Được ban tặng một sức mạnh bí ẩn với khả năng quay ngược thời gian, sinh viên nhiếp ảnh trẻ tuổi Max Caulfield bị cuốn vào những bí mật đen tối của Vịnh Arcadia. Cô ấy đã sử dụng khả năng mới kỳ lạ của mình và cùng người bạn thời thơ ấu, Chloe Price, tìm kiếm người bạn thân của Chloe, Rachel Amber và đưa những bí mật đen tối ra ánh sáng. Tuy nhiên, khả năng của Max đã phải trả bằng một cái giá quá đắt đó là phải là tạo ra một cơn bão đe dọa thị trấn bị hủy diệt hoàn toàn, nếu Max không cho phép dòng thời gian ban đầu xảy ra – trong đó Chloe chết bởi một vết thương do đạn bắn. Trong một chuỗi sự kiện, Max đã chọn cứu mạng Chloe, hy sinh Vịnh Arcadia. Và trong một đa vũ trụ có khả năng vô hạn, đây là một câu truyện của những gì xảy ra tiếp theo nếu bạn chọn hy sinh vịnh Arcadia …
”Thuyết hỗn mang, hiệu ứng cánh bướm. Bạn gọi nó là gì cũng được, liệu một cái vỗ cánh của một con bướm ở Brazil có thể gây ra cơn bão ở Texas?”
Câu chuyện bắt đầu gần một năm sau các sự kiện của tập cuối cùng của Life is Strange, và trả lời một trong những câu hỏi lớn nhất của phần kết đó: Max và Chloe sẽ đi đâu từ đây? Lúc này họ đã trở về nhà của Max ở Seattle, Max và Chloe đã cùng nhau xây dựng một cuộc sống mới ở Seattle. Cha mẹ của Max đã giúp Chloe có được một công việc thợ sửa chữa ở trong một garage, và cả hai đã kết thêm nhiều bạn mới trong gần 1 năm trong đó Dex, Dwight, Pixie và Tammi – gọi chung là ban nhạc The High Seas. Trong khi đang trò chuyện cùng những thành viên ban nhạc The High Sea thì Max và Chloe đã bị gián đoạn bởi một bản tin về gia đình Prescott và việc tái xây dựng lại Vịnh Arcadia, ngay sau đó Chloe đưa Max vào phòng tắm để nói chuyện. Chloe ghi lại tin tức và đề cập rằng cơn bão và sự tàn phá của nó đang được sử dụng để che đậy những sự kiện thực sự đã xảy ra liên quan đến Jefferson và Nathan.
Sau cuộc nói chuyện, Max và Chloe đã được Tammi mời đến buổi hòa nhạc của The High Seas tại The Bean Barn vào ngày hôm sau. Trước khi bước vào, Chloe nhận ra rằng Max không còn kiểm soát được sức mạnh du hành thời gian của mình nhưng Max đã trấn an Chloe rằng mình vẫn ổn. Bên trong buổi tiệc, Chloe biến mất một cách bí ẩn và Max cố gắng tìm cô, trong khi tìm kiếm mọi người điều tỏ ra không quen biết gì Chloe kể cả ban nhạc The High Sea, ngay sau đó Max tỉnh lại bên cạnh vòng tay Chloe. Cuối cùng Chloe quyết định họ cần quay lại Vịnh Arcadia để tìm kiếm câu trả lời cho nhưng sự việc bí ẩn đã xảy ra.
Theo chân họ trên con đường trở về Arcadia, nơi khởi nguồn của tất cả mọi chuyện. Trong khi đang trên đường trở về Arcadia thì xe của họ bị hỏng và cuối cùng thì Chloe cũng sửa được. Khi họ đến nơi, Vịnh Arcadia đang được phục hồi bởi Nathan Prescott Foundation, một quỹ từ thiện được lập ra để tái thiết lại vịnh Arcadia. Khi họ đến Two Whales diner, nơi người mẹ quá cố của Chloe từng làm bây giờ chỉ còn lại một đống đổ nát. Bên trong quán ăn, Max và Chloe đã thấy một ảo ảnh nơi mà vịnh Arcadia chưa từng bị phá hủy bởi cơn bão, 2 người đã gặp và nói chuyện với Dana trong ảo ảnh đó, khi ảo ảnh biến mất cả 2 điều không biết đó có phải là thực hay là ảo ảnh.
Chloe nhận ra điều gì đang xảy ra với Max khi bằng cách nào đó cô ấy đã trải qua một “dòng thời gian thay thế” với Max. Max cố gắng xin lỗi dẫn đến việc Chloe nói rằng đó không phải lúc nào cũng là về cô ấy. Chloe quyết định vào nhà mẹ cô. Max lại một lần nữa nhìn thấy ảo ảnh nơi mà Joyce còn sống đang thương tiếc Chloe. Khi Max hỏi Joyce về Chloe, Joyce bày tỏ rằng cô ấy không nghĩ hồn ma của Chloe sẽ ở quanh nhà mình. Chloe yêu cầu Max nói với Joyce rằng cô ấy rất tiếc và yêu mẹ mình. Max làm như vậy, và ôm Joyce. Quay trở lại dòng thời gian ban đầu, Chloe cảm ơn Max.
Max có một giấc mơ trong lúc ngủ về những thực tại khác nơi cô ấy tồn tại. Trong một trong số này, cô ấy dường như đang có mối quan hệ với Chloe và cả hai trông rất hạnh phúc. Cô ấy đến để chạm vào nó như thể muốn nhảy vào thực tại đó nhưng quay lại để xem một lựa chọn khác, nơi Chloe đang có mối quan hệ với Rachel. Max suy nghĩ về câu hỏi Chloe thực sự muốn gì khi cô ấy đi đến vào thực tại nơi Chloe và Rachel là một cặp. Nhưng Max đột nhiên tỉnh dậy và thấy Chloe đang lo lắng cho mình, nói rằng họ nên quay trở lại Seattle. Bây giờ là đêm, và họ đang nghỉ ngơi trên chiếc xe của Chloe khi nó đang đậu trên một vách đá gần ngọn hải đăng.
Max hỏi Chloe liệu cô ấy có tin vào đa thực tại không, và Chloe nói rằng bản thân luôn tin vào điều đó. Max liệt kê một số thực tại mà mình nghĩ là tồn tại, bao gồm một Max đã không cứu mạng Chloe, một Max không bao giờ quay lại Vịnh Arcadia, một Max không bao giờ rời đi… Chloe ngắt lời và nói rằng cũng có một Chloe người đang đợi người bạn thân nhất của mình về nhà, một Chloe đã chạy đến LA, và một Chloe có thể nói thành tiếng cảm xúc của mình. Max đột nhiên hỏi Chloe liệu cô ấy có yêu Rachel hơn một người bạn không. Họ bắt đầu có một cuộc trò chuyện nghiêm túc về ý nghĩa của họ đối với nhau, muốn nghĩ về nó. Chloe cho rằng sẽ khác nếu họ ở trong một thực tại khác, nơi họ không mang theo một tấn hành lý và cuộc sống của họ vẫn bình thường. Cuộc trò chuyện đột ngột bị gián đoạn do Max gặp phải hiện tượng “flicker”.
Max dường như không thể ngừng “nhấp nháy” và nói rằng nó rất đau, điều này khiến Chloe lo lắng. Nhấp nháy đã cho Max và Chloe thấy một dòng thời gian nơi bia mộ của Max nằm dọc theo mép vách đá gần chiếc xe tải, với ngày tháng năm 1998-2008 được hiển thị. Tấm đá đầu được trang trí với thiết kế tàu cướp biển, và một chiếc mũ cướp biển nằm trên đá với chiếc máy ảnh cũ của Max nằm trên mặt đất ở phía trước. Max tự hỏi liệu cô ấy đã ở trên xe với William trong dòng thời gian đó chưa. Chloe cầu xin cô ấy thoát ra khỏi nó, và Max cuối cùng cũng xuất hiện. Max giải thích với Chloe rằng chúng là cánh cửa sổ dẫn đến những thực tại khác. Cô ấy cảm thấy chúng đang kéo bản thân mình đi, ngày càng mạnh hơn, và bắt đầu khóc khi cô ấy nói với Chloe rằng cô ấy không làm thế ‘ Tôi muốn họ mang cô ấy đi khỏi cô ấy nhưng không biết làm thế nào để ngăn chặn họ. Max bây giờ tin rằng cô ấy đang bị đẩy ra khỏi thực tại này như thể cô ấy không thuộc về mình và giống như có một Max khác muốn vũ trụ của cô ấy trở lại. Max yêu cầu Chloe một mình suy nghĩ một chút, và Chloe hôn lên trán cô ấy và nói với cô ấy rằng cô ấy sẽ đợi trong xe.
