Titan Souls: Remember boy, 1 hit only

Chủ xị

  

Ngày nay những game tôi chơi đều có mẫu số chung là đi farm mấy thằng lính quèn để lấy exp đã rồi mới đến đánh boss. Nhưng đánh lính cũng phải tuỳ loại game, như Dark Souls thì đánh bọn creep cũng cảm thấy khó thở rồi, khi mà chúng nó có lượng sát thương chẳng kém cạnh mấy con mini boss là sao. Một ví dụ khác đối lập hơn là Genshin Impact, cứ gọi tôi là wibu cũng được nhưng nhìn quán bia mà một mét vuông có 5 người wibu thì làm gì được tôi nào OwO. Đối với Genshin, nó theo cơ chế lên level nhưng cũng đồng thời tăng cấp độ quái theo từng mức độ để yêu cầu bạn nâng cấp nhân vật của mình đúng cách, cơ mà nó vẫn còn dễ chán khi không có sự giới hạn trong hành động (trừ trường hợp hết stamina khi leo núi, bơi hay bay nhảy). Nhưng mà cái game Titan Souls này thì bóp chết tôi với cơ chế củ chuối với bộ điều khiển oái oăm đưa tôi về thời kì cầm cái máy Game Boy Advance với mấy nút mũi tên di chuyển và 2 phím còn lại phục vụ cho gameplay paylak của nó, nhưng mà để ngược tay cầm của mình trên bàn phím máy tính.

Tổng quát

Vinethesis – Một con boss trong Titan Souls.

Tên: Titan Souls

Thể loại: Soul-like, indie, hành động góc nhìn từ trên xuống

Nhà phát triển: Acid Nerve

Nhà phát hành: Devolver Digital

Devolver Digital đối với các game thủ kì cựu chắc chắn đã nghe đến những Serious Sam hay Hotline Miami hoặc phát hành những tựa game indie nổi tiếng gần đây như Gris, Katana Zero hay My Friend Pedro. Còn Acid Nerve là một nhóm hai người đến từ Manchester Vương quốc Anh với Mark Foster phụ trách phần lập trình, thiết kế, kịch bản và đồ hoạ, trong khi David Fenn lo phần sản xuất, hỗ trợ thiết kế và soạn nhạc.

Nói linh tinh thế thôi chứ Titan Souls tôi biết lâu rồi, từ một cái trang mà ai ai cũng réo cái tên lên: GameK. Mấy ông nào cũng bảo “Ối dồi ôi ai đời lại đi xem GameK nữa”, tôi đồng tình bởi độ thiếu tin cậy của nó, nhưng mà hãy dành chút ít thời gian nhớ đến cái thời mấy tin tức ít nhất cũng giúp tôi cập nhật tin tức làng game trước khi tôi biết đến các kênh khác. Một quảng cáo về một tựa game “Nhất kiếm đoạt mạng, đao kiếm vô tình” khi mà nhân vật chính trực tiếp solo với mấy con boss luôn, bỏ qua hết phần farm creep lên kinh nghiệm. Vậy liệu Titan Souls nó thật sự hay không và tôi muốn anh em chơi không? Câu trả lời là không, nếu là bạn là người dễ nổi nóng.

Gameplay

Như đã nói ở trên thì nhân vật chính của chúng ta như anh chàng Steve của Minecraft mặc áo xanh quần nâu không giày, tay vừa chế ra một cái cung chỉ có tác dụng bắn vào điểm yếu của kẻ địch là chết, cũng chẳng khác những cái cung này là bao. Và vì đi chân trần nên tôi đoán nhân vật chính của chúng ta chạy không quá nhanh, may mắn là khi mấy vật thể không xác định trước mắt bay đến làm gỏi thì người chơi vẫn có thể né được, chỉ là khi mà nhỡ bạn nhấn nút lăn vào tường, bậc thang hay vật cản thì bạn sẽ bị bật lại và dễ lên bàn thờ. Điểm đặc biệt duy nhất của anh chàng không tên của chúng ta là khả năng thần lực yếu như sên và thiếu nguồn sức mạnh vô hạn của chúa tể Palpatine vậy, rút được cái mũi tên cũng đủ sức gào thét như Son Goku ngồi vận Ki, gồng lên mức Ultra Instinct rồi. Điểm hay ở thần lực là nếu điểm yếu của kẻ địch ở đằng sau hoặc vị trí mũi tên – nhân vật chính nằm trên đường thẳng điểm yếu thì hãy mong chờ cái việc vận Ki này sẽ trúng điểm yếu của chúng.

Điều ngược lại, bên kia chúng ta có 7749 con boss ở mỗi một khu vực rộng lớn khác nhau, từ Dungeon ở mấy toà tháp kiến trúc Maya rêu phong hay mấy khu vực có khí hậu đặc biệt mà ở bất cứ game RPG nào cũng mượn của nhau một chút như băng giá hay núi lửa. Và như nửa cái tên game thì chúng cũng bự gấp nhiều lần nhân vật chính của chúng ta (điều hiển nhiên rồi bro, ông không cần nhắc nữa đâu, thậm chí là việc chúng có những khả năng đặc biệt của riêng chúng nữa).

