Những bản nhạc Việt và trải nghiệm cùng với những tựa game thân quen của mình

Huyền thoại ★ ★

  

Ok anh em, những bản nhạc này dù ít dù nhiều cũng đều gắn bó với mình rất lâu, và đều liên quan đến những tựa game mà mình đã từng chơi qua, xin được tâm sự hàn huyên với các anh em một chút, để gọi là hiểu nhau hơn, mình bắt đầu nhé.

1. Nhớ anh – Thu Minh

Bài này mình nghe từ hồi 2003, cái thời mà PC đã bắt đầu phổ cập, lúc đó Warcraft 3 mới ra được vài tháng, hầu như lần nào chơi game mình cũng vừa mở vừa cày (bản crack bị lỗi âm thanh nên mình phải mở nhạc trẻ thay thế, tình cờ lại trúng phải bài này). Hồi đó mình chơi được mỗi phần Campaign, còn phần Custom game do phản xạ và thao tác quá chậm nên bị máy hành suốt, mỗi map Borderlands là thắng được. Do map này có ngăn cách các phe bằng những dòng sông lớn, đường qua sông bị mấy con khủng long với rồng lửa máu to dam trâu canh giữ, nên câu giờ được chút ít. Mà công nhận Blizz làm game đỉnh thật, không nghĩ rằng 2003 mà lại có mục chơi Campaign hoành tráng y như phim đến vậy.

Mình vẫn nhớ đoạn Arthas, sau khi bị linh hồn trong thanh Frostmourne điều khiển, quay về vương quốc quê nhà trong sự chào đón của vua cha Terenas, ông bố đón chào con trai nhiệt tình. Nhưng không ngờ thằng con khốn nạn đến mức xiên thủng ngực ông già trong sự ngỡ ngàng tột độ của cả vương quốc, đã thế còn đổ tro cốt của Terenas, lấy cái bình tro làm công cụ hồi sinh Kel’thuzad nữa mới khắm.

Ấy vậy mà trong WoW: Wrath Of The Lich King, khi Arthas trút hơi thở cuối cùng, chính linh hồn của Terenas hiện về tiễn đưa thằng con đến cõi vĩnh hằng, giờ này nó mới tỉnh và tỏ vẻ ân hận trong cơn hấp hối (đúng là con cái dù lớn khôn đến đâu, phạm sai lầm đến mức nào vẫn là đứa trẻ trong vòng tay cha mẹ, đến hết đời họ vẫn dành tấm lòng cho con mà, mặc dù Terenas đã trở thành hồn ma, ấy thế mà vẫn mở rộng lòng từ bi của một người cha, một vị vua, đón con mình ở cõi vĩnh hằng).

Bố và mình với bác Khánh tranh nhau cái PC chỉ để chơi trò này, cơ mà giọng chị Thu Minh hay thật, có vẻ không liên quan nhưng mà bài này rất hợp với game và cái cảnh cãi nhau ỏm tỏi đó.

“Ngày ra đi, anh mang theo một con tim thật buồn

Để nơi đây, em như mộng du trên lối hẹn hò

Nhớ những ngày đôi ta có nhau từng nụ hôn đã trao

Mà giờ đây, chỉ còn em nhớ thương thật nhiều

Nhìn hạt mưa, đêm nay rơi đều bên hiên nhà ai

Để con tim cô đơn càng thêm nhớ anh khôn nguôi

Uớc ao thành cơn mưa tối nay, đến bên anh dấu yêu

Để lòng em nhẹ vơi đi nỗi nhớ

Nhớ đến anh, lòng này nhớ đến anh

Em nhắn gió mây mang anh đến đây

Đến với em, một lần đến với em

Cho đêm nay thôi không còn cô đơn


Đến với em, xin đến với em

Cho những nhớ thương tan theo khói mây

Nhớ đến anh, từng ngày nhớ đến anh

Nơi đây em xin còn mãi mong chờ

Chốn xa vời anh yêu ơi có ngờ

Lòng em hoài nhớ mong

Hãy quay về bên con tim héo gầy


Nguyện thề yêu anh mãi mãi”

2. Chiếc khăn gió ấm – Phan Đình Tùng

Tại sao không phải là bản của Khánh Phương ư? Để mình kể cho các anh em câu chuyện nhé.

