“Mọi người đều đang cố gắng sống sót trên một con sông gọi là định mệnh. Và họ tan biến, khi đến khoảnh khắc cuối cùng, họ thậm chí không biết mình là ai”
“Tớ muốn biết trong thế giới này, tớ là ai, tớ có thể làm được gì, số phận của tớ sẽ như thế nào”.
trích Griffith Bạch Ưng, Berserk.
Trước khi đi vào mở đầu bài viết này, tôi xin phép một chút tưởng nhớ đến Miura Kentaro, một tác giả đã mang đến cho tôi một tác phẩm hay như Berserk, không chỉ từ nhân vật mà còn là cách xây dựng thế giới của nó. Vagabond và Berserk là hai tác phẩm thúc đẩy tôi phát triển và thấu hiểu mọi người hơn cũng như nhìn ra giới hạn của mình. Một lần nữa cảm ơn bác Miura.
Mỗi người đều có một cuộc đấu tranh với số phận của mình, cũng như tìm thấy mục đích trong cuộc đời của chúng ta. Tôi cũng thế, Griffith cũng thế và Guts cũng thế, có kẻ đã xác định la bàn hướng đi của mình hay vẫn mông lung trước con đường của riêng mình.Nhưng bài viết này là Vagabond cơ mà, có phải cuộc đời tôi hay 2 nhân vật trên đâu, và để rồi tôi đọc lại, tìm lại thấy thêm nhiều mảnh đời nữa, có lẽ cũng phong phú và trắc trở chẳng khác bao ngoài đời. Cụ thể, bài viết về phần thứ ba của series kể về các nhân vật này, hôm nay tôi xin nói về những đối thủ nặng kí của Minamoto Musashi, nhưng để rõ ràng thì hãy tập trung vào những tay kiếm trẻ hơn là những bậc thầy như Ito Ittosai hay những người như Hyogonosuke Yagyu hoặc Ngũ kiếm nhà Yagyu vì họ chưa đấu với nhau (đối với phần của Hyogonosuke, còn trận 1 đấu 5 kia không lộ rõ cụ thể vấn đề tôi nêu ra). Vậy nên những người hôm nay xuất hiện sẽ là: Inshun Hozoin, Kohei Tsujikaze, nhà Yoshioka gồm cả 2 anh em đứng đầu, những người dưới trướng họ như hộ kiếm và Thập kiếm. Nào, hãy cùng bắt đầu thôi.
Inshun Hozoin
– Trận chiến chỉ trong nháy mắt… Đệ cứ ngỡ giáo mình đã cận kề bên cổ Gion Toji… Nhưng rồi… Tay và giáo của đệ… bay lên trời..!! *sob
– Rồi sao nữa?
Inshun Hozoin, tìm thấy hứng thú trong trận đánh chết chóc vừa nãy mà chính một đồng môn trong chùa suýt mất mạng, đã hỏi ngay một đồng môn khác là Agon xin thách đấu với Gion Toji – người thân cận của Yoshioka Seijuro. Như vậy, ngay từ ban đầu, người đọc đã có thể thấy ngay Inshun là một người mạnh bạo và tự tin vào khả năng của mình. Và ngay sau đó, trong cùng một chương, người đọc được tận mắt chứng kiến buổi luyện tập giữa Agon và Inshun, và người thắng là anh sư trẻ tuổi. Lòng anh tràn đầy sự tự tin và háo hức khi muốn đấu với những kẻ mạnh hơn, như Miyamoto Musashi hay Yoshioka Seijuro.

Chàng sư trẻ tuổi nóng lòng cho trận đấu sáng mai.
Và quả thật, đây có thể nói là trận debut cho Inshun cực mạnh khi mà tay kiếm trẻ tuổi tự xưng võ mồm “Thiên hạ vô địch” lại phải quắn đít chạy, đồ đệ thì mất niềm tin, Gion Toji làm khán giả thì cũng phải sủi về với tâm niệm rằng Inshun là một kẻ mạnh mà mình không thể đánh lúc này. Cũng thương cho nhân vật chính của chúng ta nhưng mà thôi kệ, tại anh gáy lấy lợi thế nhưng mà Inei khuyên anh vẫn chưa thông thì đành luyện tập tiếp vậy, và đương nhiên nhờ lần đấu sau anh thắng. Lúc này chúng ta mới có thể biết nhiều hơn về hoàn cảnh của Inshun.

Lời của Agon mô tả về Inshun đối với mối quan hệ với các sư đệ trong chùa Hozoin.
Lời của Agon là từ một người tiếp xúc và có một mối quan hệ tương đối tốt với sư phụ Inei và đồng môn Inshun, nhưng đối với những môn đệ khác ít tiếp xúc hơn thì sao? Một thần đồng với năng khiếu hơn người, ắt hẳn suy nghĩ người đó cũng khác xa với những người đồng trang lứa, nhưng trường hợp của Inshun lại quá khác biệt. Thuở nhỏ, Inshun, hay chính xác hơn là Shinnosuke Mitsuda – con của một samurai thuộc tộc Mitsuda đến chùa Hozoin thỉnh giáo thương thuật nơi đây, đã gặp phải một tai nạn, khi mà cả cha lẫn mẹ đều mất trước mắt, dẫn đến trấn thương tâm lý ăn sâu vào tâm hồn bé nhỏ, và sư phụ Inei là người che chở cho cậu bé đó. Dạy dỗ dưới mái chùa, cùng với tài năng và nỗi đau chỉ mình sư phụ biết, Inshun lao vào luyện tập, từ bỏ mối liên kết với đồng môn, mặc dù mọi người lúc đó đều muốn kết bạn với cậu.
Chính vì thế, Inshun từ đầu cũng đã nhắm đến sức mạnh vũ lực tuyệt đối, coi kẻ mạnh mới xứng đáng làm đối thủ như Seijuro và Musashi bởi chỉ họ mới tạo ra một cảm giác hừng hực khí thế, một cảm giác để đưa đến cái tối thượng của kinh nghiệm chiến đấu: Một trận tử chiến.
– Đây là vấn đề sống còn. Nếu mình làm được, vậy ngay cả thánh thần cũng phải quỳ trước mình!!
Điều cần còn lại chỉ là kinh nghiệm để đi đến con đường tối thượng, nhưng liệu con đường sức mạnh có phải là số phận của Inshun hay không? Chính sư phụ Inei đã che chở cho cậu nhóc Shinnosuke, đến bây giờ khi có một đối thủ như Musashi, ông mới tự tin bảo rằng ông dạy cho. Nhưng dạy bảo thế nào thì tôi đã có kế hoạch cho một bài về hội người thầy già này mất rồi, nên hãy đi tiếp vào con đường nhận thức của Inshun.
– Mình tưởng mình đang cố gắng để trở nên mạnh hơn, nhưng ai dè mình chỉ biết lấp vùi tất cả mọi thứ bằng cát mà thôi…

Càng mạnh bên ngoài bao nhiêu, càng yếu bên trong bấy nhiêu.
Cuối cùng, Inshun muốn sống, chật vật với tâm hồn bé nhỏ cô độc, và cũng nhờ trận đấu thứ hai mà cả hai bên đều nhận ra giá trị và kinh nghiệm quý báu của mình. Về sau, khi cái danh Miyamoto Musashi nổi lên, thì ở một góc vườn nào đó, một đệ tử trẻ và một sư phụ già vẫn đang ngồi cuốc những mảnh ruộng vườn dưa, để rồi đến khi chúng mọc lên thành cây, lại muối cho các đệ tử chùa Hozoin ăn.

Chấp niệm, buông bỏ, sống tiếp.
Có thể nói, hiện Inshun là người duy nhất còn sống sót sau khi đấu với Musashi, bởi vì những người sau đây hoặc nằm trong cơn nguy kịch hoặc là chết dưới lưỡi kiếm vô địch thiên hạ này.
Kohei Tsujikaze/Shishido Baiken
Từ arc đầu cho đến arc Shishido Baiken, Kohei Tsujikaze được chuyển biến từ một kẻ tội nghiệp trở và cô đơn trở thành một người cha nuôi biết đến yêu thương. Kohei Tsujikaze sinh ra ở làng Fuwa, bị chính mẹ mình đẩy khỏi xuống thác nước nhưng rồi lại được cứu bởi chính ông anh Tenma Tsujikaze – cái tên tướng cướp mà chính tay Takezo/Musashi hồi trẻ giết chết. Trở thành một phần của băng cướp của ông anh, không ngờ rằng chính tay Tenma lại đi bóp thằng nhỏ của cậu em mình, khiến Kohei chẳng có cơn horny nào nữa. Quả là tình anh em này khó hiểu đến mức tôi câm lặng luôn. Và có lẽ vì bị bóp bi đúng nghĩa đen, Kohei hận ông anh mình mà đặt mục tiêu giết người anh trai mình. Nhưng làm sao một tên nhóc mới 12 tuổi đánh bại một tên già đầu như Tenma được? May mắn cho Kohei là ông anh già tự tay bóp cà của mình vẫn còn tình thương gia đình nên chỉ nhốt trong một cái nhà hoang chứ không giết ngay, nhưng như thế cũng là độc ác lắm rồi chứ đời trai người ta kết thúc tuổi còn non rồi còn đâu.

Một cuộc sống khắc nghiệt tạo nên tính cách bất thường cho Kohei Tsujikaze.
Có thể nói, nửa đầu câu chuyện của Kohei Tsujikaze là chuỗi ngày méo mó dị thường của một đứa trẻ lớn lên trong môi trường độc hại, đối lập với Inshun ở trên, khi mà Kohei bé nhỏ đã biết cướp bóc và giết người, đồng thời thế giới quan của hắn bị sai lệch hẳn đi. Nhưng cho đến arc Shishido Baiken, Kohei có một bước phát triển vượt bậc khi hắn tạo được một mối quan hệ kì lạ giữa hắn và Rindo – con gái của Shishido Baiken.
Trở lại với Kohei, sau khi may mắn thoát ra khỏi cái nhà kho đó và biết tin ông anh Tenma chết vì một thằng giời đánh nào đó tên Takezo, Kohei chuyển mục tiêu sang nhân vật chính của chúng ta, nhưng mà theo tính chất bắc cầu thì chưa đập được thằng anh nhưng cố ráng đánh thêm một con quỷ cầm gỗ farm lính của quan như farm creep trong Liên Minh thì đúng là Kohei không đủ tuổi rồi. Mà thậm chí khi Takezo bị treo lên bỏ đói mấy ngày, thanh niên này cũng chỉ cắt dây cho ngã, xong bị “sát khí” của sư thầy Takuan làm cho sợ hãi mà bỏ chạy, chưa kịp xác định Takezo đã chết hẳn chưa.

Cầm kiếm gỗ nhưng anh chưa ngán thằng nào cả, lại còn trong tình trạng vừa đói vừa bị thương nữa.
Từ sau hành trình khỏi làng Sakushu đó, Kohei đi biệt tăm và lang thang, hắn cảm thấy thiếu thốn thứ gì đó, tình cảm chăng, ý chí chiến đấu chăng, thì cũng chẳng ai còn biết, nhưng điều duy nhất trước khi gặp Rindo là hắn ăn ngay vết sẹo trên mặt và một trận thua chí tử từ Sasaki Koujirou. Thật là nhọ khi nói rằng Kohei toàn phải đánh với mấy ông tay to nhất trong khoảng thời gian này, khi các bậc thầy như Yagyu Sekishusai hay Hozoin Inei nghỉ hưu hết rồi. Từ sau lần đó, Kohei tự tâm niệm bản thân rằng hắn chỉ quan tâm tới cái chết, hoặc giết người khác hoặc chết trong một trận chiến quyết định, nhưng hắn vẫn chẳng thể chết.
Lang thang sau cuộc chạy trốn trong màn đêm, cuối cùng Kohei có một trận thắng với Shishido Baiken – một bậc thầy kusarigama (gồm lưỡi hái, dây xích và quả tạ, vận dụng độ dài làm lợi thế và sự chết người từ lưỡi hái và quả tạ). Thực ra nói tên Baiken này là bậc thầy thì tôi cũng chẳng biết đúng không nữa, bởi hắn còn chưa kịp chuẩn bị đánh nhau thì đã bị Kohei chém đôi rồi, lại còn có bè lũ đi theo nữa, chẳng xứng đáng gì cả. Cuối cùng thì Kohei lại thành nhặt đứa nhóc rơi còn lại của cái băng nông dân quèn của gã Baiken kia.