Thú chơi game ngày nhỏ và bây giờ

Khách quen

  

Hồi tôi còn bé tí, cứ mỗi năm đến hè lại có dịp về quê nội chơi, nông thôn thì nhìn chung là có nhiều thứ rất thú vị đối với một thằng nhóc 250% thành phố như tôi, nào là câu cá, thả diều, bắt ốc, bắn chim,… các thứ nhưng đối với tôi không có cái thứ nào qua được cái máy NES ở nhà lão anh họ. Mà ngày đó cũng chẳng gọi máy NES nữa, máy “4 nút” thì lại là máy SNES mất rồi, thành ra lại hay gọi cái NES là “cái máy còn lại” hoặc “máy chơi Mario 1, Contra 1,…” linh tinh cả lên! Đọc đến đây thì có lẽ bạn sẽ thắc mắc: “Ủa, đáng lẽ dân thành phố thì phải có cơ hội tiếp xúc với mấy cái đồ điện tử như vậy nhiều hơn chứ?”. Tôi cũng chả hiểu tại sao mà tôi gần như không bao giờ thấy một cái máy NES trong suốt thời gian tôi ở thành phố, có lẽ là vì ba mẹ tôi bao bọc nhằm tránh xa mấy cái “thứ điện tử vô bổ” quá mức, hoặc là vì tôi cũng chỉ quanh quẩn ở nhà xem TV tối ngày.

Vậy nên bạn hiểu là đối với tôi lúc đó, cái máy NES nó thần thánh đến độ nào rồi đấy! Ngẫm lại thì tôi mới ngộ ra, ngày đấy mình “dễ dãi” thật, chỉ có cái sprite 8-bit của Mario nhảy tưng tưng dẫm bọn nấm mà đã vui tíu tít, chơi cả ngày không biết chán dù cứ thua mãi chứ chẳng bao giờ đến được lâu đài của Bowser, nhưng Contra còn vui hơn nữa cơ, chơi được tận 2 người cùng lúc nên rất là dễ dàng phá đảo mỗi lần chơi vì người kia sẽ gánh cho cái thằng tôi cùi bắp lúc đó! Và còn hằng hà xa số trò chơi khác nữa cơ, tất cả đều cực kì đơn giản trong thiết kế nhưng niềm vui chúng đem lại đến bây giờ tôi vẫn khó mà tìm lại được khi chơi game.

Lớn lên một tí thì tôi biết chơi Gameboy Advance, ban đầu cũng chỉ chơi mấy trò đi cảnh linh tinh thôi, một thời gian sau mới bắt đầu mò đến những trò gọi là có hơi phức tạp với một thằng nhóc lớp 3 như Pokemon, Fire Emblem, Megaman Battle Network, Final Fantasy,… Có thể nói gout chơi game sau này của tôi ngày nay bị ảnh hưởng rất mạnh bởi hệ GBA. Từ lúc này trong suy nghĩ của tôi mới lòi ra một vấn đề tồn đọng đến tận bây giờ! Tôi đã bắt đầu drop một số game, có khi vì nó khó quá chơi chả hiểu gì cả, có khi lại vì mình cảm thấy nó thực sự không hay, tuy nhiên vẫn chỉ là một số rất nhỏ so với con số cả trăm game GBA mà tôi đã từng chơi qua. Nghĩa là tôi đã bắt đầu hình thành cho mình một cái gout, một cái “khẩu vị” mà tôi đoán là đối với những người chơi game như chúng ta đến một thời điểm nào đó đều sẽ tự định hình.

Lên cấp 2 thì tôi được ba mẹ cấp cho một con PC tầm trung vào thời điểm đó, đủ để làm tôi há hốc mồm với Call of Duty, Assassin’S CreeD, GTA, Devil May Cry, Starcraft, Warcraft, Fallout, Bioshock,… và một đống game giả lập của hệ PS2. Tôi dành phần lớn quãng thời gian những năm trung học cơ sở để cày cuốc không ngừng các tựa game AAA của hệ PC, tôi đã từng không bỏ lỡ bất kì phiên bản Call of Duty hay Assassin’S CreeD nào và tôi đều thực sự tận hưởng từng phiên bản của nó. Giờ thì tôi còn chả biết phần mới nhất của mấy series này tên gì và ra mắt khi nào. Tôi đã mong chờ rất nhiều khi Assassin’S CreeD 3 được công bố và lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy thất vọng với một trò chơi điện tử, lần đầu tiên trong đời tôi drop một trò chỉ vòng 10 giờ chơi, đến giờ tôi vẫn không thể chơi hết nổi Assassin’S CreeD 3, với tôi nó quá buồn ngủ, quá chán so với cuộc hành trình đầy kịch tính của Ezio trong 3 phiên bản tiền nhiệm. Nhưng cái khiến tôi khó hiểu nhất là xét về mặt tính năng, đồ họa, khách quan mà nói thì Assassin’S CreeD 3 rõ ràng là đã tiến bộ hơn Assassin’S CreeD 2 rất nhiều nhưng điều gì đã khiến tôi không thể nào hoàn thành nổi nó chỉ với 1/10 hứng thú khi chơi Assassin’S CreeD 2? Không thể nào là chỉ vì cốt truyện được? Tôi đoán là vì mình đã chơi quá nhiều game rồi, bản thân tôi đã trở nên khắt khe hơn nhiều trong việc lựa chọn một trò chơi. Đến giờ tôi vẫn chưa chơi được một tựa Assassin’S CreeD nào mà mình hài lòng như các phần của Ezio, Odyssey chắc có lẽ sẽ sớm thử qua xem sao!

Tua nhanh đến thời điểm tôi đang viết bài này, tôi đã drop hằng hà xa số các tựa game trong những năm qua, thậm chí trong số đó có rất nhiều game tôi đã bỏ tiền ra để mua. Con PC của tôi bây giờ không phải là quá mạnh nhưng nó vẫn đủ để chạy max set được hầu hết game AAA đến tầm 2017 và giờ đây tôi chỉ ngồi chơi StarCraft với mấy game nhẹ nhàng như Civilization hay VA-11 Hall-A, trong máy còn đó là The Witcher 3, Fallout 4, NioH,… tất cả đều là game AAA xịn xò với thế giới rộng lớn, hàng loạt các tính năng và tôi cũng cho rằng đó là những tựa game rất hay, nhưng lại không thể nào khiến tôi vui vẻ như khi cày Hollow Knight mấy tháng trước, một con game indie khá nhẹ, rất cô đọng và cụ thể trong lối chơi. Nhưng khi nhìn lại bọn nhóc em tôi, bọn nó rất dễ dàng vui vẻ với những tựa game mà cá nhân tôi nhìn chung là thấy trống rỗng và nhàm chán như Far Cry chẳng hạn. Tôi cũng không thể nào tận hưởng được mấy game online sau khi đã trải qua rất nhiều những tính năng của game offline. Nhiều lúc tôi chỉ ước giá mà mình đừng chơi game nhiều quá để giờ có thể chơi game vui vẻ như ngày nào mà không còn phải vướng bận những thứ linh tinh như thiết kế này nọ, gameplay này kia,… chỉ cần có game chơi là đủ rồi. Bây giờ hiếm hoi lắm tôi mới tìm được một tựa game đủ để giữ chân mình hằng giờ mà không thể nào rời mắt được, cơ mà lúc kiếm được rồi thì xem nó như siêu phẩm luôn, ca tụng khắp nơi, lắm lúc tôi nghĩ mình đang biến thành Lão Đăng không biết chừng?

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


3 cụng ly

  • Ken Longbottom - 19.11.2018

    Đôi khi kiếm được game thỏa mãn cái gout của mình còn mất nhiều thời gian và khó hơn cả chơi game :))


  • Mấy game AAA sao so với Hollow Knight được!!


  • Lê Hùng - 20.11.2018

    Cứ như ngày xưa thích game nào là chơi bây giờ cứ review với đánh giá xét nét quá đôi khi chưa chơi đã chán rồi