồi bạn nhận ra là có chuyện gì đó không ổn với cô bé và bạn sẽ phải tìm cách để sửa chữa… Hm… Có gì đó khá là Silent Sus Sus ở đây =))))

Và dĩ nhiên, họ đã biến Ethan thành Chadthan ra sao. Tôi sẽ không quá spoil đâu nhưng yên tâm là nếu bạn chơi game và chơi được đến cuối bạn sẽ hiểu tại sao Chris lại cần phải tìm cách để có được hạt giống tối thượng của Ethan và Secure huyết thống Redfield MUAHAHAHAA ! Như Wesker đã nói: ” Thể sống ưu việt ” đó chính là biến đổi được DNA và tạo ra một thành quả với những đặc tính tốt và tối ưu chưa từng có và Tyrant thì chưa đạt được đâu MUAHAHAHA… HÃY XEM ĐÂY ! Khi Huyết thống Redfield hòa quyện với Chadthan ! LEON S KENEDY CHỈ LÀ THẰNG ĐẦU B RẺ RÁCH ! F JAKE MUELLER ! F ALBERT WESKER ! BEHOLD – THE MIGHTIEST CHAD OF ALL CHADS !

MUAHAHHAHAHA !. Okay joke thế là đủ rồi nhưng Ethan vẫn là 1 chad đấy. Tôi vẫn giữ nguyên quan điểm của mình thôi.

Về vấn đề kĩ thuật thì dĩ nhiên game cũng có tồn đọng, tôi và Lord Angel có vẻ như khá chênh lệch về khoản này bởi khi chơi, tôi có gặp một chút trục trặc với vấn đề Shuttering và Bugging của game trong khi Lord nói rằng hắn ta không gặp phải vấn đề gì và RE engine tối ưu khá tốt. Một số bug mà tôi nghĩ bạn nên lưu ý ở đây chẳng hạn như Crash hay Shuttering là có thể xảy ra đấy nhé ?, nhất là khi bạn triệt hạ các kẻ địch hay bị vồ hay có animation chèn vào thì có thể còn shutter 1 2 giây tank khung hình. Hay việc khi bạn đến hang của Moreau thì trò chơi có 1 bugs khá trầm trọng ở đây… Cách giải quyết hiện tại vẫn là Cố gắng Update Driver đến mức mới nhất và update window rồi setup Aministrator cho game chạy không gặp phải giới hạn hay cản trở nào. Dĩ nhiên tôi có điều tra thì có vẻ như Driver AMD gặp Shuttering nhiều còn Driver NVIDIA thì có hiện tượng crash bất thình lình ở kha khá người. Hiện phần technical support của Crapcom ở trên STEAM vẫn đang khá im ắng về việc nếu như có Patch đến sớm trong tương lai để khắc phục các vấn đề hay không. Thậm chí 1 bug dễ nhận thấy nhất ở game mà tôi mới khám phá ra đó là Bug dao. Nếu bạn chém dao 2 nhát quen thuộc thì cái bug này khiến con dao cần 1 lúc cooldown khoảng 1 2 giây nếu bạn không muốn nhát thứ ba không tính dam. Nó là 1 bug khá khó chịu nếu như bạn cố tryhard ở Hardcore hoặc Village Of Shadows., giải pháp mà tôi mới tìm thấy hiện là combo 2 nhát dao rồi bấm cách để đỡ và rồi lại lặp lại…

Đánh giá chung: Resident Evil Village là 1 tựa RE tuyệt vời, một làn gió mới, một biên niên sử mới. Sau khi clear game và đến được phần Epilogue, được nhìn thấy thành quả của mình thì đó là 1 điều mãn nguyện. Nó cũng là một setup mở màn cho những gì mà chúng ta có thể trông chờ ở RE 9 và cho dù bạn có muốn phản đối ra sao thì giờ nó đã là 1 phần quan trọng của cốt truyện rồi. Sure Village có những khiếm khuyết của nó, tôi không lờ đi đâu nhưng nó vẫn là 1 tựa game tốt. Và NÓ CHƯA ĐỦ SỨC HẤT ĐỔ RE4 như nhiều người nghĩ đâu, hãy ít nhất tôn trọng Village vì nó là chính nó thì tốt hơn và một lần nữa, tôi lại hát vang biên niên sử về CHADTHAN !

https://twitter.com/Papa_Kutz/status/1393845983637774338

HenryMason AKA TranVietBach
As your service

Cùng tác giả

Princess Crown – Cuộc phiêu lưu của công chúa Gradriel

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Alone In The Dark Remake: Vị cha già trở lại

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lake Haven – Chrysalis: Bí ẩn ở thị trấn Lake Haven

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Gungage – sự thử nghiệm thú vị của Konami

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lunacid – Giấc mộng trăng rằm

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Cùng tác giả

Princess Crown – Cuộc phiêu lưu của công chúa Gradriel

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Alone In The Dark Remake: Vị cha già trở lại

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lake Haven – Chrysalis: Bí ẩn ở thị trấn Lake Haven

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Gungage – sự thử nghiệm thú vị của Konami

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lunacid – Giấc mộng trăng rằm

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Henry Mason

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Silence is always beautiful, and a silent person is always more beautiful than one who talks

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện