Video gem dù chơi hay đến mấy thì cũng là một công cụ dành giải trí, cốt truyện của gem dù quan trọng đến tầm nào cũng là thứ để trải nghiệm, tham khảo chứ không phải thứ để dạy đời hay mang nó phải chèn ép lọt vào cuộc sống riêng của chúng ta.
Tuy vậy, đến với video gem cũng là lựa chọn chấp nhận đến với một thế giới ảo rất xa vời với đời thực của người chơi. Mang người chơi đến một thế giới trong mơ, gặp những nhân vật mà họ muốn, trải nghiệm những cốt truyện mà mình không tìm đâu được ngoài đời, trang báo hay sách sử. Như thể lắm lúc họ nghĩ thế giới trong video gem đâu đó đã mang tầm quan trọng ngang với đời sống thực của họ khi nó phản bác lại được một phần lớn, nhỏ trong cuộc sống không đẹp như mơ của họ.
Tính nhập vai vào nhân vật hầu hết đều xảy ra ở thể loại gem Jrpg và Xenogears cũng vậy, khi nó mang người chơi nhập vai vào nhân vật Fei Fong Wong.
Một nhân vật không có kí ức về quá khứ, xuất phát ban đầu như một tờ giấy trắng đợi người chơi tô vẽ sắc màu lên theo thời gian. Rồi khi câu chuyện dần hé lộ ra trên con đường tìm kiếm chính mình của Fei thì chúng ta lần lượt nhập vai vào Abel, Kim rồi cuối cùng là Lacan. (các con người kiếp trước của Fei, đều có chung ngoại hình nhưng cái tên thay đổi theo từng kiếp) Cả Abel, Kim, Lacan đều góp phần như mỗi mảnh vụn đẹp có, xấu có để tô vẽ lên tờ giấy trắng là Fei kia.
Điểm chung của Abel, Kim, Lacan là bi kịch đều xảy ra với họ, vì một lý do gì đó mà họ không kịp cứu lấy người con gái mình yêu…không ai trong số họ có thể không thể hình dung chuỗi màng lưới nhân quả bao giờ mới thôi lập đi lập lại và bao giờ mới là điểm dừng.
Sau cái chết của Elly thì ai trong số 3 bọn họ cũng đều rẻ hướng ra những con đường, từng lựa chọn khác nhau dẫn tới số phận cũng chia khác nhau.Trong khi Abel tiếp tục đấu tranh để trả thù và thiệt mạng thì Kim quyết định hi sinh bản thân tự giam nhốt mình nơi bí mật để bảo toàn cho đứa con gái Emeralda. Chỉ có Lacan là quyết định đi theo con đường của kẻ phản diện, phá hủy thế giới vô mục đích, chìm đắm hằng trăm năm trong quá khứ tội lỗi của mình khi không kịp bảo vệ người con gái mình yêu.
Để rồi khi Lacan – cũng như Grahf thức tỉnh khi cảm nhận được tình yêu giữa Fei và Elly khác biệt và đáng trân trọng hơn giữa Lacan và Sophia đến nhường nào thì cũng đã tới phút giây muộn màn, cái giá phải trả cho Lacan là cái chết của kẻ bất tử cũng như chấp nhận mình chưa bao giờ là người được chọn khi lùi bước về sau giao lại toàn bộ trách nhiệm cho Fei thay mặt cứu lấy thế giới tàn lụi này.
500 năm cho một chuyện tình yêu nở muộn
“Fei, cut away all the binds on mankind… You should be able to do that now. Save her and all the other women bound with her! I’m begging you Fei…” – lời cuối của Grahf trước khi tự hi sinh bản thân mình.Vào cuối giây phút sinh tử Grahf hay tôi nên gọi..là Lacan nhận ra sau tất cả những gì mình tàn phá để truy đuổi và tìm cơ hội hợp nhất với Fei để trở thành người được chọn hoàn toàn không dẫn tới kết quả gì cũng như vô nghĩa.
Grahf mất đi bản tính con người từ rất lâu về trước sau bi kịch của Sophia. Nên hắn đã chọn hi sinh chính mình để giúp Fei ngay vào phút cuối. Có thể đoán rằng dù đã mất đi hoàn toàn bản tính con người nhưng sâu thẫm trong tâm hồn hắn, hắn muốn được thấy Fei vả Elly hạnh phúc bên nhau. Khi Elly chính là người gợi lại cho hắn về sai lầm của hắn trước bi kịch của Sophia.
#Elly
Những lời mà tôi chưa bao giờ có thể nói ra vào ngày đó, khoảng thời gian được gặp anh đó, những suy nghĩ mà tôi chưa bao giờ có thể bộc lộ ra dành cho anh.
Tiếng nói và suy nghĩ? về mối liên hệ giữa tiếng nói và suy nghĩ?
Nếu phải thiếu đi tiếng nói thì suy nghĩ sẽ không có cơ hội được bộc lộ ra, nếu phải thiếu đi suy nghĩ thì sẽ không tồn tại tiếng nói. Cả 2 luôn cần có nhau như một mối liên hệ không thể thiếu lấy nhau và không bao giờ có thể bị chia cắt.
Như mối liên hệ giữa thiên thần và những chiếc cánh, như giữa 1 người phụ nữ và 1 người đàn ông về một định mệnh không bao giờ có thể thay đổi.
Mong muốn định mệnh đó sẽ không bao giờ có thể thay đổi khi tôi được gặp lại người đàn ông mà sẽ không làm tôi thay đổi tình yêu này, cũng như thay đổi con người này về tôi. Tôi đã mơ về một giấc mơ, một giấc mơ dường như kéo dài trong vô tận. Giấc mơ đó là…
…So….phia….
#Sophia
Trong giấc mơ đó tôi được kể như người phụ nữ mang tên Sophia. Mother Sophia, cái tên đó tượng trưng cho bao niềm hi vọng giữa bao người dân. Cái tên mà định mệnh đã sắp đặt phải gán lên tôi dù cho tôi có thực sự muốn hay không.
Giấc mơ về một kiếp người phụ nữ mang tên Sophia. Cô ta sống giữa hàng triệu kiếp người khác. Sống giữa tất cả kiếp người nhưng vẫn chỉ là một giấc mơ.
Giờ đây tôi đang dần tỉnh giấc, giữa hành triệu giấc mơ dài, kí ức rạn nứt khi không còn có thể nhớ được toàn bộ những gì đã từng trải. Nhưng có một điều tôi vẫn còn nhớ rõ.
#Fei & #Elly
Tôi có một giấc mơ.
Trong giấc mơ đó tôi đã yêu một người đàn ông.
Mặc cho tháng năm trôi, mặc cho hằng thế kỉ băng qua.
Tình yêu tôi trao cho anh vẫn không thay đổi.
Ngoại trừ cái tên anh.
Giấc mơ đó đã thay đổi hoàn toàn con người trong tôi, giấc mơ đã tác động đến tôi, cho tôi nhận ra mục đích tồn tại kiếp này của tôi là gì.
Tôi nghĩ tôi dần hiểu được, việc cần tôi phải làm. Nó đến từ một kí ức bị lãng quên trong khoảng thời gian dài, rất dài. Có lẽ là một kí ức đã luôn tồn tại định sẵn trong tôi.
#Fei
Một số thứ trở về kí ức khi ta chìm vào giấc ngủ quên, một số thứ lãng quên khỏi kí ức khi ta dần thức tỉnh khỏi mộng mơ.
Nơi được coi là những tầng lớp kí ức được giấu kín sâu thẫm trong tận đáy lòng nay đã đang trở thành những tầng lớp kí ức đang dần lộ rõ hiện ra trong giấc mơ này.
Nơi đâu là thực tại? nơi đâu là ảo ảnh?
1 thứ không thể cất tiếng lên chứng khi 1 thứ khác đang tồn tại hoặc có lẽ cả 2 thứ, tại cùng một thời điểm này bao gồm sự thật và niềm hư vô.
Một khoảng trời rộng lớn không biên giới tương đương với sự trống rỗng trong mọi kiếp người người của tôi. Tôi đã mơ về 1 giấc mơ, một giấc mơ dường như kéo dài trong vô tận. Giấc mơ đó là…
…La …can…
#Lacan
Trong giấc mơ đó tôi được kể như người đàn ông tên Lacan. Một người theo nghề họa sĩ, khi tài năng của tôi gây tiếng vang đủ lớn thì tôi được đề nghị vẽ chân dung cho một người con gái. Đó là Nisan Mother, tên ‘Sophia’.
