[Light Novel] Toàn chức cao thủ review

Chủ xị

  

Trong một chiều cuối năm giao lưu lúa mạch, có đứa bạn hỏi ở tôi ở tuổi này rồi sao vẫn khoái game vậy? Trong cơn túy lúy tôi cũng nghĩ nhiều lắm. Nhưng trước hết chắc chắn không phải do chơi game nhiều bởi thời xưa bọn tôi nghèo lắm. Chủ yếu bọn tôi lang thang, lê lết trong những quán net để xem người khác chơi game rồi những lúc đi chơi thì kể cho nhau nghe. Niềm yêu thích game mãnh liệt nảy mầm từ những câu chuyện kể rồi lớn lên trong những giấc mơ và cả hiện thực. Đối với tôi thì được nói, được nghe và được đọc về game cũng khoái không kém gì cắm đầu chơi game. Trên đường vít con wave về nhà giữa dòng người đông đúc cuối năm, trong một giây phút lạc trôi nào đó tôi có một suy nghĩ. Tôi nghĩ rằng một website về game hay nhì thế giới như Hiệp Sĩ Bão Táp mà không có những bài nào giới thiệu những tiểu thuyết, những áng văn về game thì quả thật thiếu sót. Nhân dịp khai bút đầu năm, tôi xin giới thiệu anh em một trong những cuốn tiểu thuyết về game hay nhất mà tôi được đọc – Toàn Chức Cao Thủ. Cũng coi là đây là lời chúc năm mới hạnh phúc bình an gửi tới anh em trong quán.

Thông tin sơ lược tác phẩm:

  • Tên: Toàn Chức Cao Thủ (Mấy anh Tây dịch là: The King’s Avatar)
  • Tác giả: Hồ Điệp Lam (Sau đây có lúc sẽ gọi tắt là lão Lam)
  • Thể loại: Võng Du (truyện có nội dung game online trực tuyến ảo), Cạnh kỹ (truyện chứa nội dung thể thao, đòi hỏi tính chiến lược, chiến thuật và kỹ thuật), Đô thị.
  • Số chương: 1752. Gồm 1728 chương chính truyện + 24 chương tiền truyện.
    *Update: Ngày 01/12/2022 Hồ Điệp Lam đã ra thêm ngoại truyện mới cho fan hóng.
  • Ngày xuất bản lần đầu: 28/02/2011.
  • Giá tiền: 0 – 3.300.000 VNĐ.
    Tôi để giá dao động vì có rất nhiều lựa chọn cho anh em đọc. Bộ Toàn Chức Cao Thủ được dịch và đăng để “coi chùa” trên mạng ở Việt Nam nhiều năm nay rồi. Có nhiều phiên bản dịch nhưng phổ biến và hoàn thiện nhất hiện nay của dịch giả Lá Mùa Thu. Ở Việt Nam mình thấy có NXB bán sách giấy mà được 02 quyển đầu thì im hẳn không bán không rõ lý do gì. Giá bán max ping là giá tôi tham khảo giá bán sách giấy nước ngoài full bộ trên sàn thương mại điện tử nước ngoài như Amazon.

Sơ lược về tác giả Hồ Điệp Lam:

  • Tên thật: Vương Đông.
  • Sinh năm: 1983.
  • Quê quán: Tương Đàm, Hồ Nam.
  • Hiện ở: Thượng Hải.
  • Sở trường: Võng du. Lão Lam là đại thần viết Võng du trong giới tiểu thuyết mạng Trung Quốc.
  • Điểm cộng: Văn phong lão Lam đậm nét hài hước và mang tính gợi mở cho người đọc chiêm nghiệm về nhân sinh. Hầu hết các tiểu thuyết của lão Lam đều lấy chủ đề sinh hoạt trong Võng du làm cầu nối thể hiện các giá trị này.
  • Điểm trừ: của lão Lam là độ chịu khó. Lão tác này lười, đem con bỏ chợ bộ Thiên Tỉnh Chi Lộ cũng lâu rồi. Đại khái cũng giống một số thanh niên “mõm” ở HSBT như tôi. Có hứng thì viết. Không hứng thì nằm im.
  • Một số tác phẩm tiêu biểu: Ngoài Toàn chức cao thủ, các tác phẩm nổi bật của Hồ Điệp Lam còn có Võng du chi cận chiến pháp sư; Độc sấm thiên nhai, Thiên tỉnh chi lộ…

    Viết đến sắp hói cả tóc luôn mà fan vẫn giục viết Toàn chức 2 😀

Về bộ truyện:

  • Cốt truyện:

Toàn chức cao thủ (Sau đây gọi là tắt là TCCT – Anh em thông cảm mình ngại gõ dài. Trời lạnh tay lắm) là câu chuyện về tuyển thủ chuyên nghiệp Diệp Tu của game MMORPG giả tưởng tên Vinh Quang. Vì nhiều lý do bất đắc dĩ mà Diệp Tu buộc phải giải nghệ sự nghiệp. Tuy vậy, giống với bao huyền thoại khác lòng anh vẫn nung nấu ước mơ chạm tay vào cúp vô địch Vinh Quang một lần nữa trước khi “tuổi nghề xế chiều” của mình ập tới. Trên con đường mới, anh ta sẽ làm quen nhiều đồng đội mới, chạm chán nhiều thử thách mới.

Có thể thấy đây là một mô típ cũ quen thuộc, dễ nhập môn, nhiều tiềm năng nhưng song hành cùng với đó là lối mòn đã có quá nhiều các tác phẩm kinh điển nổi trội. Một lựa chọn mạo hiểm nhưng khi thành công, nó là một thành công tuyệt đối thuyết phục. Đặc biệt hơn là sự thành công ấy bùng nổ trong một thể loại vốn dĩ mục nát như võng du của tiểu thuyết mạng Trung Quốc. Đến tận nay trong lịch sử tiểu thuyết mạng Võng du nói chung và tại Trung Quốc nói riêng, TCCT vẫn mãi là một viên ngọc sáng mà hiếm có tiểu thuyết Võng Du nào vượt qua.

  • Tính hấp dẫn vượt năm tháng:

Bộ truyện hiện có tuổi đời 11 năm. Đây là một trong số những tiểu thuyết võng du hiếm hoi nhận được sự yêu mến của rất nhiều độc giả từ Tây sang Ta. Ở Việt Nam, lượng fan của bộ truyện đông tới mức có hẳn 1 website forum ủng hộ. Bộ truyện này hấp dẫn tới mức đã trải qua hơn một thập kỷ nhưng vẫn có rất nhiều độc giả tìm đọc (lại). Cái bóng của TCCT lớn tới mức trở thành chốt chặn làm lu mờ rất nhiều tiểu thuyết võng du cùng thời và ngay cả thời điểm hiện tại. Có rất nhiều màu sắc làm nên sự hấp dẫn của TCCT. Mỗi người sẽ tìm thấy niềm vui thú, hấp dẫn riêng trong bộ truyện. Dưới đây mình xin mổ xẻ một chút những điều bộ tiểu thuyết này làm mình cũng như rất nhiều độc giả khác mê mẩn nhiều năm.

    • Xây dựng bối cảnh và thế giới:

Thế giới trong TCCT của Hồ Điệp Lam được xây dựng theo thể loại game MMORPG và MOBA ngoài đời thực. Bộ truyện chia bố cục tốt, rõ ràng. Trong 1000 chương đầu tiểu thuyết, Vinh Quang được xây dựng nền tảng rất kỹ từ cơ học (mechanic), tính chiến lược và các kỹ thuật trong trò chơi. Trò chơi là vật chết còn người là vật sống. Đan xen giữa các chi tiết kỹ thuật là đời sống sinh hoạt của một lớp người chơi game như Diệp Tu. Những hình ảnh quen thuộc và hoài niệm của dân chơi net ùa về ký ức của những con nghiện chơi game.

Nửa sau bộ tiểu thuyết phần nhiều tập trung xây dựng một thế giới thi đấu thể thao điện tử chuyên nghiệp. Hồ Điệp Lam mang người chơi chứng kiến một thế giới mang nhiều nét quen thuộc, tương đồng với thực tế. Có thể bạn không ít lần chứng kiến các game thủ chuyên nghiệp thi đấu ngoài đời thực. Tuy nhiên mấy ai tường tận việc thành lập, quản lý và vận hành một đội tuyển chuyên nghiệp gồm những công việc gì? Tuyển thủ chuyên nghiệp sinh hoạt, luyện tập như ra sao? Hoạt động thương mại duy trì đội tuyển được thực hiện thế nào? Đằng sau những vinh quang trên mặt báo là những góc khuất nào bủa vây những game thủ? Đó là những câu hỏi mà Hồ Điệp Lam trả lời trong TCCT từ những năm 2011 – Thời gian mà Esport vẫn là thứ gì đó xa lạ với phần đông bộ phận người chơi trong nước và trên thế giới. Các chi tiết này có thể không hoàn toàn chính xác 100% nhưng có rất nhiều điểm tương đồng với diễn biến thực tế hiện nay.

Nhìn tổng thể hơn 1700 chương là tương đối dài cho một tiểu thuyết mạng nói chung và thể loại võng du nói riêng. Tuy nhiên hàm lượng nội dung mà TCCT đem lại tương xứng với tầm vóc và tính hấp dẫn của bộ tiểu thuyết. TCCT làm tốt trong khâu tạo tiết tấu của bộ truyện. Hầu như TCCT giữ vững nhịp độ ổn định, không có độ trễ. Các tiết đoạn cao trào cho đến trầm lắng được tạo dựng một cách tự nhiên và hợp lý. Điểm xuyết trong đó là các tình tiết xoa dịu, giải tỏa sự căng thẳng trong các trường đoạn dài hay các đoạn quá độ về mặt cảm xúc (Chủ yếu là cách viết tếu táo hài hước, nhẹ nhàng của Hồ Điệp Lam). Ở ngoài đời thực, khi cần một người bạn cùng chơi game, tôi cá chắc bạn không thể bỏ qua một đồng đội hài hước như Ngụy Sâm, Bánh Bao hay Diệp Tu.

TCCT hấp dẫn vì nó được nhiều sự đồng cảm của độc giả. TCCT không chỉ bó hẹp mô tả thế giới Vinh Quang. Đây còn là một tiểu thuyết về cuộc sống, về con người – những người chơi nó. Bộ truyện mô tả cách họ sinh ra, sống trong trò chơi và cách họ duy trì đời sống thực tế song hành. Chúng ta được chứng kiến các hoạt động thương mại về game, chứng kiến Diệp Tu và những người bạn của mình làm gì để sinh sống. Để viết một cách logic và tự nhiên, các chi tiết phải được cài cắm, đan xen và đôi khi là được lặp lại có chọn lọc trước những tình tiết yêu cầu độ hiểu rõ của độc giả. Bản thân tôi cảm thấy lão Lam đã làm quá tốt ở điểm này. Tôi cùng rất nhiều người chơi thể loại tương tự hầu hết đều thấy hình bóng quá khứ, kỷ niệm của mình xuất hiện phần nào trong những trang truyện của TCCT. Bản thân một số còn chủ động tham gia vào các trò chơi thực tế khi/sau khi đọc TCCT.

Một trong những điểm sáng ở TCCT của Hồ Điệp Lam không chỉ đơn thuần tạo ra một Vinh Quang thân thuộc với các trò chơi thực tế cùng thể loại. TCCT hay ở chỗ nó là nơi bản thân Hồ Điệp Lam gửi gắm những ước mơ, những khát vọng hướng tới một thời đại trò chơi phát triển hơn, hiện đại hơn thực tế. Độc giả của TCCT được biết đến các chi tiết như Thẻ ID tích hợp thông tin nhân thân dùng để chơi game hay một môi trường game hoàn toàn không có hack. Hay tính cân bằng của các nhân vật, kỹ năng trong Vinh Quang. Đó là điều mà những người chơi luôn luôn mơ ước tới. Có thể không cần là một game thủ mới viết được truyện võng du. Nhưng để viết được một tuyệt tác võng du thì đích thực cần có một trái tim và khối óc của game thủ như Hồ Điệp Lam.

    • Xây dựng nhân vật:

TCCT sở hữu một lượng lớn nhân vật. Cái thần, cái bản lĩnh của Hồ Điệp Lam là mang đến sức sống, linh hồn cho các nhân vật của mình. Các góc nhìn, lập trường khác biệt soi chiếu lẫn nhau tạo nên chiều sâu cho các nhân vật và thế giới của chính Vinh Quang. Từ đó tạo nên một thế giới TCCT đa dạng và hấp dẫn và không thể xóa nhòa trong lòng độc giả. Không ít thì nhiều, các nhân vật đều có hành trình phát triển và đấu tranh tâm lý của riêng mình. Đến với TCCT, không có một ai là “đáng quên” và bị lãng quên. Cũng chính bởi vậy mà bộ tiểu thuyết này có rổ fan to bự ở quốc nội và trên thế giới. Ở nước ta còn có hẳn 1 website cho dân nghiền TCCT.


Đi sâu hơn, chúng ta thấy Hồ Điệp Lam đã xây dựng nên hai tầng miêu tả từ trong game cho đến ngoài hiện thực khiến cho các nhân vật của mình có sức thuyết phục, tươi mới và vô cùng hấp dẫn. Giống như hiện thực, một game thủ có xuất phát điểm không hạn chế, từ xuất thân, địa lý, học vấn. Trong TCCT, đó là tên lưu manh bảo kê các tiệm net, đó là những thanh niên “to gan lớn mật” chọn cuộc sống bỏ nhà đi bụi, trẻ mồ côi cho đến những cô tiểu thư trâm anh thế phiệt.

Đến trong game, Hồ Điệp Lam một lần nữa lại trạm khắc các nhân vật này thông qua các nhân vật trong game Vinh Quang của mình. Những nhân vật này thể hiện bản thân mình mới mẻ hơn, trung thực hơn trong game. Để rồi bất cứ khi nào độc giả nhắc đến Lưu Manh, người ta nhớ đến Bánh Bao. Bất cứ khi nào nhắc tới Đạo tặc, người ta nhớ ngay đến Phương Nhuệ. Bất cứ khi nào chúng ta mơ ước về một cao thủ tỏa sáng vẻ đẹp toàn diện mà cao sâu của Vinh Quang, chúng ta nhớ đến Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu.

Vì bài viết đã quá dài nên không thể phân tích thêm các nhân vật khác. Sau đây mình xin phân tích thêm một xíu rất dài về một số nhân vật trong chiến đội Hưng Hân để thấy thêm sự đỉnh của lão Lam trong việc xây dựng nhân vật.

      • Diệp Tu:

Anh là nhân vật chính nên tôi sure kèo cho anh lên thớt đầu tiên. Có người hỏi rằng Diệp Tu liệu có bá đạo quá, có nhàm chán quá không? Tôi nghĩ bá đạo thì có nhưng hoàn mỹ thì không. Nhàm chán thì không bởi ngòi bút xây dựng nhân vật của Hồ Điệp Lam rất đỉnh. Nhìn một cách khái quát, Diệp Tu được buff giống rất nhiều nhân vật chính của tiểu thuyết mạng. Anh ta có thiên phú chơi game đỉnh cấp (apm, game sense…) và kinh nghiệm trò chơi 10 năm khủng bố cùng một cái gia thế thần bí mà hết truyện cũng chẳng ai biết. Diệp Tu rất áp đảo nhưng không OP (Overhelmed Power) quá phận và cũng không hẳn là toàn thắng. Bằng bút lực của mình, Hồ Điệp Lam đã hợp lý toàn bộ số buff cho nhân vật chính của mình. Diệp Tu có thiên phú chơi game đỉnh cấp thật đấy nhưng càng về sau, anh ta càng gặp phải những đối thủ ở đẳng cấp chuyên nghiệp – những đối trọng tài năng không kém gì anh ta. Ngay từ phần mở đầu, lão Lam cũng khắc sâu vào lòng người đọc tinh thần của một trò chơi MMORPG rằng Diệp Tu bá đạo thật đấy nhưng một cánh én không làm nên được mùa xuân. Đây không phải trò chơi một người. Và để đạt được thành quá đó thì Diệp Tu cũng thua liểng xiểng không đếm hết. Cũng từ đó mà sự kết nối và các nhân vật xung quanh nhân vật chính nổi bật mà không bị mờ nhạt.

Còn kinh nghiệm 10 năm của Diệp Tu thì sao? Nó khủng bố đấy, cho người chơi thấy được một tán nhân diễn tận vẻ đẹp lộng lẫy của Vinh Quang. Nhưng Hồ Điệp Lam hướng độc giả đến cảm giác tang thương của một lão binh nhiều hơn. Khi mà tuổi già đổ ập xuống sự nghiệp của một tuyển thủ chuyên nghiệp. Khi mà tầng lớp tuyển thủ trẻ thay thế những đối thủ và chiến hữu của anh ta. Khi mà các giá trị quan tinh thần và vật chất xung đột. Đó mới là thứ Hồ Điệp Lam và độc giả hướng tới.


Còn gia thế thần bí? Thực ra khá hài hước là đến cuối bộ truyện chúng ta vẫn chẳng biết gia thế của Diệp Tu cụ thể ra sao. Nhưng đó là một chi tiết mồi câu treo lơ lửng từ ban đầu và đi xuyên suốt bộ tiểu thuyết. Để rồi phục bút tuyệt vời của lão Lam ở cuối biến chi tiết này trở thành một đoạn kết mở ra hi vọng tươi sáng. Khi mà gia đình già trẻ hòa thuận. Khi mà tương lai về thể thao điện tử Vinh Quang ở Trung Quốc trở nên tươi sáng hơn, bơi ra biển lớn quốc tế.

Tiếp đến là hành trình phát triển của Diệp Tu. Đây là một nhân vật tôn lên giá trị của chính mình và giá trị của thế giới mà anh ta sống.

Đối với Vinh Quang, anh ta sương gió 10 năm mà không quên sơ tâm. Sự chân thành ấy có trời đất nhật nguyệt chứng giám. Độc giả tự hỏi một trò chơi tốt thế nào để một người kiên trì 10 năm. Thậm chí anh ta còn nói rằng nếu Vinh Quang không đóng cửa thì anh ta sẽ chơi mãi nó mãi.

Đối với những người làm tổn thương mình, anh ta chỉ cười nhạt một tiếng. Anh ta không dùng miệng lưỡi hơn thua mà dùng toàn bộ hành động trong trò chơi của một game thủ để trả lời cho họ biết. Ở cuối sự nghiệp, khi rớt nát bét xuống từ thần đàn, anh xây dựng một chiến đội chuyên nghiệp từ một quán nét. Tâm thái như vậy tôi xin ngả mũ kính phục.

Đối với bạn bè đồng đội, anh ta kiên nhẫn chỉ dạy. Điểm đặc biệt hơn cả là anh đặt niềm tin về tương lai tươi sáng cho những người ấy.

Đối với bản thân, Diệp Tu là một người cứng cỏi, một tuyển thủ có ý chí sắt đá. Khoảnh khắc anh trốn nhà đi bụi, anh ta có hoang mang không? Niềm đau khổ tột độ khi người bạn thân tài hoa Tô Mộc Thu qua đời vì tai nạn? Ông bạn 10 năm Đào Hiên đi lên từ thuở cơ hàn giờ đã trở xa lạ? Đồng đội cũ anh hết lòng dìu dắt cố ý hãm hại? Nhưng chuyện đó nghĩ thôi mà đã thấy truân chuyên. Vậy mà anh ta vượt qua hết những gian lao, những cơn đau ấy.

Để trả lời lại câu hỏi Diệp Tu có hoàn hảo không? Chắc chắn là không rồi. Lắm tài mà cũng nhiều tật. Anh ta là người kiểm soát cảm xúc bản thân tốt nhưng việc nhận biết cảm xúc tệ. Là một người có lối sống buông thả, bỏ nhà đi bụi, nghiện thuốc lá và vô sỉ giống gã chủ quán nào đó.

Chính cái ngòi bút bản lĩnh của Hồ Điệp Lam tạo nên một nhân vật dung hòa âm dương, thuyết phục người đọc. Đầy “Mạnh mẽ” nhưng cũng “Bình Phàm”. “Bình thản” nhưng sục sôi bên trong là “Nhiệt huyết”. Mọi thứ được tạo lập một cách tự nhiên mà không hề gò ép.

      • Đồng đội của Diệp Tu:

Điểm đặc sắc của TCCT là hệ thống nhân vật phụ, nhân vật bổ trợ vững chắc không kém sắc so với Diệp Tu. Mỗi người có một nét riêng, không theo khuôn sáo điển hình “trai xinh gái đẹp”, một màu mà đều mang đến cảm giác “sống” cho độc giả.

        • Tô Mộc Tranh:

Một trong những nhân vật làm delay bài viết này vì rất khó để viết về Tô Mộc Tranh =))

Đứng trên phương diện cả trong cuộc sống và trò chơi, bạn sẽ yêu thích và muốn có một nhân vật như Mộc Tranh để làm bạn. Một câu nói ám ảnh cho toàn bộ truyện của Tô Mộc Tranh là cô chỉ muốn làm một vai phụ. Một vai phụ của Diệp Tu, hỗ trợ nhân vật chính từ trong game đến ngoài đời. Ở chiều ngược lại, độc giả cũng cảm nhận sự quan tâm vô bờ của Diệp Tu cho Tô Mộc Tranh. Hai người đã sống nương tựa với nhau như bạn đời, vượt qua gianh giới tình yêu nam nữ tầm thường. Đối với Mộc Tranh, nhà là bất cứ nơi nào có Diệp Tu. Nhưng để gọi tên chính xác mối quan hệ này cụ thể là gì thì tôi chịu. Đó cũng là cái khó mà tôi đề cập. Không có một danh từ nào đúng nghĩa để nói về mối quan hệ này. Và với cách mà Hồ Điệp Lam xây dựng thì mối quan hệ này có thể phát triển theo bất kỳ mức độ nào theo hướng tích cực. Tác giả mở ra vô hạn khả năng cho người đọc.

Lấy một tính từ để miêu tả về Tô Mộc Tranh thì tôi chọn là Ngọt. Ngọt kiểu kẹo que ngày xưa vậy. Hiếm có khó tìm ngọt ngào. Trong ngọt ngào lại có sắc bén, tự tin và độc lập trưởng thành. Đúng vậy, lần nữa lại phải khen lão Lam. Mộc Tranh cũng là nhân vật được xây dựng có quá trình trưởng thành. Khi ấy Diệp Tu giải nghệ cũng là lúc Mộc Tranh không phải nương tựa, buộc phải trưởng thành để làm một phương vững chắc xứng với người mình yêu.

        • Đường Nhu

Em gái quán nét, mỹ nữ trâm anh thế phiệt. Xuất phát điểm vật chất quá tốt dẫn đến Đường Nhu gặp khó khăn trong việc tìm ra cái mình thích, công việc mình thích. Việc cô trông tiệm net nguyên nhân xuất phát từ tình cảm với Trần Quả.

Đối với độc giả là game thủ, chắc hẳn một số người nhận ra hình ảnh của mình khi nhìn vào Đường Nhu của TCCT. Trước khi Diệp Tu tới, Đường Nhu chơi Vinh Quang cũng đỉnh đấy. Nhưng trong con mắt của một dân chuyên như Diệp Tu, cô không biết chơi Vinh Quang, chưa thực sự chơi Vinh Quang. Sự thật là top 1% của một tựa game nhìn 99% còn lại như thế đấy. Diệp Tu đến cũng là lúc mở ra cánh cửa về cái mà Đường Nhu thích, muốn và chinh phục.

Quá trình phát triển, trưởng thành của Đường Nhu được miêu tả rất tốt. Ở Đường Nhu đại diện cho sức trẻ của lứa game thủ mới. Sức trẻ ở đây hàm chứa cả ý nghĩa tích cực và tiêu cực. Tích cực là ở sức khỏe, tiềm năng thi đấu và một ước mơ thuần túy không bị nhúng chàm. Tiêu cực đi cùng là trẻ trâu dại khờ, chưa trải sự đời (rồi gáy như G2esport trong buổi hợp báo). Có vấp ngã và cô ấy đứng dậy, phá vỡ rào cản tinh thần. Cho dù mang danh gáy bẩn cả đời chuyên nghiệp nhưng cô vẫn vươn lên với ước mơ ấy và có trách nhiệm với đồng đội của mình. Hồ Điệp Lam đã tạo dựng nên một nhân vật có lúc đáng yêu, có lúc đáng trách, đáng ghét.

        • Trần Quả

Đối lập với Đào Hiên – ông chủ chiến đội cũ Gia Thế của Diệp Tu, chị chủ quán net luôn mang một phong cách đa sầu đa cảm. Có vị gì đó kiểu “khói lửa nhân gian” làm cho độc giả cảm thấy gần gũi, dễ mến. Tâm nghĩ gì, lời nói đó, mặt biểu hiện vậy. Đôi khi ngây thơ nhưng có lúc tinh tế. Khi nóng nảy hào sảng, khi lại nhẹ nhàng sâu lắng. Tất cả đó hiện thành một chữ “Tự Nhiên”. Đối với dân net hồi xưa như tôi, máy không cần quá ngon. Nhưng chủ quán phải thật gần gũi, dễ chịu và thú vị như Trần Quả vậy mới đáng ngồi.

Chị chủ cũng mà một trong những nhân vật tôi nể nhất. Một nhân vật quyết định gắn bó kế thừa sản nghiệp là tiệm net của bố. Rồi sau đó vì yêu thích trò chơi, yêu thích Diệp Tu mà sẵn sàng góp toàn bộ sản nghiệp đó để mở một chiến đội. Một chiến đội cô lập ở một thành phố của địa bàn của đối thủ Gia Thế. Một chiến đội rễ cỏ quán net. Một chiến đội trượt chân một cái thì tan thành bọt nước hư không.

Trần Quả cũng cho thấy một lớp người là chủ tiệm net có đam mê và gắn bó với game thủ, trò chơi. Xuyên suốt hành trình tiểu thuyết người đọc được ăn cùng, ngủ cùng, phấn đấu cùng, lo lắng cùng, thống khổ cùng, hò hét vui mừng cùng một nhân vật như Trần Quả thực sự rất đáng, rất tuyệt a.

        • Kiều nhất phàm:

Tiểu Phàm là một trong những nhân vật tôi thích trong bộ tiểu thuyết này. Kiều Nhất Phàm là dạng tuyển thủ trẻ bị mai một ở các CLB do không phù hợp với lối đào tạo và lối đánh của chiến đội. Hành trình của cậu là hành trình tìm thấy điểm xuất phát và bản thân thực sự của mình. Có mấy ai mà dũng cảm như Nhất Phàm, bỏ đi lớp nhân vật mà mình đã luyện tập khi mình đang còn trẻ. Bỏ đi chiến đội có hi vọng quán quân để đến một chiến đội rễ cỏ. Bỏ đi sự long đong để đổi lấy một tương lai tươi sáng.

Tạm Kết:

Không biết tổng kết gì. Nhân bài này mình có lời chúc những anh chị em trong quán một năm mới có nhiều niềm vui trong cuộc sống, công việc và trong game. Chúc chúng ta trên chặng đường đời tìm thấy được Vinh Quang của lòng mình như Diệp Tu và đồng đội.

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện