Anh em trong này có lẽ đều xem qua phim “Bohemian Rhapsody”, tác phẩm kể về hành trình trở thành huyền thoại của ban nhạc Queen, cũng như thủ lĩnh Freddie Mercury phải không nhỉ? Bài viết này mình xin tóm tắt ngắn gọn câu chuyện về họ, những “Bố già” của làng nhạc Rock thế giới (như cách anh Trần Lập gọi). OK, bắt đầu thôi.
Để bắt đầu, chúng ta sẽ nói đến Brian May, cùng Tim Staffell. Hai người họ thành lập một ban nhạc lấy tên là Smile vào năm 1968. Nhưng hai tay Guitar là chưa đủ, thế là Roger Taylor, một sinh viên nha khoa, sau khi chơi thử trước mặt May và Staffell, gia nhập nhóm không lâu sau. Staffell chơi với một anh bạn, người này hâm mộ phong cách của nhóm, tên Farrokh Bulsara. Bulsara gia nhập dưới vai trò ca sĩ chính. Cuối năm 1970, Staffell rời nhóm để tham gia Humpy Bong. Các thành viên còn lại, dưới sự gợi ý của Bulsara, quyết định đổi tên nhóm thành “Queen”. Không lâu sau Bulsara đổi tên họ thành Freddie Mercury. Tháng 2 năm 1971, tay Guitar Bass John Deacon gia nhập nhóm. Đội hình đầu tiên của ban nhạc đã hình thành, bao gồm: Brian May – guitar chính, Freddie Mercury – ca sĩ, John Deacon – guitar bass, dĩ nhiên chơi trống là Roger Taylor rồi.
Ban đầu nhóm chủ yếu biểu diễn ở các trường đại học, quán bar như những nghệ sĩ phòng trà, thu nhập lúc có lúc không. Sau một thời gian chật vật, Queen hùn đủ vốn làm cái Album đầu tiên, với hy vọng được các hãng thu âm chấp nhận. Cơ mà… hầu hết đều từ chối. Thậm chí có hãng, ông chủ còn chê thẳng thừng, nói “Mớ hỗn độn này chỉ đáng vứt sọt rác”. Freddie không kiềm chế được, xuống tầng 1 nhặt cục đá phi thẳng lên cửa sổ tầng 2, trúng đầu lão già khó ưa đó, khuyến mại thêm vài câu chửi thề (không biết phim làm thật bao nhiêu phần trăm nhưng mà công nhận Freddie cục súc, lão kia cũng bẩn tính bỏ xừ).

Bốn thành viên của Queen
Nhưng có tài năng thực sự thì vẫn sẽ được công nhận, năm 1973, Queen ký hợp đồng với Trident. Album đầu tiên hợp tác với họ đạt được thành công nhất định, và Queen bắt đầu có chỗ đứng trong làng nhạc. Mercury và May tiếp tục thừa thắng xông lên, tung ra Album Queen II vào năm 1974. Hai Album đầu tay đều được đón nhận, và các tác phẩm sau đó trở thành huyền thoại, là băng đĩa gối đầu giường của những Rock Fan, cũng như những tên tuổi sau này, kiểu như Gun’n Roses, Van Halen, Ozzy Osbourne…(toàn những tay máu mặt, kinh chưa? Chắc có lẽ ngoài Freddie ra thì Axl Rose là sao duy nhất dám mặc quần đùi áo may ô lên sân khấu biểu diễn).
Bohemian Rhapsody, khi ra mắt lần đầu, ngay tuần thứ nhất đã tẩu tán được hàng chục nghìn bản. Trong cả năm 1975, nó chễm chệ trong Top 10 UK Album Chart. Theo mình Bohemian Rhapsody là bản thu phức tạp và khó hát nhất của Queen. Lời ca sâu sắc, nói về một thanh niên nổi loạn nhưng trong tim lúc nào cũng nghĩ đến mẹ mình (kiểu Bắc Đại Bàng trong Cảnh sát hình sự ấy anh em ạ). Cộng thêm cái giai điệu không theo một quy luật nhất định nào, lúc trầm lúc bổng, nhanh chậm bất ngờ. Ông nào Solo bài này thì chẳng thể hát được đâu, khó hơn hát Despacito nhiều (hai lão Luis Fonsi và Daddy Yankee chỉ hát hơi nhanh hơn bình thường và sử dụng tiếng Tây Ban Nha, do đó khó học theo thôi chứ vẫn theo quy luật bình thường. Còn Bohemian Rhapsody thì…Nếu tôi tìm ra Sheet nhạc gốc do May và Freddie soạn ra, có lẽ đến cả mấy ông giảng viên thanh nhạc cũng chả theo kịp được đâu). Tôi nghe nhạc Rock thường xuyên, mà còn bị ngợp khi động đến bài này mà.
