Kì nghỉ tết của bạn thế nào? Vui không?
Mấy ngày nghỉ tết của tôi khá bình thường, nếu không muốn nói là hơi chán vì chẳng có nhiều thứ để làm. Với tôi thì khoảng thời gian trước tết vẫn là vui nhất (ăn tất niên, dọn nhà, gói bánh chưng,…) còn bắt đầu từ mùng một trở đi là kiêng kem đủ thứ nên cũng bớt vui đi nhiều. Nhưng thôi nếu nhìn vào mặt tích cực thì khoảng thời gian rảnh rỗi này cũng khiến tôi có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ và để ý những câu chuyện thường ngày.
Chuyện xem gì ngày tết:
Nói đến xem gì thời nay, thời đại của internet, điện thoại thông minh thích xem gì cũng có, thế nên mấy ai còn xem TV theo kiểu chiếu gì xem nấy nữa – riêng tôi thì vẫn thích xem TV kiểu truyền thống, cái cảm giác đợi đúng giờ để xem chương trình mình thích nó rất tuyệt. Vì đối với tôi khoảng thời gian chờ đợi luôn là khoảng thời gian tuyệt vời nhất. Như việc đi chơi chẳng hạn. Khoảng thời gian ngồi trên xe chẳng phải cực kì hồi hộp và phấn khích sao…
Chuyện chụp ảnh ngày tết:
Phong cách chụp ảnh của gia đình tôi (thực chất là của hội chị em trong nhà) những ngày này sẽ là: chụp khoảng 30 tấm, chọn 1 tấm đẹp nhất rồi xoá những bức còn lại, xem lại bức mình chọn, thấy xấu và xoá nốt. Haha
…
Thôi thì nhân cơ hội nhàn rỗi, hãy cùng tôi hoài niệm lại những scene có thể nói là đáng nhớ nhất đối với bản thân tôi:
Liên Minh Huyền Thoại:
Nếu mà phải chọn giữa Liên Minh hay Dota2 thì chắc chắn tôi sẽ chọn Liên Minh. Bản thân tôi thấy Liên Minh hay hơn vì, các cơ chế đơn giản hơn và đặc biệt là tính năng khoá camera góc nhìn nhân vật (tôi đặc biệt thích cái này vì nó đỡ loạn và mệt não).
Và scene đáng nhớ nhất của tôi với Liên Minh đó là cái khoảnh khắc khi mở hai cái rương và nhận được liên tiếp hai trang phục đẹp và mới nhất của Anivia (tiên hạc giấy và nữ hoàng lễ hội) khỏi phải nói cái cảm giác tuyệt vời thế nào, nhất là khi Anivia là tướng mà tôi yêu thích nhất.
Và còn cả cái khoảnh khắc khi camera lia nhanh về nhà chính team địch và dòng chữ Victory hiện ra nữa chứ. Chẹp, tôi có thể thắng rất nhiều, nhưng cái cảm giác thắng khi lật kèo vẫn thú vị hơn cả, cái cảm giác khi 4 thằng team mình cố thủ nhà với lính siêu cấp 3 đường, 4 đứa nằm xuống và địch vừa phá xong trụ cuối cùng nhà chính thì bùm, ông top đã phá xong nhà chính team bạn. Một cảm giác hưng phấn tột độ mà không một từ ngữ nào diễn tả nổi!
Kingmans:
Một bộ phim về đề tài điệp viên cực kì đặc biệt trong vô vàn những bộ phim lấy đề tài điệp viên khác. Thay vì đi theo phong cách mâu thuẫn nội bộ, mâu thuẫn chính trị thì Kingmans chọn cho mình một phong cách theo kiểu Why so serious!
Phân đoạn khi ông bạn Harry quẩy tung nhà thờ trong nền nhạc bài Freebird của Lynyrd Skynyrd là một dẫn chứng điển hình cho phong cách rất riêng của Kingmans.
(cảnh báo 16+ phân cảnh cực kì máu me).
Sau này ở phần 2, Harry miễn cưỡng được hồi sinh, nó làm mất đi cái sức nặng và giá trị của phần 1, chẹp thật đáng thất vọng.
Phim có phần 1 hay hơn phần 2 count: 1
Hellboy 2:
Captain Johann có thể nói là một thành viên cực kì chất lượng được bổ xung vào team của Hellboy. Nói gì thì nói, một thanh niên ở cùng đẳng cấp thậm chí còn ngầu hơn cả nhân vật chính mới cứng đáng làm sếp chứ đúng không. Nghiêm túc, cool ngầu (có khả năng thao túng vật chất) và yêu đời (hát nghêu ngao bằng tiếng Đức)…
Hellboy remake ấy hả, vứt vứt…
Phim có phần 2 hay hơn phần 1 count: 1 (mà thôi không đếm nữa đâu)
Witcher 2:
Witcher 1 kết thúc bằng phân đoạn Geralt solo với một Witcher sử dụng 2 kiếm và muốn ám sát vua Foltest. Và rồi đến với Witcher 2, chúng ta được tận hưởng một cuộc đi săn thật sự của Letho với những trường đoạn vô cùng mãn nhãn.
Đoạn phim mở đầu của Witcher 3 cũng rất hay và đẹp cơ mà bản thân tôi thì thấy nó hơi dài dòng quá.
Madagascar 3:
Phân cảnh khi cả rạp xiếc cháy hết mình trong nền nhạc bài Firework của Katy Perry với những khung hình đẹp như mơ.