Game chơi Tết thứ 3 của tôi: Inside.
Inside – một tựa game phản địa đàng
Inside là một game lấy bối cảnh dystopia (phản địa đàng). Để nắm bắt được câu chuyện trong Inside thì chúng ta phải tìm hiểu dystopia là gì đã. Sau đây là khái quát về dystopia, mà tôi tham khảo trên mạng.
Từ dystopia dùng để chỉ các xã hội, các thế giới phát triển theo hướng tiêu cực hoặc đáng sợ. Trong các tác phẩm thuộc thể loại dystopia, xã hội của loài người bị khống chế bởi một giai cấp thống trị thường là vô cảm và nhẫn tâm. Xã hội trong các tác phẩm Phản Địa Đàng thường bị chi phối nặng nề bởi truyền thông, công nghệ.
Đặc trưng của các tác phẩm thuộc dòng dystopia là thể hiện sự phi nhân tính, chế độ độc tài, thảm hoạ môi trường, và các yếu tố liên quan đến sự thoái hoá xã hội khác. Các xã hội dystopia xuất hiện trong rất nhiều dòng viễn tưởng và thường dùng để nói về các vấn đề đang tồn tại trong xã hội lúc bấy giờ, chẳng hạn như về môi trường, chính trị, kinh tế, tôn giáo, tâm lý, đạo đức, khoa học và công nghệ, những vấn đề nếu không được giải quyết sẽ đưa xã hội đến một tương lai dystopia.
Tiểu thuyết Phản Địa Đàng vừa là một thế giới siêu thực khiến người đọc phải tò mò, kích thích tâm trí; đồng thời cũng là lời cảnh báo cho con người về một tương lai – đen tối hay tươi sáng đều là do chính những hành động ngay lúc này.
Bởi lấy một bối cảnh đen tối như dystopia. Câu chuyện của Inside mang sức nặng hơn nhiều so với Limbo. Mặc dù Limbo cũng thường trực sự ghê rợn. Nhưng sự ghê rợn đó đến từ những thử thách của âm phủ, tới từ động vật. Còn ở Inside thì thứ tàn ác đó lại chính là con người.
Lối kể chuyện không lời của Inside
Câu chuyện của Inside bắt đầu với một cậu bé áo đỏ, không biết vì lí do gì, nhưng phải tiến về phía trước. Cậu ta trượt xuống một sườn dốc và bắt đầu chạy một mạch trong một khu rừng tăm tối. Sau đó cậu bắt gặp những người đeo mặt nạ đang lùng sục trong rừng. Cậu bé bắt đầu khom người rón rén núp sau khúc gỗ và quay đầu dõi theo những kẻ mang mặt nạ một cách thận trọng. Dựa vào phản ứng của cậu bé, người chơi lập tức hiểu được rằng cậu bé đang trốn tránh những kẻ này, họ là những mối nguy hiểm mà cậu bé phải trốn tránh. Ngay từ những phút đầu, Inside đã tinh tế giới thiệu cách kể chuyện của mình, rằng không cần câu thoại nào, mà chính những ngữ cảnh mà game mang lại sẽ giúp người chơi hiểu được câu chuyện trong game.
Đa số thử thách trong Inside được thiết kế để bạn chết ít nhất một lần. Nhằm để bạn thấy được hậu quả khủng khiếp từ những sai lầm chết người. Chỉ cần vấp phải một khúc cây choán đường, bạn đã bị những kẻ mang mặt nạ kia bóp cổ cho đến chết, hay bị bọn chó săn ngoạm nát cơ thể. Trong Inside, cả thế giới là kẻ thù của bạn. Đè nặng lên bầu không khí trong game là một cảm giác bức bách, căng thẳng nhưng lại chờ chực vỡ ra bởi những pha rượt đuổi bán sống bán chết. Đây chính là cái hay của Inside, khi mỗi bước di chuyển gắn liền với cán cân sinh tử.
Cái hay tiếp theo của Inside là chuyển biến cảm xúc của người chơi một cách thông minh. Lúc đầu người chơi chưa biết gì về những chuyện đang xảy ra trong game. Cái mơ hồ đó dần chuyển sang rõ ràng hơn bởi những phản ứng của cậu bé đối với những sự vật sự việc, như khi cậu bé cúi người ẩn nấp, bạn biết được kẻ thù của mình là những kẻ đeo mặt nạ. Sau đó trông thấy chúng rượt đuổi và giết bạn một cách tàn nhẫn. Chính vì phải trả giá bằng mạng sống nên thúc dục bản năng sinh tồn vốn có trong con người trỗi dậy. Cái hay của Inside là đó, nó biến chuyển linh hoạt tâm lí người chơi từ cái mơ hồ ban đầu sang đồng thuận với mục đích của cậu bé: trốn chạy và nhất quyết sống cho bằng được mà không cần bất cứ một lời thoại giải thích nào. Đoạn đầu của game đã kể chuyện không lời một cách xuất sắc, khi thật sự đã làm người chơi nhập tâm vào câu chuyện một cậu bé phải sống sót khỏi một thế giới độc ác tàn nhẫn bằng cách lợi dụng chính bản năng sinh tồn vốn có của người chơi.
