Ace Combat – The Unsung War, cuộc chiến thầm lặng (P.6)

Huyền thoại ★ ★

  

Như chúng ta đã biết, phần 4 của tựa game đã để lại nhiều ấn tượng trong lòng các game thủ quốc tế, lẫn Nhật Bản. Namco quyết định bật đèn xanh cho Project Aces làm tiếp hậu bản của tựa game đình đám này. Và thế là chúng ta có The Unsung War

Phần 5 của Series được ra mắt vào ngày 21/10/2004 ở Nhật, 25/10 cùng năm ở Mỹ và 18/2/2005 ở Châu Âu. Đây có lẽ là một trong những phần có quy mô lớn nhất tựa Game. Với hàng chục nhiệm vụ cùng hơn 50 phi cơ các loại có thể điều khiển. Kazutoki Kono và đồng nghiệp đã khiến không ít những Fan cứng phải mất ăn mất ngủ vì tựa game này. Hơn 1 triệu 800 nghìn bản đã được tẩu tán chỉ trong một thời gian ngắn. Tuy không tạo nhiều đột phá như Shattered Skies, nhưng chất lượng của bản này cũng rất ổn. Anh em chưa biết chơi bản nào đầu tiên thì tôi khuyên nên thử mấy bản trên PS2 trước, đáng đến từng xu bỏ ra luôn đó.

Hồi mới chơi phần này trên con máy PS2 cổ lỗ sĩ. Tôi với gia đình cùng hú hét trước những pha bẻ lái thần sầu. Cũng như nhiều trường đoạn hồi hộp căng thẳng khi phải bay qua những đường hầm, vách núi hiểm trở. Sau mỗi màn chơi hoàn thành là sự phấn khích, cũng như toát mồ hôi hột khi điều khiển phi cơ. Lắm lúc cũng cắm đầu xuống đất không biết bao nhiêu lần. Mấy cốc nước cam mẹ tôi pha cho cả nhà cũng không hạ nhiệt nổi bầu không khí căng thẳng đó. Thú thật, căn phòng 40 mét vuông thời ấy chẳng khác gì cái chợ vỡ cả. Chỉ khác ở chỗ người họp chợ là cánh đàn ông con trai thôi.

Tính ra so với thời chơi game bằng con PC chạy MS-DOS, thì cái cảnh lái máy bay trên PS2 nó bát nháo hơn nhiều lần mấy ông ạ. Hồi xưa chỉ có bố với 2-3 người anh chị em họ. Còn về sau ngoài những người đó ra, còn có cả đống bạn bè cùng lớp đến quẩy chung nữa. Tầm 10-12 người, mà không có cảnh Toxic chửi bới đâu nhé. Ồn ào nhưng cũng phải trong giới hạn cho phép, ai mà chửi bậy 1 câu là bị mời ra khỏi phòng ngay.

Chắc ông chú Kazutoki Kono ngày xưa cũng có thời tuổi trẻ sôi nổi như thế này. Bằng đam mê nhiệt huyết, họ đã tạo ra những kiệt tác mà không phải ai cũng làm được, dẫu hầu hết những huyền thoại đó chưa được đào tạo qua trường lớp. Bật mí với anh em ngày xưa mình không nuôi mộng thành game thủ chuyên nghiệp đâu. Mà ước ao được trở thành những người có khả năng tạo ra vô số kiệt tác để đời. Cơ mà đến bây giờ vẫn chưa biết xài công cụ làm game nào, dù là đơn giản nhất. Ước mơ vẫn chỉ là ước mơ thôi, haizz…

OK, xong phần hàn huyên tâm sự rồi. Giờ thì bắt đầu phần cốt truyện game luôn nhé anh em

Chiến tranh Vành đai Thái Bình Dương, còn được gọi là Xung đột Belkan và Cuộc đại chiến, là một cuộc chiến quy mô lớn được tiến hành giữa Liên bang Osean và Liên minh các nước Cộng hòa Yuktobanian. Cuộc xung đột sau đó được tiết lộ là do một nhóm những người theo chủ nghĩa dân tộc Belkan gây ra, được gọi là “Grey Men”. Cho dù được gọi như vậy, nhưng cuộc xung đột đã diễn ra trên khắp Đại dương Ceres.

