Giới thiệu Death Road to Canada

Chủ xị

  

Vừa báo cáo với Nữ Bộ trưởng “mẹ” là hôm trước mình đã hoàn thành xong môn thi cuối cùng và chính thức thất nghiệp trong hè này. Giống như bao thanh niên ở lứa tuổi này, mình bắt đầu suy nghĩ những mục tiêu của cuộc đời mình và thứ đầu tiên và quan trọng bây giờ luôn là GET A JOB rồi tự chủ về tài chính và cuộc sống. Mọi chuyện vẫn luôn nặng nề vì dẫu cho cùng mình chẳng phải một cá nhân có năng lực xuất sắc trong khi mục tiêu cứ “đu cổ bám càng” trong tâm trí.

Khi mọi thứ trong cuộc sống “vl gắt” thì cách “đưa nhau đi trốn” khá là hợp lý. Là một gamer chân chính chứ không phải 1 phượt thủ, cách mà mình đi phượt khá thú vị: Death Road to Canada (mạn phép gọi tắt là DRTC). Đó là một thứ gì đó tuyệt vời, khi bạn không phải lê cái thân xác gần 80 cân của 1 “chú gấu” đen trong cái nóng cháy da cháy thịt qua từng cung đường với danh lam thắng cảnh gì đó. Death Road to Canada là một chuyến phiêu lưu hài hước, thú vị và hấp dẫn trong một bối cảnh thảm họa zombie tuyệt cú mèo trong thế giới pixel 8 bit cổ điển.

DRTC chẳng cần xây dựng 1 kịch bản sướt mướt đầy gay cấn lấy đi nhiều giọt lệ và để lại đầy suy tư đến 8 mùa như The Walking Dead nổi tiếng. Câu chuyện chỉ là sự hiện diện lù lù của đại dịch zombie. Mọi sự giống “Ngày Khải Huyền” trong kinh thánh cho một trần gian quá thối nát để con người nhìn nhận lại cuộc đời, bản chất và để yêu mến những thứ quan trọng mà bình thường mình không nhận thấy. Thêm vào Story đó là một chút hài hước và một ân huệ của Thượng Đế khi thiên đường của những búp cần sa xanh tốt và …..phê vl như Canada là nơi duy nhất không có zombie =)). Và bạn là nhân vật chính của cuộc hành trình tìm kiếm thú điền viên từ quê nhà Florida xa xôi đến những vùng đất lạnh giá của Canada như Ontario trong bối cảnh bạn là những khối thịt nóng hổi trong xã hội bỏ ăn kiêng của lũ zombie.

Mặc cho có bao nhiêu sự hài hước trong trò chơi hay cách diễn tả của người viết, Death Road to Canabis à nhầm Canada là một con đường tràn ngập chết chóc. Có quá nhiều chết chóc ngay cả khi bạn là con rơi con vãi của Nữ thần May mắn =)). 2 Tuần đi du lịch Canada của bạn là 2 tuần chạm trán với những con zombie gớm ghiếc chực chờ món “óc không cần hầm cách thủy”, những cái xe ẩm ương hỏng hóc, lũ cướp tham lam tàn bạo và trên hết là sự thiếu thốn đến cùng cực những nhu yếu phẩm cơ bản. Bản thân DRTC không phải là một cuộc đua kiếm điểm số xem thằng nào giỏi hơn. Đúng hơn DRTC là dạng game kiểu show truyền hình “Ơn giời cậu đã về đích rồi”. Thậm chí cái xác lầy bầy không trọn vẹn của bạn khi trải qua một buổi buffet của bọn zombie có vất vưởng ở đâu đó thì DRTC vẫn cứ là một game thú vị, tuyệt vời và gay cấn hơn bao giờ hết. Thất bại trong DRTC rất tuyệt. Không phải bởi lẽ thất bại là cơ hội cho thành công cho tương lai mà đơn giản DRTC cho bạn thấy thất bại là thường thấy và nó giúp bạn thấy sự hài hước và thú vị trong những thất bại ấy tuyệt vời ra sao.

DRTC là một sản phẩm tuyệt vời cho giải trí. Đồ họa pixel 8bit phong cách vintage dễ thương và âm thanh, âm nhạc “bắt tai”, thú vị. Ngay cả những người chơi kém cỏi nhất, việc rong ruổi trong thế giới pixel, lắc lư theo những điệu nhạc cũng là những trải nghiệm tuyệt vời và đáng nhớ.

Một sản phẩm indie công thêm nền pixel thường không sở hữu 1 gameplay quá phức tạp. Nhưng vẻ đẹp nổi bật của những bông hoa dại này là việc ý tưởng độc đáo trong cách thiết kế gameplay không quá phức tạp nhưng lại tràn đầy sáng tạo và độc đáo ra sao. Hãy nói DRTC làm tốt điều đó. DRTC về cơ bản là 1 vòng lặp của những lần chơi như 1 game thể loại Roguelike (cơ bản các yêu tố PermaDeath, random generate world….có thể tìm hiểu thêm về thể loại (genre)  này tại đây) với sự kiểm soát của bạn về 4 nguyên liệu cơ bản sau: Thức ăn, hộp cứu thương(máu), xăng(nhiên liệu) và vũ khí. DRTC cho bạn 1 khởi đầu với một team 2 người và trong màn chơi bạn có thể mở rộng sự chiêu mộ lên đến tối đa 4 người trong 1 team “đi phượt” của bạn. Hai nhân vật khởi đầu sẽ cho phép bạn tùy chỉnh nhân thân của nhân vật mà chủ yếu là các đặc tính về ngoại hình, giới tính và đặc điểm về xã hội như nghề nghiệp, tính cách. Đó không phải một mechanic mới nhưng nó thật là tuyệt khó tả khi được viết nên một cuộc đời mới của bản thân trong game. Ngoài đời tôi là 1 thằng béo 80 kg, đang thất nghiệp và kém cỏi trong việc thổ lộ tình cảm của bản thân, năng lực chuyên môn yếu và chỉ được cái xạo ba lăng nhăng là giỏi. Còn trong DRTC, tôi có thể là 1 vận động viên, 1 người quyến rũ, 1 người hùng, 1 thợ cơ khí đỉnh cấp….Đó là những gì tôi muốn lẩn trốn hiện thực và giành lấy những danh tính mà tôi khát khao trong game.

Ngoài 2 thành viên ban đầu trong nhóm, bạn có thể chiêu mộ thêm 2 thành viên nữa. Nó thực sự là một bài toán khó. Bạn nên cẩn thận với những người mình chiêu mộ, các nhân vật hoàn toàn random so với 2 nhân vật tùy chỉnh với tính cách, năng lực…và 1 số đặc tính mà bạn phải lựa chọn kỹ càng cho 1 chuyến phiêu lưu hiệu quả chứ không phải thảm họa.

Thêm vào đó, không phải lúc nào số lượng cũng tốt bởi nhiều thành viên tương đương với việc các nhu yếu phẩm “ra đi” nhanh chóng hơn và việc micro, kiểm soát trong những pha hành động chém giết cũng khó hơn. Một cảm xúc thường thấy khá khó chịu là việc chứng kiến 1 thành viên trong nhóm “an nghỉ” nơi chín suối. Trong DRTC, bạn phải học cách sống với mất mát và đau thương – đó là thông điệp sâu sắc, nhân tính được gửi gắm quá đỗi xuất sắc trong những đoạn code vô hồn.

Gameplay được chia làm 2 phần cơ bản có sự liên kết với nhau. Phần hành động trong DRTC không phải là những cảm giác nhuốm màu đau thương và ký ức như Deadlight, cũng không rầm rộ và hoành tráng như DeadRising hay đầy rượt đuổi , trốn tìm và cay cú như No more room in hell. DRTC không dành cho những fan hành động nóng máu hay những người tìm kiếm cảm giác nghệ thuật phim ảnh nét căng trong những thớ thịt của game. DRTC giản dị mộc mạc nhưng không hề đơn điệu, nhàm chán và thiếu chiều sâu. Thời gian hành động chủ yếu trong game là việc di chuyển hợp lý qua các không gian và tìm kiếm “nhiên liệu” cần thiết cho hành trình; tận lực tiết kiệm sự tiêu hao và hủy diệt bất kỳ tác nhân gây hại. Những con zombie được thiết kế trong DRTC không “diêm dúa” hay khoe mẽ năng lực đa dạng hay sự thông minh của mình. Bạn có thể dễ dàng “làm gỏi” số lượng nhỏ zombie trong DRTC nhưng hãy cẩn thận với một số lượng lớn bởi giây phút nào đó ngáo ngơ sẽ làm bạn rơi vào tỉnh cảnh bị dồn vào những góc chết và món cháo lòng nhanh chóng được phục vụ cho những kẻ chết não gớm ghiếc. Điểm nguy hiểm thật sự của DRTC là những “Siege” event. Nôm na dễ hiểu là những event mà bạn phải tử thủ cho đến hết thời gian quy định trước một đội quân zombie mến mộ bạn trong một không gian chật hẹp và nhỏ bé đến đáng thương. Và còn một điều nữa Siege Event không thể skip :(.

Mặt còn lại xuất sắc hoàn thiện DRTC chuyến hành trình “cân não” trên những con chữ với những sự kiện (event) xảy ra và những quyết định đưa ra giải quyết vấn đề. Những vấn đề, sự kiện nảy sinh trong DRTC thực sự rất hài hước, thú vị đến đáng ngạc nhiên (có lẽ tôi cũng đôi phần hiểu khi các team lại đặt tên là Death Road to Canada chứ không phải một đất nước nào khác kakaka). Hãy cẩn thận với những lựa chọn của mình bởi hệ quả của nó là cán cân giữa phần thưởng hoặc trừng phạt. Và DRTC chọn lọc và sở hữu những số phận bi thảm và khủng khiếp giành tặng cho bạn. Sau đây là 1 ví dụ điển hình: Mọi việc vẫn cứ vui vẻ khi 2 người chúng tôi rong ruổi trên con đường đầy nắng, gió và zombie. 1 con nai bị thương đã block con đường chết tiệt duy nhất. Tôi nên làm gì??? Tôi quyết định để tấm lòng thương cảm hiếm hoi của mình trong thế giới cuồng loạn này ảnh hưởng quyết định của mình. Tôi xuống xe và chữa thương cho con nai. Vì lòng tốt bụng của mình, con nai cảm động đến mức chỉ dùng đôi gạc chết người của nó với 1/2 công lực …..  AETH IS KILLED!!! ….Thank God cho sự tốt bụng của mình mà đổi lại là sự giải thoát cho người bạn đồng hành và để lại sự hối hận và đau khổ cùng cực cho người còn sống….Well shit. DRTC là một game có sự xây dựng “kịch bản” cho người chơi vừa nhây vừa khắc nghiệt đến khó tin. Đôi lúc bạn chỉ thấy toàn những lựa chọn tuyệt vọng. Và đôi lúc những lựa chọn mang tính tuyệt vọng nhất lại mang đến những kết quả tốt đến khó tin. Một người chơi hàng chục thậm chí hàng trăm giờ với DRTC thậm chí có thể thuộc lòng những “kịch bản” tuyệt vọng nhưng nhuốm màu hài hước của nó. Vậy có phải nó sẽ nhàm chán và quá dễ đoán? Xin thưa là KHÔNG. Ngay cả khi cùng 1 sự kiện (event) thì việc cùng chọn 1 option mỗi lần run khác nhau sẽ cho ra những kết quả khác nhau. Đơn giản vì do sự khác nhau về tổng hòa năng lực, tính cách và đặc điểm của các nhân vật trong team bạn. Đừng tính toán quá nhiều trong việc lựa chọn hành động trong DRTC bởi nó có quá nhiều biến số, nó may rủi như cuộc đời này. Đôi lúc bạn hãy để trực giác (kèm một chút may mắn) dẫn đường cho câu trả lời của bạn. DRTC thực sự quá khắc nghiệt ngay cả với chính lợi ích của nó.

Còn 1 điểm mà tôi đánh giá cao ở Death Road to Canada là ở chế độ chơi của nó. DRTC có giá trị giải trí cao khi chơi lại nhiều lần. Bạn sẽ mở khóa được rất nhiều những nhân vật đặc biệt hoặc những chế độ chơi mới tuyệt cú mèo. DRTC phù hợp cả trong việc chơi solo hay co-op. Bạn có thể thử sức đơn độc như một người hùng qua bao nhiêu nguy hiểm và tuyệt vọng trong thời đại zombie loạn lạc khi chơi solo. Nhưng DRTC thậm chí còn tuyệt hơn nữa khi chơi co-op 2 người trên chiếc sô pha với bạn bè. Đây là một trong những điểm tôi thích nhất ở DRTC. 1 game survival với bao buồn vui. Bạn sẽ hiểu hơn về tính cách của 1 người khi chơi với người đó. Có thể sẽ có sự rạn nứt. Nhưng 1 tình bạn, tình yêu đẹp sẽ vượt qua mọi khó khăn và tỏa sáng khi mọi thiếu sót được thông cảm, thấu hiểu và mọi khó khăn, vui buồn được sẻ chia. Đó mới là ý nghĩa chân thực của chế độ co-op.

Tạm kết

Death Road to Canada có lẽ không phải một tựa game quá xuất sắc. Nhưng những điều nó nói với mọi người thật ý nghĩa. Đến với DRTC, nếu bạn cứ mãi bấu víu vào những lựa chọn “đúng” hay việc thắng/thua thì bạn đã THUA ngay từ khi bắt đầu. DRTC sẽ được hoàn thành khi bạn thấm thía một bài học. Rằng: hãy chấp nhận thực tế khắc nghiệt, chấp nhận những thiếu sót của bản thân, rồi bạn hãy cứ cài dây an toàn, kiếm cho mình những người bạn đồng hành trên cuộc đời này, không chần chừ thêm nữa mà lê mông lên ghế lái và tận hưởng chuyến hành trình. Cuối cùng tôi dành tặng lại câu nói của cô gái dễ thương làm nguồn cảm hứng cho bài viết này: “Dù mọi chuyện có khó khăn đến đâu, hãy luôn mỉm cười”.


Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện