Cảm ơn anh bạn Zack Murphy tốt bụng – một gamer kiêm reviewer tài ba. Thực tế thì chính Zack là người đã thuyết phục tôi chơi tựa game này bằng bài viết của mình và giờ thì tôi đã hoàn thành xong game ba lần. Cùng nhau đổi gió tí nhỉ?
Cùng điểm qua những gì mà chúng ta sắp có ở đây – Reuben Langdon phiên bản ít tốn kém hơn nhưng vẫn giữ được chất lượng tầm trung với mái tóc vàng đẹp óng, chùm áo quần phong cách rock điên loạn và một chút charm của Snow Viliger (xin thứ lỗi vì tôi không biết phải so sánh với ai khác); một gã đồng đội với cái tên mà khiến bạn cảm tưởng như kiểu nó sẽ bóp bạn về sau; một mớ plot twist; một thế giới nơi súng ống trở thành tiêu điểm và người ta sáng chế ra cả “võ súng” cùng một mớ F-Logic khác; một sấp của Matrix, John Woo (Ngô Vũ Sâm); một đám gunslinger tâm thần có siêu năng lực bao gồm cả Kung Fu ching chong và tất tần tật một mớ khác nhắm vào bạn. Vậy điều gì khiến 10000 Bullets khá đặc biệt nhưng cũng khá buồn vào những năm 2005-2006 nhỉ? Ngoài việc nó được ấp ủ bởi Yoshitaka Murayama – thiên tài đã mang đến cho chúng ta loạt Suikoden thuộc hàng đỉnh cao của JRPG trong những tháng ngày KONAMI còn lý trí (trước khi lũ chết tiệt lại chà đạp lên Yoshitaka và những cộng sự của ông bằng cách buộc họ phải ra đi, thậm chí còn sửa đổi credit và phủ nhận mọi công lao nỗ lực của Yoshitaka ở bản Suikoden 3 – Thank A Lot Kuntnomey)
10000 Bullets
Phát triển: Blue Moon Studio
Phát hành: Taito Corps
Hệ máy: PS2
Đôi nét về quá trình phát triển game: ngay sau khi Yoshitaka và một nhóm các cộng sự rời Kuntnomey và mọi công lao của họ với bản Suikoden 3 bị phủ nhận (Kuntnomey đã cố tình chỉnh sửa credit), ông đã thành lập một studio của riêng mình – Blue Moon. Ông đã ấp ủ ước mơ được làm một tựa game hành động bắn súng của riêng mình từ khi còn ở trong Konami – chịu ảnh hưởng lớn từ phong cách của John Woo, anh em nhà Wachowski và dòng game Max Payne đi tiên phong trong phong cách slow motion và bullet time. Trò chơi cũng được lấy cảm hứng từ những tựa series trước đó của hãng Taito trong thể loại shooting, ví dụ như Metal Black và Gun Frontier. Ngoài ra Yoshitaka còn kêu gọi một số nhân viên cũ từ Konami quay trở về để giúp đỡ Blue Moon và một vài người từng làm việc trong các dự án nổi tiếng trước đó tiêu biểu như Yashinori Mitsida (Chrono Trigger) và họa sĩ Ryōji Minagawa – đã từng tham gia một vài dự án nổi tiếng bao gồm bộ manga Spriggan. Game mất ba năm để hoàn thiện và cho ra mắt rộng rãi vào năm 2005 và đến 2006 thì game chính thức được phát hành thế giới với các bản chuyển ngữ và lồng tiếng.
Gameplay
Mô tuýp vẫn hoạt động như một game shoot em’up bình thường, các kẻ địch hầu như bạn thấy sẽ chỉ lặp đúng một vài mẫu model nhất định (trừ các boss), nhiệm vụ của bạn là bắn hết tất cả cho đến khi bạn là “Last Man Standing”. Thay cho kiểu lao vào và xả hết mọi thứ mà bạn có thì game cung cấp cho bạn một hệ thống riêng, một Lock System tập trung với một hồng tâm khóa chặt vào đối tượng và nếu như bạn lock chuẩn thời gian hoàn chỉnh (hồng tâm sẽ chuyển màu) thì phát đạn sẽ là một phát critical mạnh mẽ. Đồng thời với một thanh Gun Gauge (hoạt động như là thanh năng lượng của game), nó được sử dụng cho các kĩ năng đa dạng và độc đáo từ:
- Bullet Time quen thuộc: làm chậm thời gian đủ để bạn nhìn thấy được cả đường đạn đang “rùa bò” và bạn có thể biểu diễn những pha né đạn như Keanu.
- Avoid: né đạn như thông thường bằng một động tác nhào lộn với thời gian hiệu ứng vừa đủ (chừng nào hiệu ứng animation còn hoạt động thì bạn cứ yên tâm là không viên đạn nào chạm được vào người bạn).
- Energyshield: tạo hẳn một quang cầu che chở bạn khỏi các sát thương (song bạn cũng gần như không thể tấn công cùng lúc). Có thể sử dụng để “phản đạn” nếu may mắn.
- ShadowStep: dab… à nhầm Dash vừa nhanh vừa cool ngầu và né mọi hiệu ứng.
- Rage: trở niên điên cuồng và lao vào tấn công tất cả trong môt khoảng thời gian (giống như berserk vậy), trong trạng thái này bạn negate mọi hiệu ứng bất lợi cũng như sát thương và sẽ tấn công bất cứ đứa nào trong tầm đầu tiên.
- Homing: biến những viên đạn của bạn trở thành tầm nhiệt và auto “đuổi” theo kẻ địch.
- Disorder: cho phép bạn thực hiện nhiều pha bắn chéo cánh xẻ và có thể lock thêm được nhiều mục tiêu cùng một lúc.
- Perfect World: dùng cạn từng giọt năng lượng gun gauge để đưa bạn vào “Bản Năng Tối Thượng”, cho phép sử dụng tất cả các kĩ năng mà bạn có hiện tại, mọi đường đạn bắn ra sẽ là những phát critical chí tử.
Và còn vô số các skill khác để bạn khám phá. Ngoài ra skill cũng có thể được nâng cấp để cường hóa khả năng của chúng đến giới hạn tối đa.
Thanh Gun Gauge của bạn có thể refill theo thời gian hoặc được nạp nhanh chóng bằng chỉ số combo (càng cao càng tốt) được tính bằng số kẻ thù bạn đã cho “lên bàn thờ” trong một khoảng thời gian nhất định và phải là cực nhanh. Bạn có bảng equip skill hoàn chỉnh với ba loadout và mỗi loadout chứa hai skill kích hoạt đặc biệt (trong game bạn chỉ việc dùng direction pad để luôn phiên thay đổi các loadout liên tục). Ngoài ra game mang đến cho bạn hẳn cả một dàn nhân vật nhất định và mỗi một kẻ sẽ đều có một kiểu chiến đấu riêng cũng như bộ skill áp dụng riêng. Chẳng hạn như nhân vật chính của game là Crow với đôi khẩu M1911, cô nàng Alice đòi hỏi sự chuẩn xác và khả năng kiên nhẫn chỉ với một khẩu Mauser C96, trẩu tre Dragon không cần đến súng ống mà dựa chủ yếu vào võ vẽ và Kung Fu, bà trẻ Boris với đôi khẩu MP5K và vũ khí phụ shotgun, grenade launcher khuấy động bữa tiệc điên đảo. Mỗi một nhân vật đòi hỏi lối chơi của bạn cũng phải luôn thay đổi tùy theo tình huống hoặc màn chơi nhất định, để qua màn thì không nói nhưng như thường lệ, cái bảng tính Rank và High Scores vẫn sẽ là thứ thành tích mà chúng ta theo đuổi. Tiết tấu của game sẽ thường khá nhanh, kẻ địch sẽ luôn tấn công tứ phía và đôi khi chúng còn biết phối hợp để tìm cách hạ bạn, và cũng tùy vào độ khó của game mà mọi yếu tố khác kéo theo đòi hỏi bạn sẽ luôn phải căng não và cân nhắc mọi tình huống, mọi skill có thể sử dụng cũng như các lợi thế nhất định của các nhân vật (ví dụ như Alice và Dragon có hit boxes bé nhất game cho nên sẽ thuận lợi hơn chút cho bạn để né đạn hay khẩu Mauser C96 có thể full dam cho một phát bắn nếu như bạn căn Critical hoàn hảo…).
