*Sau một loạt bài về thời Isu cũng như các tạo vật của họ làm tiền đề, kỳ này chúng ta cuối cùng cũng sẽ được tìm hiểu về Hội Sát Thủ, vốn là chủ đề chính của series game, và chúng ta cũng sẽ biết được một cái nhìn tổng quan về ý thức hệ, đặc trưng, kỹ năng, và thể chế, cơ cấu của Hội. Bài viết này được viết theo kiến thức của bản thân tôi, và cũng có tham khảo nhiều nguồn khác nhau, nhưng vì khá nhiều thứ rối rắm cũng như hiểu biết có hạn nên cũng không tránh khỏi sai sót, có gì mong các bạn thông cảm và góp ý nhé*
Hội Sát Thủ (Assassin Order), tên đầy đủ là Hội Huynh Đệ Sát thủ (Assassin Brotherhood), Độc Ẩn Giáo (the Hidden One) trong thời gian mới sáng lập, Hashashin trong thời Thập Tự chinh; là một tổ chức Sát thủ bán tôn giáo và là kẻ thù không đội trời chung của Hội Dòng Đền. Và 2 tổ chức này được ghi nhận là đã có chiến tranh liên miên ngay từ khi lịch sử bắt đầu.
Pháo đài Masyaf lừng lẫy một thời của Hội Sát Thủ Levantine
Theo lịch sử, Adam và Eva có thể được coi là 2 người đầu tiên mang tư tưởng Sát thủ, bởi vì là người đầu tiên nảy ra ý thức hệ chính của Hội Sát Thủ, “Ý chí Tự do” khỏi sự lệ thuộc của Những Kẻ Đến Trước. Và mầm mống tư tưởng đó đã hình thành nên một vài cá nhân được coi là Tiền-Sát thủ. Qua đó cũng đã có những cuộc ám sát đầu tiên nhằm vào Xerxes I, Alexander Đại Đế, Tần Thủy Hoàng,… Tuy nhiên, mãi đến năm 47 TCN, thì Hội Sát Thủ chính thức được thành lập bởi Bayek vùng Siwa và Aya vùng Alexandria với tên gọi là Độc Ẩn Giáo. Sau đấy, Hội Sát Thủ tiếp tục phát triển và đạt giai đoạn cực thịnh nhất là vào thế kỉ 13, vào thời Thập Tự Chinh thứ 3, khi Hội Sát Thủ Levantine tại đây gần như là một tổ chức hiện diện công khai với pháo đài Masyaf vĩ đại làm trụ sở cùng với những cuộc ám sát tại chốn công cộng, đối đầu trực tiếp với Hiệp Sĩ Dòng Đền của Quân Thập Tự Chinh. Với sự phát triển mạnh mẽ nhờ vị lãnh đạo kiệt xuất Altair Ibn-La’Ahad, Hội Sát Thủ đã hoàn toàn được cải cách một cách hệ thống, và Sát thủ Levantine đã trở thành nhánh lâu đời và nền tảng nhất, và là nền móng cơ bản tiên phong để phát triển nhiều nhánh khác nhau sau này, từ giáo lý, tư tưởng, điều lệ cho đến các phương pháp, kỹ năng, phong cách. Tuy nhiên, một thời gian ngắn sau, vì quân Mông Cổ kéo về đập phá Masyaf nên Hội Sát Thủ Levantine đã tản ra khắp mọi nơi, trở thành một tổ chức toàn cầu, tuy nhiên đã rút vào bí mật, sống ẩn mình, thực hiện những công việc mang tính chất thầm lặng và kín đáo hơn. Hội Sát Thủ lan tỏa ra mọi thế giới, trở thành nhiều chi nhánh rời rạc khác nhau khắp quốc gia và châu lục, và đã đạt được những mốc huy hoàng nổi bật trong Ý thời Phục Hưng, Châu Mỹ thời Thuộc Địa, Cách mạng Hoa Kỳ, Cách mạng Pháp, Anh thời Công nghiệp Victoria,… Đến thời hiện đại, Hội Sát Thủ được tập hợp lại thành một tổ chức thống nhất, được lãnh đạo bởi một cá nhân gọi là Cố Vấn, chủ yếu phân ra làm các nhóm nhỏ hoạt động ngầm khắp mọi nơi, ít thực hiện đi những cuộc ám sát và sử dụng bạo lực mà thường tập trung vào lật đổ các chế độ chính phủ và tập đoàn chuyên chế. Đem lại tư tưởng khai phóng, bình quyền cho người dân, cũng như tìm cách thu thập các Báu Vật vườn Địa Đàng, cạnh tranh trực tiếp với Tập Đoàn Abstergo của Hội Dòng Đền.
Hội Sát Thủ đối mặt với Hội Dòng Đền vào thời Phục Hưng Ý
“We work in the dark, to serve the light. We are Assassins” – Tư tưởng tính của Hội Sát Thủ là đề cao ý chí tự do, và sự bình đẳng, bảo vệ và phát triển những ý tưởng mới, độc lập, thoát khỏi những cái ràng buộc để có một góc nhìn mới mẻ, đối lập với một sự thống nhất về tư tưởng hệ, của một trật tự thế giới ổn định bằng cách kiểm soát ý chí như Hội Dòng Đền. Và bởi vì vậy, họ suy nghĩ rằng thông qua một số vụ ám sát chính trị, chiến lực, quân sự, bằng sự kết thúc mạng sống của một người, thì họ sẽ mở ra sự tự do của rất nhiều người khác. Bởi vậy, nên hầu hết thành phần xuất thân của Hội Sát Thủ thường là tầng lớp người dân thấp cổ, chỉ có số ít là giai cấp trên và quý tộc. Cũng vì thế, nên Hội Sát Thủ tin rằng họ đang chiến đấu và đại diện cho tầng lớp những người bần cùng, khó khăn, bị áp đặt tư tưởng của những kẻ bá quyền, tha hóa bởi quyền lực trong xã hội. Đồng thời, Hội Sát Thủ cũng thường xuyên tìm cách thu thập những Báu Vật Địa Đàng và giấu kín nó, tránh để nó rơi vào tay những tổ chức, cá nhân có âm mưu lợi dụng quyền năng của tạo tác để gây nguy hiểm và thống trị người dân.
Một buổi lễ của Hội Sát Thủ Ý trong thời kỳ Phục Hưng
Bên cạnh đó, Hội cũng có một sự tin tưởng mạnh mẽ vào một giá trị nền tảng, mà là xương sống để đảm bảo cho sự thành công, làm chủ cảm xúc và sự an toàn của mỗi cá nhân trong Hội, giúp Hội Sát Thủ vững mạnh, được gọi là “Đức Tin” (The Creed) bao gồm 3 điều răn:
1. Không được phép giết hại người vô tội: là để đảm bảo hòa mình mọi lúc mọi nơi, với niềm tin rằng một mạng người tước đi nếu cần thiết có thể đem lại sự an toàn và hòa bình cho người dân. Và ngược lại, nếu giết chết người vô tội thì cũng chẳng đạt được lợi ích gì ngoại trừ xung đột và bất hòa, và sẽ phạm vào điều răn thứ 3, tổn hại đến Hội. Và cũng vì vậy, điều răn này ngăn chặn những thành viên trong hội trở thành những tên đồ tể khát máu.
2. Phải biết cách ẩn mình ẩn danh: là nếu biết cách giấu mình khỏi những ánh mắt soi xét, thì những cuộc ám sát sẽ trở nên dễ dàng, nhanh chóng và thuận lợi hơn. Đồng thời, như trong thời cổ đại, đa phần những cuộc ám sát đều diễn ra nơi công cộng, thì điều răn này là cần thiết để tránh những cuộc xung đột không đáng có, và sẽ tạo nên một không khí huyền bí và giúp Hội ẩn mình ít được biết đến.
3. Không bao giờ được làm tổn hại đến Hội: bởi vì danh dự của hội cần được đảm bảo, và tung tích Hội Sát Thủ thường được giữ kín tránh công khai. Nên sự phản bội của Hội, trực tiếp hay gián tiếp, bằng cách này hay cách khác, cũng có thể đem lại rất nhiều khó khăn trong tương lai
Buổi lễ gia nhập Hội Sát Thủ của Ezio Auditore
Tuy nhiên, mỉa mai thay, Hội Sát Thủ lại phạm vào 3 nghịch lý mâu thuẫn với lại các tôn chỉ của Đức Tin trên, đó là: Tìm cách thúc đẩy hòa bình, bằng cách giết hại con người; tìm cách mở rộng tâm trí phóng khoảng khỏi những giới hạn, nhưng lại đòi hỏi phải tuân theo các quy tắc; nhận ra sự nguy hiểm của một đức tin mù quáng, nhưng lại làm theo nó. Tuy nhiên, trông thế này có vẻ đạo đức giả đấy, nhưng Hội Sát Thủ lại chấp nhận sự mâu thuẫn đó một cách thoải mái, và cho phép làm “mờ hóa” đi một chút về những giới hạn đặt ra. Và cũng vì vậy, Hội Sát Thủ thường tỏ ra cân nhắc khi tước đi mạng sống của một mạng người, khi cảm thấy cần thiết, và sau đó, thường thể hiện một sự tôn trọng đúng mực đổi với kẻ đã khuất, cho dù đó là bạn hay thù. Đó cũng là lí do tại sao Hội Sát Thủ lại có phong tục dùng lông vũ trắng quệt máu kẻ thù ở thời Thập Tự Chinh hoặc dùng khăn trắng như thời Victoria. Còn như thời Phục Hưng thì lại có phong tục vuốt mắt và cầu an nghỉ (Requiescat in pace) cho những kẻ bị ám sát. Đồng thời, như Đức Tin này cũng có thể hiểu là luôn có một sự cầu thị về kiến thức, giúp Hội Sát Thủ học hỏi, thăng tiến và phát triển theo thời gian.
Requiescat in pace, truyền thống cầu người chết yên nghỉ đối với kẻ bị ám sát
Bắt nguồn từ quan điểm “Con người biết hết mọi thứ, khi mà họ không hề biết một cái gì cả”. Hội Sát Thủ đã đưa ra một châm ngôn gắn liền với Đức Tin, cũng như là kim chỉ nam của họ. “Laa shay’a waqi’un mutlaq bale kouloun moumkin” – “Không có gì là chân lý, mọi thứ đều được chấp thuận”. Câu châm ngôn này chính là thể hiện cho thế giới quan của Hội Sát Thủ, là sự hoài nghi về mọi vấn đề xung quanh, của những lý luận xã hội, không có sự thiên vị về khía cạnh nào, cũng như mỗi cá nhân phải tự tìm ra giải pháp, con đường đi cho riêng mình, và phải chịu trách nhiệm với nó. Cũng như Ezio Auditore da Firenze, vị Cố Vấn huyền thoại của Hội Sát Thủ thời Phục Hưng Ý đã nói rằng:
"Khi nói rằng "Không có gì là chân lí", nghĩa là chúng ta phải nhận ra mọi nền tảng của xã hội đều mong manh, và chúng ta phải là những người đầu tàu săn sóc cho nền văn minh nhân loại. Để nói rằng "Mọi thứ đều được chấp thuận", nghĩa là chúng ta phải tự đảm đương mọi chuyện và phải tự gánh chịu hậu quả của chúng, dù vinh quang, hay bi thảm.”
Nhưng rồi Ezio ấy cũng cho rằng, thực sự câu châm ngôn này, về bản chất có thể coi như là một quan sát của thế giới hơn là một học thuyết cao xa.
Trận động đất Lisbon vào ngày 01/11/1775, một sai lầm mù quáng của Hội Sát Thủ
Tuy nhiên, Hội Sát Thủ vẫn có mặt tốt mặt xấu. Như trận động đất ở Lisbon năm 1755, sự thật là do các Sát thủ Thuộc Địa vì muốn cạnh tranh với Dòng Đền mà mù quáng thu hồi một Bảo vật Địa Đàng khi không nghĩ đến hậu quả, đã gây ra một trận động đất lớn nhất Bồ Đào Nha từ trước đến nay, khiến cho hàng ngàn người thiệt mạng. Kết quả là Shay Cormac, người được phái đi thu hồi tạo tác đấy đã phản bội Hội Sát Thủ, gia nhập Hội Dòng Đền và thanh trừng gần như toàn bộ tổ chức tại châu Mỹ, khiến cả một thời gian dài Hội Dòng Đền thắng thế và thống trị nơi đây. Trong cuộc Cánh Mạng Pháp năm 1791, Pierre Bellec, một Sát thủ cực đoan, đã đầu độc chết những người anh em của mình trong Hội Đồng Sát Thủ, thậm chí là Cố Vấn Honoré Gabriel Riqueti, comte de Mirabeau, bởi vì niềm tin rằng Hội Sát Thủ và Hội Dòng Đền không thể hòa hợp được trong khi lúc đó, gần như 2 tổ chức này đạt được một sự hòa giải với nhau. Cuối cùng Bellec cũng bị người đệ tử Arno Dorian giết chết vì phản bội Đức Tin. Năm 1868 tại London, Sát thủ Jacob Frye cứ gặp một Templar nào là giết người đấy bất chấp đúng sai, khiến cho một thành phố sầm uất như London thời Cách mạng Công nghiệp phải chao đảo: giết gã giám đốc bệnh viện chuyên làm thuốc giả, nhưng mặc trái là bệnh viện đóng cửa, nhiều người bệnh không chỗ chữa chạy; giết một tay thống đốc ngân hàng Anh tham ô, và kết quả là suýt nữa kinh tế Anh bị lũng đoạn… Sau đó những hậu quả Jacob gây ra phải để rồi cô chị Evie Frye phải chạy trối chết sửa sai. Còn rất nhiều trường hợp tương tự xảy ra, cho nên thật sự quan niệm giết một mạng người, để đem lại tự do cho nhiều người dần dần không còn nhiều ý nghĩa nữa. Và trên hết, tư tưởng “Ý chí Tự do” đôi lúc cũng khá ngây thơ so với một thế giới tàn khốc, dẫn đến đôi khi một số chế độ và tư tưởng cho Hội Sát Thủ gầy dựng và ủng hộ lại có một mặt trái khốc liệt hơn vẻ bề ngoài đẹp đẽ của nó. Đến ngày nay, hầu như các cuộc ám sát ít xảy ra mà Hội Sát Thủ hiện đại thường sử dụng những quyền lực mềm và tác động chính trị và truyền cảm hứng để thay đổi thể chế hơn.
Minh họa một thanh Hidden Blade tiêu chuẩn cổ điển