“Mama, just killed a man
Put a gun against his head
Pulled my trigger, now he’s dead
Mama, life had just begun
But now I’ve gone and thrown it all away
Mama, ooh
Didn’t mean to make you cry
If I’m not back again this time tomorrow
Carry on, carry on
As if nothing really matters
Too late, my time has come
Sends shivers down my spine
Body’s aching all the time
Goodbye everybody, I’ve got to go
Gotta leave you all behind and face the truth…”
Bohemian Rhapsody nổi tiếng khắp nơi, nhưng Queen, nhất là May, muốn sáng tác một bài hát mà bất cứ khán giả nào cũng có thể biểu diễn cùng ban nhạc. Với những cú vỗ tay, dậm chân cùng rất nhiều chất xám, “We Will Rock You” đã ra đời. Bài nhạc này nổi tiếng đến mức còn bá hơn Bohemian Rhapsody. Sau này rất nhiều nghệ sĩ, diễn viên đã biểu diễn lại và được Fan ủng hộ (tôi biết bài này đầu tiên khi xem A Knight’s Tale, Heath Ledger vai chính đoản mệnh quá. Quảng cáo Pepsi năm 2000 cũng dùng bài này, nhìn Beyonce, Britney Spears và Pink mặc giáp biểu diễn hơi bị sung luôn. WWE cũng không ngoại lệ, The Rock hồi còn thi đấu cũng biểu diễn bài này ở chung kết, đúng là một bài nhạc sôi động, kích thích tinh thần của bất kỳ ai nghe nó mà. Không biết anh Lập sáng tác Đường đến ngày vinh quang có tham khảo qua không, nhưng những bài như thế nghe phấn khích lắm).
Đoạn Riff của May tuy hơi ngắn, nhưng điểm xuyết cùng với chất giọng của Mercury, là mảnh ghép hoàn hảo cho một kiệt tác vượt thời gian
“Buddy, you’re a boy, make a big noise
Playing in the street, gonna be a big man someday
You got mud on your face, you big disgrace
Kicking your can all over the place, singin’
We will, we will rock you
We will, we will rock you
Buddy, you’re a young man, hard man
Shouting in the street, gonna take on the world someday
You got blood on your face, you big disgrace
Waving your banner all over the place
We will, we will rock you, sing it!
We will, we will rock you, yeah
Buddy, you’re an old man, poor man
Pleading with your eyes, gonna get you some peace someday
You got mud on your face, big disgrace
Somebody better put you back into your place, do it!
We will, we will rock you, yeah, yeah, come on
We will, we will rock you, alright, louder!
We will, we will rock you, one more time
We will, we will rock you”
Trong mấy cuộc thi thể thao, bài “We Are The Champions”, đặc biệt là bóng đá, bài đó được mở nhiều nhất. Mercury đã sáng tác một cách tận tâm, để tôi và các anh em luôn cảm thấy hào hứng khi giai điệu này cất lên. Có lẽ lứa Công Phượng, Xuân Trường, cũng như các anh em mê bóng đá, mỗi khi nghe xong là lại cảm thấy hừng hực sức trẻ, lòng nhiệt huyết lúc chạm tới đỉnh vinh quang đúng không? Hơi tiếc là tôi xem bóng đá được mặc dù không cuồng nhiệt lắm, nhưng đá trực tiếp hoặc chơi PES thì lúc nào cũng là thằng kém nhất, hay bị ra rìa. Có lẽ vì vậy cho nên tôi không thích mấy trò cần tập thể, cố gắng tham gia để hòa nhập nhưng cuối cùng chúng nó đuổi tôi ra, nản…
“I’ve paid my dues
Time after time
I’ve done my sentence
But committed no crime
And bad mistakes
I’ve made a few
I’ve had my share of sand kicked in my face
But I’ve come through
We are the champions, my friends
And we’ll keep on fighting ’til the end
We are the champions
We are the champions
No time for losers
‘Cause we are the champions of the world
I’ve taken my bows
And my curtain calls
You brought me fame and fortune and everything that goes with it
I thank you all
But it’s been no bed of roses
No pleasure cruise
I consider it a challenge before the whole human race
And I ain’t gonna lose
We are the champions, my friends
And we’ll keep on fighting ’til the end
We are the champions
We are the champions
No time for losers
‘Cause we are the champions of the world”