Mở đầu

Năm 1995, sau khi phát hiện ra các nguồn tài nguyên thiên nhiên ở nước Ustio láng giềng, Belka đã phát động một cuộc tấn công phối hợp chớp nhoáng (do Không lực Belkan trứ danh dẫn đầu) và xâm lược Ustio, Osea và Sapin. Liên minh lực lượng Osean và Ustian, được hỗ trợ bởi Yuktobania và một số phi đội đánh thuê nước ngoài, đã xoay chuyển thế trận và đẩy lùi lực lượng của Belka trở lại lãnh thổ Belkan. Vào ngày 6 tháng 6 năm 1995, Belka cho nổ 7 đầu đạn hạt nhân dọc theo Dãy núi Waldreich trong một nỗ lực ngăn chặn bước tiến của các Lực lượng Đồng minh — hàng nghìn thường dân Belkan đã thiệt mạng trong những vụ nổ. Một lệnh ngừng bắn ngay lập tức được thông qua, và hiệp ước hòa bình đã được tất cả các nước liên quan phê chuẩn ngay sau đó.

Osea và Yuktobania, ở giữa cuộc Chiến tranh Lạnh, đã giải quyết những mâu thuẫn của họ trong Cuộc chiến Belkan và trở thành đồng minh hùng mạnh trong những năm sau đó. Hai siêu cường đã tận hưởng một kỷ nguyên hòa bình và thịnh vượng kinh tế kéo dài khoảng 15 năm, trong đó một số dự án hợp tác đã được hoàn thành, bao gồm cả Trạm vũ trụ Arkbird và Basset. Trong thời gian này, một tổ chức bí mật bắt đầu sắp đặt một kế hoạch để thổi bùng lên mối thù giữa hai siêu cường như một sự trả thù cuối cùng cho thất bại của Belka dưới tay Osea và Yuktobania vào năm 1995. Tự đặt tên cho mình là Grey Men, nhóm siêu cường Belkan (bao gồm cả những doanh nhân và chính trị gia Belkan có tiếng) lặng lẽ nắm quyền kiểm soát các cơ sở chiến lược dọc biên giới Belka-Osea, bao gồm Núi Schirm, Lâu đài Stier, và Nhà máy sản xuất đạn dược Nam Belka cũ.

Các cuộc giao tranh đầu tiên

Vào ngày 23 tháng 9 năm 2010, Phi đội máy bay chiến đấu số 108 của OADF, “Phi đội Wardog”, đang tập huấn trên Cape Landers thì một phi đội MiG-29 không xác định đã tiến vào không phận. Những kẻ gian đã tấn công máy bay Osean, và cuộc giao tranh đã cướp đi sinh mạng của mọi học viên, ngoại trừ Thiếu úy Kei Nagase – và hai trong số ba huấn luyện viên (huấn luyện viên sống sót là Đại úy Jack Bartlett). Căn cứ của phi đội Wardog, Căn cứ Không quân Sand Island, và các phi công còn lại trên mặt đất đều không hề hấn gì.

Ngay hôm sau, vào ngày 24 tháng 9, một máy bay không xác định khác đã tiến vào không phận Osean. Mạng lưới phòng không của Osea đã bắn cháy phi cơ và chiếc phi cơ đó đã tháo chạy khỏi không phận Osean. Sand Island huy động Phi đội Wardog – dưới sự chỉ huy của Đại úy Bartlett — để thực hiện việc đánh chặn. Phi đội Wardog đã cố gắng buộc phi cơ hạ cánh, nhưng một lần nữa, một phi đội máy bay chiến đấu vô danh bất ngờ tiến vào không phận và giao tranh với phi đội Osean. Tuy nhiên, lần này, phi đội Wardog đã trụ vững trước quân địch và bắn hạ tất cả các máy bay không xác định.

Vào ngày 27 tháng 9, một tàu do thám được phát hiện trong vùng lân cận của Sand Island; phân tích radar cho thấy con tàu bí ẩn đã triển khai một số máy bay do thám không người lái . Phi đội Wardog, nhận lệnh không được làm hư hại con tàu vô danh, một lần nữa cất cánh và bắn hạ tất cả các máy bay do thám. Lần thứ ba trong vòng chưa đầy một tuần, một phi đội gồm các máy bay chiến đấu vô danh giao chiến với phi đội Wardog bị bắn hạ.