Hỗ trợ cho chất kịch tính là một môi trường 2.5D
Game trình bày theo lối đi cảnh màn hình ngang nhưng vẫn có chiều sâu của môi trường. Và Inside khai thác độ sâu này rất tốt. Không gian có chiều sâu của Inside phục vụ cho việc kể chuyện bằng hình ảnh và phục vụ cho cả gameplay. Những mối nguy hiểm có thể ập tới từ chiều sâu chứ không chỉ ở “không gian phẳng”. Làm Inside kể được nhiều diễn biến hơn so với Limbo bởi không gian có thể tích lớn hơn nên dung nạp được nhiều tình tiết hơn trong một khung hình, phục vụ xây dựng những cuộc rượt đuổi trong Inside một cách trơn tru và kịch tính. Đơn cử như có đoạn một con chó phải chạy vào độ sâu để băng qua một song sắt. Hay những kẻ đeo mặt nạ chạy ra từ độ sâu để bắt lấy bạn. Ở Inside, mối nguy sẽ đe dọa bạn ngay từ lúc nó ở chiều sâu. Chất kịch tính cần có trong Inside sẽ không thể nào thể hiện trong một màn hình 2D phẳng và chật hẹp như ở Limbo được.
Sự tăng cường cảm xúc đột ngột còn được hỗ trợ bởi camera, camera sẽ zoom nương theo cường độ của cuộc rượt đuổi, mang lại một trải nghiệm kịch tính đến rợn người.
Hình ảnh, âm thanh và gameplay được thiết kế tối giản
Phần hình ảnh của Inside, cũng là cái mà tôi thích hơn Limbo. Style hình ảnh của Limbo ban đầu thì ấn tượng nhưng về sau thì lại thấy nghèo nàn: tất cả vật thể đều chỉ là những khối đen thui thùi lùi. Nên hình ảnh của Limbo chỉ là ấn tượng ban đầu thôi chứ về sau thấy đơn điệu lắm. Chỉ có trắng với đen thôi hà. Về mặt hình ảnh thì Inside phong phú hơn Limbo nhiều. Inside cũng mang phong cách nghệ thuật tối giản nhưng không đơn sắc đơn điệu như Limbo. Các vật thể được dựng bằng các khối hình 3D trực quan. Bảng màu rộng hơn. Các hiệu ứng thời tiết như mưa, gió bão rất thuyết phục. Những chi tiết hình ảnh của Inside được tạo dựng và gọt giũa một cách cẩn thận, nhằm gắn liền với thực tế nhưng vẫn không phá vỡ tính chất giả tưởng của tác phẩm.
Phong cách tối giản của Inside thể hiện ở cả 3 mặt: hình ảnh, âm thanh và cơ chế điều khiển.
Nói về mảng đồ họa, phong cách tối giản của Inside biểu đạt ở texure tối giản và việc sử dụng không gian tối phối hợp với hiệu ứng ánh sáng.
Các vật thể ở Inside được dựng bằng texure tối giản và tạo hình đơn giản, làm bạn không quá tập trung vào chi tiết của chúng mà tập trung vào bức tranh tổng thể của khung hình, tức bố cục của nó. Vật thể ở Inside được thiết kế bằng texure tối giản và gam màu lặng, làm giảm sự mất tập trung đến mức tối thiểu. Các con chó chỉ là những con chó, không hề có một bộ lông cùng màu sắc đáng chú ý nào để bạn phân tâm. Con người ở Inside mặc trên người những bộ đồ đơn giản, và những bộ đồ khác nhau thể hiện từng nhóm người khác nhau. Nếu chỉ muốn biểu thị một chiếc xe, thì việc trang trí chiếc xe màu mè hay tạo hình phức tạp là thừa thãi. Chủ nghĩa tối giản muốn nói rằng hãy lược bỏ hết những thứ thừa thãi, mà làm mọi thứ đơn giản nhất có thể, chỉ để biểu đạt công dụng của nó, không gì hơn. Bởi sự đơn giản luôn có tính hiệu quả cao nhất.
Tông màu xám xịt hỗ trợ cho ánh sáng, làm chìm ngập môi trường trong không gian màu tối để ánh sáng làm nổi bật những chi tiết đáng chú ý trong mỗi khung hình, làm cho việc “đọc” hình ảnh ở Inside rất nhanh và thoải mái. Inside cũng không bỏ quá nhiều chi tiết vào mỗi khung hình, mà tập trung tăng trọng lượng của mỗi chi tiết trong khung hình. Mỗi chi tiết trong khung hình đều có vai trò nổi bật trong bố cục. Những chi tiết thừa thãi sẽ bị lược bỏ để đảm bảo tính không dư thừa và tính dễ đọc.
Nhưng nói như thế không có nghĩa là cảnh quan môi trường ở Inside bị giản lược chi tiết quá trớn đến mức thiếu thực tế. Mà chúng bị “làm chìm” bởi bộ đôi không gian tối và ánh sáng. Như ảnh trên bạn có thể thấy khung hình trên muốn miêu tả một môi trường có những chiếc xe hỏng hóc. Nhưng việc đó được kể thông qua việc ánh sáng tô điểm chỉ một chiếc xe duy nhất, bạn chỉ tập trung nhìn vào chiếc xe này, những chiếc xe còn lại bị chìm trong bóng tối. Đây chính là công dụng của tổ hợp ánh sáng và không gian tối trong thiết kế tối giản: vẫn đảm bảo một môi trường gắn liền với thực tế nhưng ánh sáng sẽ chỉ điểm xuyết những chi tiết cần thiết, và không gian tối là công cụ làm “lược bớt” những chi tiết thừa thãi và trùng lặp.
Một biểu thị nữa của lối thiết kế tối giản trong Inside là lược bỏ khuôn mặt. Cậu bé không có mặt. Bạn sẽ không phải chú tâm theo dõi biểu cảm khuôn mặt của cậu bé. Các NPC cũng vậy, không có mặt. Sự lược bỏ biểu cảm khuôn mặt của con người trong Inside tạo ra một môi trường tối giản nhằm mục đích để người chơi tự tưởng tượng ra cảm xúc và làm chủ những cảm xúc đó, qua đó khuếch đại – tối đa hóa cảm xúc của người chơi đối với trò chơi.
Còn nhiều cái nữa nhưng các bạn chơi rồi tìm hiểu nhé. Mình kể ra thì dài lắm. Phải lược bớt để tối giản bài viết mà. Hihi. ^^
Bên cạnh thiết kế tối giản, mỹ quan của trò chơi cũng đạt đến độ chín khi truyền đạt rõ rệt cảm xúc mà trò chơi hướng tới. Trong màn đêm tối tăm, màu áo đỏ của cậu bé nổi bật lên. Một chấm đỏ đang chống chọi trong một màn đêm dày đặc, tạo cho người chơi cảm giác mình là một cá thể lẻ loi và bị bao trùm là cả thế giới thù địch. Thế giới ảm đạm hậu tận thế được lột tả qua tông màu xám xịt. Cả thế giới chìm ngập trong sương mù, phía trên là bầu trời bị mây đen phủ vây, hệt như một lồng ấp địa ngục đang cầm tù một nhân loại sa ngã. Những lúc có ánh mặt trời chiếu sáng, cũng chẳng phải là thứ ánh sáng đem lại hy vọng, mà ánh sáng cũng chỉ chiếu rõ một khung cảnh tiêu điều hoang vu buồn bã.
Cậu bé áo đỏ cũng là một cá thể cá biệt, khi không mang màu áo giống ai, giống nhóm người nào. Ở thế giới này, không ai chung mục đích với cậu, không ai là bạn của cậu, không ai ủng hộ cậu cả. Đừng để họ phát hiện, bởi họ sẽ bóp cổ bạn đến chết. Trong thế giới này ai cũng là kẻ thù cả, hãy nhập tâm tuyệt đối vào mục đích ẩn nấp trước ánh mắt của bất cứ ai và trốn chạy thật nhanh khi bị phát hiện. Sự phân hóa màu sắc của game hiệu quả đến mức ám thị.
Phần âm thanh của Inside cũng được thiết kế tối giản nhằm khắc họa một thế giới âm u tăm tối, thiếu sự sống. Trong khu rừng vắng vẻ, chỉ nghe thấy tiếng chân của cậu bé giẫm lên lớp lá khô nghe xào xạc. Trong cánh đồng ngô vắng chủ, chỉ có tiếng mưa tuôn rả rích, tiếng lộp độp của hạt mưa liên thanh bắn vào lá ngô. Một thế giới ảm đạm hậu tận thế, thưa thớt màu sắc, cũng thưa thớt âm thanh. Nhưng bầu không khí yên tĩnh đôi lúc bị cắt ngang bởi những âm thanh cường độ lớn, như tiếng chó sủa, tiếng đóng sầm cửa xe của những kẻ đeo mặt nạ, tiếng lợn kêu rống lên vì đau. Những thứ âm thanh bất thường chính là báo hiệu cho những mối nguy hiểm trong Inside. Rằng thế giới trong Inside không chỉ tối tăm u ám, mà còn được điều hành bởi một thế lực con người tàn nhẫn, và luôn thường trực mối đe dọa chết người. Còn khi không có những âm thanh đó, trong Inside chỉ độc một nỗi im lặng đến đáng sợ. Ngay cả khi ở những chỗ đông người, cũng chẳng ai cất lên câu nói nào. Một thế giới vô tâm đến đáng sợ.
Game hay mà dae ở vn quá
game hay