Map tổng quát của Titan Souls.

Hãy bỏ qua những thứ như đồ hoạ hay âm nhạc đi, vì hầu như tất cả đều ở mức bình thường và không có gì nổi bật. Nó giống như kiểu khu vực này khi chuyển hai ông dev chỉ cho chỗ này có biến đổi hình thái một chút này, và bùm sang khu vực khác trông khác biệt môi trường luôn, đồng thời tất cả các khu vực rộng nhưng chẳng có gì tương tác hết cả. Cũng hợp lý tại game tập trung hoàn toàn vào mấy phần đánh boss nên cứ coi như phần này tạm bỏ qua đi. Ít nhất thì các Titan thực sự tạo nên vẻ đặc trưng của nó và chuyển động của chúng mượt mà (trừ nhân vật chính của chúng ta với khả năng điền kinh trung bình).

Trải nghiệm đánh boss của Titan Souls nổi bật nhờ độ khó của nó, khi như đã nói ở tiêu đề là 1 hit. Chỉ 1 hit, cơ mà hơi mất cân bằng vì 1 hit của người chơi phải vào yếu điểm, chứ bên đối thủ thì lăn, quăng, quật, bắn laze, nhả khí độc, ném bóng tuyết, vân vân và mây mây. Tuy nhiên, sau khi đưa qua đưa lại một hồi, khi chúng ta đã làm quen với những cơ chế của chúng, việc đánh boss tạo cho tôi một cảm giác khá trái ngược. Thông thường, với lối chơi RPG làm nông dân, tôi lặp lại hành trình farm đồ, lên exp, gặp boss, ăn chút hành rồi lật ngược tình thế và chiến thắng, nó tạo cảm giác sung sướng khi dần dần vượt qua thử thách. Hoặc một số game không yêu cầu việc thực sự cày cuốc, thì bạn cũng là người sẽ đánh creep, giữ máu qua màn, tiêu biểu như series Megaman X vậy, biết moveset và dần làm chủ thế trận, tôi cảm thấy mình có thể trên cơ tất cả các boss vậy. Còn với Titan Souls, sau hàng loạt lần chết, cuối cùng tôi cũng chiến thắng, nhưng đó cũng là một chiến thắng nhanh, cảm xúc dần dần gây sát thương cho boss không có và khiến tôi cảm thấy kiểu “Ok xong con này rồi, đi chiến con tiếp theo thôi” trong sự mệt mỏi sau khi ăn rất nhiều hành bởi độ di động và to lớn của chúng.

Wryyyyyyy Knight Elhanan

Nhiều người nói Titan Souls có một chút của Shadow of the Colossus, ừ đúng vì chúng ta toàn phải cố gắng đánh mấy con boss to lù lù với vũ khí bé nhỏ nắm trong tay, và nó có chất Soul-like với độ khó kinh khủng. Đúng là rất khó, nhưng ít nhất Dark Souls còn cho tôi cơ hội sửa sai ngay trong sai lầm của tôi, còn ở đây sai phát là tôi sẽ được về bệ đá cổ, lăn lăn rồi chạy lấy đà leo trèo để đến dungeon của boss, vận sức dương cung bắn nó để khởi động trận đấu và lặp lại. Không có động lực gì ngoài bản năng giành lấy chiến thắng ư? Có lẽ thế, bởi chẳng có phần thưởng gì ngoài nhân vật chính hấp thụ linh hồn của Titan, và… hết, chẳng có tăng sức mạnh hay tăng tốc độ của việc chạy hay vận cung nhanh hơn gì cả. Đến lúc đánh boss xong tôi tự hỏi “Thế tôi đang làm cái quái gì trong đây vậy?”, và như thế đó, Titan Souls giống như ngoài đời lúc trầm cảm nhất, đánh mất hết động lực sống để rồi hỏi đời, rồi lại say mèm trong quán bia này cả.

Kết bài

Không cốt truyện rõ ràng, hình ảnh tầm trung và bình thường, soundtrack cũng bình thường, tất cả đều bình thường như cuộc đời của tôi vậy, và giống nhất là lũ Titan giã gạo như sếp tôi giã deadline một cách hardcore nhất có thể. Nhưng nếu là đời, tôi phải tự vực dậy đánh bại tất cả thôi, vì có lẽ hành trình trong này sẽ đơn độc, còn ít ra ngoài đời chúng ta còn có bạn bè và người thân giúp chúng ta bớt ăn hành hơn so với Titan Souls.

7/10. Cực kì try hard và phải tĩnh tâm, tĩnh tâm… WRYYYYYYY. ◟(`ﮧ´ ◟ ) Rage Quit!!!

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


2 cụng ly