Game có thể đến rồi đi, nhưng tình bạn trong game thì chắc là không. Tui cảm thấy điều đó từ khi bắt đầu chơi Overwatch
Nhiều khi tui biết rất rõ thằng bạn DPS nó hay quạu vì những chuyện gì khi chơi game nhưng tui không hề biết “nó” ra sao ngoài đời, mập hay ốm, đời sống tinh thần như thế nào, kiểu như nó thích ăn món gì, trong công việc nó làm gì, có bị sếp chửi không, Marvel hay DC? Nó có sợ nghe tiếng muỗng nĩa cọ nhau hay không?
Là một thằng đến khá muộn với game online nhưng nhiều khi tui nghĩ trễ cũng có cái hay là vì càng lớn tui càng cảm thấy quý những ước mơ thuở nhỏ của mình. Kiểu đôi lúc sau nhiều tuần làm việc mình hay nghĩ “tôi đang làm cái gì thế này?”, mỗi lúc như vậy lấy chai beer ra vừa nhấm nháp vừa nghĩ về mấy thằng team-mate vừa đánh với mình một trận sạch không kình ngạc tối qua, nghĩ mình đã có vài ba giây tỏa sáng đúng y nhưng thằng Đăng Bông lúc 4-5 tuổi tưởng tượng khoảnh khắc của một superman đích thực là như thế nào, thấy nó “healing” dữ lắm luôn.
Chơi chừng 3-4 tháng mới lập được một team nghiêm chỉnh, đó là lần có một thằng tên Shamisen người Philipines nó rủ group up đánh vài trận, lúc đó chơi rank nên tui cũng ráng mà “thể hiện”, nói chung trời ban cho cái tố chất thích bảo vệ nên đánh support cũng ok, rez fail vài chỗ nhưng đồng bọn vui vẻ không toxic nên cuối cùng đánh chung hàng ngày luôn.
Ban đầu là tui và hai thằng Phi, sau đó add thêm hai thằng Thái, rồi cuối cùng là một thằng Hong Kong năm nay 36 tuổi, thích chơi Pharah và mỗi lần group up ảnh đều hỏi “Need me?”, chán quá sau này mỗi lần group tui chat kèm thêm câu “Need you” cho chắc. Anh Hong Kong này có cái phép thuật là mỗi lần ảnh chat chữ “Last”, tức là đánh một trận này nữa rồi đi ngủ, là y như rằng trận đó team thua.
Dần dần thân nhau hơn nên quyết định lập cái Group trên Facebook, hằng ngày vô chào hỏi mấy câu rồi trash talk, review lại hôm qua làm sao mà thua, tại mày pick con không phải main, tại vì team tạ vân vân. Ngoài Overwatch ra tụi tui cũng coi group như là chỗ bàn và chia sẻ với nhau về các game hay. Tui giới thiệu Firewatch, Abzu, các bạn Phi chỉ cho cách chơi Dota 2. Một bạn Phi trong group là thằng đã thuyết phục tui chơi The Witcher 3, một game có thể nói là one-of-the-best trong “sự nghiệp” chơi game của tui tới giờ này.
Thỉnh thoảng tụi tui cũng hỏi nhau về chuyện đời tư, học hành, người yêu, loại beer khoái khẩu, ai thích tôm luộc ai thích cua luộc, học sinh Thái thì khác gì học sinh Việt. Do tui già nên đôi khi còn có chương trình tư vấn hướng nghiệp cho mấy em nó luôn!
Không biết anh em định chơi Overwatch với nhau tới chừng nào, khi nào sẽ chán. Nhưng nhìn chung thâm tâm tui đã quyết định sẽ giữ cái group này lại như là một chỗ để những thằng kiddy đam mê superpower tán gẫu với nhau. Cũng hy vọng mấy thằng học sinh sinh viên Phỉ Thái sau này khi nó tốt nghiệp đi làm có khi phải bỏ game nhưng nó vẫn nhớ tới thằng YAAIS này kiểu như “thời thanh xuân game đẹp đẽ” của nó.
Thỉnh thoảng cũng nghĩ một ngày nào đó một anh team-mate có thể ghé Việt Nam chơi chắc chắn tui sẽ muốn gặp nhau uống vài cốc beer chơi, hai thằng nói chuyện phiếm và kể lại một tình huống đáng nhớ nào đó trong game. Ngoài team “ruột” ra tui cũng muốn gặp CK, một lập trình viên ở Singapore, gặp Liu, một thằng nhóc 12 tuổi sống ở Indo hay nói “Bali is super boring” “I like Phở”, hay gặp bác Achi, một gã chỉ log in mỗi khi có đợt skin mới.
Dẫu sao, trong bộ nhớ của tui, mấy anh này sẽ nằm trong ngăn ký ức “Gamer” mãi mãi, khỏi back-up.
hahah bạn làm mình nhớ lại hồi chơi Tree of Savior, có cái team thân thiết đi chung vs nhau cả tuần, onl đêm nói chuyện vui vẻ lắm, về sau lv và độ chịu chơi mỗi người khác nhau nên tan rã, kể cũng tiếc.
Đó có khi là vấn đề của game MMORPG, nguồn lực mỗi cá nhân khác nhau tạo ra khoảng cách trong game 🙂
Esport không như vậy nhưng lại có vấn đề về tính ăn thua, kiếm được 1 team esport 5 người mà chơi được vs nhau như vậy là khó, mình từng try hard cả dota2 và csgo nhưng không team nào trụ quá vài tháng cả.
Team mình thì chưa rụng nhưng chắc là sớm muộn thôi vì sẽ có mấy đứa đi học đại học này kia, nên mình lập cái group để anh em giữ liên lạc với nhau. Dạo này cũng ít Overwatch hơn cả đám đang chuyển qua The Witcher 3 với mấy game AAA rồi :))
Cảm ơn bác đã đọc và comment, rảnh bác lại ghé thăm
Tình bạn là tài sản quý giá nhất của gamers
Yes man!
Những điều đẹp đẽ ngắn ngủi như này từ MMORPG sẽ luôn là bất tử. 🙂
Tới giờ vẫn chơi với mấy thằng bạn mỗi tối bác à!