Đây là phần tiếp theo về cuộc chinh phạt của Aegon Targaryen, giờ đây khi đã nắm được binh lực của Riverlands và Stormlands, Aegon đã có đủ quân để mở những cuộc tấn công quy mô lớn hơn. Những kẻ địch còn lại chắc chắn cũng sẽ không ngồi yên mà đợi quân đội Targaryen kéo tới, vậy họ đã có những hành động như thế nào? Aegon sẽ đối phó ra sao? Tôi là Hải Stark, và xin mời mọi người đến với phần cuối của Cuộc chinh phạt.
6. Động thái của những vị vua còn lại
Khi tin tức về sự thất bại của Argilac Durrandon đến tai các vị vua còn lại của Westeros, họ bắt đầu xem Aegon là một mối nguy hiểm thật sự và bắt đầu lên kế hoạch. Nhà Arryn với Thái Hậu Chấp Chính là Sharra Arryn đưa vị vua trẻ tuổi Ronnel Arryn lên Thành Eyrie và tập hợp quân đội xung quanh Cổng Máu. Hạm đội thuyền của nhà Arryn đã bị thiêu cháy toàn bộ tại Gulltown nên sự đe dọa của nhà Arryn là không đáng kể, tuy vậy Queen Sharra vẫn đưa ra một lời đề nghị hôn nhân giữa… chính bản thân bà với Aegon! Mặc dù thời còn trẻ, Sharra Arryn được mệnh danh là “Bông hoa của vùng Thung Lũng”, nhưng tuổi tác của bà đã khiến sắc đẹp mai một, vả lại Aegon chẳng việc gì phải liên minh với nhà Arryn khi anh có đủ quân lực để tấn công The Vale. Aegon từ chối lời đề nghị, nhưng cũng không tiến quân tới Cổng Máu.
Tại phương Bắc, Vua Phương Bắc Torrhen Stark đã bắt đầu tập trung quân lực toàn phương Bắc để nghênh chiến, nhưng phương Bắc rất rộng và thưa dân nên việc tập trung quân lực tốn nhiều thời gian. Hơn nữa, quân chủ lực của Aegon đóng quân rất xa Neck, muốn đến nơi cần nhiều thời gian, và Neck thì là bất khả xâm phạm, người Andal ngày xưa đã tấn công Neck hàng chục, hàng trăm lần và đều thất bại. Aegon tin rằng mình chưa thể và cũng chưa cần lo đến Vua Phương Bắc, vì vậy, anh dồn sự chú ý về phía Nam và phía Tây.
Tại đây, từ Highgarden, vua Mern Gardener dẫn theo toàn bộ binh lực chủ chốt của mình tiến tới Goldendgrove, lâu đài của nhà Rowan. Họ gặp quân đội của vua Loren Lannister. Cả hai thành lập một liên minh với binh lực hùng mạnh bậc nhất Westeros từ trước đến nay: sáu trăm lá cờ trận, năm ngàn hiệp sỹ trên lưng ngựa, năm mươi ngàn kỵ binh và bộ binh. Một đội quân khổng lồ! Vua Mern gọi đây là “nắm đấm sắt phương Tây”, ông cùng tất cả con trai và cháu trai mình ra trận đối đầu với quân Targaryen. Hai vị vua không ở Goldengrove lâu, bởi vì do số quân quá đông mà vùng đất đó lại không đủ lương thực cho họ. Đội quân tiến về phía đông bắc, tới vùng đất có nhiều cây cỏ cao và các cánh đồng lúa mì đã chín.
Biết tin ấy, Aegon tập trung quân lực của mình, hầu hết là quân lực của Riverlands và tiến tới đối đầu với hai vị vua. Aegon chỉ có trong tay khoảng mười ngàn quân, hầu hết là bộ binh, và họ không hoàn toàn trung thành vì tất cả đều mới quy phục Aegon. Binh lực thua đến năm lần, chưa kể thiếu hụt kỵ binh, nơi giao chiến lại có địa hình rất lí tưởng cho các kỵ binh tấn công. Aegon Targaryen cũng không thể nào sử dụng chiến thuật như Orys Baratheon đã làm trong trận Last Storm, đất ở đây rất cứng, chứ không như ở Stormlands. Cũng như những cơn mưa. Bầu trời không một đám mây đen, mặc dù có nhiều gió, nhưng không có dấu hiệu nào trời sẽ mưa. Tựu chung lại, tất cả đều nói lên rằng Aegon sẽ thua trận, cuộc chinh phạt ngông cuồng này sẽ bị đập tan!
Nhưng, hai vị vua của Highgarden và Casterly Rock quên không tính đến một việc – Aegon Targaryen có những con rồng!
7. Trận Cánh Đồng Cháy
Theo như kế hoạch của hai vị vua, họ sẽ dẫn một nửa quân tiến công vào hai cánh đội quân của Aegon, trên vùng đất trống này thì sẽ không có rào cản tự nhiên nào giúp Aegon bảo vệ hai bên cánh, vì thế hai vị vua muốn tấn công vào hai bên, sau đó ép đội quân của Aegon vào giữa, lúc đó “nắm đấm sắt” của họ, các hiệp sỹ và kỵ binh sẽ đập nát quân đội của Aegon.
Về phía Aegon, anh biết chênh lệch quân đội là quá lớn, nhưng anh đã để ý việc trời hôm nay sẽ không có mưa, và đồng cỏ lúa mì lại cao quá đầu người, hơn nữa, chúng rất khô.
Quân đội Targaryen chờ đợi cho đến khi tiếng kèn xung trận và một rừng cờ cùng giáo mác của hai vị vua xuất hiện. Quân Gardener và Lannister vượt qua những mũi tên của quân Targaryen và áp đảo hàng tiền quân của Aegon. Trong một thoáng chốc, quân Targaryen đã bỏ chạy, và hai vị vua đã nghĩ đến chiến thắng…
Thế nhưng, đó là lúc không quân Targaryen xông trận. Đó là lần đầu tiên và duy nhất cả ba con rồng của Aegon lao vào trận chiến, và đó là lúc ác mộng của người Andal bắt đầu. Aegon cùng Balerion bay trên hàng ngũ của địch, vượt qua những cơn mưa giáo và các mũi tên, từ trên Balerion phun ngọn lửa khổng lồ xuống. Rhaenys cùng Visenya cho Meraxes và Vhagar phun lửa theo hướng gió lên kẻ địch. Các cây cỏ khô và lúa mì bắt đầu bắt lửa dữ dội. Gió làm cho lửa lan ra nhanh hơn và khói bắt đầu xuất hiện. Từ từ, hơi nóng của lửa làm cho đội quân của hai vị vua trở nên hỗn loạn, và khói ngày càng dày đặc làm cho ngựa cùng người không còn thấy gì. Hàng ngũ của họ bắt đầu tan rã. Đội quân của Aegon an toàn vì họ đứng ngược chiều gió, và đồng thời họ xả tên vào quân địch, kẻ nào thoát khỏi đám khói thì sẽ có đội lính giáo lo liệu.
Mãi về sau này, trận chiến này sẽ luôn mang tên là Cánh Đồng Cháy. Bốn ngàn người bị thiêu sống, một ngàn người bị giết bởi tên và giáo mác, mười ngàn người bị bỏng nặng. Vua Mern Gardener cùng tất cả con trai và cháu trai tử trận, vua Loren Lannister may mắn thoát chết, và ông nhận ra thế là hết, trận chiến đã thất bại. Còn quân của Aegon thì chỉ mất chưa tới một trăm người. Aegon Targaryen thắng lợi hoàn toàn, một lúc đánh bại được cả hai vùng đất là Westerlands và Reach.
Ngày hôm sau, vua Loren Lannister cùng tất cả những ai sống sót đều quỳ gối thề trung thành với Aegon. Aegon sau đó phong cho Loren Lannister là Lãnh chúa tối cao của Westerlands. Vì nhà Gardener đã tuyệt diệt, nên Aegon tiến quân tới Highgarden để thu phục nơi đây, tại đây, quản thành của Highgarden là Harlan Tyrell nhanh chóng đầu hàng và trao Highgarden cho Aegon. Aegon ban tặng Highgarden và chức Lãnh chúa tối cao của Reach cho Harlan, coi như phần thưởng. Và gia tộc Tyrell nghiễm nhiên một bước trở thành một đại gia tộc hùng mạnh.
Nắm giữ binh lực hùng mạnh của Westerlands và Reach, Aegon đã sẵn sàng tiến quân lên phương Bắc để đối đầu với Vua Phương Bắc Torrhen Stark.
8. Vua quỳ gối
Dự định ban đầu của Aegon là thu phục Oldtown – thủ phủ tín ngưỡng của Westeros trước, nhưng tin tức từ phương Bắc cho biết Vua Phương Bắc đã vượt qua Neck và tiến về Riverlands với quân lực rất mạnh – ba mươi ngàn quân phương Bắc.
Aegon tức tốc tiến quân về phía Bắc với tất cả binh lực anh tập hợp được, Westerlands, Reach, Stormlands, Riverlands,… quân số của anh đông hơn của Torrhen tới mười lăm ngàn người. Nếu tính riêng quân số, ta có thể thấy quân đội Targaryen vượt trội hơn quân đội phương Bắc. Thế nhưng người ta thường nói một người phương Bắc thì mạnh mẽ hơn mười người phương Nam, và phương Bắc luôn rất mạnh mẽ, không chỉ vì khí hậu khắc nghiệt, mà còn vì họ mang trong mình dòng máu Tiền Nhân, họ đã đứng vững trước người Andal hàng ngàn năm rồi. Và vì vậy, Torrhen Stark hoàn toàn có cơ hội chiến thắng, hoặc giả có thua, ông hoàn toàn có thể rút về Winterfell và thách kẹo quân phương Nam qua được Neck. Ấy thế nhưng cái sự khác biệt mang tính bản lề giữa quân đội Targaryen và quân của người Andal khi xưa, vẫn là những con rồng!
Khi Torrhen Stark tới bờ sông Trident, ông thấy bờ bên kia là một nửa Westeros đứng đợi mình, và ba con rồng to bự chảng thì đang bay lượn phía trên đầu. Đống đổ nát Harrenhal hay đống tro tàn sau Cánh Đồng Cháy đã khiến Torrhen phải nghĩ lại về chiến lược của mình. Ông biết nếu tấn công Aegon, một Cánh Đồng Cháy sẽ đổ xuống đầu người phương Bắc. Tuy nhiên, một số lãnh chúa vẫn khuyên Torrhen tấn công, vì dẫu có thua nhưng sự quật cường của người phương Bắc sẽ sống mãi. Số khác khuyên ông nên rút về Moat Cailin và cố thủ ở đó. Nhưng táo bạo và điên rồ nhất vẫn là người em con hoang của ông – Brandon Snow, anh xin được băng qua sông Trident vào đêm và bí mật giết những con rồng! Tôi không biết anh chàng Brandon này điên hay dũng cảm nữa! Ám sát rồng! Thứ gì đủ mạnh để giết một con rồng, kể cả khi chúng ở dưới đất chứ? Torrhen cân nhắc mọi vấn đề cả đêm, ông thậm chí sai Brandon qua sông, tất nhiên không phải đi giết rồng mà đi thương lượng. Và đến sáng thì ông đã có quyết định.
Sáng hôm sau, Torrhen Stark đích thân băng qua sông Trident, và ông quỳ xuống, đặt vương miện của Vua Phương Bắc dưới chân Aegon, rồi thề trung thành với anh. Aegon đỡ ông đứng dậy, anh phong cho Torrhen là Lãnh chúa Winterfell và là Người Bảo Hộ Phương Bắc.
Từ ngày đó, Torrhen Stark bị mọi người gọi là Vua Quỳ Gối, nhưng ai cũng biết nhờ đó mà không người phương Bắc nào bị lửa rồng thiêu sống. Một quyết định khó khăn của một người nhà Stark, nên biết người phương Bắc rất kiêu hãnh và quật cường. Họ đứng vững trước hàng trăm cuộc tấn công của người Andal. Họ không bao giờ khuất phục kẻ địch. Dũng cảm, quật cường đấy nhưng nếu cứ vậy mà tấn công Aegon, dám chắc ba mươi ngàn người phương Bắc ấy sẽ biến thành tro bụi và xác chết. Torrhen Stark đã vứt bỏ danh dự của người nhà Stark, có thể coi đó là hèn nhát, nhưng có sao đâu nếu như giữ cho hàng chục, hàng trăm ngàn người sống sót? Người phương Bắc có thể mãi mãi chê trách hành động của Torrhen, nhưng trong thâm tâm, họ biết rằng ngày hôm đó, tại bờ sông Trident, một người nhà Stark, vị vua của họ đã quỳ xuống, một người phương Bắc đã chấp nhận ném bỏ danh dự của mình, để cho họ được sống.
9. Thu phục Oldtown và Xứ Vale, tiến tới Dorne
Sau khi thu phục phương Bắc thành công, Aegon tiếp tục phân lực lượng thành ba để tiến tới nốt các vị trí còn lại. Aegon cùng một lượng quân không lớn quay lại phía Nam và tiến tới Oldtown. Visenya cùng tiến tới The Vale với quân lực đủ mạnh để tấn công Cổng Máu. Toàn bộ lực lượng còn lại theo Rhaenys tới Dorne.
Lúc này tại The Vale, Sharra Arryn đã tăng số quân tại Cổng Máu lên gấp ba lần, sở dĩ có tên như vậy, là do nơi đây đã diễn ra hàng loạt trận chiến đẫm máu, và chưa kẻ nào từng vượt qua nổi Cổng Máu. Một khu vực rất hiểm khi hai bên là hai vách núi cao, chắn giữa là một pháo đài kiên cố, việc vượt qua nó gần như là không thể.
Cơ mà vấn đề được giải quyết rất đơn giản, và đậm chất “Targaryen” – đi qua không được thì ta cưỡi rồng bay qua thôi, not a big deal! Và đúng như thế, Visenya cưỡi Vhagar bay thẳng lên đỉnh Cây Thương Người Khổng Lồ và đáp xuống sân trong của Eyrie. Khi Sharra Arryn cùng lính của Eyrie đổ ra sân, họ thấy vị vua trẻ con của họ đang chơi đùa với Visenya và cậu nằng nặc đòi cưỡi Vhagar (đúng là trẻ con thật!), cậu hỏi mẹ cậu một câu rất ngây thơ và cũng rất… buồn cười: “Mẹ ơi, cho con bay với cô này được không?”. Hai vị nữ hoàng sau đó nhìn nhau rồi… mỉm cười, và thế là The Vale được thu phục mà không tốn một giọt máu nào. Tất nhiên là sau đó cậu nhóc Ronnel Arryn vẫn được bay cùng Visenya ba vòng quanh Cây Thương Người Khổng Lồ. Bay ba vòng và sau đó trở thành Lãnh chúa Eyrie và Người Bảo Hộ Phương Đông, cũng không tồi nhỉ?
Với Rhaenys, mọi chuyện khó khăn hơn nhiều, các lãnh chúa người Dorne đã cho quân canh giữ Đèo Hoàng Tử cùng các cửa núi của Núi Đỏ, và đội quân của cô bị chặn lại ở đây. Rhaenys không chạm trán họ mà cô bay vượt qua các sa mạc, và đáp xuống Vaith bắt những người dân ở đây đầu hàng, nhưng lâu đài đã bị bỏ hoang. Ở thị trấn thì chỉ có phụ nữ, trẻ em và người già. Khi được hỏi các lãnh chúa của họ ở đâu, tất cả chỉ trả lời: “Đi xa rồi.” Rheanys theo dòng sông đến Godsgrace, lâu đài của nhà Allyrion, nhưng nó cũng trống không. Cô lại bay theo sông Greenblood tới biển, đáp xuống Planky Town, nơi hàng trăm tàu đánh cá bị bỏ lại, chỉ còn các bà già và trẻ con ở lại.
Xứ Dorne chơi như kiểu Nhà Trần ấy nhỉ :)))