Biểu tượng Phi đội Wardog

Các thành viên Phi đội

Trong cuộc giao tranh, tàu do thám đã bắn một tên lửa phòng không vào Nagase. Bartlett đã gây nhiễu và làm chệch hướng tên lửa khỏi máy bay của Nagase, hứng đạn và thoát khỏi chiếc F-4G Wild Weasel bị hư hỏng của mình trước khi nó lao xuống biển Ceres. Tuy nhiên, khi máy bay trực thăng tìm kiếm và cứu nạn đến, không ai có thể tìm thấy Bartlett và anh được tuyên bố là đã mất tích. Vào thời điểm các phi công Wardog còn lại đã trở về căn cứ, Yuktobania chính thức tuyên chiến với Osea.

Khai chiến

Sau khi tuyên chiến, Yuktobania đồng thời tiến hành một cuộc tấn công vào quân cảng St. Hewlett, nơi có kỳ hạm Kestrel thuộc hạm đội 3 hải quân Osean. Phi đội Wardog gặp gỡ các phi đội đồng minh khác gần đó và cố gắng hộ tống Kestrel vào vùng nước mở, bất chấp việc người Yuktobanian triển khai nhiều máy bay ném bom và phong tỏa tàu chiến bên ngoài cửa cảng.

Cuối buổi tối hôm đó, Yuktobania tiến hành một cuộc tấn công ném bom bất ngờ bắt đầu trên Sand Island, điểm cực tây của Osea, và Phi đội Wardog đã cất cánh một lần nữa. Trong cuộc tấn công, Trung tá Ford, chỉ huy phi đoàn 108 TFS , cố gắng hạ cánh, nhưng đã bị bắn hạ và bị giết trong khi tiếp cận. Blaze, hiện là thủ lĩnh của Phi đoàn 108, cùng với Nagase và Alvin H. Davenport được yểm trợ bởi Phi công hạng nhất Hans Grimm, người đã cất cánh thành công bất chấp sự bắn phá dữ dội của kẻ thù. Cùng lúc đó, bốn máy bay chiến đấu của Phi đội Wardog đã đẩy lùi cuộc không kích của người Yuktobanian, giúp căn cứ không quân khỏi thiệt hại không thể tránh khỏi.


Kei Nagase

Osean phản công

Osea nhanh chóng bắt đầu tập hợp lực lượng của mình để chuẩn bị cho một cuộc phản công chống lại Yuktobania. Vào ngày 30 tháng 9, các tàu sân bay của Hạm đội 3 Hải quân Osean (Kestrel, Vulture và Buzzard), đã gặp nhau tại eo biển Eaglin ở phía bắc Osea. Khi các tàu chiến tiến vào eo biển, máy bay phản lực của hàng không mẫu hạm Yuktobanian xâm nhập không phận và tiến hành một cuộc tấn công bất ngờ vào các tàu sân bay. Mặc dù các máy bay tiêm kích đã bị máy bay hộ tống của Osean bắn hạ, hai quả tên lửa nổ từ tàu sân bay Scinfaxi dưới nước đã được phóng đi. Những đầu đạn này đã đánh chìm 2 tàu Vulture và Buzzard, cũng như phần lớn các máy bay chiến đấu của Osea — chỉ còn Kestrel, phi đội của tàu và Phi đội Wardog còn sống sót. Sau cuộc giao tranh, phi đội Wardog rút về Căn cứ Không quân Heierlark.

Để đối phó với mối đe dọa từ Scinfaxi và tên lửa nổ, Osea quyết định triển khai Arkbird, một tàu vũ trụ cơ động lớn có khả năng tấn công từ quỹ đạo, vào trận chiến. Osea đã lên kế hoạch cho một chiến dịch SSTO để gắn lại mô-đun laser phía dưới của Arkbird đã bị loại bỏ vài năm trước như một phần của cuộc đàm phán cắt giảm vũ khí năm 2008. Hệ thống Mass Driver dự kiến phóng SSTO đã bị máy bay Yuktobanian tấn công vào ngày 3 tháng 10, , nhưng Wardog, đã hạ cánh xuống Căn cứ Không quân McNealy trên đường trở về Sand Island, đã chặn được các lực lượng tấn công, và quá trình phóng đã diễn ra suôn sẻ.

