Nếu anh em có theo dõi bài viết lần trước của series này thì đã biết rằng đó là câu chuyện của một đời người rất đỗi bình thường mang tên Honiden Matahachi. Hắn có mong ước trở nên mạnh mẽ như người bạn của mình, nhưng vòng xoáy cuộc đời đã xô hắn ngay trước khi hắn vào thẳng vòng xoáy chém giết như người bạn Musashi, để rồi tự nhận thức sự yếu kém, tủi nhục, mà có lẽ hơn nửa cuộc đời hắn mới dứt ra được, và rồi lãng phí một đời người. Một nhân vật rất thật, bởi hắn như tấm gương của bao con người khi ngã vào những hố đen của xã hội, mà có lẽ bản thân người viết như tôi thấy được một phần của mình trong đó.
Và lần này, bài viết có từ “half-chad”. Tại sao không phải là từ “chad” luôn nhỉ? Bởi dưới đây là những nhân vật dù có tài năng hay tâm thế tốt hơn Matahachi thì vẫn bị vướng vào vòng xoáy chém giết hoặc vòng xoáy cuộc đời, dù là tự nguyện hay là vô tình. Và từ “chad” có lẽ sẽ để những phần sau của series này. Và giờ tôi mời anh em cốc bia này nhé.
Honiden Osugi: người mẹ mù quáng
Lòng quặn lại khi nhìn con cực
Người mẹ nào tránh khởi xót xa
Nước mắt người tuôn vào lồng ngực
Nỗi niềm này ta trách chính ta.
(Tục ngữ)
Xuyên suốt hành trình từ lúc 2 chàng thanh niên làng Sakushu (nay là làng Miyamoto, xứ Mimasaka) đến khi trải qua cả biến cố nhà Yoshioka, người đọc hoàn toàn thấy được khắc họa của Osugi Honiden: cứng rắn, quỷ quyệt, mồm miệng ác độc. Bà báo tin cho binh lính để họ áp giải cậu thanh niên Takezo Shinmen aka Miyamoto Musashi sau này, đối xử bằng một con mắt khi nghe Otsu bỏ đi theo cậu trai trẻ kia, nhất tâm nguyền rủa cả hai người chết đi, nhất là đối với Musashi khi bà thiển cận nghĩ rằng toàn bộ việc con trai bà bỏ nhà ra đi là vì Musashi, tại Musashi cả, do Musashi hết. Bà vừa đi vừa rủa, gặp tin tức về tay kiếm trẻ Miyamoto là bà dè bỉu, soi mói, chỉ mong một kiếm khách nào đó giết quách hắn đi, và bà tiếc nuối khi trận đấu giữa Miyamoto Musashi với Yoshioka Denshichiro đã rõ kết quả.

Đánh như này thì mất hết, Denshichiro ạ.
Nhưng tất cả những điều đấy chưa hoàn toàn thể hiện hết tính cách của bà già Osugi. Đứng đầu gia tộc Honiden trong làng, bà không khỏi không mạnh mẽ để gánh vác cả gia đình. Nhưng do chồng mất sớm mà chưa có mụn con, bà đã cúi đầu xin một người mẹ góa chồng khác trẻ hơn, xin nuôi Matahachi. Ban đầu, có lẽ chỉ là vì dòng máu gia tộc, và bà hoàn toàn không có kĩ năng trong việc nuôi một đứa bé, nhưng dần qua thời gian, cậu bé Hựu Bát Matahachi dần được nuôi dưỡng trên tấm lưng bà Osugi. Và có lẽ vì thế, mục đích việc bà ra khỏi làng luôn chỉ có một, là tìm Matahachi Honiden.

Chỉ mong sao thằng con trời đánh được bình yên.
Gặp mặt con, thấy con an toàn đã là một chuyện mừng, nay con kể việc con có danh trạng ra sao, người mẹ càng mừng hơn, mà lại là thời đại võ sĩ đạo nữa chứ. Dù có thể con nói dối ra sao, người mẹ này vẫn một mực tin rằng người con đang làm điều hay lẽ phải. Có thể người ngoài nhìn vào đã nhận ra ngay sự giả dối cũng như sự bao bọc quá mức này, nhưng vì tình yêu che đi những khuyết điểm, người mẹ chấp nhận. Và có lẽ cho đến khi cuối đời:
“Được chết trên lưng con trai quả là hạnh phúc”.
Như bài trước đã nói, Matahachi bộc bạch hết tất thảy toàn bộ sự dối trá trong hơn nửa đời người, tự đánh mất đi tuổi trẻ để sa vào tửu sắc. Hắn nhận ra đấy nhưng không dứt ra được, để rồi mãi cứ tiếc nuối việc theo đuổi cậu bạn Takezo từ thời thơ ấu đến bây giờ:
“Thật không ưa được tại sao ta yếu hèn thế này. Thật chẳng ra làm sao. Nếu lột bỏ từng lớp vỏ dối trá của ta đi… thì bên trong chẳng còn lại gì cả!!!”
“YẾU QUÁ! YẾU QUÁ! YẾU YẾU HÈN QUÁ!”

“Đừng bỏ cuộc, Matahachi”
Bài học cuối cùng của bà Osugi, có lẽ cũng là bài học cho tất cả mọi người, rằng con đường đời có thể không thẳng do những ngã rẽ, nhưng con đường chúng ta đi là con đường rộng hơn tất thảy, bởi đó là trải nghiệm của chúng ta, và cũng là tự chúng ta quyết định.

Mong lão bà bà yên nghỉ.
Otsu: Yamato Nadeshiko mạnh mẽ
Là bạn thuở nhỏ của Honiden Matahachi và Miyamoto Musashi, đồng thời cô cũng được nuôi nấng từ gia đình Matahachi, Otsu là một người vừa mang nét đẹp của người phụ nữ Nhật (thuật ngữ Yamato Nadeshiko dùng để biểu tượng vẻ đẹp toàn mỹ của người phụ nữ Nhật) cũng như những nét đẹp hiện đại so với thời đại cô đang sống. Có thể nói cô là người mạnh nhất, bởi nếu Musashi là kiếm khách nổi danh giới giang hồ, thì Otsu là người duy nhất đánh bại được vị lãng khách này.

Khoảnh khắc hai con người thay đổi một tay kiếm huyền thoại.
Nói Otsu là người phụ nữ có tính Yamato Nadeshiko cũng không phải. Lúc còn tại gia ở làng Miyamoto, cô vẫn chưa thuần thục những phép tắc cử chỉ của một người phụ nữ mà một nửa con người của cô mang hơi hướng nam tính do chơi thân với hai thằng con giai, mà một trong hai đứa nó lại là con quỷ chém giết không ghê tay trong làng nữa chứ. Nhưng đương nhiên cô vẫn là một người phụ nữ, khi đọc lá thư Matahachi gửi về, cô đã khóc nhè, giận dỗi, chẳng buồn tiếp tên đội trưởng Aoki chỉ biết hưởng tửu lười biếng kia, và trên hết, cô bộc bạch những uất ức đó khi gặp Takezo, rồi trở thành người duy nhất cảm hóa anh.
Có thể nói con đường Yamato Nadeshiko của Otsu chỉ để dành cho Musashi và nó bắt đầu từ đây. Musashi bị treo bỏ đói, Otsu dùng sào tre mang cơm nắm đến (dù thất bại hoàn toàn và anh nhà ta suýt chết đói thật); Musashi lao vào vòng xoáy chém giết, Otsu cũng song hành cùng cậu bé Jotaro đi trên chuyến hành trình dõi theo người lãng khách, từ nhà Yagyu (đây là nơi cô được rèn luyện tính nội trợ Yamato Nadeshiko khi chăm sóc Yagyu Sekishusai, sau này con đường của cô dần dần tự phát triển) đến trận chiến nhà Yoshioka, cô luôn theo dõi từ xa; Musashi bị thương, Otsu chữa trị cho anh, đồng thời cũng là thời gian cô đấu tranh nội tâm với Ryohei Ueda – một trong thập kiếm nhà Yoshioka. Theo tôi, đây là phân đoạn bộc bạch rõ nhất nỗi niềm sâu thẳm của Otsu.
Sự xuất hiện hồn ma của Ueda ở đây, mà cuối cùng chỉ mình Otsu nhìn thấy, có lẽ là một cuộc đấu tranh nội tâm.
Khắc chờ đằng đẵng như niên,
Mối sầu dằng dặc tựa miền biển xa.
(Chinh Phụ Ngâm khúc, Đặng Trần Côn)
Hồi trẻ, Musashi khi còn đang lẩn trốn sau cuộc gặp mặt với kiếm thánh Yagyu Sekishusai, đã vô tình gặp mặt Otsu. Nàng đã xinh đẹp hơn, được chăm sóc tốt hơn, cũng như bản thân nàng đã biết lễ nghĩa. Và khi gặp mặt Take-chan, cô khóc vì người thân, người mà cô nhớ mặt, chứ không phải là Matahachi. Cô mừng khi anh đã mạnh hơn, nhưng càng về sau, khi theo dõi Musashi, Otsu cũng vô tình lao vào một vòng xoáy về tình yêu và gia đình.