Giấc mơ về một kiếp người đàn ông mang tên Lacan. Anh ta sống giữa hàng triệu kiếp người khác. Sống giữa tất cả kiếp người nhưng vẫn chỉ là một giấc mơ.
Giờ đây tôi đang dần tỉnh giấc, giữa hành triệu giấc mơ dài, kí ức rạn nứt khi không còn có thể nhớ được toàn bộ những gì đã từng trải. Nhưng có một điều tôi vẫn còn nhớ rõ.
#Fei & #Elly
Tôi có một giấc mơ.
Trong giấc mơ đó tôi đã yêu một người phụ nữ.
Mặc cho tháng năm trôi, mặc cho hằng thế kỉ băng qua.
Tình yêu tôi trao cho em vẫn không thay đổi.
Bao gồm cái tên em.
Giấc mơ đó đã thay đổi hoàn toàn con người trong tôi, giấc mơ đã tác động đến tôi, cho tôi nhận ra mục đích tồn tại kiếp này của tôi là gì.
Tôi nghĩ tôi dần hiểu được, việc cần tôi phải làm. Nó đến từ một kí ức bị lãng quên trong khoảng thời gian dài, rất dài. Có lẽ là một kí ức đã luôn tồn tại định sẵn trong tôi.
Sao lúc chơi tôi ko thể cảm nhận được hết vẻ đẹp của story?Có lẽ vì nó game ko hợp khiến ta mất nghẹn muốn nôn ra(sự biện hộ ngu ngốc)? Hay là do sự vội vàng ko tìm hiểu giống như việc ta đọc nhiều sách nhưng ko bằng việc đọc 1 cuốn mà ngẫm đi ngẫm lại cả đời.Có lẽ việc rush game là do mục đích ban đầu ta chơi chỉ vì để có cái để nói với Kỵ Sĩ Tóc Vàng,một suy nghĩ nông cạn vê lờ.Tại sao ta ko chơi vì chính ta,vì ta thật sự muốn tìm hiểu và yêu game,chứ ko phải ép bản thân trở thành ai đó hoặc cái gì đó?
Đống trên chỉ là cảm xúc khi tôi uống ly beer này,đơn giản chỉ là tại sao lúc chơi ta ta ko thể cảm nhận hết vẻ đẹp của story và nhân vật để rồi khi đọc bài này tôi lại thấy sao game lại hay thế?Do game hay hoặc do người nấu,nấu khéo?
CHEER X3,14 ! Vì đây là beer ngon nhất từ trước tới giờ của Tóc Vàng!(ý kiến cá nhân thôi).
Á mẹ, ơ sai chính tả rồi mắc nghẹn mà ghi mất sr vàng.
Cảm xúc đâu đc ghi ra trên giấy . Cái quan trọng là ông đã hiểu đc và đồng cảm vớicác nhân vật đây mới là điều quan trọng khi chơi một tựa game
Nhận ra được điều đó rồi thì tốt, thực chất gem cũng khá khó hiểu nên buộc phải lên internet tham khảo nhiều sau khi chơi xong. Cái chơi ko hiểu kia thì giờ bỏ qua vì đằng nào cũng lỡ rồi. Chi bằng dành thời gian lên mạng tìm hiểu thêm hoặc dành thời gian sẽ chơi lại 1 lúc nào đó.
Ông Chiến nói đúng rồi đấy, tôi cũng chỉ có vai trò là giúp mọi người hiểu thêm về gem này hoặc là truyền cảm hứng cho mọi người thôi chứ chơi thì mấy ông buộc phải tự chơi rồi.
Sure, chắc chắn phải chơi lại em nó một cách thật sự nghiêm túc,dồng cảm thì chắc chỉ có phản diện thôi vì đa số là thế.Chỉ có thể là Hammer hay Grahf hoặc cả hai.
Lối dẫn chuyện của gem này thực sự rất ảo diệu… kiểu ban đầu tôi rất đồng cảm với Fei về số phận anh ta, rồi kể từ sau chục giờ chơi bước qua đĩa 2 thì tôi lại thấy đồng cảm với Lacan nhiều hơn.
Nhân vật nào trong gem cũng đáng đồng cảm kể cả Hammer khi bị chúng nó lợi dụng như thế, một nhân vật đáng thương hơn là đáng trách. Ah mà Elly đã khóc (dù cho Hammer từng giết mẹ ELLY) và Rico đã nổi điên khi buộc phải hạ sát Hammer đấy.
À cái vụ elly khóc vì hammer tôi biết rồi,hình như disc 2 có nói(ko biết có nhầm ko)Cái vụ Hammer giết mẹ Elly là một trong những phân cảnh đáng nhớ của tôi khi chơi Xenogears (vì cái này tôi mới đồng cảm với hắn).Rico,anh ta cũng buồn vì Hammer chết mà(vì anh ta tsun mà dòi đánh Hammer hoài cơ mà trong lòng thì quý lắm 🙂 )
Mấy cái trên chỉ một chút tí về cái tôi nhớ về Xenogears thôi nên đúng hay sai thì tôi ko biết 🙂
Rico là nhân vật yêu thích của tôi, bởi story gã quá hay về 1 đứa trẻ mồ côi bị người cha mình lừa dối. Cơ mà đây là nhân vật bị unfinish nhất gem, về sau gần như chả có vai trò gì.
Dù thế nào đi nữa vẫn ko thôi ấn tương cãnh Rico solo tay bo với Fei được, đánh nhau quá đỉnh.
Còn Rico thì là một trong những nhân vật mà tôi muốn lập thành team để luyện lv cùng với billy (tôi định như ff7 thằng éo nào cũng train max rồi đánh trùm cuối ,cơ mà nhiều thằng quá luyện lên max thì hơi cực nên chỉ chọn 3 thằng mình thích nhất và cảm thấy xài đc nhất,nhưng ko phải mạnh với mạnh quăng vào một team là team đó mạnh, nên tôi bỏ luôn) nên cuối cùng tôi vẫn xài bọn ba fei,citan,elly vì sự hoàn hỏa hoặc có thể là thấy team đẹp thế thôi 🙂
I remember Xenoear ; that moment when Fei suddenly wake up at the middle of universe but …. No clothes … i mean … WTF ?? WTF wrong with Disc 2 ?
Luôn có 1 câu hỏi mơ màng trong đầu tôi… rằng khởi đầu đĩa 2 là nghệ thuật hay chỉ là một đống hổ lốn? Cả Fei và Elly đều bât tỉnh, ngôi đạt giữa vũ trụ bạt ngàn rộng lớn… các tiềm thức của họ bắt đầu được trổi dậy, mách bảo cho họ phải làm gì. Mặt khác Grahf đang dìu dắt xác của 2 bọn họ ngoài thực tại kia.
Tôi nghĩ nếu ko có đĩa 2 thì lấy cái gì giải đáp nhiều diều khuất mắt mà đĩa 1 ko thể giải thích hoặc khó giải thích cho ta dễ hiểu, cơ mà tới đĩa 2 bị nghẹn rồi có khi còn rối hơn cã đĩa 1.
TOO MUCH WALL OF TEXT,bội thực 🙂
Disc 2 > Disc 1 về story nhé :))
Nhiều đoạn trong Disc 1 nói lắm và câu giờ thì disc 2 nó speed up story lên cực độ đấy.
Bài viết khá hay ,cho t thấy đư
ợc tầm quan trọng của nhân vật phản diện trong việc khắc họa nhân vật chính và một câu chuyện tình eó thể đẹp hơn
good job kỵ sĩ tóc vàng
Tôi chơi bao gem rồi nhưng tôi chỉ có công nhận gem này là true love đích thực, một chuyện tình kéo dài từ thuở sơ khai vũ trụ cho tới tận ngày cuối cùng khi hòa bình được thiết lập.
Tôi chả yêu bao giờ(hoặc là ko thể) vì nó quá xa xỉ với tôi nên chả bao giờ rành về ba cái vụ lovestory, nhưng chắc chắn lovestory của fei và elly chắc chắn là đẹp vì nó ko quá sến súa,mít ước như dăm ba cái ngôn tình mà tôi tò mò đọc trên mạng thông qua mấy cha nội tàu khựa.
Fei là người tàu đấy, còn Kim thì là người hàn xẻng. Cơ mà ngoài thông tin đó ra thì thấy gem này ko liên quan gì tới tàu hết, có cha Citan thì ban đầu cũng kungfu các kiểu nhưng về sau có kiếm rồi thì như samurai.
FEI nhìn cái tên là biết tàu rồi :),anh Phi.