Ngày hôm sau, mô-đun laser của Arkbird được gắn vào và hoạt động êm xuôi—đúng lúc Yuktobania cố gắng thực hiện một cuộc tấn công thứ hai vào Sand Island. Lần này, người Yuktobanian tung ra một lực lượng đổ bộ lớn để đánh chiếm căn cứ. Phi đội Wardog bảo vệ căn cứ và ngăn chặn hạm đội hải quân đang tiến tới, hạm đội đó cũng triển khai tàu Scinfaxi để hỗ trợ. Tất cả các phi công tân binh vừa gia nhập Phi đội Wardog đều bị bắn hạ trong cuộc tấn công bằng tên lửa nổ sau đó, nhưng với sự hỗ trợ từ Arkbird, các phi công Wardog còn lại đã đánh chìm được chiếc Scinfaxi.

Tàu Scinfaxi

Sự mất tích của Harling và Nikanor

Vài tuần sau khi Yuktobania cố gắng chiếm Sand Island, vào ngày 22 tháng 10, Tổng thống Osean Vincent Harling đã cố gắng đến quốc gia trung lập North Point để tổ chức các cuộc đàm phán hòa bình với Thủ tướng Yuktobanian Seryozha Viktrovich Nikanor. Tuy nhiên, lực lượng phòng không của Osea, không nhận ra phi cơ vận tải bí mật của tổng thống (Mother Goose One), đã bắn vào chiếc máy bay và buộc nó phải hạ cánh khẩn cấp ở một nơi nào đó ở Đồi Akerson.

Phi đội Wardog đã bảo vệ chiếc máy bay cho đến khi nó hạ cánh, sau đó việc vận chuyển của tổng thống được giao cho Phi đội 8492. Đây sẽ là lần cuối cùng Tổng thống Harling được nhìn thấy trong vòng hai tháng; từ đó trở đi, Phó Tổng thống Osean Appelrouth nắm quyền chỉ huy quân đội Osean. Đó là khoảng thời gian mà Thủ tướng Nikanor đã bị lật đổ một cách lặng lẽ bởi một cuộc đảo chính của các chiến binh cánh hữu Yuktobanian.


Ngay sau đó, Arkbird đã bị vô hiệu hóa bởi một quả bom do các đặc nhiệm không rõ danh tính cài đặt trên một chuyến hàng tiếp tế từ Trái đất. Quân đội Osean không thể sửa chữa vệ tinh quay quanh quỹ đạo, vì vậy vấn đề này đã bị bỏ qua.

Xâm lược Yuktobania; các cuộc tấn công khủng bố

Quân đội Osean đã tiến hành một chiến dịch đổ bộ vào ngày 31 tháng 10 năm 2010, lần đầu tiên chiến đấu ở Yuktobania và thiết lập một cứ điểm trên Bán đảo Bastok. Hai ngày sau, lực lượng Yuktobanian cố gắng chuyển tiếp tế từ khu vực này qua máy bay vận tải để tạo ra một chiến tuyến vững chắc trước quân đội Osean. Phi đội Wardog đã được triển khai để đánh chặn và bắn hạ tất cả các máy bay vận tải.

Tuy nhiên, trong chiến dịch này, một trường cao đẳng kỹ thuật ở Dresdene đã bị máy bay mang mác Osean tấn công. Việc này sau đó được xác định là do Phi đội 8492 làm, nhưng do ECM gây nhiễu trong khu vực, máy bay vô hình trước radar. Phi đội Wardog, là phi đội máy bay chiến đấu Osean duy nhất được biết là đang hoạt động trong khu vực, đã được gọi đến Oured để thẩm vấn.

Trong phiên điều trần của Phi đội Wardog tại Oured, các lực lượng đặc biệt của Yuktobanian đã tiến hành một cuộc tấn công khủng bố trên đất Osean để đáp trả cuộc tấn công trước đó vào Yuktobania. Những kẻ khủng bố nhắm mục tiêu vào Sân bay Quốc tế Apito với các đơn vị tấn công, cũng như làng  đại học Thành phố Bana bằng vũ khí hóa học. Phi đội Phòng không Thủ đô của Osea được tung ra để ngăn chặn một cuộc tấn công trong khi Phi đội Wardog (do không còn lựa chọn nào khác) được tung ra để giải quyết cuộc tấn công còn lại.