Hồi học cấp 2, mình suốt ngày đánh lộn với mấy thằng sửu nhi trong trường, lớn có nhỏ có, mà phần lớn toàn thua, đến một thời điểm mình đã quá mệt mỏi với tụi nó, định rút khỏi cuộc chiến.

Nhưng ông trời đâu có để một kẻ như mình được yên. Chúng nó, mất đối tượng để bắt nạt, tìm mọi cách lôi kéo mình trở lại con đường cũ. Lúc thì giấu cặp, giấu bút, lúc thì nói xấu mình với mấy thằng lớn và bà giáo chủ nhiệm, lúc thì chặn đường úp sọt khi tan học. Có lần thằng V.A trùm lớp 9B dí đầu mình vào cửa kính xe ô tô, đập mạnh đến mức cửa kính nứt toác, sờ lên trán thì máu chảy liên tục, phải đi viện Đống Đa gần đó cầm máu. Thằng này cũng chính là trùm sò, điều khiển cả lớp xa lánh, chửi mình là “con nhà điên”, đến mấy năm sau mình vẫn còn ức, nói chung là cực kỳ bế tắc.

Nhưng một hôm, mình biết đến Yu-Gi-Oh, trong lúc đang nghe bài hát này. Cảm giác phấn khích khi tìm được một trò chơi hay ho, phức tạp nhưng không quá xa lạ, cộng thêm giọng anh Tùng cao và vang. Kể từ đó mình trở thành khách quen của hàng đồ chơi cạnh trường, cứ khi nào được cấp tiền tiêu vặt là phóng ngay ra mua bài mới, hồi ấy fake in đẹp lắm, cỡ khoảng 80% real, mỗi tội font chữ không sắc nét bằng.

Thằng Toàn, Khánh, Hải… biết được lớp có một duelist mới, không ngại thằng V.A và thế lực của nó, chủ động kết bạn và lập hội duelist cùng mình, hầu như mọi ván duel trong lớp đều có mình và chúng nó. Thằng Toàn xài deck Machina, Khánh độ xài Beast-Warrior còn Hải xồm đánh tạp nham, còn mình thì xài Deck Ally Of Justice. Vẫn còn nhớ hồi đó trong lớp mình là thằng xài Synchro đầu tiền, năm 2009 thì phải. Cảm giác gọi được con Field Marshal khá là Hyped, ngang ngửa với việc gọi Shooting Quasar hay lập Extra Link sau này. Hơi tiếc là vài tuần sau thằng V.A gọi đệ xé mất bộ đó. À quên, mình có in cả Manga 5DS mang đến lớp nữa, bản photo đó cũng bị xé nham nhở, đến giờ vẫn tiếc.

Sau khi bộ AOJ bị xé tan nát, mình chuyển sang dùng Plant Synchro, bộ này theo mình đến tận lúc gia nhập HNDA và chinh chiến Dueling Network. Hồi đó cuồng bé Aki, cơ mà mới tập quay combo, cộng thêm chưa biết in card nên bạ đâu nhét đấy. Chả có build deck bài bản gì cả, thế nên vào game cứ spam combo Tribute 3 Lonefire Blossom, gọi Tytannial hoặc Gigaplant cắm sân, xong dùng Miracle Fertilizer và Symbol of Heritage kéo Lonefire lên quay tiếp. Thi thoảng Summon được Black Rose hay Queen of Thorns đã là một kỳ tích rồi, thằng bạn thấy mình nháy Black Rose ôm bom theo kiểu Allahu Akbar nhiều quá còn tưởng mình ăn gian cơ. Cãi nhau chí choé vì vụ đó mấy chục lần rồi, đến mức khi đi đánh giải phải nhờ mấy thằng lớp trên biết chơi YGO làm trọng tài đề phòng có biến.

