Con game này làm bạn với mình khá lâu trên PC rồi (tầm 5,6 năm gì đấy không nhớ được). Sau những khoảng thời gian căng thẳng mệt mỏi thì mình tìm đến game để giải khuây. Và em nó luôn là sự lựa chọn tuyệt vời!
Xàm tý nhưng có liên quan. Đối với ngay cả những người tài năng nhất mà tôi biết đến cũng đều có một lần thất bại trong cuộc sống. Và nghiệt ngã thay thất bại là một mặt của thực tế không tránh được… So don’t be shy to talk about that nigga… và kính mong ông Đăng thi thoảng cho anh em nó đăng mấy cái chia sẻ sến sẩm về cảm xúc một chút để nhiều khi anh em nó được giải tỏa tâm lý và tìm được những lời khuyên, tư vấn ý nghĩa từ anh em hiệp sĩ khác trong group và biết đâu đó có những tình “đồng chí” cao đẹp nảy nở (oh but not a fan of LGBT). Đối với bản thân người viết là em cảm thấy “đời” nó luôn đợi chờ thời cơ chơi “xỏ lá” mình và làm mình gục ngã hoặc ít nhất nó mong vậy các bác ạ. Và điểm sáng tạo tuyệt vời của Edmund McMillen (nghe quen chưa… trong tuyệt phẩm Binding of Issac Note: Hôm nào em sẽ viết về game này) và Tommy Refenes và Team Meat (Dev) đã nảy sinh bởi ý tưởng: Cách mà bạn phản ứng với thất bại và niềm vui được tạo nên từ những đau đớn.
Super Meat Boy là một flash game 2D ra đời với cơ chế “no checkpoint” nghĩa đơn giản là chết là chơi lại màn luôn nên khuyến cáo các bác nào ghét điều này có thể ấn nút “back” được rồi. Khi chơi Super Meat Boy, ta có một cảm giác không thể hài lòng hơn được khi các trở ngại trong game được thiết kế ở một mức độ M*therF*cker hard khiến cho mỗi lần bạn đạt được “goal” stage trở nên giá trị hơn bao giờ hết. Đó là cảm giác tuyệt vời khó có thể diễn tả khi bạn “Lăng ba vi bộ” qua hai cỗ máy cưa với một góc đứng ki bo hay “Bích hổ du tường” qua hàng chông nhọn hoắt để lấy được chiếc băng lủng lẳng (Bandage nhé! Không phải băng hay quảng cáo có cánh hay không cánh như trên TV đâu các thanh niên dark thought) mà nhìn qua dường như ta không thể lấy được. Nhịp chơi game dồn dập luôn đẩy bạn phải tiến lên đương đầu với các thách thức của game. Tôi đã từng gặp được một hardcore gamer của game này và bí quyết chơi của anh ấy dành cho mọi người là chúng ta phải phải giải quyết từng inch một của stage sao cho phù hợp để vượt qua hàng đống cạm bẫy. Tôi đã thử và cảm thấy game cũng như bài học về sự nhẫn nại và giải quyết theo hướng tách công việc phức tạp thành các task nhỏ hơn để dễ “xử” chúng. Và điều đó làm người chơi cảm giác được sự ngọt ngào của “thành công” (y như mộng tưởng của tôi khi tán tỉnh crush) khi người chơi cán đích.
Đối với những người nhìn sơ vào nét vẽ và thể loại game 2D flatform flash sẽ nhầm tưởng rằng game dễ ăn thì các bạn đã nhầm. Hành trình của Meat boy thực sự thực sự rất rất “khó nuốt”. Đến với những màn đầu luôn là Ez game GG khi nó hơi dễ, bạn được trải nghiệm cảm giác thoải mái được làm quen thao tác control trong game như phóng bạt mạng qua những cái trap “vụng về” và có phần “bình vôi”.
Nhưng rồi sau đó đến màn boss đầu tiên hầu như ai cũng thốt lên Wtf !@#$#%@. Việc bạn cần làm là điều khiển chàng trai handsome Meatboy thật là chính xác để băng qua hàng tấn các hiểm nguy, cạm bẫy trong game. Nó là một trong những trò khó nhất tôi từng thấy nhưng cũng vừa đủ đơn giản từ đồ họa cho đến những màn chơi đầu làm quen (điều đó là rất tốt chí ít với những người không phải thể loại hardcore hay challenger như tôi… không như những game củ chuối Darkest Dungeon hay Salt and Sanctuary). Những màn đầu được thiết kế ở mức “trừng phạt” nhẹ nhàng giúp bạn luyện “control” của mình ở mức basic cho đến sau là những màn thực sự Badasss trouble. Mình đánh giá rất cao thiết kế game ở màn đầu cho bạn cơ hội tập luyện dần dần và có nền tảng cho bạn một sự tự tin cần thiết để vượt qua những trở ngại khủng khiếp sau này. Bởi nếu trò này diễn biến các mở đầu khó và với các màn khó ra nhanh dồn dập sẽ làm là cú sốc ập đến dành cho các player. May thay là Super Meat Boy lại gắn bó mật thiết với bạn từ rất sớm – đủ cho bạn tạo nên những kỹ năng cần thiết cho mình để “vượt màn”. Đây cũng là ý nghĩa và lời nhắn nhủ của nhà thiết kế game dành cho những thanh niên đang hướng tới những quá sức của mình rằng các bạn cần xây dựng cho mình 1 nền tảng thật tốt bất kể bạn có dự định làm gì. Và nó cũng như một chân lý hiển hiện trong game rằng không có ai thực sự là giỏi hẳn ngay từ ban đầu… và yếu tố đó có quyết định nhưng không hề lớn như bạn nghĩ (Alert: Just kidding! ít nhất là trong game này. Chứ yếu tố tiên thiên quan trọng lắm. Khuyến mãi các bố gamer cuốn Outlier để lúc nào chán game sang đọc sách về vấn đề này nhé).
Thiết kế và đồ họa
Đồ họa thì vẫn là thể loại pixel mình thích (có vẻ hơi khác người so với các thanh niên triple A nhể). Về thiết kế thì các Stage trong game phải nói là tuyệt vời, không đúng hơn nên dùng từ “stunning” cho chuẩn chỉ. Cụ thể là các object quen thuộc trong các hàng game thể loại này: spining saw, lava, hố chông, các lưỡi phi đao… nghe có vẻ đơn giản hay các bố nghĩ “rẻ tiền”,”thường thấy” nhưng nó được các khối óc tuyệt vời sắp xếp vào những chỗ rất là “thông minh” (Ps: những anh em muốn qua bàn không thích điều này). Thiết kế màn chơi quá xuất sắc đến mức độ các bạn luôn bị đẩy đến giới hạn (limit) của mình về kỹ năng ngày càng xa hơn mà không gây thất vọng, chán nản. Và thêm một điểm cộng to tướng theo tôi là cách mà Super Meat Boy rèn luyện cái cách suy nghĩ để vượt qua trở ngại và khả năng thích ứng. Có những chướng ngại nhiều khi mình chơi cảm thấy kiểu F*cking tough và impossible nhưng rồi động não và thử nghiệm và timing chuẩn game là bạn sẽ “lên đồng” với những pha leo tường hay né trap thần thánh. Và cảm giác chinh phục “đường lên đỉnh Olympia” chưa bao giờ tuyệt đến thế và những lúc bạn cảm thấy Veteran với game sẽ là minh chứng thuyết phục cho những “lời khen có cánh” hay “những cái vỗ tay tán thưởng” cho các thanh niên Design các level trong game này.
Và thêm một vấn đề nữa là “death”. Vâng nếu theo thuyết là khi bạn chết thì tử thần sẽ đến thăm bạn và dắt bạn đi hay whatever câu chuyện nào bạn muốn tin thì tôi chắc tử thần trong game này chán bạn luôn mất. Có những mức độ khó mà tôi chết đến mờ cả mắt (thôi anh em chửi gà cũng được) nhưng thực tế hỏi ra thì ngay cả những pro thì chết hàng nghìn lần, lay lắt stage từ ngày này qua tháng khác là chuyện cơm bữa ở đời. And hell ye chắc anh em nghĩ tao không bỏ ra 165 lít máu ngày thường (Nhưng giờ hình như sale 90% còn có một cái rưỡi bánh mỳ hay sao ế) trên Steam để mua một cái trò f*ckin sh!t chỉ để cho nó giết hàng tỷ lần trong vui thú của thằng Dev. Vâng bạn nhầm, và nếu bạn vẫn nghĩ vậy sau khi đọc bài này hoặc chơi game này thì hãy Get out! Ra khỏi bài review của tôi và uninstall game này nếu bạn đã mua. Tất nhiên sẽ có những lúc bạn nản lòng vì thất bại… đối với tôi thì so f*cking many luôn nhưng hành trình chinh phục dài hơi của Meat Boy quá thú vị và kích thích cộng thêm cơ chế thiết kế game quá tuyệt vời sẽ không làm bạn có cảm giác muốn đập máy. Chưa kể nhà phát hành rất tâm lý khi chọn cho game những bản nhạc nền kiểu “rocking chiptune” hay bá cháy giúp năng lượng của bạn luôn đẩy ở mức maximum hoặc hơn thế luôn để cùng đi với Meat boy trên đoạn hành hình… À nhầm hành trình đầy thịt thà. Tâm lý hơn cả là có cơ chế tự động chuyển nhạc giúp cho những giai đoạn bế tắc hay đau đầu vì chưa có plan giải quyết bớt nặng nhọc, não nề. Và quên mất chưa kể là cơ chế infinity mạng luôn, so why so serious khi mà bạn là vị thần bất tử trong trò chơi của mình và chẳng qua chỉ là chưa đến Final Destination thôi. Và hơn cả là game cho ta tập cách 100% focus để giải quyết vấn đề hơn là gục ngã trước nó.
Và bạn sẽ thấy choáng ngợp bởi Super Meat Boy có hơn 300 level với hàng tá các nhân vật thay thế chơi được với điều kiện lấy được bandage để unlock nhé (lại với các thanh niên ham hố nhiều char). Game nhiều màn chơi ẩn “warp zones” và các darkworld bạn cần mở.Yếu tố thời gian qua màn sẽ là đánh giá để các bạn mở darkworld… so try hard. Vì darkworld thực sự rất challenge và “phê” lòi khi chinh phục được. Các màn boss thì thực sự là “epic” luôn. Chưa kể với các thanh niên hardcore và challenger là có hệ thống leaderboard cho anh em “đua rank” với bạn bè trên thế giới. Cộng thêm yếu tố system ghi lại hết những lần bạn “nghẻo” trong các màn. Đừng buồn vì nó là minh chứng cho sự try hard của bạn.
Yếu tố hài hước của game là một điểm cộng to đùng nữa. Với yếu tố cốt truyện trong game là bạn gái của Meat Boy, nàng Bandage bị Dr Fetus bắt cóc sẽ là lý tưởng cao cả, câu chuyện phiêu lưu bá đạo. Và rồi nếu nhập vai đủ deep hoặc tệ nạn hơn là “Smoking weed” như Đăng Bông advise (cái này xem lại bản thân nhé anh Đăng, lớn đầu toàn bày hư cho các em nhi đồng chúng nó. Toàn vẽ quốc lộ cho hươu chạy là không ổn đâu) thì các hiệp sĩ sẽ thấy bao cạm bẫy hiểm nguy cũng chỉ là sân khấu cho cuộc hành trình để đời đi cứu bạn gái của chúng ta mà thôi. Phần thưởng vĩ đại hơn khi anh em beat được các con boss sẽ là những đoạn phim hài hước, vui nhộn mang tính entertain cao và không hề có một đoạn hội thoại nào mà vẫn chưa bao nhiêu cảm xúc. Thật là tuyệt vời với một game mà sự đơn giản ấy không phá hủy hay kìm chân sự tuyệt vời nó mang lại.
Tạm kết
Và tạm kết lại đến với Super Meat Boy thì cái chết vẫn luôn rình rập trên mọi bước trên của chàng Meat Boy nhưng vinh quang của chiến thắng trong game đang đợi phía trước sẽ khiến các bạn không thể kìm lòng được với em nó.Tổng hòa các yếu tố kể trên (đồ họa, thiết kế, âm nhạc và cả những ý nghĩa gửi gắm trong đó) làm mình phải đánh giá game Super Meat Boy thực sự là một Must-buy. Tất nhiên mình không áp đặt ý chí của mình vào các bạn. Và nếu thực sự mình mong em nó đã, đang và sẽ chu du với anh em trên nẻo đường trong cuộc đời này mỗi lúc anh em muốn tìm đến game. Cảm ơn các anh em hiệp sĩ đã giành thời gian đọc, tạm biệt và hẹn gặp lại anh em trên những nẻo đường game khác.
Ps: Nhớ xem trailer cho giải chứng “ngộ độc chữ” hay “say chữ” nhé!