Vài ngày sau các cuộc tấn công trả đũa, quân đội Osean đã tiến hành hai chiến dịch bí mật sâu trong lãnh thổ Yuktobanian: Một nhằm phá hủy một cơ sở lưu trữ vũ khí ngầm ở Duga, và một nhằm phá hủy một nhà máy sản xuất vũ khí lớn ở Sonza. Osea sau đó bắt đầu một chiến dịch tấn công trực tiếp nhằm chiếm thủ đô Cinigrad của Yuktobanian trong thời gian ngắn.

Tuy nhiên, khi quân đội Osean bắt đầu các chiến dịch tấn công, Yuktobania đã triển khai con tàu chị em của Scinfaxi, chiếc Hrimfaxi, và bắn tên lửa nổ từ eo biển Razgriz vào bộ binh, ngăn cản bước tiến của họ. Phi đội Wardog bay về phía bắc để tiêu diệt chiếc tàu ngầm khi nó đang tiếp nhiên liệu. Việc Phi đội Wardog tiêu diệt Hrimfaxi đã khiến các phi công mang biệt danh là “Ác quỷ Razgriz” và biến họ trở thành liều thuốc quan trọng cho tinh thần của quân đội Osean.

Chiếc Hrimfaxi

Vào cuối tháng 11 năm 2010, cuộc tấn công của Osean đã xảy ra ở sa mạc Jilachi. Osea đã phát động một chiến dịch phối hợp trên bộ và trên không để vượt qua các vị trí phòng thủ quan trọng của Yuktobanian trên sa mạc. Với sự trợ giúp của Phi đội Wardog, lực lượng Osean đã vượt qua Sa mạc Jilachi và tiến gần hơn đến thủ đô Cinigrad.

Vào ngày 29 tháng 11, Wardog được yêu cầu thực hiện bay biểu diễn ở một buổi lễ hòa bình đang được tổ chức tại thành phố Osea, tháng 11. Tại sự kiện này, Phó Tổng thống đã có một bài phát biểu ủng hộ chiến tranh nổi bật, được đám đông đồng thanh hưởng ứng. Bất ngờ, máy bay Yuktobanian xâm nhập không phận và định tấn công sân vận động. Quân tiếp viện đã được gọi đến, nhưng Phi đội 8492 lại xuất hiện một lần nữa và giải tán quân tiếp viện bằng cách tuyên bố rằng cuộc tấn công chỉ là một cuộc tập trận. Lực lượng tiếp viện được gọi trở lại sau một thời gian ngắn, nhưng tại thời điểm đó, máy bay của Alvin H. Davenport đã bị rơi và anh đã thiệt mạng. Cuộc tấn công bị tạm dừng khi quân tiếp viện của Osean đến.

Trong vài ngày tiếp theo, lực lượng mặt đất của Osean cố gắng chiếm Pháo đài Cruik, vật cản cuối cùng trên con đường dẫn đến Cinigrad. Phi đội Wardog tham gia cùng bộ binh trong 3 lần nỗ lực, đã thành công khi bộ binh xuyên thủng bức tường phía bắc. Tuy nhiên, trong chuyến bay trở về, Phi đội Wardog đã bị tấn công bởi Phi đội 8492, những người hiện nguyên hình là gián điệp Belkan trong quân đội Osean. Điều này không được biết đối với bất kỳ máy bay hoặc quân đội Osean nào khác do tín hiệu bị nhiễu trong khu vực, và vào thời điểm Wardog quay trở lại Sand Island, toàn bộ nhân viên căn cứ đều tin rằng họ là gián điệp. Phi đội Wardog cố gắng trốn thoát, nhưng họ đã bị bắn hạ bởi Marcus Snow của phi đội Kestrel. Theo hồ sơ chính thức của OADF, tất cả các phi công của Wardog đều đã chết trong cuộc giao tranh này.

Razgriz

Mặc dù họ đã mất đi biểu tượng tinh thần, Quân đội Osean vẫn tiếp tục cố gắng đánh chiếm Cinigrad. Thật không may, bộ binh, không có sự hỗ trợ từ Phi đội Wardog, không thể chiếm thủ đô và lùi về vị trí phòng thủ. Cuộc chiến đi vào bế tắc vào thời điểm này, và mặc dù lực lượng Yuktobanian đã giành lại được một số đất đai trong những ngày tiếp theo, nhưng không bên nào ghi được chiến thắng đáng chú ý nào sau khi chiếm được Pháo đài Cruik.

Biểu tượng Phi đội Razgriz

Trong khi đó, các thành viên của Phi đội Wardog , những người không thiệt mạng trong cuộc giao tranh, đã được đưa đến Kestrel và hạm đội của tàu trong bí mật. Họ cùng với Marcus Snow đã sử dụng những chiếc máy bay bị tịch thu để giải thoát cho Tổng thống Harling, người mà họ đoán ra đang bị giam giữ trong Lâu đài Stier ở Dãy núi Waldreich. Sau khi giải cứu thành công ông ta khỏi lực lượng Belkan, Tổng thống đã thành lập một biệt đội bí mật: Biệt đội Razgriz, các thành viên trong đó là Marcus Snow và những người từ Biệt đội Wardog (“Blaze” là thủ lĩnh, Kei Nagase là Razgriz 2, Snow là Razgriz 3, và Hans Grimm là Razgriz 4).

Một thông điệp bí mật đã được truyền đến Hạm đội Kestrel. Nó liệt kê các tọa độ đến Núi Schirm, ngày giờ và số phiếu bầu mà Tổng thống Harling nhận được trong hai cuộc bầu cử trước đây, cho thấy thông điệp dành cho ông. Blaze bay một nhiệm vụ do thám một mình đến Núi Schirm để điều tra chuyện gì đang xảy ra, và phát hiện ra rằng các thành viên của Phi đội 8492 đã xâm nhập vào khu vực này. Ngoài ra, hầm mỏ dường như là nơi chứa những quả tên lửa V1 của Belka. Tổng thống quyết định niêm phong lối vào khu mỏ, không cho vũ khí hạt nhân lên bề mặt nữa. Razgriz, với đầy đủ đội hình, bay đến khu mỏ và phong tỏa vĩnh viễn lối vào. Tuy nhiên, ít nhất hai vũ khí hạt nhân đã được đưa ra khỏi mỏ vào thời điểm nó được niêm phong.

Một thông điệp bí mật khác được chuyển đến Hạm đội Kestrel. Lần này, nó chỉ định một vị trí trong Yuktobania. Khi Phi đội Razgriz bay đến đó, họ đã liên lạc với một nhóm kháng chiến đang cố gắng tháo gỡ một quả bom hạt nhân được gửi đến Yuktobania. Họ yêu cầu sự giúp đỡ của Razgriz trong việc ngăn chặn lực lượng Yuktobanian tiến vào khe núi. Razgriz sau đó giao chiến với Phi đội máy bay chiến đấu số 5 Belkan “Ofnir”, tương đương với Phi đội 8492 đã xâm nhập vào Lực lượng Không quân Yuktobanian. Razgriz bắn hạ chúng, nhưng tất cả đều đã chạy thoát. Vũ khí hạt nhân đã được tháo dỡ thành công. Razgriz cũng biết được rằng danh tính của người gửi các tin nhắn bí mật không ai khác chính là Jack Bartlett, người đã tham gia vào cuộc kháng chiến của người Yuktobanian trong vài tháng qua.

Một tin mật, lần này là ở Belkan, bị chặn bởi Hạm đội Kestrel. Nó chỉ ra rằng tàu Arkbird, đã được sửa chữa và đưa vào dưới sự kiểm soát của Belkan, có vũ khí hạt nhân trên tàu và sẽ phóng đầu đạn xuống Okchadowk, Yuktobania. Phi đội Razgriz đã tìm cách đánh chặn Arkbird và dìm nó xuống biển, cả phi đội đã trở về an toàn

Trong khi đó, Tổng thống Harling đã cố gắng lên sóng kêu gọi người dân Osean để họ nhìn ra sự thật. Tuy nhiên, Phó Tổng thống đã kiểm duyệt chương trình, gọi nó là “lời của kẻ thù”. Tổng thống và lực lượng thủy quân lục chiến của ông đã bay vào Oured để đảm bảo rằng bài phát biểu của Tổng thống được nghe thấy. Ngày hôm sau, Biệt đội Razgriz được giao nhiệm vụ giúp Bartlett trốn thoát khỏi Yuktobania, cùng với Thiếu tá Yuktobanian Nastasya Vasilievna Obertas và Thủ tướng Nikanor, người đã ở tù trong khoảng thời gian tương đương với Tổng thống Harling. Phi đội 8492 được tiết lộ là Phi đội máy bay chiến đấu số 229 Belkan “Grabacr” khi họ cố gắng đánh chặn máy bay của Razgriz và Bartlett, nhưng tất cả đều bị bắn hạ và nhảy dù khỏi máy bay của họ một cách an toàn. Thiếu tá mang theo một chiếc đĩa chứa các kế hoạch bí mật từ Grey Men, và các thành viên của Hạm đội Kestrel bắt đầu giải mã nó.

Biểu tượng Phi đội Grabacr

Bản đồ thế giới Strangereal

Vào ngày 29 tháng 12, Hạm đội Kestrel chạm trán với một hạm đội Yuktobanian khổng lồ. Thủ tướng Nikanor đã cố gắng lên sóng để kêu gọi hòa bình, nhưng Tư lệnh Hạm đội Yuktobanian cho rằng Nikanor đã tham gia cùng kẻ thù và ra lệnh cho các tàu của ông nổ súng vào nhóm quân. Razgriz được cử đi tiêu diệt hạm đội Yuktobania và bảo vệ ba con tàu đào tẩu đã quyết định bảo vệ Thủ tướng. Giữa cuộc giao chiến, một nhóm chiến đấu nhỏ của Osean đã xuất hiện và bắn vào Hạm đội Kestrel vì “đứng về phía quân Yuktobania”. Hạm đội và Razgriz đã tiêu diệt được tất cả các lực lượng tấn công.

Ngày hôm sau, chiếc đĩa đã được giải mã và nó tiết lộ kế hoạch cho Vũ khí Hủy diệt Hàng loạt V-2. Grey Men đã trang bị vào Strategic Orbital Linear Gun (SOLG) và đang kiểm soát nó từ Gründer Industries, có CEO là thành viên của Grey Men. Khi Razgriz chuẩn bị xuất kích để phá hủy các thiết bị điều khiển trong một đường hầm lớn mà Gründer đang thi công ở Sudentor, tàu Kestrel đã bị trúng hai tên lửa phóng từ tàu ngầm. Tất cả thủy thủ đoàn đã thoát khỏi con tàu một cách an toàn, và Phi đội Razgriz đã kịp cất cánh trước khi nó bị chìm.

Khi Phi đội Razgriz bay đến Sudentor, Tổng thống Harling và Thủ tướng Nikanor đã tổ chức một cuộc đàm phán hòa bình tại Oured, chính thức kết thúc chiến tranh và kêu gọi quân đội của họ hỗ trợ Razgriz chống lại kẻ thù thực sự. Trong liên quân của lực lượng Yuktobanian và Osean, Razgriz đã tiến vào đường hầm và phá hủy các thiết bị điều khiển. Tuy nhiên, hệ thống tự ngắt nguồn của SOLG (sẽ khởi động nếu nó mất liên lạc với các thiết bị điều khiển) đã được kích hoạt. Ngày hôm sau, Phi đội Razgriz bay lần cuối cùng, đụng độ Phi đội Ofnir và Grabacr. Razgriz đã bắn hạ được tất cả, và sau đó phá hủy SOLG một cách an toàn khi nó đến gần Oured.

Hậu quả

Tại cuộc họp Hội đồng Liên đoàn Osean năm 2013, Harling thông báo rằng tất cả thông tin liên quan đến “Xung đột Belkan” sẽ được công bố rộng rãi vào năm 2020. Harling khẳng định rằng chỉ có thời gian mới “làm sáng tỏ sự thật đằng sau cuộc xung đột”, và bày tỏ sự lạc quan. tầm nhìn về tương lai, nói rằng thế giới đã “bắt đầu đi trên một con đường mới.”

Nhóm khủng bố “Erusea Tự Do”, được cho là đã bị đánh bại vào năm 2006, đã lợi dụng tình trạng suy yếu của lực lượng quân sự thế giới và có được một lượng vũ khí đáng kể, và vào năm 2014, bắt đầu một cuộc nổi dậy khác trên lục địa Usean.

Cùng Series

Omega Fadiz Tertas

Huyền thoại ★ ★

  
Một gã lang thang thích làm thơ, cày game và nghe nhạc...

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện