Đánh giá Assassin’s Creed Embers: Những ngày cuối cùng của Ezio Auditore Da Firenze

Khách quen

  

Trong tất cả các sát thủ của series Assassin’s Creed, dù sự ưu ái dành cho nhân vật Ezio là nhiều nhất (tận 3 phần gem lẫn một bộ phim live action kể về đời cha Ezio) nhưng ắt phải có lúc Ubisoft cho Ezio thôi trùm chiếc nón sát thủ lên hành hiệp và trở về yên nghỉ với vai trò một người như bao người dân chứ ko còn như một vị thủ lĩnh sát thủ gồng gánh mọi trách nhiệm năm xưa nữa.

Mỗi một năm trôi qua Ubisoft đều Happy new year gem thủ bằng một bản Assassin’s Creed mới toanh, mỗi một năm trôi qua đều có những sát thủ mới được trình làng x uất hiện nhưng tất cả những fan Assassin’s Creed đều luôn giữ Ezio như một tượng đài ko thể sô đổ của riêng họ.

Và sau đây sẽ là những chuỗi ngày cuối của Ezio tại quê nhà bình yên, thầm lặng ko kém phần có một chút xáo trộn và cuối cùng là điểm dừng chân của một huyền thoại.

Bạn còn nhớ ngày đầu chúng ta bật Assassin’s Creed 2 lên chơi chứ? cái ngày mà gem giới thiệu cho chúng ta thấy có 1 cặp vợ chồng vừa sanh một bé trai đầu lòng, việc làm của chúng ta là trải nghiệm màn tutorial khi đứa bé Ezio bắt đầu cử động tay, chân, đầu – cũng đồng thời là phần giới thiệu kỹ năng combat sử dụng tay, chân, đầu của Ezio sau này.

Một cuộc hành trình đẹp là một cuộc hành trình có khởi điểm và cũng phải có kết thúc, ngày đầu chúng ta chứng kiến Ezio chào đời, chứng kiến anh lớn lên, trưởng thành theo thời gian đã qua, giờ là những ngày cuối của ông khi phải đang đối mặt với những mối lo âu quanh mình.

“Khụ…khụ…khụ..!” – Tiếng ho quen thuộc được cất ra từ phòng riêng Ezio
Mở đầu film bằng một cảnh Sophia bắt gặp Ezio trong lúc ông đang tập trung viết về một thứ gì đó, bà nói với Ezio rằng bà sẽ có việc ra phố..Ezio nghĩ bà sẽ đi coi kịch của Machiavelli, nhưng bà đáp “Ezio màn kịch của Machiavelli đã kết thúc từ 3 tuần trước rồi anh”

Lúc này thì Ezio mới nhận ra ông đã bở lỡ màn kịch của người bạn, ông dường như ko còn nhớ gì về thời quanh quanh ông.

Ezio cố gắng nở nụ cười giả tạo và tiễn chào Sophia ra phố, cánh cửa phòng ông khép lại, một bóng tối cô đơn bao trùm lên tâm trí ông, ông mất tự chủ vò nát tờ giấy ông đang viết dang dở và ném chúng vào nơi chục tờ giấy khác. Liệu có điều gì khó nói khiên Ezio ko đủ can đảm để hoàn thành một bức thư hoàn chỉnh thay vì ném chúng đi biết bao lần sao?

Thay vì sống ở thành phố ồn ào, náo nhiệt thì Ezio chọn ngoại thành là nơi ẩn cư của ông và gia đình. Nó giống như nhà bạn được đặt trong một ngõ cụt nơi phía cuối hẻm vậy. Khi có ai tìm tới bạn thì họ chỉ có một con đường đó để đi theo hẻm. Qua đó có thể thấy Ezio chọn nơi này làm nhà để tránh những ánh mắt ngó nhìn ko cần thiết của bao người.

Nhưng rồi….khu vực ông và gia đình cũng bị một vị khách lạ mặt ko mời mà tới. Thoạt đầu khi gặp vị khách này đã khiến Ezio trở lên mất tự chủ, hỗn loạn. Nhưng sau khi cô khách này giới thiệu mình là Shao Jun Assassin đến từ hội China và thỉnh cầu Ezio về kinh nghiệm, lý tưởng xây dựng hội Assassin.

Thoạt đầu Ezio tỏ ra ko đồng ý vì nghĩ mình đã xong việc với quá khứ về hội Assassin rồi.

Cho tới buổi sáng ngày hôm sau, Shao Jun mất tích…Ezio tìm cô khắp nơi và biết được cô đã lẻn vào phòng riêng của ông, thứ cô đọc được là những lá thư mà Ezio vẫn hay viết.

Ezio yêu cầu Shao Jun bước ra khỏi phòng mình, một phút tức giận khi bức thư bị lộ, tưởng chừng như đây sẽ là một quả giáng phạt, trách móc của Ezio lên Shao Jun nhưng bổng cô cất tiếng:

“Tên tôi là Ezio Auditore, khi tôi còn trẻ,
Tôi có tự do mà mình ko nhìn thấy 
Tôi có thời gian nhưng tôi ko hề biết đến
Tôi có một chuyện tình nhưng tôi đã ko nhận ra
Phải trải qua hết 30 mấy năm trôi tôi mới nhận ra ý nghĩa của 3 điều trên”

Đó là những điều Ezio viết trong lá thư, liệu ông đang giấu diếm chúng ta điều gì?


Nghe được điều này, Ezio cảm thấy mình như vừa có một chỗ tựa, một người để san sẻ những điều mà ông đã luôn thấm giấu. Ông đã ko còn trách mắng Shao Jun nữa, thái độ ông thay đổi hoàn toàn mà việc làm của Shao Jun vừa rồi đã gần như mở được tấm lòng kín đáo của Ezio ra..

Ngày hôm sau Ezio quyết định dắt Shao Jun ra phố, kể về những câu chuyện khi ông còn trẻ đã đấu tranh thế nào, động lực nào đã khiến ông theo đuổi một con đường trả thù không nguôi, cùng Shao Jun băng từng con phố cho đến tận về khuya 2 thầy trò vẫn ko ngần ngại trò chuyện, chia sẻ về những kinh nghiệm dẫn dắt hội Assassin thời trẻ của mình.

Hay có thể nói từ đầu phim tới tận ngay bây giờ, chúng ta mới thấy một Ezio cởi mở trong lời nói lẫn ứng xử, chia sẻ tâm huyết với người trong hội Assassin như vậy. Ông dường như được trỗi dậy những kiệm niệm thời còn trùm nón sát thủ và tiềm được chút niềm vui khi được một cô bé mở lòng. Và cũng trong đêm đó khu vực sống của Ezio bị bại lộ, dẫn theo những Assassin theo đuổi dấu chân Shao Jun tới ám sát cô. Từ đây thì chúng ta mới được những diện kiến những pha combat cồng lưng kêu rắc rắc, thở hổn hển tuy ko kém phấn mãn nhãn của Ezio ở tuổi thứ 65.

Tuy một bộ phim theo đuổi hướng storytelling nhưng Ubisoft ko hề quên bonus cho chúng ta những phân đoạn hành động của vị sát thủ già đúng ko? để nhắc nhỡ cho tất cả hiểu một bài học: Tuy Ezio già nhưng ko dễ xơi đâu nhé, đừng hòng bắt nạt lão già này!

Trận hỗn loạn đêm đó tạm lắng xuống, rạng sáng vào hôm sau Shao Jun nghĩ mình đã có hết những thứ mình cần ở Ezio khi cô quyết định tới đây học hỏi ông.
Trước khi cô trở về quê hương và trả lại cuộc sống bình yên cho Ezio như trước thì Ezio có gửi cô một món quá mọn là chiếc hộp bí ẩn mà dành cho những gem thủ về sau tự khám phá trong tựa gem Assassin’s Creed Chronicles của cô nàng Shao Jun sau này.

Shao Jun từ biệt Ezio và bước đi… để lại Ezio đứng một mình trong khung cảnh đượm buồn mà thõa mãn khi cuộc chiến đã kết thúc.


Ezio trở về lại căn phòng riêng, tiếp tục viết những lá thư bí ẩn của ông nhưng khác biệt ở chỗ có lẽ sau tất cả đã trải qua cùng Shao Jun thì Ezio đã có một thay đổi lớn trong mình, ông sẽ ko vò những lá thư mình từng viết, ông sẽ ko trốn chạy nữa, lần này ông quyết tâm sẽ hoàn thành lá thư đó.

“Khụ…khụ…khụ..!” — tiếng ho càng lúc càng dữ dội và kéo dài hơn cả lúc đầu film.

Như thường lệ Sophia gõ cửa và báo rằng bà và con gái có chút chuyện xuống phố. Ezio thấy bà, ông ko nở nụ cười giả tạo như bao lần nữa…nụ cười lần này đến từ niềm hạnh phúc thực sự của ông, vì ông đã hoàn thành lá thư kia rồi. Ezio bảo bà khoan đi vội, ông sẽ cùng gia đình xuống phố lần này dù sức khỏe ông hiện tại ko ổn, nhưng bà vẫn làm theo quyết định của ông, đưa cả gia đình xuống phố hôm đó.

Tại phố, bà để Ezio ngồi ở ghế đợi và tiếp tục công việc mua sắm. Trong lúc này Ezio đang nhìn theo Sophia thì được một chàng trai trẻ ghé chen ngang ngồi cùng mình và che hết tầm nhìn của ông về hướng Sophia. Thoạt sơ ngoại hình thì dễ dàng nhận ra chàng trai trẻ này chạc tuổi Ezio mà chúng ta chơi ở AC2, bộ đồ cậu đang mặc cũng có nét tương đồng, kể cả vét sẹo trên miệng cũng tương tự Ezio.

“Khụ…khụ…khụ..!” — tiếng ho lúc này gần như ko còn kiểm soát được
Sẵn tiện có người kể lể, chàng trai trẻ quát nạt “ôi trời tôi ghét cái thành phố Florence này quá đi mất! ước gì tôi được ở Roma, nghe bảo phụ nữ ở đó rất tuyệt ông biết ko? đâu có như cái xứ Florence này” có vẻ như là chàng trai này đang gặp những vấn đề lục đục về tính cảm hay phụ nữ như Ezio thời trẻ chăng?

Ezio đáp: “vấn đề là lỗi ko phải nằm ở Florence đâu chàng trai”…nói tới đây bổng dưng Ezio bị tiếng ho ngắt quãng câu lại. Ko một lời nói nào nữa được bộc lộ ra nhưng khi nhìn vào ánh mắt, nụ cười hạnh phúc của Ezio lúc đó, chúng ta đều biết ông một lần nữa hồi tưởng về Christina và Florence

Chúng ta đều biết khi Ezio nhìn vào chàng trai trẻ này, cũng là lúc ông nhìn vào hình ảnh thời thanh thiếu niên của mình lần cuối, cái thời mà ông cùng Cristina hạnh phúc đi bên nhau ở từng con phố Florence này.

Cảm thấy Ezio ko được khỏe, cậu bé chộp lấy tay ông và giữ cho ông bình tĩnh trươc cơn ho dữ dội và vỗ vai nhẹ hòng chào ông trước khi đi và để lại bầu không khí yên tỉnh kèm hướng nhìn ra phía vợ ông.

Ezio trong cơn mê man, lưu luyến nhìn vợ con ông lần cuối, ông nhìn một gương mặt nào đó quen thuộc đã lướt qua đời ta, ông nhìn những con phố Florencecùng tất cả những kỉ niệm đẹp đẻ trong ông nhưng rồi mi mắt ông đóng lại dần, những kỉ niệm nhạt nhòa dần ra. Thời gian dành cho ông đã khép lại.

Rồi giây phút một huyền thoại gã xuống vì căn bệnh đau tim đã tới, vợ con ông và những người xung quanh hốt hoảng và chúng ta đã biết ông đã luôn giấu căn bệnh tim này với gia đình. Lúc này, sự ra đi của Ezio ko còn được miêu tả trong sự ồn ào của mọi người dân chứng kiến xung quanh nữa. Chúng ta chứng kiến sự ra đi của ông với sự phẳng lặng, bình yên trong lời dẫn chuyện từ nội dung lá thư của ông để tại phòng riêng trước khi ra phố.

“Tên anh là Ezio Auditore, khi anh còn trẻ,
anh có tự do mà mình ko nhìn thấy
anh có thời gian nhưng anh ko hề biết đến
Tôi có một chuyện tình nhưng anh đã ko nhận ra
Phải trải qua hết 30 mấy năm trôi anh mới nhận ra ý nghĩa của 3 điều trên 
Giờ đây vào những chuỗi ngày phía cuối đời hiểu được 3 điều đó khiến anh mãn nguyện.
Tình yêu, sự tự do, thời gian..từng có lúc chúng quá đông đầy và quá dỗi vô nghĩa đối với anh, giờ lại là động lực để thôi thúc anh tiến bước trong những ngày tàn cuối đời, và tình yêu cụ thể nhất chính là em, dành cho em, dành cho con của chúng ta và tất cả anh chị em chúng ta và dành cho thế giới bao la diệu kì đã mang chúng ta đến bên nhau, làm chúng ta ko ngừng phân vân.
Chan chứa tình cảm dành cho em, Sophia
Mãi thuộc về em” – Ezio Auditore

Tôi đã từ bỏ tất cả, tôi đã bỏ lại cuộc đời sát thủ phía sau mình…
Cùng Sofia chúng tôi quyết định trở về Florence sinh sống nốt quãng đời còn lại. Nghe đâu đó….có tiếng gọi tên tôi vọng từ quá khứ. Thành phố này ám ảnh tôi nhưng tôi nghĩ mình vẫn thuộc về đây, như nó mãi mãi là quê hương của tôi. Hôm nay tôi quyết định chọn làm 1 chuyến đi dạo, băng qua từng dãy phố cả ngày cho đến tận đêm xuống. Nó đã thực sự thay đổi nhiều kể từ lần cuối tôi đặt chân ở đây.

Người dân giờ chỉ quan tâm đến công việc, cuộc sống của riêng của mình. Không còn lịch sử từng bị vấy bẩn, không còn những tên quan lại tham ô ẩn mình đằng sau những lớp mặt nạ tempar, không còn âm mưu, bí mật gì khiến thành phố này phải suy nghĩ, đắn đo thêm phút nào nữa. Nghe như đâu đó, có tiếng gọi tên tôi vọng từ quá khứ.

Tôi tiếp tục chọn ghé thăm chốn xưa cũ của Cristina. Nhìn bờ tường như vẫn còn vương vấn dấu chân parkour của tôi vào giữa 2 giờ đêm chui lọt vào cửa sổ phòng và vụng trộm cùng nàng, cuối cùng là trao nhau những nụ hôn say đắm, giờ thì cánh cửa sổ đó không bao giờ đc mở ra lần nữa và ngôi nhà đã bỏ hoang hằng năm trời chôn giấu bao kỉ niệm.

                           Để ngày dài trôi qua mau, anh thương tiếc mối duyên đầu.

Tôi tiếp tục chọn leo lên ngôi nhà thờ cao nhất thành phố…1 cách khó khăn, có lẽ tôi đã già, mà thời trai trẻ tôi và người anh trai Federico từng parkour đua lên đỉnh thờ. Nhưng lần này tôi đứng từ đây nhìn cả thành phố 1 cách trống trãi, lần này chỉ có mình tôi đứng đây và hồi tưởng lại những lời anh ta nói “cuộc sống này ko có gì là ko thể nếu anh em ta có nhau, mong sao sẽ ko có gì thay đổi đc chúng ta” ấy vậy mà lời thề huynh đệ của 2 anh em hôm nay thì ai biết đc hôm sau đã phải phá vỡ lời thề mãi mãi rồi.

“Chỉ cần cuộc sống này luôn có 2 anh em ta bên nhau, thì ko gì có thể chia cắt được tộc Auditore”

Ta thoát hồn về nhập xác em xưa

Cuối cùng tôi trở về nhà sau chuyến đi dạo phố cả ngày. Đêm dài tôi vẫn ngồi ở chiếc bàn cũ mà cha tôi từng ở đó làm việc, giao nhiệm vụ cho tôi. Giờ thì tôi tự hỏi liệu tất cả ai quyết định đi theo con đường sát thủ đều trãi qua 1 cuộc đời đầy rẫy những mất mát, đau khổ như tôi? phải không Altair?

Trích từ hững ngày cuối cùng của tôi – Ezio Auditore da Firenze

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


3 cụng ly

  • - 18.08.2018

    Ahhhh, the feel….. why am I crying so damn loud?


  • Hải Stark - 18.08.2018

    Cảm giác trọn vẹn nhất là khi chúng ta hoàn thành trilogy game về Ezio rồi xem AC: Embers….


    • Kỵ Sĩ Tóc Vàng - 18.08.2018

      Tương tự khi chúng ta hoàn thành FF7 sau đó coi tiếp FF7 Advent Children