Max dường như chìm vào giấc ngủ. Khi tỉnh dậy, mũi cô ấy đang chảy máu. Max quay trở lại xe tải để đánh thức Chloe, nói rằng cô ấy muốn làm gì đó trước khi họ ngủ. Dưới bóng tối bao trùm, họ đi đến khuôn viên Học viện Blackwell, nơi Max có ý định vẽ nguệch ngoạc trên đài tưởng niệm Prescott sẽ được công bố vào sáng mai. Khi cả hai cúi xuống để nâng tấm phủ lên đài tưởng niệm, Chloe nói với Max rằng cô ấy cần phải nói điều gì đó. Cô cảm ơn Max, không chỉ vì nghĩa đen đã cứu mạng cô mà còn vì tất cả những gì cô đã làm để cứu sống cô trong năm qua. Cô ấy nói với Max rằng không đời nào cô ấy có thể đối phó nếu không có Max và mạnh mẽ hơn vì sự hiện diện của Max trong cuộc sống của mình, cũng nói thêm rằng cô ấy cảm thấy đủ mạnh mẽ để Max ra đi nếu max thật sự phải làm vậy.
Chloe nói với Max ngừng đấu tranh với bất cứ điều gì đang cố kéo cô ấy, bởi vì Chloe yêu Max quá nhiều khi thấy Max bị tổn thương. Max nói với Chloe rằng thật không công bằng khi cả hai đã dành một năm cố gắng đối mặt với sự tàn phá do cơn bão gây ra, cả hai là ai và cả hai đều cảm thấy như thế nào. Chloe trấn an Max rằng một năm đã trải qua rất tốt để cùng nhau trưởng thành, cùng nhau đương đầu, kết bạn và một cuộc sống mới, và rằng đây đã là một năm nhiều hơn cô ấy có thể có nếu Max không cứu cô ấy. Cô nhận ra rằng Max muốn để lại dấu ấn trên đài tưởng niệm để xem điều gì sẽ xảy ra với nó khi cô rời khỏi dòng thời gian. Chloe sau đó nói với Max hãy nhớ điều này… và hôn cô ấy.
Ngày hôm sau, bạn bè của Max và Chloe là Dex, Dwight, Pixie và Tammi đến đài tưởng niệm tại Học viện Blackwell. Max và Chloe đang ngồi ở đâu đó trước khuôn viên chính, nói về những gì Max sẽ làm tiếp theo. Max giữ một bức ảnh mà cô ấy nghĩ rằng sẽ cho phép cô ấy truy cập vào thứ mà bản thân gọi là “transect” (một ngã tư tạm thời của các cửa sổ tới những thực tại khác nhau max có thể chọn để đi đến). Chloe hỏi Max đang định lựa chọn thực tại nào, nhưng Max không chắc, nói rằng cô ấy sẽ biết khi thấy điều đó vì lực kéo ngày càng mạnh. Max tựa đầu vào vai Chloe và nói rằng cô ấy ước họ có thể mãi mãi như thế này khi cô ấy tập trung vào bức ảnh và bắt đầu mờ đi. Sau đó, Chloe ngồi một mình, thề rằng bản thân sẽ không lãng phí cuộc sống mà Max đã cho cô ấy và rằng sự hy sinh của cả hai sẽ không bị lãng phí. Tại “đoạn đường”, Max thề trước Chloe rằng cô ấy cũng sẽ không lãng phí cuộc đời mình. . Max quyết định rằng thực tại mà cô ấy chọn để sống sẽ là thực tại mà Chloe lựa chọn, không phải của Max. Max đến bãi biển Santa Monica, LA, trong cùng khoảng thời gian năm 2014. Cô nhìn thấy Chloe và Rachel Amber trong những bộ bikini. Max rất ngạc nhiên và hạnh phúc khi gặp Chloe. Có vẻ như thực tại mà Max đã chọn để sống là nơi mà Chloe đã ước rằng Max và Rachel đã gặp nhau và tất cả có thể là bạn thân của nhau.
Xin lỗi mọi người vì lời văn của tôi nó khá là “google dịch” một chút do sự diễn đạt của tui nó có giới hạn. Vậy thôi hết P1 :)).