 

Chính nhờ những năm chinh chiến YGO thời cấp 2 và đấu trường mạng, khả năng tiếng Anh của mình tăng lên rõ rệt, thậm chí có thể nói chuyện với Tây, mặc dù trước đó mình lúc nào cũng đạt 10 điểm Anh Văn trong lớp nhưng lại không thể nói nổi một câu tiếng Anh ra hồn.

Cám ơn anh Phan Đình Tùng và Konami, nhờ những con người ấy mà cuộc sống thời cấp 2 của mình dễ thở hơn chút ít, và khiến mình trưởng thành lên so với lúc trước…

“Ở bên kia bầu trời, về đêm chắc đang lạnh dần.

Và em giờ đang chìm trong giấc mơ êm đềm.

Gửi mây mang vào phòng, vòng tay của anh nồng nàn.

Nhẹ nhàng ôm cho em yên giấc ngủ ngon.

Ở bên đây bầu trời, thì mưa cứ rơi hững hờ

Để tim anh cồn cào và da diết trong nỗi nhớ

Dường như anh nhớ về em.

Gửi cho em đêm lung linh, và tiếng sóng nơi biển lớn.

Gửi em những ngôi sao trên cao,tặng em chiếc khăn gió ấm.

Để em thấy chẳng hề cô đơn, để em thấy mình gần bên nhau,

Để em vững tin vào tình yêu hai chúng ta.

Rồi cơn mưa đêm qua đi, ngày mai lúc em thức giấc

Nắng mai sẽ hôn lên môi em, nụ hôn của anh ấm áp

Và em hãy cười nhiều em nhé!

Vì em mãi là niềm hạnh phúc… của anh mà thôi”

3. Vũ điệu hoang dã – Hồ Quỳnh Hương

Năm 2006, mình chính thức biết đến Audition, game vũ đạo đầu tiên được mua về Việt Nam, hồi ấy game rất hot, ai cũng chơi ít nhất một lần, và khiến những chị em phụ nữ tham gia rất đông đảo, có lẽ còn hơn cả LMHT bây giờ.

Mình chơi khá gà, lại không biết nhảy theo kiểu truyền thống, 6 phím trở lên đã thấy rối rồi chứ đừng nói là canh Finish move, mà lại cứ thích đâm đầu vào bài này với mấy bài 170 bpm, cho nên thường xuyên là đối tượng bị ăn chửi của cả room. Mãi về sau VTC ra chế độ BeatUp nên canh nhịp cũng dễ thở hơn kiểu cũ, ăn Perfect nhiều nên cũng không đến nỗi nào. Mấy thằng bạn mình hay tán gái chat chit qua game, nhiều thằng kiếm được gấu nhờ tựa game này mai mối, thậm chí yêu mãnh liệt đến mức kết hôn và con cái đề huề luôn (nhưng cũng nhiều thằng gặp phải mấy đứa chảnh chó hoặc cú có gai, lúc này thì những bậc sinh thành cùng với các từ ngữ liên quan đến phụ khoa được xổ ra hết, room nào mà gặp tình trạng này thì cứ xác định là còn toxic hơn bọn trẻ trâu ở LMHT bây giờ).

Tuy vậy game vẫn đông, đa số server đều full đến mức phải đợi ít nhất 30 phút, và nếu vào giờ cao điểm như có event hay X2 kinh nghiệm thì chắc chắn phải đứng đợi đến mút mùa, mặc dù vậy game nào cũng có hack, Au cũng không ngoại lệ.

Hack Perfect, hack Finish, hack tiền… nói chung là cái gì chỉnh sửa được thì mấy ông hacker cũng viết phần mềm được, hồi mới đầu hack tràn lan khiến hacker kiếm rất khá, và các server cũng sụt giảm một số lượng người chơi không nhỏ, phải đến khi VTC thực hiện chiến dịch Bàn tay sắt thì mới tạm yên, thế nhưng vẫn không diệt được hết.

