Nếu bạn là một người yêu game, hẳn sẽ có những tựa game để lại ấn tượng rất sâu đậm với bạn mà có lẽ bạn khó mà quên được. Và trong bài viết này, tôi xin chia sẻ với các bạn những tựa game rất khó quên mà có thể nói đã định hình nên tôi – một gamer như bây giờ. Các bạn cũng có thể chia sẻ với tôi những tựa game đặc biệt với mình.
Cũng xin lưu ý là tôi hiện tại là một PC gamer, vì thế hầu hết những game trong list đều là game PC, và vì tôi chỉ xét những game tôi đã chơi nên nhiều cái tên huyền thoại của console sẽ không xuất hiện.
1. Assassin’s Creed series nói chung và trilogy về Ezio nói riêng
Bắt đầu danh sách này có lẽ là series tôi cực kỳ yêu thích – Assassin’s Creed. Và đáng nhớ nhất với tôi đương nhiên sẽ là trilogy huyền thoại về Ezio Auditore: Assassin’s Creed II – Brotherhood – Revelations. Một câu chuyện trải dài suốt hơn ba thập kỷ về cuộc đời của sát thủ huyền thoại thành Firenze – Ezio Auditore đã chinh phục bao nhiêu con tim của các fan trên toàn thế giới. Trilogy này đã đem lại thành công cực kỳ to lớn cho Ubisoft và thương hiệu Assassin’s Creed đến mức Ezio mặc nhiên trở thành biểu tượng của cả franchise game chứ không phải Altair! Mặc dù điều này cũng để lại cái bóng quá lớn cho những hậu bản kế cận, nhưng dù sao thì sức ảnh hưởng của trilogy này tốt nhiều hơn là xấu. Với Assassin’s Creed, tôi chơi các phiên bản đúng theo thứ tự và đã suýt từ bỏ sau khi hoàn thành phiên bản đầu tiên vì nó không ấn tượng mấy. Nhưng rồi tôi cũng đã tiếp tục với Assassin’s Creed II, và những gì sau đó đã biến tôi trở thành một fan chính hiệu của Assassin’s Creed! Gameplay quá ấn tượng ở thời điểm đó, thế giới rộng lớn và có chiều sâu. Âm nhạc cực kỳ xuất sắc và nhất là câu chuyện về cuộc đời Ezio cũng như cuộc đấu tranh chống lại Templar được Ubisoft xây dựng quá hoàn hảo. Có thể nói Assassin’s Creed Ezio Trilogy chính là những tựa game quan trọng và đáng nhớ bậc nhất đối với tôi khi chính nó đã đưa tôi đến với niềm đam mê game offline.
2. Metal Gear series nói chung và Metal Gear Solid V: The Phantom Pain
Tôi là một fan của Metal Gear (dù không dám nhận là hardcore fan), Metal Gear cũng là series game tôi yêu thích nhất. Và tình yêu đó có lẽ bắt nguồn từ Metal Gear Solid V – đáng tiếc thay lại là phiên bản Metal Gear-của-Kojima cuối cùng. Thực ra thì tôi cũng đã nghe danh series này rất rất nhiều và nó được mệnh danh là series game dài hơi hay bậc nhất. Nhưng điều ngăn cản tôi đến với series này lại là do phần lớn các phiên bản đều không dành cho PC, mà tôi lại là một PC gamer, well, các bạn hiểu rồi đấy. Và khi phần prologue của Metal Gear Solid V ra mắt – Ground Zeroes có phiên bản PC, tôi đã không chần chừ mà thử ngay qua, và nó thật sự gây ấn tượng với tôi dù thời lượng để hoàn thành chưa đầy ba tiếng (chỉ là một bản prologue thôi nên GZ chỉ có 1 mission chính và 4 mission phụ). Gameplay stealth thực sự hardcore, cốt truyện tuy chỉ đóng vai trò mở đầu cho The Phantom Pain nhưng tôi đã thấy được sự hấp dẫn đằng sau. Và khi The Phantom Pain ra mắt, nghiễm nhiên nó đã nổ như một quả bom khắp các diễn đàn về game. Gameplay đa dạng, phong phú lồng ghép thêm yếu tố open world. Cốt truyện khá có chiều sâu và ấn tượng (dù sau này tôi biết là The Phantom Pain đã bị cắt bớt đi một tiếng cutscene). Nhân vật được xây dựng tốt (có lẽ trừ nhân vật chính Punished Venom Snake!). Các đoạn cutscene cinematic đậm chất điện ảnh (đúng kiểu Kojima), âm nhạc xuất sắc, well, còn cần gì nữa để khiến The Phantom Pain trở thành một trong những tựa game ấn tượng nhất 2015?
P.S: Về sau khi bàn luận với các fan của Metal Gear Solid tôi mới biết là The Phantom Pain là phiên bản bị chê nhiều nhất cả series và họ cho rằng điểm 10/10 của Gamespot là không xứng đáng. Chà, nếu The Phantom Pain như vậy còn bị chê, thì bạn biết các phiên bản còn lại tuyệt đến như thế nào chứ? Tôi đã quyết định sẽ trải nghiệm toàn bộ series Metal Gear Solid để có thể đắm chìm vào thế giới tuyệt vời ấy một lần nữa.
3. Call of Duty Modern Warfare trilogy
Với tôi thì bản Call of Duty nào cũng có cái hay riêng, nhưng để chọn ra những phiên bản mà tôi thích nhất? Modern Warfare trilogy là sự lựa chọn số một, và trong trilogy đó thì Modern Warfare 2 là bản mà tôi yêu thích nhất. Gameplay và các đoạn cutscene đậm chất điện ảnh, cốt truyện đơn giản nhưng ẩn chứa một trong những quả twist lớn nhất trong các game FPS – you know what I’m talking about. Rất rất nhiều pha cháy nổ, hành động dữ dội nhưng không kém phần mãn nhãn, các nhân vật thật sự đáng nhớ: Ghost, Roach, Soap, Ramirez và “ông già” Cpt.Price. Nhân vật phản diện ấn tượng và bất ngờ, màn chơi bị đem ra tranh cãi nhiều bậc nhất: “Remember, no Russian” đã nêu bật lên sự cực đoan và tàn khốc của chiến tranh. Với một fan của FPS nói chung và Call of Duty nói riêng, Modern Warfare trilogy là một tượng đài bất diệt, và Modern Warfare 2 là một kiệt tác trong trilogy ấy.
4. Dark Souls trilogy
Có lẽ có nhiều người còn nghĩ đây mới là series yêu thích nhất của tôi cơ, do số lượng bài viết và tâm sức tôi dành ra cho nó là khá nhiều. Tuy Dark Souls không phải series tôi yêu thích nhất, nhưng nó vẫn là một series tôi cực kỳ tâm đắc. Một series game Action RPG với gameplay cực kỳ có chiều sâu (và khó nhằn nữa), những con boss ấn tượng bậc nhất thế giới game với tạo hình bao ngầu (cùng độ khó ma chê quỷ hờn). Một series game mang hơi hướng dark fantasy với cốt truyện khá mù mờ nhưng rất đáng để tìm hiểu. Và hơn cả thì Dark Souls có thể coi như một thử thách cho bất cứ gamer nào yêu thích sự “hành hạ” đến bất tận, nhưng đi kèm với đó là cảm giác phê không thể tả khi đánh bại được một con boss nào đó và gào lên cho cả thế giới: “Got you! Bitch!”
5. Star Wars Battlefront 2
Tất nhiên không phải cái Star Wars Battlefront 2 đầy lootboxes và micro-transaction của EAmpire rồi! Đây là Battlefront 2 nguyên gốc, và dù đã 13 năm tuổi, nó vẫn hấp dẫn và đáng chơi. Đây mới đúng chất là “Star Wars Battlefront”! Gameplay đơn giản, dễ tiếp cận. Đồ họa khá đẹp vào năm 2005, số lượng map và các đơn vị quân đa dạng. Chúng ta còn có thể lái X-Wing hay Tie Fighter chiến đấu trên vũ trụ nữa! Hơn cả là các hero của các phe cũng rất mạnh nhưng để gọi ra không hề đơn giản, làm tăng tính cân bằng của game. Quá đủ để nó là một game Star Wars đúng chất! Tôi đã từng ngây thơ tin rằng Star Wars Battlefront 2 REBOOT có thể sẽ đập tan mọi chỉ trích về phiên bản năm 2015, nhưng xem ra tôi đã nhầm. Dù sao, Star Wars Battlefront 2 (2005) sẽ mãi là một tượng đài khó xô đổ!
