Tiếp tục những nhiệm vụ phụ hấp dẫn trên hành khám phá Skyrim của The last Dragonborn:
Blood on the ice
Những ngày tháng đen tối nhất của vùng đất Windhelm, người dân sống trong sự hoang mang tột độ khi mà hàng loạt những vụ án mạng diễn ra liên tiếp nhau mà nạn nhân đều là những cô gái trẻ. Một bầu không khí nặng nề và ảm đạm bao trùm lên nơi đây, không một ai dám bước chân ra khỏi nhà sau khi trời tối. Và rồi xác của nạn nhân thứ 3 được tìm thấy ở khu nghĩa địa Windhelm trong tình trạng tệ hại đẩy bầu không khí vốn đã căng như dây đàn lên mức đỉnh điểm. Những người đứng đầu thì đang dốc toàn lực cho cuộc nội chiến, giới thi hành luật pháp thì gần như bất lực. The last Dragonborn gần như là hy vọng cuối cùng, một ngọn đuốc sáng trong đêm giông bão. Lần theo những manh mối, The last Dragonborn tìm được đến hang ổ có lẽ là nơi ẩn náu của kẻ sát nhân. Tại đây The last Dragonborn tìm thấy những ghi chép ghê rợn của tay đồ tể:
…
The plans are coming together swimmingly. I’ve found good sources of bone, flesh, and blood, but thus far a good sampling of sinew and marrow have escaped me. No matter. The city is swollen with contemptuous fools who will be missed by nobody.
Last night was almost able to corner Susanna as she left Candlehearth. Idiot guards showed up at just the wrong moment and I had to turn about, just out for a stroll, and so forth. There will be other chances, but the time is drawing near.
I think back to my time in Winterhold. All the wasted minds up in their towers. They only explore the magic they already know. I am discovering new magic here. Something deeper than the cantripped shenanigans of fire and light. This flesh magic is older than us. Perhaps older than the world itself. I am tugging at the corners of the fabrics of the universe, and where it bunches and folds is where I shall create my greatest triumph.
One more attempt at the Candlehearth girl. She’s proving to be a bit too cautious, but those strong joints of hers should contain the most exquisite tendons. Worth the effort. Tonight.
…
Sau đó The last Dragonborn còn tìm thấy một dây chuyền với biểu tượng lạ và những manh mối gợi ý đến một loại tà thuật. Động cơ của tay sát nhân có vẻ như là nhằm mục đích thu thập những chiến lợi phẩm từ nạn nhân để phục vụ cho một nghi lễ bí ẩn nào đó. Và hắn ta vẫn sẽ chưa dừng lại. Rất có thể ngay trong đêm nay hắn sẽ lại ra tay với một nạn nhân khác. The last Dragonborn khẩn trương đi tìm hiểu thông tin về chiếc dây chuyền với biểu tượng lạ. Những thông tin tìm hiểu được có đề cập đến việc chiếc dây chuyền với biểu tượng lạ là một món đồ của những pháp sư sử dụng tà thuật Necromancer tất cả đầu mối dẫn đến một kẻ tình nghi số một là pháp sư dòng Conjuration có tên Wuunferth – một pháp sư thân cận phục vụ dưới trướng Ulfric – người đứng đầu thành Windhelm.
Mọi chuyện đã được sáng tỏ, the last Dragonborn đã có thể vạch trần bộ mặt thật của kẻ sát nhân và hoàn thành nhiệm vụ. Cuộc sống của người dân dần trở lại nhịp sống bình thường.
Thế nhưng một biến cố bất ngờ xảy đến, xác của một phụ nữ trẻ lại được tìm thấy. Người dân hoang mang, giới thi hành luật pháp đặt một dấu hỏi lớn hướng về The last Dragonborn. Anh đã quá vội vàng đi đến kết luận cuối cùng. Tay sát nhân vẫn ở ngoài kia trong bóng tối. The last Dragonborn không còn cách nào khác đành phải tìm đến phòng giam của Wuunferth. Tại đây ông đã cho anh biết rằng ông cảm nhận được một loại tà thuật bí ẩn đang sắp sửa được hoàn thành. Có lẽ trong đêm nay kẻ sát nhân sẽ lại ra tay với nạn nhân tiếp theo và sự nóng vội của hắn sẽ là yếu tố mấu chốt để The last Dragonborn tóm gọn kẻ thủ ác.
Ở một diễn biến khác, ngay khi tất cả đầu mối dẫn đến một kẻ tình nghi số một là pháp sư dòng Conjuration có tên Wuunferth, The last Dragonborn có thể chậm lại một nhịp để đối mặt với Wuunferth từ đó giải quyết vụ án gọn gàng và cứu được mạng sống của một nạn nhân khỏi nanh vuốt của kẻ thủ ác.
Hành trình đi tìm kho báu của vua hải tặc:
Ở hòn đảo Solstheim người dân có kể cho nghe về một tay cướp biển huyền thoại có tên là Haknir Death-Brand, một kẻ gần như bất bại trong suốt cuộc đời chinh chiến trên biển của mình. Huyền thoại về Haknir Death-Brand được nhắc đến trong cuốn sách có tên DEATHBRAND:
…
A pirate’s tale
Haknir Death-Brand was dying.
For Garuk Windrime, ship’s quartermaster, it was unthinkable. His grandfather had served under Haknir, nigh on sixty years before, and even then he was a legend among pirates of the north. “The King of Ghosts,” they called him, as eternal and pitiless as the sea he sailed. To Garuk, who had seen him charge into battle, clad in armor of gleaming Stalhrim like the kings of old, his twin swords scything men like grass, Haknir was practically a god.
But none feared Haknir more than his own crew. They knew his rages, his fits of madness, how he delighted in torture and murder for its own sake. And there were even darker rumors: Some said he fed upon the blood and souls of those he killed to extend his unnatural life. Some thought him a Daedra, loosed upon the mortal world. And others said he owed his life and power, his armor and swords, to a pact with Dagon, prince of destruction. And the seal of that pact was the terrible wound that scarred his face, never to heal – the Deathbrand, which no man could look upon without flinching.
All these things ran through Garuk’s mind as he took his place on deck at the head of the crew, exchanging a curt nod with Thalin, the ship’s helmsman and his chief rival. By sundown, he thought, one of them would be captain. The other would be dead.
When Haknir finally emerged from his cabin, the crew fell silent. He looked frail, his voice raspy. But even so, he had a presence about him. As he looked over his men, the most brutal murderers ever to ply the northern seas, not one could meet his gaze. At last he sighed.
“You wish to know who will by my successor, and how my share of the treasure shall be divided.”
That was the question, but even so, there were murmurs of protest. Haknir cut them off.
“All these years, I have looked for one who was worthy to take my place, or strong enough to take it from me. Not one of your even comes close. And so none of you shall have it.”
He extended his hand. “In Dagon’s name, I place a curse upon my armor, and my swords. This ship, and all it carries. Until the day when one of you can best me in combat, you shall have not a single coin.” He looked up at them. “Be grateful I have left you with your lives.”
Garuk and Thalin shared a single glance. Had anyone else said such a thing, there would have been mutiny. A hundred treasure-mad pirates against one old man. But this was Haknir. The crew was silent.
Haknir threw a map at Garuk’s feet. “Garuk, take a longboat, and bury my armor in the places I have marked. Thalin, we sail to my tomb, where you shall leave me with my gold. Then burn your ships, and do as you will. I am your captain no more.” And with that, he turned and stalked back to his quarters.
At daybreak, Garuk took his leave, and set out in a longboat with three of his men. They landed on a shoal to the north of Solstheim, at the place Haknir had marked, made camp, and began to dig.
But already, greed stirred in Garuk’s heart. Time and again, he glanced at the iron-bound chest they had brought with them. The old man was gone, perhaps already dead. His orders, foolish.
That night, Garuk pried open the chest and drew out the helm within. The Stalhrim shimmered in the moonlight. It was time. Time for a new King of Ghosts to rise. He placed the helmet on his head.
And he screamed.
And it is said you can hear that screaming still, on moonlit nights, on a rocky shoal off the northern coast of Solstheim.
Postscript- This story is one of the last in the “Haknir Saga,” the tales surrounding the life and adventures of the legendary pirate king Haknir Death-Brand. How much of it is actually true, if indeed any of it is true, I leave to the reader’s discretion.
Artise Dralen
House Redoran Scribe
…
Bộ giáp huyền thoại của Haknir Death-Brand được chia ra thành nhiều phần và được những tay sai trung thành dưới trướng chôn dấu kĩ ở những địa điểm bí mật chỉ được đánh dấu trên một bản đồ kho báu. Haknir Death-Brand hy vọng một ngày nào đó một kẻ xứng đáng có thể thu thập đủ bộ giáp của mình và chỉ kẻ đó mới có cơ hội được đối mặt với linh hồn Haknir Death-Brand để có được cặp song đao Bloodcythe và Soulrender cũng như sở hữu kho báu hải tặc lớn nhất từng được thấy.