Trích lời của một game thủ vô danh: “Hack cheat không thể nào hết được, cho dù NPH có mạnh tay đến đâu đi chăng nữa, bởi vì ai cũng muốn chiến thắng, nhưng cơ hội chỉ dành cho những kẻ may mắn và giỏi nhất, thế nên ăn gian là cách duy nhất để những kẻ thích phá phách và trình độ kém cỏi thể hiện bản thân”.

Cho dù hack đến thế nào đi chăng nữa, game vẫn phát triển và tồn tại đến bây giờ, và được mang cái danh “Bà đầm già” của làng MMO Việt. Thật không thể hiểu nổi tại sao anh Phan Sào Nam, sếp VTC Online điều hành mảng game thành công thế rồi mà mê tiền đến mức đâm đầu vào Rikvip, để lãnh cái án 5 năm tù, đã vậy còn tự hào về đứa con lạc loài đó, đúng là lòng tham của con người là vô đáy, hết biết luôn.

Phan Sào Nam, có tài nhưng không có đức…

“Em quay cuồng trong mơ hồ.

Loài người như cuốn đi trong men say.

Shi-di-ri-duy, shi-di-da-na. Shi-di-ri-duy, shi-di-ri-di-da-na.

Em yêu người say mê người.

Cuồng nhiệt như gió lốc trong hoang vu

Shi-di-ri-duy, shi-di-da-na. Shi-di-ri-duy, shi-di-ri-di-da-na.

Chưa bao giờ như bây giờ. Go,go,go I love you.

Dẫu tháng năm tàn phai trước xuân thì.

Trọn đời mình em muốn anh yêu em hoài.

Hãy đến đây tan trong giấc mộng lành.

Từng ngày dài xa cách, vẫn yêu người thôi.

Hey. Dẫu đã xa tình như hiến dâng rồi.

Cùng tình yêu, say mê niềm tin.

Luôn luôn tin nhé, go, go, go I love you!

Dẫu tháng năm tàn phai trước xuân thì

Trọn đời mình em muốn anh yêu em hoài.

Hãy đến đây tan trong giấc mộng lành.

Từng ngày dài xa cách, vẫn yêu người thôi”.

4. Sorry – Bảo Thy, Vương Khang

Jam online… chắc game này ít người biết, nhưng nó lại là cả tuổi thơ, và thời thanh niên sôi nổi nhiệt huyết của mình.

Sau khi Audition đổ bộ vào đất nước hình chữ S, trào lưu game âm nhạc bắt đầu phát triển. Những cái tên như SDO, HotStep, Band Master… chiếm được rất nhiều cảm tình của fan hâm mộ, và ngoài những tựa game trên còn có một cái tên ít được biết đến – Jam online.

Hồi 2008, đây là một cái tên khá hot trên thị trường, cạnh tranh ác liệt với những tựa trên, tuy thị trường vẫn chưa bằng MMORPG nhưng cũng đông vui chẳng kém. Mình kiếm được suất Close Beta nên cũng được chơi sớm, những người bạn trên mạng đầu tiên của mình cũng xuất phát từ Jam online và Thiên Long Bát Bộ, 2 game mình chơi nhiều nhất (lúc này cụ ông đã sắm laptop nên mình cũng cài đủ thứ trò vào máy, từ giả lập, flash game đến MMO các thể loại, chẳng hạn như Tales of Pirates hay Trickster online, lúc ấy tiếng Anh hãy còn bập bẹ, vậy mà cũng mò ra được, công nhận mình bá đạo vãi).

So với Au hay SDO chỉ có vũ đạo, thì game cho phép người chơi mua nhạc cụ ảo, khi bắt đầu màn chơi mỗi người sẽ sử dụng nhạc cụ của bản thân đã sắm sửa (mình nhớ là có cả trống, keyboard, guitar, microphone). Mỗi nhạc cụ đều có Animation, hiệu ứng riêng, và khi đạt đủ combo thì sẽ có Aura trên bảng nhịp, và một số Animation hiếm như múa dùi trống, lướt keyboard hay đập đàn sẽ xuất hiện.

Chỉ hơi tiếc là Jam online gặp bug nghiêm trọng, nốt nhạc vẫn rơi nhưng nếu dậm nút liên tục (là bấm bừa đó) thì vẫn được Good, cộng thêm NPH chẳng thèm đếm xỉa đến game, bug không sửa, nhạc không cập nhật, event thì lẻ tẻ nên game suy tàn rất nhanh. Mình bỏ game một thời gian, đến lúc quay lại thì nhận được thông báo đóng cửa, tiếc cho một tựa game hay nhưng khâu quản lý phát hành quá tệ. Hình như do NPH phá sản nên tài liệu về game cũng biến mất khỏi Internet, đành phải lấy hình O2 Jam, phần trước của nó cho các anh em xem

Chị Bảo Thy và anh Vương Khang, 2 người thể hiện ca khúc này về sau rất nổi tiếng, chị ấy còn tham gia Miss Audition, tiền thân của Miss Teen sau này (cuộc thi này do VTC tổ chức, còn lên cả TV luôn). Mặc dù có một vài scandal nhưng không đáng kể, còn anh Khang sau bài đó cũng phất lên thấy rõ. Lúc nói chuyện bình thường giọng lão ồm ồm còn khi hát éo hiểu sao giọng lại mượt thế. Bây giờ một người thì lên xe hoa, người kia bận rộn với các dự án riêng của mình, dù gì họ cũng là những hoài niệm của bất cứ 8x, 9x nào. Ai ủng hộ tôi thì giơ tay lên nào các anh em (tôi biết là bà Thy cover lại Papa Mama của Vương Dung rồi, nên mấy anh em anti bả gạch đá nhẹ tay tí nhé).

“Oh hey lona! Khi xưa anh hứa yêu em không xa em đâu nhớ không?

Sao giờ đây anh yêu nơi đâu cho nước mắt em tuôn rơi bao đêm đợi chờ

Và em đâu hay đâu biết từ lâu trong tim anh đã có bóng hình ai…? chẳng là em.

Oh hey lona! Hôm nay em bước qua bao nơi xưa lúc em có anh

Những ngày vui bên anh ra đi nay chỉ riêng em cô đơn trên con đường dài

Chợt hay ta đã đánh mất nhau và em không yêu anh nữa đâu!

I’m sorry… So sorry

Người yêu ơi! cho dù em biết anh không về

Về bên em thì em vẫn không hề than trách anh dù là nhớ người

Vì khi yêu em chẳng mong ước chi cao vời lớn lao

Chỉ mong sao anh đừng mang dối trá đến lừa trái tim

Vì con tim e mong manh khi có anh chân thành để rồi yêu anh,

Trong vòng tay ấm êm bao ngày help me

Và hôm nay riêng mình em nhớ nhung tháng ngày vắng anh

Và sau bao đêm vừa qua em vẫn khóc thầm nhớ anh

Trong bao đêm qua bỗng thấy trống vắng khi không nghe fone của em

Chợt anh nghe bao cô đơn vây quanh và giờ biết em yêu nay đã xa

Và sao anh đến nay đã đổi thay đem bao nhiêu nhớ nhung để một mình anh sẽ mãi mãi mãi tiếc nuối vì một người đã xa anh rồi!

Đôi mình đôi ngã giây phút xa nhau dù thời gian có xoá nhoà ngày tháng trôi hững hờ tình đầu tình đâu tình nhớ cuộc tình ngày nào xót xa nào quên một tình ta từ những lúc ta lìa xa.

Có lúc bỗng thấy trong lòng cô đơn thật lòng anh muốn bên em không xa em

I’m sorry”.

5. Súp tình yêu – Phạm Quỳnh Anh

Lại một bài của năm 2008, lúc này chị Phạm Quỳnh Anh vẫn còn trẻ, hồi ấy chị trông nhẹ nhàng và ngọt ngào chứ không sexy như bây giờ. Có lẽ môi trường showbiz khắc nghiệt khiến con người ta phải thay đổi để tồn tại, chứ nếu không thích ứng được là toi. Kể cả có hợp đi chăng nữa thì cũng chỉ trụ được 20 năm là max, trừ một số trường hợp đặc biệt ra, kiếp cầm ca nó khổ thế đấy.

Hồi nghe nhạc của chị, mình cứ thầm ước tìm được một người con gái dễ thương như vậy. Cơ mà sau 10 năm vẫn FA, xem ra mình không giỏi tán gái lắm. Mỗi khi nghỉ sau những giờ Bless Castle, làm Quest ở Liễu Chính Quan hay bay lượn PK trong Cao Bồi Không Gian là mình lại mở bài này lên nghe, xả stress rất tốt.

Ricarten, vốn dĩ là cái chợ to nhất PTV, họ bán đủ các thể loại mặt hàng, từ vũ khí, kiếm, búa, thương, cung, gậy phép… cho đến áo giáp, Sheltoms (ngọc ép đồ), Ether Core (đồ Teleport về thị trấn, trong Võ Lâm Truyền Kỳ thì gọi là Hồi thành phù), Mana giá sỉ (chả hiểu tại sao game không bán Mana trong NPC shop, mà chỉ có thể nhặt từ quái vật, thế nên bọn nông dân ngoài cày vàng ra thì còn cày cả bình Mana bán kiếm lời) hay Monster Orb (Ngọc gọi đệ, thường thì là các loại quái vật trong game, thỉnh thoảng có vài viên gọi được Guardian Saint, NPC hổ báo nhất có thể triệu hồi, và dĩ nhiên đây cũng là loại đắt nhất).

Hồi hàng Net khu mình còn mở cửa, có nguyên một team chuyên gia cày đồ bán lấy tiền, họ cũng kiếm được kha khá, bù lại hơi vất vả. Mọi chuyện diễn ra bình thường, nhưng vào một ngày nóng nực, khi cả lũ vào Navisko cày SoD, đang đánh hăng, gần đến con boss cuối cùng thì tự dưng “Xì… bụp bụp… bùm!!”

Nổ cầu chì, cả quán net tối hù, dĩ nhiên dàn máy cũng chung số phận, lão Tân và mấy ông trông quán bị cả đám chửi thậm tệ.

“Mày làm ăn thế đấy à!!”

“Tao đang Mixing mà gặp sự cố, gọi thằng sếp ra đây mau!!”

“Đang PK ngon lành mà cũng không được yên, giờ mày tính sao??”

Lão Tân mặt tái mét, lạy mấy ông đó như tế sao, cơ mà mặt họ ai cũng đỏ như Quan Vũ, mỗi ông cho một quả thì đảm bảo ăn hành.

“Thôi tha cho nó, có phải ai cũng muốn thế này đâu, còn chú, đứng lên đi, hôm nay vợ anh vừa đẻ nên không sao đâu, đừng lo”.

Giọng ông chủ Guild vang lên, lúc này mới thấy cơ mặt của mấy lão kia giãn ra đôi chút, hú vía, cứ tưởng đánh nhau to đến nơi rồi.

“Dạ em cám ơn anh, các anh cho em xin lỗi ạ”.

Sau đó đôi bên hoà giải một cách nhẹ nhàng tình cảm, lại tay bắt mặt mừng như trước.

Ba tháng sau…

Hiệp Khách Giang Hồ, tựa game mới Asiasoft mang về bắt đầu phổ biến ở hàng net.

Lúc này số lượng game thủ PTV đổ sang Liễu Chính Quan và Tam Tà Quan nhiều, đâm ra anh em trong quán cũng phải chuẩn bị kỹ lưỡng. Lão Tân được quản lý giao nhiệm vụ trông coi hòm đồ của Guild, cộng thêm buôn bán để kiếm tiền, chuẩn bị cho việc PK trong game.

Lão Tân đang ở Huyền Bột Phái, cầm theo mấy viên ngọc và một ít ngân lượng, để chuẩn bị giao dịch với Guild đối thủ, bỗng “ping”…

“Có anh em nào giúp mình với”.

Khá tò mò, lão lần theo thì, cái ông vừa PM ở bên Guild liên minh, cũng tích được một khoản kha khá, nhưng chẳng may nạp tiền vào game, thì chạm vào đúng trang giả hacker dựng nên, nó lấy được mã số và ID, sau bị vào Account khoắng sạch, chỉ để lại vài bình máu với nhân sâm (mana).

Giờ mất hết đồ đạc, đâm ra ông đó hoảng, vì trước cha nội này lập quỹ đen giấu vợ chơi game, dồn hết tiền vào đồ để kiếm lời, giờ mất sạch thì kiểu gì mụ la sát với mấy con quỷ nhỏ về nhà cũng đè ra xử.

Đang chưa biết phải làm sao thì…

“Thôi anh cứ cầm lấy ít tiền của em, khi nào có thì trả, chị nhà mà điên lên thì cả Guild tan tác là cái chắc”.

Lúc đầu chưa nhận ra nhau, nhưng gặng hỏi thì lão kia chính là… chủ Guild PTV mà lão Tân có xích mích từ trước, trùng hợp thật.

“Cám ơn chú, có ngày anh sẽ đền đáp lại”.

“Ơn huệ gì đâu anh, anh em giúp nhau là chuyện bình thường mà, với lại anh cũng cứu em lần trước, coi như anh em mình huề nhau nhé”.

Từ đó trong Guild của lão kia, cả PTV lẫn HKGH, đều có luật:

“Không được quậy phá hàng net Game@, khi nào thằng Tân cần giúp đỡ thì phải làm thật nhiệt tình chu đáo, thằng nào vi phạm sẽ bị tịch thu Account và đuổi khỏi Guild vĩnh viễn”.

Lâu lâu lại có vài ông thích chơi game dị, như Cao Bồi Không Gian chẳng hạn, vậy nên quán cũng phải cài và nhập thẻ Vcoins. Mấy thằng B.C.U tập trung ở đây khá nhiều, nên suốt ngày cà khịa đám A.N.I , thậm chí mỗi lần Nation War là một lần đấu võ mồm trước khi lên đường hầm bắn nhau.

(Ai cũng bảo dân chơi game này lịch sự, cơ mà lúc PK thì ghê gớm chẳng kém mấy bà hàng cá ngoài chợ).

“Mấy thằng B.C.U chuẩn bị quan tài chưa?”

“Rồi !! Để bọn tao chủ trì đám tang cho chúng mày nhé”

“Đội B-Gear với A-Gear cùng nã hết pháo hoa cho xôm tụ nào”

Cơ mà đấy là đám lính sửu nhi, còn mấy bô lão Leader lẳng lặng bày binh bố trận, sẵn sàng cho cuộc chiến đẫm máu sắp diễn ra (thằng nào hạ được tàu mẹ thì xơi được nhiều tài nguyên lắm, cho nên các phi đội trưởng phải cẩn thận chứ).

Vào trận, tất cả đều im lặng tập trung, B-Gear thì lượn quanh thả bom, I-Gear dùng tốc độ săn mồi, A-Gear nã pháo từ dưới đất lên, M-Gear tiếp nhiên liệu và giáp cho đồng đội. Nhưng trung bình 3 phút lại có 1 phi thuyền bị bắn cháy, hôm ấy cuộc chiến quần thảo suốt nhiều giờ, lẽ ra thường thì A.N.I thắng nhiều hơn do bên đó tập trung đông cao thủ, nhưng hôm nay là một ngoại lệ khi B.C.U hoàn toàn áp đảo ở mọi mặt, thế nên vào 30 phút cuối cùng…

“Tàu mẹ cháy rồi!! Thắng rồi anh em ơ !!”

“Quan tài đâu rồi, lôi ra phúng viếng đám A.N.I đi các cơ trưởng!!”

Bên thua im phăng phắc, chẳng nói được câu nào, toang thế này thì còn gì để phát biểu cơ chứ.

Sau trận đó, bên thắng được nhân đôi kinh nghiệm và tỷ lệ rớt đồ, nhìn B.C.U ai cũng vui như hội.

Thế nhưng bên thua đâu có dễ dàng từ bỏ đến thế, chúng nó quyết tâm phục thù mà. Trận chiến giữa 2 phe căng thẳng đến mức mấy con gà bay vào lãnh thổ địch kiếm đồ cũng bị bắn không thương tiếc, đúng là “Trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chết”, câu này cũ rồi nhưng đúng y xì phóc với các bé đấy. Đến khi game đổi tên thành Phi đội thì cũng không có thay đổi mấy, tất nhiên quyền lợi vẫn thuộc về các đại gia lắm tiền nhiều của rồi.

Nói chung là những bản nhạc Việt thập niên 2000 bài nào cũng chất, có lẽ do ca sĩ thời ấy tuyển khắt khe hơn bây giờ, thế nên những thanh niên như Sơn Tùng hay Lệ Rơi gần như không hiện diện. Vậy nên, cho dù làng nhạc có đổi thay thế nào đi chăng nữa thì đây vẫn là thập niên đầy hoài niệm nhất của giới showbiz, và để kết thúc, mình xin trích lời bài hát này của chị Phạm Quỳnh Anh…

“Ngồi một mình em hay ngẩn ngơ tự hỏi trong lòng

Từ ngày mình yêu nhau đã lâu mà chưa thấy chán

Là tại vì em ngoan, thường hay làm cho anh thấy vui

Hay bởi anh yêu thương em nhiều hơn trước?

Ngồi một mình em hay làm phép so sánh trong lòng

Rằng là mình yêu nhau cũng như cùng nhau nấu soup

Cần một nồi yêu thương thật to, ngày ta quen biết nhau

Và nấu sôi như ngày mình trúng tiếng sét ái tình.

Một thìa “chăm sóc”, một thìa “muốn bên nhau”

Hoà chung vào nấu sẽ thấy được màu “thương nhớ”

Em thêm chút nghi ngờ, cùng một chút giận hờn

Khuấy cho đều tay ôi hương thơm nào ngất ngây.

Cần nhiều hơn cả là một thìa “thứ tha”

Để cho nồi soup sẽ mãi nồng nàn hơi ấm

Em thêm chút “chân thành”, cùng một chút “chia sẻ”

Nấu cho tình yêu thành một món ngon nhiệm màu

Dành mãi cho riêng anh thôi”.

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


4 cụng ly

  • - 20.02.2020

    Vẫn còn thiếu thời MU online 2005 ra quán net là mở nhạc Duy Mạnh – Hãy về đây bên anh, tụi nó còn chế lời : Người yêu ơi có biết anh muốn đi Blood, những đêm trong giấc mơ tay nắm hai gậy rồng, lòng hạnh phúc biết bao khi nhặt được viên chao


    • Omega Fadiz Tertas - 22.02.2020

      Đúng rồi bác, thằng V.A lớp e nó cúp học cày MU nhiều quá nên suýt bị kỷ luật đấy, hồi ấy có MU Hà Nội, MU Trống Đồng, MU Siêu Nhân, mã nguồn của Webzen bị lộ nên mấy bản lậu tràn lan á


  • nghianhanict - 22.02.2020

    Sorry nhạc gốc là bài The APL Song của The Black Eyed Peas mà bác xD


    • Omega Fadiz Tertas - 22.02.2020

      Đoạn Rap của APL song là lão Khang cover, phần còn lại do bà Thy hát từ Papa Mama bác ạ, Sorry ghép 2 phần đó vào với nhau, viết lời Việt rồi xuất xưởng