6. Dead Space
Tôi khá là thích chơi những game có chất kinh dị sinh tồn, và Dead Space quả thực là một tựa game thích hợp. Không khí kinh dị, u ám và lạnh lẽo, cộng với cảm giác cô độc trên vũ trụ bao la sâu thẳm. Lại còn thêm các vị khách không mời mà đến Necromorph nữa chứ! Chất sinh tồn của Dead Space khá cao khi đạn dược thì ít mà bắn mãi không chết nổi một con Necromorph bình thường. Cái lũ quái ấy thì được thiết kế quá ư là creepy đi, hình dáng ghê tởm và nhanh như chớp ấy! Một điều ấn tượng nữa là câu chuyện của game mang độ bí ẩn khá cao và gợi mở nhiều thứ, lồng trong đó là câu chuyện tình khá bi thương giữa Isaac và Nicole. Dead Space quả là một game ấn tượng với tôi, chất kinh dị vừa đủ với chất hành động, không bên nào át bên nào.
P.S: Có một easter egg khá hay của Dead Space đó là khi bạn ghép các chữ cái đầu của tên các chapter trong game thì sẽ được dòng chữ: “NICOLE IS DEAD”.
7. Silent Hill 2
Thêm một cái tên kinh dị nữa từ một thương hiệu quá nổi tiếng: Silent Hill. Chắc chắn ai cũng đồng ý với tôi Silent Hill 2 là phiên bản xuất sắc nhất của series này. Câu chuyện về James Sunderland và hành trình của anh tại thị trấn sương mù Silent Hill chắc chắn đã gây ra ác mộng cho bao người. Sự ám ảnh của Silent Hill 2 đến từ những con quái vật mà tượng trưng cho sự đen tối và u ám trong tâm hồn James và- có lẽ – cả chúng ta nữa. Silent Hill 2 không có bất cứ một cú jumpscare nào, nhưng nó vẫn đáng sợ đến kinh người, có lẽ bản thân mỗi chúng ta cũng là một James Sunderland đang tìm lại con người mình trong mỗi Silent Hill của chúng ta chăng? Và đặc biệt là biểu tượng bất diệt Pyramid Head – con quái vật ác mộng đã khiến bao nhiêu thế hệ gamer kinh hoàng, nó tượng trưng cho những gì méo mó, tăm tối nhất của mỗi người, đồng thời cũng mang ý nghĩa trừng phạt – mỗi con người phải tự nhìn lại những gì xấu xa nhất và tự trừng phạt chính mình. Câu chuyện của Silent Hill và bốn cái kết của nó thực sự gây ám ảnh tôi suốt thời gian dài (tất nhiên trừ hai cái kết troll nhau của Konami đưa ra!). Không ngoa khi nói rằng Silent Hill 2 là một trong những game kinh dị xuất sắc nhất từng được tạo ra.
8. Fatal Frame 2: Crimson Butterfly
Một cái tên nữa có lẽ nhiều người đã nghe qua. Tôi khẳng định luôn đây là game kinh dị đáng sợ nhất tôi từng chơi. Kinh dị ngay từ không khí của game, nhất là khi Fatal Frame 2 lại lấy bối cảnh ở một ngôi làng vùng quê hẻo lánh của Nhật Bản nữa chứ, còn gì đáng sợ hơn thế? Và đặc biệt là Fatal Frame 2 lại lấy chủ đề là những nghi lễ hiến tế người kinh khủng của truyền thuyết dân gian Nhật Bản, mới nghe thôi đã thấy sởn gai ốc rồi! Khác Silent Hill 2, Fatal Frame 2 chứa rất rất nhiều cú jumpscare kinh khủng của những hồn ma trong ngôi làng, hơn thế nữa, game còn sử dụng yếu tố deja-vu để tăng sự ám ảnh cho gamer. Quả là một tựa game đáng sợ và ám ảnh. Để nói ngắn gọn về Fatal Frame 2 thì: có nhiều người sợ đến mức không dám hoàn thành nó – và đáng xấu hổ là tôi cũng vậy, tôi đã chơi được gần nửa game và quá sợ hãi để chơi tiếp, có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ lấy hết can đảm mà hoàn thành game chăng?
P.S: Đến tận bây giờ tôi vẫn chưa dám chơi đến hết game!
9. Shadow of the Colossus
Một cái tên xứng đáng được gọi là huyền thoại của PS2 – Shadow of the Colossus. Có thể nói đây là một trong những tựa game ấn tượng nhất của PS2, chỉ tiếc là rất ít người biết đến nó. Cốt truyện khá mơ hồ, nhưng càng về cuối game chúng ta càng nhận biết được sự thật ẩn sau việc Wander phải tiêu diệt 16 tên Colossi, chúng ta nghĩ rằng chúng ta tiêu diệt cái ác ư? Không, việc chúng ta làm càng tiếp sức cho bóng tối lan tràn, một cái kết bi thảm và bất ngờ, bên cạnh đó là câu chuyện tình bi thương giữa Wander và Mono. Cùng với đó là gameplay khá thử thách và khó nhằn. 16 Colossi thì hùng vĩ và to lớn, đủ khiến bạn ấn tượng ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy. Bạn có biết ban đầu concept của Shadow of the Colossus là tận 48 tên Colossi? Nhưng phần cứng PS2 không cho phép nên giảm xuống 24, và cuối cùng là 16. Mặc dù vậy, database của 8 Colossi bị xóa vẫn còn trong game và bạn vẫn có thể thấy được chúng ở các địa điểm nhất định trong game. Tôi rất hy vọng bản Remake của Shadow of the Colossus trên PS4 sẽ đưa lại 8 Colossi kia vào game hoặc tuyệt hơn nữa là 48 Colossi ban đầu xuất hiện đầy đủ.
10. Okami
Tôi chỉ có hai từ để biểu lộ cảm xúc của mình khi chơi Okami: ngỡ ngàng. Chưa bao giờ tôi thấy một điều gì đặc biệt như Okami. Nền đồ họa cell-shading cùng nét vẽ rất cổ điển bằng mực sumi-e truyền thống Nhật Bản. Một tựa game đậm chất văn hóa Nhật, Okami xây dựng dựa trên truyền thuyết Nhật Bản với sói thần Amaterasu hay Yamata no Orochi đáng sợ. Cách phát triển plot của Okami cực kỳ hay và ấn tượng, gameplay đặc biệt và cân bằng, âm nhạc tuyệt vời, chà, chúng ta còn mong gì hơn thế nữa nhỉ? Và tuyệt hơn là Okami cuối cùng đã bước lên PC với bộ cánh HD mới, quá đủ để bỏ tiền ra mua và thưởng thức một cult-classic đã quá nổi tiếng.
11. Final Fantasy VII
Một huyền thoại đúng nghĩa của PS1 nói chung và franchise Final Fantasy nói riêng. Tôi thích chơi RPG thật, nhưng tôi không phải fan của Final Fantasy, có lẽ là do gameplay turn base của nó không hợp với tôi. Nhưng vì cốt truyện nó quá hay nên thôi đành xem walkthrough để hòa mình vào cốt truyện thôi vậy! Cách phát triển, xây dựng nhân vật, các cuộc chiến để lại ấn tượng sâu đậm, các đoạn nhạc quá đỗi hoàn hảo, gọi FFVII là huyền thoại quả không hề sai. Chắc hẳn chúng ta ai cũng đã quen với hình ảnh tay lính cựu-SOLDIER Cloud với thanh Buster Blade to tổ chảng trên lưng hay phản diện Sephiroth với thanh Muramasa dài ngoằng. Rồi khoảnh khắc mà sốc nhất thời bấy giờ khi Aerith ngã xuống bởi lưỡi kiếm của Sephiroth và hòa mình vào dòng Life Stream. Tất cả, tất cả đã tạo nên một Final Fantasy VII tuyệt vời.