Hitman: Absolution một cái kết tuyệt vời cho một saga tuyệt vời mà ít người hiểu

Khách quen

  

Hitman: Absolution một cái kết tuyệt vời cho một saga vời mà ít người hiểu .

Chắc mình không cần phải giải thích nhiều vì chắc đa số ai cũng biết Hitman là gì rồi ( nếu như bạn không biết thì Hitman là một dòng game stealth ở góc nhìn người thứ 3 vào vai nhân vật 47 một con người được nhân bản từ gien của 5 trùm tội phạm để tạo nên một kẻ sát nhân hoàn hảo ) , có tổng cộng 5 games cannon của Hitman bắt đầu từ năm 2000 cho đến 2012 ( còn bản 2016 và bản 2018 sắp ra là reboot nên không tính vào saga cũ đc ) .

Sau đây là 5 game theo thứ tự :

  • Hitman: codename 47 ( 2000 )
  • Hitman 2: silent assassin ( 2002 )
  • Hitman: contracts ( 2004 )
  • Hitman: blood money ( 2006 )
  • Hitman: Absolution ( 2012 )

Hitman cho mình một sandbox rồi muốn làm gì làm , đó chính là lý do tại sao mọi người yêu nó , với một nhân vật tạo ra để trở thành một kẻ sát nhân hoàn hảo nó góp phần và cái bối cảnh game nói về việc ám sát người khác một nhân vật máu lạnh làm công việc mà ông ta được tạo ra để làm , hoàn hảo .

Nhưng ở phần absolution đa số mọi người không thích nó vì nó không bám sát lối mòn của các game trước , nhưng đây là lúc đa số mọi người không hiểu ý chính về mục đích của absolution .

Ở các game trước 47 được miêu tả là một sát thủ máu lạnh điều này hoàn toàn đúng vì theo cốt truyện đó là mục đích tồn tại của ông ta và theo phương diện thiết kế game ông ta cũng là một sát thủ máu lạnh để hợp cái khái niệm cơ bản của game .

Nhưng trong absolution thì khác , tuy bắt đầu thì đây chỉ là một bản hợp đồng khác nhưng lần này thì mục tiêu ám sát là Diana , một người mà ông đã quen biết từ khi bắt đầu vào ngành công nghiệp giết chóc này , bà có thể nói đúng hơn là người bạn duy nhất của ông , khi phải ra tay giết Dinana 47 đã do dự ( trong cutscene thứ 2 của game ) ông giơ súng lên từ từ , siết chặt ta cầm súng , trước khi quyết định bóp cò tay ông run lên vì do dự , nhưng không phải ông là sát thủ huyền thoại sao ? , tại sao một chuyện đơn giản như bóp cò súng lại khó đến như vậy ? , vì ông đang cảm thấy mâu thuẫn , đối với ông Diana là một người bạn mà ông đã quen biết từ rất lâu , đây không còn là một hợp đồng mà ông phải thực hiện nữa mà giờ nó đã trở thành chuyện riêng tư , trong khi hấp hối Diana xin ông hãy đem một cô gái tên Victoria và chạy đi , hãy bảo vệ cô bé , ông làm thế mà không hề do dự , sau đó ông biết cô bé cũng là một con người nhân bản như ông , được tạo ra để trở thành một kẻ sát nhân máu lạnh , cô bé này làm ông nhớ về quá khứ của mình .

Hitman cũ được thiết kế để làm nổi bật gameplay nói về một sát thủ huyền thoại làm việc của ông ta , còn absolution được thiết kế để làm nổi bật về một câu chuyện của một người đàn ông làm tất cả những gì có thể để giữ lời hứa với người bạn đang hấp hối của mình , ông đã dành cả cuộc đời để giết chóc nhưng đó không phải lựa chọn của ông mà đó chỉ là mục đích mà ông được tạo ra để làm , bây giờ ông đang bảo vệ một cô bé để giữ lời hứa với người bạn hấp hối của mình , đồng thời cô bé cũng có quá khứ giống ông , được tạo ra để làm một kẻ sát nhân không được lựa chọn , cùng cảnh ngộ , ông chưa bao giờ có lựa chọn nhưng bây giờ thì ông có thể ông chọn , làm trái với mục đích mà ông được tạo ra để làm những gì mà ông cho là đúng , làm những gì mà ông muốn làm , làm nhưng gì mà thâm tâm ông mách bảo .

Ông cắt đi cái mã vạch sau đầu của ông tượng trưng cho bây giờ ông là con người của chính ông chứ không phải thứ vũ khí giết chóc mà buộc phải trở thành , cuối cùng ông đã tiêu diệt được trụ sở ” the agency ” cái bọn đã biến ông và Victoria thành thứ vũ khí giết chóc của bọn chúng , chấm dứt vòng tuần hoàn , thế giới sẽ không có thêm một ” 47 ” nào nữa . Đến cuối cùng mọi chuyện đều êm xuôi , Diana còn sống , Victoria không còn bị ràng buộc bởi cái mục đích mà cô bé buộc phải làm , còn 47 sẽ ra sao , liệu ông sẽ tiếp tục con đường giết chóc hay sống một cuộc đời bình yên , đó là lựa chọn mà ta sẽ không bao giờ biết .

Thay vì đi theo lối mòn như các games trước thì absolution có gan để tạo ra một câu chuyện để chấm dứt saga của 47 . Nó nhắc cho ta nhớ là 47 tuy là một sát nhân nhưng ông vẫn là một con người , thay vì một kẻ sát nhân máu lạnh , thì 47 trong absolution mang chất ” con người ” hơn bao giờ hết ông có sự hối hận , tiếc nuối , đồng cảm , ông dù gì cũng chỉ là một con người . 47 đã chọn làm theo con tim mình thay vì mệnh lệnh và đây cũng chính là lúc 47 tạo nên lựa chọn của mình , chứ k phải là lựa chọn của những kẻ muốn ông trở sát nhân một kẻ sát nhân máu lạnh để phục vụ cho mục đích của chúng , cái sự giằn vặt giữa những gì mà 47 đã trở thành và bản chất thật của ông chính là thứ làm cho absolution trở thành một game đầy đặn nhất trong saga .

Đừng hiểu sai ý mình , mình hoàn toàn yêu Hitman saga và cả 2 bản reboot , nhưng absolution đối với mình như một game chỉ nên có duy nhất một bản trong saga của nó , ví dụ như trong toàn bộ Metal Gear saga chỉ có một và duy nhất Snake Eater , như trong toàn bộ COD chỉ có một và duy nhất COD MW3 , như trong toàn bộ FF chỉ có một và duy nhất Xenogear , như trong Sinlent Hill saga chỉ có môt và duy nhất Silent hill 2 .

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


2 cụng ly