Độ khó của game gần như là khá khó nhằn nhất là về những màn chơi thứ 4, thứ 5 trở đi là bạn có thể thấy sự khác biệt, kẻ địch spam ra một cách chóng mặt, bắn mọi loại đạn đến bom mìn vào người bạn cho đến cả những tay Kung-Pao lao vào đánh cận chiến. Về sau sẽ có thêm tuýp đỡ đạn bằng kiếm và tiện hơn nữa là chém đạn (cứ yên tâm đi, bạn không chạm chán Cyborg Ninja đâu mà phải sợ). Và một điểm nhấn ở game mà tôi đã thấy đó là ở phần đấu BOSS. Cực kì mệt mỏi bởi mỗi một tên boss cũng giống như những gunslinger quen thuộc của chúng ta vậy, sở hữu những khả năng đặc biệt cũng như những bộ skill dị hợm khiến những ngón tay của bạn thật sự đau ê ẩm mỗi khi chạm mặt mấy thằng cha này. Lấy ví dụ như tên Lightning Joe sẽ cố tận dụng lợi thế tốc độ của hắn để áp đảo bạn, Papa Tonio giở trò Auto Healing liên tục để cố đưa những nỗ lực của bạn về số không. Và dĩ nhiên không trách ai được… It’s Bullets Time (gần như 99,999999…% chúng ta đều không thể sống mà thiếu nó được).
Đồ họa
Nền đồ họa của năm 2004 và 2005 nên không đòi hỏi gì nhiều và game cũng đã cố vắt kiệt phần cứng của PS2 để tải được hết mớ hiệu ứng ngoằn nghèo cho đến số lượng model polygon và textures tối đa. Cái mà tôi vẫn đánh giá cao đó là chúng ta có những design khá dị song cũng khá cool, lấy cảm hứng từ nhiều thứ văn hóa cũng như phong cách khác nhau mà bạn có thể dễ dàng nhận ra. Họ cũng cố tối giản game đi bằng phong cách của digital comic thông qua các phần hội thoại dài thiết kế mạch lạc và có chiều sâu. Cinematic, cut scene cũng được thiết kế chất lượng và đậm chất điện ảnh.
Âm nhạc
Bạn thích nhạc thính phòng? Ưa thích phong cách nhạc Jazz cổ điển hay muốn tìm thử sự phá cách? Chọn đúng game rồi đấy. Âm nhạc của 10000 Bullets là sự pha trộn của nhiều thể loại âm nhạc từ đương đại cho đến cả nổi loạn đương thời. Cái mà tôi thích ở những bản sountrack là chúng thật sự ấn tượng và chất lượng kể cả là so với bây giờ dù chúng được sáng tác từ những năm 2003 và 2004. Cái mà có lẽ bạn không hài lòng hoặc cảm thấy ngờ ngệch đấy là nếu như bạn trông chờ những trận combat căng thẳng và tiết tấu dồn dập, có lẽ nhạc Jazz theo kiểu nhẹ nhẹ vẫn chưa đủ sức thôi thúc bạn đâu (tin tôi đi, tôi đã chơi và tôi luôn cảm thấy không ổn ở phần này). Lẽ ra trong Combat thì họ nên chọn những loại nhạc mạnh hơn như những bản Rock hay EDM thì có lẽ tốt hơn (cứ yên tâm là càng về sau thì âm nhạc của game thay đổi tùy theo từng màn và cũng sẽ đỡ đỡ hơn chút nhưng nói thật thì có lẽ âm nhạc của game vẫn chưa tốt ở khoản fit nó vào game lắm). Về sau âm nhạc bắt đầu pha trộn và hỗn độn nhiều hơn với cả Rap, RnB, EDM, Soul… nên chắc có thể bạn cũng sẽ muốn xem thử qua vài track.
Đây cứ check thử trước một bản và những bản còn lại sẽ tự hiện lên rồi đấy.
Cá nhân: khi chơi qua mấy lần thì đầu tôi tự nhiên cảm tưởng như game có vẻ chưa được hoàn thiện cho lắm, tin tôi đi tôi biết là năm 2004 và 2005 thì vẫn khá khó nói nhưng sau khi nhìn vào những gì mà game có thể làm được, tôi ước giá như nó được phát triển lâu hơn và còn được đẩy cao hơn nữa. Cái khó cho các bạn khi chơi đó vẫn là bắt theo cái mạch của game. Bạn sẽ luôn phải trò chuyện thường xuyên ở các địa điểm trên map – xin lưu ý là phải tập trung bởi phần lớn lore và cốt truyện game sẽ phân bố rải rác qua các đoạn hội thoại và text (tôi biết, cũng khá buồn ngủ đôi khi nhưng chịu khó, hóa ra là game cũng có twists và một chút mind blow trong cái mạch của nó). Đôi khi nếu bạn bỏ qua một số thứ thì sẽ rất khó để hình dung câu chuyện thật sự ở đây là gì. Game có lỗi và có khuyết không? Có, không may là có. Việc bạn sớm để ý thấy là dường như lip sync của game hơi lỗi, hay việc voiceline không ăn khớp với một vài đoạn text thỉnh thoảng, kể cả một số bug khác có thể phát sinh trong khi chơi. Và cũng không phủ nhận là đôi khi game có hơi bị backtrack ở một số đoạn dẫn đến việc bạn có thể chán nản và nhận thấy họ chưa cố gắng đủ nỗ lực để tạo ra thêm các màn chơi làm đa dạng game và tránh backtrack. Và để tránh làm hỏng trải nghiệm của bạn thì tất nhiên là mồm tôi khóa chặt rồi nhé, không spoil đâu. Và một notice nho nhỏ chắc không hại ai: Game cũng có hệ thống character-based gây khó khăn cho bạn đôi chút đó là ở mỗi màn chơi, bạn nên chơi đúng nhân vật bởi nếu không làm thế, bạn sẽ bị trôi tuột khỏi cốt truyện khá xa vời và mất một vài đoạn phim cắt cảnh (một số đoạn phim cắt cảnh được thiết kế nhất định cho nhân vật sẽ chỉ được chơi nếu như bạn chọn đúng nhân vật đó – mô tuýp cho bạn dễ hình dung thì nó sẽ giống Resident Evil Outbreak khi mỗi nhân vật đều có một kiểu cốt truyện riêng của bản thân cũng như một vài hiệu ứng phụ). Ngoài ra game cũng có các secret ẩn cho bạn để khám phá mặc dù tôi cũng chưa tìm được nhiều lắm.
Nhìn chung, tôi hy vọng rằng bạn tìm thấy một trải nghiệm ở game. Giá trị chơi lại của nó là điên rồ (chưa tính đến Rank và Scores), sự đa dạng của các chỉ số và kỹ năng là đủ để làm cho bất kỳ ai ưa thích phong cách lai RPG hài lòng. Mặc dù trò chơi có những mặt khiếm khuyết tiêu cực, nhưng cứ yên tâm là nó vẫn là chưa đủ để bạn tắt game hay tắt hứng. Trò chơi cũng có thể khá kỳ quặc, với những khoảnh khắc cũng như các màn chơi khá buồn cười, ví dụ như ở địa điểm bảo tàng hải dương học – nơi mà bạn lo phát ốm vì những chú chim cánh cụt lại luôn tình cờ kẹt giữa đường đạn. Vì thế nên hãy cứu chúng, ai lại để chim cánh cụt đi tự do giữa những trận đấu súng như vậy. Và dĩ nhiên, mẹ trẻ Boris hoặc Black Alice sẽ luôn có thể “chăm sóc” bạn nếu như bạn cảm thấy game trở nên quá khó khăn.
HenryMason AKA TranVietBach
As your service.
cái gì đây matrix but better?