Cách đây chừng một tháng có một người bạn hỏi tui “Nhân vật game ưa thích nhất của anh là gì?”. Lúc đó tui đang dở dang công việc nhưng đã chựng lại một chút, ngồi suy nghĩ, và tui không trả lời được một cái tên nào. Tôi chỉ nói đại loại rằng tui quan tâm đến gameplay và phần “người” của mình trong đó hơn là nhân vật.
Nhưng có lẽ nhân vật đầu tiên tui thấy thích là Alexios. Từ gương mặt, thần thái đến điệu bộ như những hậu vệ đẹp trai người Ý mà tui ngưỡng mộ khi ở tuổi mới lớn. Nhìn Alexios tui thấy ở đó một người có thể tin tưởng, một người đồng hành được trong mọi cuộc phiêu lưu, tui giữ cho anh ta hình ảnh đó xuyên suốt trò chơi qua nhiều lựa chọn “có vẻ nhân văn” (thiệt chất là tui có được best-ending ở cuối game), tui hạn chế làm những sidequest giết người vô tội vạ, và Alexios là nhân vật game đầu tiên làm tui muốn giảm cân, nhân vật đầu tiên làm tui muốn lùng mua cây Spear of Leonidas chỉ để đến quán beer mặc một chiếc áo trùm đầu bí ẩn, spear đặt trên bàn chụp một tấm hình sống ảo.
Nếu bây giờ ra ngoài đường có ai hỏi tui là “có nên chơi Odyssey không?”. Câu trả lời đầu tiên của tui sẽ luôn là: Chỉ riêng chuyện được khám phá Hy Lạp cổ đại thôi là đã đáng. Ubisoft nếu cứ giữ được phong độ làm dòng AC như đối với Odyssey tui có thể tự tin rằng họ đang làm cho game trở thành một thứ “tài liệu học tập” thực sự chứ không phải là một câu nói đùa với phụ huynh nữa. Ai Cập, giờ là Hy Lạp, Ubisoft làm rất kỹ để tái hiện lại nền văn minh ở thời đại này, trong suốt trò chơi bạn sẽ được thưởng lãm rất nhiều di tích lịch sử, theo tui nó chẳng khác gì một tour du lịch. Và nó là một tour du lịch dài ngày trong một thế giới cực lớn và những bãi biển dài đầy cát trắng tuyệt đẹp.
Đến thời điểm này sau hơn 100 tiếng cùng em Unicorn quẩy khắp Hy Lạp tui có thể nói điều tui thích nhất ở Odyssey là cái trò này luôn có những thứ để tui phải làm – Main quest, side quest, ra biển chỉ huy tàu bắn nhau với Hải tặc, giao chiến với bọn Bounty Hunter, vào rừng săn thú để lấy nguyên liệu nâng cấp vũ khí, giải đố ở các địa đạo bí mật, cùng Spartan giao chiến với Athens… VÀ BẠN LÀM VIỆC ĐÓ CHỦ ĐỘNG LẪN THỤ ĐỘNG. Đó là cái rất hay. Không nhất thiết trong một nhiệm vụ chỉ để đạt một mục đích duy nhất, làm một sidequest để giúp đỡ một phụ nữ nghèo tình cờ lại tìm ra manh mối của một tên Cultist cộm cán, trong thời gian đến hỏi tội hắn tui hạ độc thủ gã Bounty Hunter bám theo mình và khi đến pháo đài của gã Cultist ấy tui tiện tay vơ một đống vàng, dọn dẹp hết tất cả lính canh, tài nguyên chiến tranh để làm suy yếu khả năng chiến đấu của quân Athens, đưa vùng đất trở lại quyền kiểm soát của đất mẹ Spartan.
Trong quá trình chơi tui có post lên Facebook một tấm ảnh khi tui tìm ra thành phố Atlantic, một người bạn của tui – người chưa từng chơi qua AC – đã hỏi rằng đây là trò gì và khi tui trả lời đây là AC Odyssey, gã đã rất bất ngờ vì rõ ràng “đây là một trò thời cổ đại mà”. Tui yêu Odyssey là vì thế, bạn không chỉ có rất nhiều thứ để làm, được “sống” trong một thế giới cổ đại mà đôi khi cảm thấy tù túng ở một thế giới không có điện, TV, súng ống và máy bay? Thì bạn bắt gặp một nền văn minh thông thái hơn cả loài người.
Vậy là không chỉ bận rộn với những quest, bạn có nhiều kẻ thù và kẻ thù nào cũng nhiều dấu chấm hỏi còn lớn những gì bạn biết về crush: Bọn Spartan, bọn Athens, bọn Bounty Hunter, bọn Hải tặc, bọn Cultist mà ban đầu tui tưởng đã là trùm cuối thì tui bắt gặp First Civ, tưởng First Civ là hết đát thì vài mươi tiếng sau tui lại quần nhau với… Medusa.
Cần phải dành riêng ra một đoạn để nói về Combat, hiển nhiên chúng ta đừng trông mong quá nhiều vào một kiểu Combat “deep” nhưng tui tin bạn sẽ cảm thấy combat trong Odyssey là “fun” và không hề hời hợt. Tui có đọc một số quan điểm là Odyssey không còn là một game stealth nữa và cá nhân tui thấy cái này khá dễ hiểu lầm nếu một người đọc khác chưa đụng đến trò này. Nó rõ ràng là KHÔNG CÒN THUẦN STEALTH nữa nhưng ở đây có nghĩa là bạn có thể chơi trò này theo nhiều phong cách khác nhau chứ hoàn toàn bạn có thể stealth trong game bình thường. Trong Odyssey có hệ thống Abilities chưa thành ba nhánh chính: Hunter (chuyên dùng cung tên), Warrior (chuyên xáp lá cà) và Assassin (chuyên về stealth). Bạn hoàn toàn có thể “lai” các nhánh này lại với nhau. Cả game tui chơi theo phong cách Assassin và theo tui stealth vẫn thú vị. Vì chúng ta không chỉ đánh nhau ngoài đường, mỗi khi đi vào các nhiệm vụ như hạ thủ lĩnh của đối phương game sẽ “trình bày” cho bạn một pháo đài riêng biệt để tấn công, khi đó warrior cũng được, đứng từ xa bắn cung cũng được, hoặc tìm một lối tắt để ám sát nhanh gọn rồi rút êm cũng được! Nên đừng quá lo lắng về việc không được “stealth” trong game.
Cái thứ hai về combat là hệ thống vũ khí, thứ nhất bạn có khá nhiều loại để chọn từ kiếm, kiếm ngắn, búa, giáo, gậy (staff). Trong game tui dùng Staff và tui thực sự cảm ơn các anh Dev đã quăng vào thứ vũ khi này vì nó cho tui cảm giác mình như một thằng Monk hehehe. Về hệ thống vũ khí, từ kiếm cho đến xống áo armor phải cho Ubisoft điểm 10 về mặt thiết kế. Nhiều khi vào game tui chả làm gì ngoài việc vào menu để ngắm cây đinh ba Poisedon hoài không chán, thay đổi những bộ đồ để xem có hợp với tâm trạng hôm nay không và tui muốn nhắc lại là COSMETIC TRONG GAME CỰC KỲ CỰC KỲ CỰC KỲ ĐẸP.
Có một vấn đề drama của Odyssey là nó cày quá nhiều và để không cày thì bạn phải bỏ ra thêm chừng 200k để mua gói boost XP và Vàng. Tui ban đầu có thể nói cảm giác rất tiêu cực với cách làm này của Ubisoft, nhưng sau khi chơi dần và quan sát cách hãng này đang plan cho Odyssey cuối năm nay và năm sau thì thực sự tui có cái nhìn ít ác cảm hơn nhiều so với trước đây. Cái game này quá rộng và có quá nhiều thứ để làm và nếu bạn thực sự chơi Odyssey không chỉ để làm cho xong Main quest, đi thăm thú khắp nơi và làm Side quest mọi thứ sẽ ổn. Quan điểm của tui đã đến lúc chúng ta phải chấp nhận rằng một game AAA với mức giá 60 USD đã rất lâu rồi, trong thời gian đó xăng vẫn tăng đều, bà bán bún riêu năm nào cũng lên giá thì có thể đã đến lúc mình chấp nhận một game AAA ở mức 70-80 USD là hợp lý. Và chưa kể rằng một game bom tấn kiểu như thế bây giờ content nó nhiều hơn trước đây rất nhiều và sắp tới bạn còn có một DLC miễn phí. Nên thực ra một năm bây giờ mua 2-3 game AAA thôi đã không đủ thời gian để chơi rồi. Tất nhiên đây là ý kiến cá nhân.
Trong thời gian viết những dòng này tui đã chuyển sang chơi Red Dead Redemption 2 và gần như ngày nào dù miền Viễn Tây có cuốn đến đâu tui vẫn vào Odyssey một chút để ngắm cảnh và làm một side quest nào đó giải trí. Cảm giác múa cây Staff có tẩm độc thần thánh trong bộ Snake Set của Alexios, người đang làm mưa làm gió khắp Hy Lạp và đang là King of all Mercenary nó feel good. Cảm giác đang lênh đênh trên biển bắt gặp một hòn đảo chưa có trên bản đồ, bước vào đó diệt hai con sử tử lâu năm và loot được một cây đinh ba huyền thoại với khả năng độc nhất nó feel so good. Nên tui vẫn quay lại và chưa bỏ ý định đặt cây Spear of Leonidas trên bàn làm việc của mình.
Và chắc là tui chưa nhắc bên trên, đó là sau này tui rất ít khi để Alexios đội nón, vì gương mặt và thần thái của anh hậu vệ người Ý này phải để như vậy thì cảm hứng chơi Odyssey nó tăng thêm 3,14 lần hehehe.