Game tam quốc phải nói là nhiều như quân Tào kéo đi đánh Xích Bích. Nếu mà chịu khó thống kê lại các game theo chiều dài lịch sử ngành game thì chắc nguyên bài sài sọc quá. Nhưng nếu đã mê kiểu dàn trận theo lượt, lại mê Tam Quốc thì anh em đừng bỏ qua Total war: Three Kingdoms nhen. Tây làm game Tàu nó có nét phê lém!
Tại sao nó phê, tại vì nhiều lý do mà tui cảm nhận sau đây!
Đầu tiên là tạo hình. Ai đọc hay xem phim mà không mê một trong một đống tướng hen. Không Quan Vũ thì cũng Triệu Vân. Không Tào Tháo thì cũng Gia Cát Lượng. Khác với đa phần game Nhật làm cường điệu/ siêu nhân hóa nhân vật, Tây làm theo kiểu người thật + trang phục khá là bám sát lịch sử. Nhớ cái phần Dynasty Warrior 6 thì phải, tạo hình Lữ Bố như Gao King với bộ giáp cồng kềnh như Gundam. Tay cầm chong chóng tình yêu tháo ráp chéo chéo. Ủa phương thiên họa kích của ổng đâuuuuu?!!! Triệu Vân được chọn làm trung tâm đẹp trai, mặc nguyên bộ giáp sáng hới như mấy hiệp sĩ Thập Tự Chinh, cổ quấn khăn choàng như Spatan =))))) hoặc như Đại Kiều Tiểu Kiều thành hai em loli ố mài gớt. Không lẽ Chu Du, Tôn Sách mặt già chát mà gu lạ vậyyyyy? Rồi nghi án Gia Cát Lượng lùm xùm Tiểu Kiều trên xe ngựa, khiến Du hộc máu mà tèo tưởng tượng hết ra luônnnn. Rồi không lẽ Tào Tháo nhìn ngầu ngầu tà tà vậy mà mê hai con bé loli này đến xây Phượng Hoàng Đài mà ngâm thơ lưu truyền hậu thế sao đặng? =)))))) Trương Cáp tướng quân dù gì cũng danh tướng mấy cha Nhật biến ông thành ẻo lả ra trận múa nhiều hơn đánh =))))) Hay bựa nhất là mấy pha ghép Đắc Kỷ vào story rồi mix nguyên dàn Samurai vô, mấy ông vắt vừa vừa chừa sữa cho anh em với chứ =))))) Hồi đó tôi còn bảo vài hôm mấy ổng cho 3Q thành võ đài thú, Quan Vũ hóa rồng Tôn Kiên Hóa Cọp Lưu Bị hóa cẩu cắn nhau tán loạn hết bây giờ. Nhưng khôngggggg. Total war đã cứu toyyyy. Lần này hình tượng các tướng đã trở về sát với nguyên tác hơn. Nhà Ngô đã ra đúng kiểu dân khai hoang, dũng mãnh năng động. Nhà Ngụy đúng kiểu nhà giàu bành trướng, trang phục nhìn thấy uy quyền. Nhà Thục tạo hình ba anh em Lưu Quan Trương tui ưng cái bụng hết sức. Nhất là Lưu Bị, không còn là một thư sinh mặt búng ra sữa, mà là một trung niên mặt chính trực điềm tĩnh. Nhân vật được vẽ tay, phối thêm sơn thủy mặc rất tê!
Kế đến là kiểu chơi. Game rõ ràng đưa ra hai kiểu: Tam Quốc Chí và Tam Quốc Diễn Nghĩa. Nhiều bạn lầm tưởng Tam Quốc chỉ có một của La Quán Trung. Thật ra Chí của Trần Thọ nghiêng về chính sử, còn Diễn Nghĩa (giải nghĩa) của ông Trung là tiểu thuyết. Chính vì là tiểu thuyết + việc ổng viết lúc trẻ quá nên hình tượng nhân vật được buff lên hấp dẫn đồng thời nghiêng quá nhiều về Thục Hán đặc biệt Gia Cát Lượng, làm cho các phe kia bị lép vế và dìm Tào Tháo thành tiểu nhân đê tiện. Ở thời Quân Phiệt thì khó nói nhà nào đúng team nào sai. Ai đánh trận hay, trị dân giỏi, làm văn hóa tốt thì đáng được khen hơn đúng hơm? Game nó có hai chế độ: Diễn Nghĩa thì tướng đúng là như thần, hiệu ứng + đánh trận một người địch vạn quân, chơi rất đã vì có vụ gacha “ẩn” khéo léo. Còn chế độ “Chí” thì tướng chỉ là Siêu Lính, đánh ẩu bị chém sấp mặt luôn. =)))))
Cái hay thứ ba là lối chiến thuật. Game theo turn, mỗi quân phiệt đi 1 turn. Một năm bằng 3 hay 4 turn gì đấy. Có đủ các mùa. Mùa đông hành quân chậm. Mùa xuân gạo thu vào nhiều hơn. Muốn win phải thành thạo ba việc: làm kinh tế (giao thương, nông nghiệp, công nghiệp, giàu thì có tiền gầy binh, càng giàu phát triển càng nhanh), hai là trị dân (mở trường dạy học, đặt đồn trú, không thì đói lòng dân sẽ loạn sinh ra khởi nghĩa), ba là dựng binh đi chinh phạt. Một game hơn 10 quân phiệt, không kể ba tay to mặt bự Ngụy Thục Ngô thì một đống chư hầu nhỏ lẻ phân phối khắp trung nguyên ( Có Giao Chỉ – Đại Việt ta luôn nghen, khúc phía Nam. Có chư hầu Sỹ Huy dưới trướng Tôn Quyền sau này xua loạn quân bị bà Triệu tán sấp mặt. Thời này cũng là giai đoạn Mã Viện (ông tổ của Mã Siêu) phò Đông Hán đánh xuống Hai Bà Trưng khởi nghĩa).
Việc chống 2 ông lớn + 1 đám quân phiệt thằng nào cũng lăm le nuốt mình nó thành ra … sướng lắm. Trăm bề thọ địch, bạn với thù lật tay cái là thay đổi cục diện. Chất xám người chơi vận dụng tối đa. Mình phải biết khi nào nên làm hòa, khi nào nên nịnh nọt, khi nào nên đàn áp, khi nào nên trở mặt. Mục đích là thống nhất Trung Nguyên nên buộc phải nuốt hết các nước khác, không gian ác không được, binh bất yếm trá mà. Mỗi team có một lối chơi riêng, như Tào Tháo là phải vận dụng ngoại giao, khích cho chúng đánh nhau rồi lặng lẽ ăn hôi. Tới khi mạnh nói thằng nào cũng vâng dạ. Tôn Quyền phải bình định được phía Nam, dẹp hết mấy nước nhỏ, thúc kinh tế mua quân đánh lên trên. Mà đất Giang Nam rộng nhiều sông núi, đánh cực lắm. Giờ mới nể Chu Du , Tôn Kiên, Tôn Sách. Đánh một thành đi mấy năm mới tới, mà mấy chả dẹp hết chừng 20 thành. Tôn Sách bên tui thống nhất lúc gần 65 tuổi, cầm binh từ 18 tuổi, oimeoi… 45 năm. Chém giết không ngừng… Còn Lưu Bị kiểu chơi hòa hoãn lấy thiện cảm chư hầu, rồi từ từ sát nhập thành một cục lớn, kiểu hậu duệ Hoàng Tộc nên ai phò Hán đều có cảm tình với ổng. Ổng cũng là ông trùm Gacha khi mới vô quay ra 2 tướng S là Quan với Trương. Mà ngộ lắm tui chơi phe nào hễ gặp Bị gởi thư qua cười hề hề anh ơi em thông thương với anh nhen là mình giật mắt. Mình làm bạn hứa hông đánh nhau hén. Vậy đó mà hễ tui bận tay đập nhau với loạn đảng nhà Hán là một lát Bị qua cướp thành toy. Chơi thế ai chơi lại ông? Xong ổng vẫn cười hề hề thành thì thôi e lỡ lấy rồi, anh không thích thì mình huề em nghỉ đánh. Mà em không trả thành đâuuuu. Mình sửng cồ kéo qua Quan Vũ def thành thì thôi, yếu yếu chém cho sấp mặt, mình đành quay về Bị ơi hãy đợi đấyyy! Sau mình dụ được Quan Vũ đuổi theo, dùng 2 toán quân chặn đường lấy được thủ cấp Võ Thánh, mang Thanh Long Đao cho Tôn Sách dùng, hê hê hê…
Cái hay thứ tư là Combat. Cách đánh trận thì như cầm quân thật, khi vận dụng tối đa cung thủ tầm xa, thuẫn binh cầm trịch, kỵ binh bọc hậu, đâm sườn. Máy bắn đá phá thành. Các tướng ảnh hưởng đến quân mạnh mẽ, quân sư có thể dạy quân bắn tên lửa, nhìn ra địch sneak trong rừng mà đốt rừng, tiên phong ủi thủng sườn địch, hay một số tướng chuyên solo rủ đối phương xung trận, lính dạt ra, rồi nhanh chóng lấy thủ cấp tướng địch, lòng quân loạn, thắng. Nhiều trận lấy ít địch nhiều đánh mà tim đập bịch bịch cuối cùng thắng muốn nhảy dựng luôn! Tui nhớ có trận Viên Thiệu (tay này chuyên lối chơi ỷ giàu, kéo bè phái chư hầu tùm lum, xách động đánh nhau ì xèo) chận đường phục kích tui giữa rừng. Lúc đó Tào Tháo tui mới thua trận rút về, chạy sấp mặt. Thiệu hăng máu đuổi theo bị Hạ Hầu Đôn và Uyên chọc sườn chém chết. Quân Thiệu đông mà loạn hết ráo. Tui thắng trong gang tấc nó sướnggggg. Sướng hơn là sau đó vì bố tèo rồi nên con Thiệu hỉ mũi chưa sạch lên làm vua, chư hầu loạn hết ráo đánh nhau tán loạn giành địa bàn. Sau quân Thiệu dạt ra tút mấy khu mỏ phía Bắc mà trú thân, nước còn có chút éc, Hê hê hê…
Cái cuối cùng là cá tính nhân vật qua cách hành xử. Ảo nhất là Lưu Bị. Lâu lâu cái nghe tin “Lưu Biểu nhường hết đất cho Bị”. Đờ heo sao không đánh mà có thành hay vạiiiii. Lâu lâu cái gặp đất Lưu Bị chắn ngang ủa sao ổng ở trên mà dưới này có thành vậyyy? Thì ra ổng chơi trò xin hành quân ngang mấy nước ổng thân, xong chọt nhẹ mấy thành nhỏ của nhà Hán, mỗi nơi một ít, cộng lại thì nhiều. Game nó hay nhất là tính cách nhân vật lịch sử nó thể hiện qua hành động rất rõ. Ví dụ như Đổng Trác, đang bị dồn vô đường cùng mà cái thói cậy quyền nó vẫn còn. “Mày cho tao 2000 đi, tao cho mày làm chư hầu”. Ủa? Ông đang bị đánh sấp mặt kìa không lo còn xin đểu tôi? Cách nhau nửa cái bản đồ còn đòi ép tôi? Giỏi thì đánh đêeee. Sau ổng yếu quá “Mày cho anh làm chư hầu được không? Anh khổ quá. Bảo kê anh đi anh nộp tiền góp cho mày. Dù sao anh cũng là Tướng Quốc, Hoàng đế cũng ở nhà anh, chư hầu cũng do anh thu thuế, anh còn tiền đút lót cho mày mà… ” Đến lạy ông luôn!
Các events bất ngờ game đưa ra khá bám lịch sử và ảnh hưởng đến gameplay. Ví dụ Tôn Kiên có event nhặt được ngọc tỷ dưới giếng. Nếu giữ thì lòng quân được buff dã man. Nhưng Lưu Biểu thì đòi trả cho nhà Hán. Viên Thuật thì đòi hôi của xưng Đế. Trả thì quân mình giận. Đã thế ông ôm luôn! Hai cha kia nổi máu đánh xuống. Mình def muốn xỉu vì mới startup mình còn nghèo. Rồi cũng qua, mình mạnh rồi thì hai lão lại nể mặt. =)))) Hoặc event Lưu Bị được Gia Cát Lượng, hoặc Event Chu Du xuất thế. Cái đó là bắt buộc có tướng xịn cứ dùng không bàn cãi. À game có vụ chết vì tuổi già nhen. Tướng trên 60 xác suất chết cao, nhất là đánh trận hoặc hành quân liên tục. Game cũng có chế độ cho tướng trị dân, làm đối nội thúc đẩy kinh tế hiệu quả hơn. Các tướng cũng có người ghét nhau, thích nhau, có bà con họ hàng, nên việc quản lý nguyên bộ máy hơn 50 tướng về late game là cực kỳ phức tạp. Tướng level cao mà không được thăng chức lên lương thì bất mãn. Tướng chuyên trị dân mà đem ra đánh trận thì yếu nhớt. Bởi vậy quản lý cũng đã khó mà chinh phạt còn khó hơn. Game còn có chế độ hôn nhân chính trị. Khi họ sinh con thì mình có tướng free khi đứa bé đủ 18 tuổi. Tướng cưới về thường nâng cao hảo hữu với sui gia, nhưng cũng thường bất mãn ghen ghét bên mình. Ví dụ tui cưới Tào Phi về cho Tôn Thượng Hương bên tui. Vì là kế vị bên kia nhưng ra giá cao quá Tháo đang nghèo gả luôn. Phi về ở rể không ưa bất cứ một ai họ Tôn hết. Cả vợ y y cũng không muốn đánh trận chung. Y cầm hai thằng tướng vô danh, bị tui đày ra quan ải dẹp Mã Siêu, về sau chết tốt tui cưới chồng trẻ cho Hương tiếp. Tui nhớ có đoạn hài nhất là sau khi Tôn Kiên chết già lúc đó Sách lên ngôi. Tui cưới chồng trẻ cho mẹ là Tôn Phu Nhân. Lúc đó bà đã 70 và đang làm tướng đi chinh phạt. Chồng bà tức bố dượng tôi có gần 30 thôi, trong khi Tôn Sách gần 50. Ôi cái gia cang chơi bời phếtttt.
Khó ưa bậc nhất phải kể Lữ Bố khi hắn không thuận với bất kỳ tướng nào, chỉ được cái đánh khỏe như trâu. Lâu lâu còn xin tách ra dựng nước riêng làm chư hầu nữa chứ nghe toàn mùi phản phúc. Thà tui cầm 3 tướng cùi mà đoàn kết còn hơn cầm Lữ Bố, mắc mệt! Thêm nữa phần chơi gián điệp (spy). Phần này phải chịu khó dựng cây công nghệ phát triển nhánh nhân lực một tí. Cũng như binh đồ cho mấy em nằm vùng. Nhớ chọn mấy em phù hợp mục đích. Biết đâu khi bạn combat với 2 cánh quân đối phương, 2vs2 , mà nhằm ngay gián điệp mình cài qua bên địch đang cầm binh thì nó trở mặt thành 3vs1 =)) hoặc khi chiến tranh nổ ra, gián điệp đang làm thái thú dâng thành không cho mình luôn. Nhưng mà hên xui nghen, vì nhiều khi gián điệp đóng giả thành thật, phản mình luôn.
Như lời kết, là tui sẽ kể xấu cái game này, game nào mà không có bug. Mà tính tui lành lắm không nói xấu ai bao giờ, hê hê hê…
Khang