Lần đầu đến với Fallout 4, tôi đến với rất nhiều cảm xúc, phấn khích có, hồi hộp có, hi vọng có. Tôi cuốn vào main mission (với công thức thường thấy: đến A nhận quest, đến B làm quest rồi quay về A), để rồi khi nút thắt “bất ngờ” của game cộng với cái kết nhạt nhẽo (đến mức khó có thể chấp nhận được nếu so sánh với cả những tựa game ra mắt cùng thời điểm lẫn những game Fallout tiền bản) tôi đâm ra thất vọng thật sự.
Hoàn thành main mission, xem hết cut scene ending, tôi ngồi khoảng 15 phút tự hỏi: “mình đang chơi cái đ** gì thế này?!! “. Tôi cảm thấy nhạt nhẽo đến mức, không reset save game để thử các lựa chọn khác nữa mà lên youtube xem luôn all ending và bất ngờ chưa: The ending… the ending never changes :D. Tôi cố gắng níu kéo bảo thân thêm một vài side quests và thăm thú một vài địa điểm nữa nhưng rồi cũng end game sớm. Hi vọng lắm thì thất vọng nhiều.
Dạo gần đây sau khi nổi hứng hoàn thành những game còn chưa hoàn thành, tôi đã hoàn thành Fallout 3 và theo dòng cảm xúc tôi lại quay lại với Fallout 4 để hoàn thành nốt những gì còn dang dở. Cũng vì chủ quan đã hoàn thành main mission rồi nên lần này tôi tập trung vào khám phá các địa điểm hay ho và các nhiệm vụ phụ. Nghe thì hấp dẫn đấy nhưng sự thực lại không được như vậy. Không làm main mission, cấp độ lên rất chậm dẫn đến bản thân khá mỏng manh, vũ khí sát thương yếu (do không độ súng lên cao được), sát thương yếu dẫn đến combat cực kì tốn kém đạn dược, thuốc men. Game bây giờ thành game sinh tồn hậu tận thế chứ chẳng còn là đi vãn cảnh nữa. Cứ gặp địch là chạy, vì cố đấm ăn xôi không lại, cứ tính sơ hết khoảng 2-3 băng đạn giết một đứa nghe chừng không ổn. Đi lang thang gặp phải deathclaw hay sentry bot thì thôi xác cmn định đi là vừa.
Còn cay cú hơn nữa là rất nhiều địa điểm phải có quest trước thì đến mới hay ho, còn đến không thôi thì chẳng có gì đặc biệt lắm. Chưa kể một số địa điểm còn không cho mình vào khám phá nữa cơ.
Cabot house, ông bạn ở đây chảnh hết cả phần người khác.
Parsons state insane asylum, tôi thật sự rất muốn khám phá chỗ này, bệnh viện tâm thần nghe hấp dẫn quá đi ấy chứ, hãy làm tao phải ngạc nhiên đi nào. Nhưng mà đời đâu có được như là mơ.
Round 1: những anh bạn cảnh vệ độc thân vui vẻ, giáp đến tận răng, súng máy xả như mưa, có đâu gần chục anh thôi ý mà.
Round 2: sau khi đã tâm sự chán với các anh cảnh vệ, tưởng rằng ta có thể ngẩng cao đầu mà tiến vào trong nhưng mà game say no, không có chìa khoá thì không được vào. Trời ơi tin được không :D.
Thế là tôi end game tập 2!
Bỏ Fallout 4 sang một bên, mà lòng tôi bứt rứt không yên. Đang lên kế hoạch chuẩn bị cho cuộc hành trình mới với Skyrim thì tự dưng tôi nhận ra một điều: Skyrim cũng chưa bao giờ là một game mạnh về cốt truyện chính. Và thế là tôi mang phong cách chơi Skyrim ngày nào – lấy các tuyến nhiệm vụ chính để làm động lực khám phá thế giới – quay trở lại với Fallout 4 lần thứ 3.
Và bất ngờ thay, cuộc phiêu lưu lần này đã không làm tôi phải thất vọng (ít nhất thì cũng không nhiều như lần đầu).
Những điều mới mẻ:
Tạo hình nhân vật đẹp hơn, cơ chế tùy biến nhân vật đơn giản mà hiệu quả.
Nói chung là đồ họa của game nhìn sáng sủa hơn, nhân vật trông cũng chi tiết và đậm đà hơn. Thay vì cơ chế chỉnh sửa theo từng mục từ thời Fallout 3 thì nay muốn chỉ sửa vị trí nào thì ta chỉ cần chỉ vào vị trí đó, tiện lợi và chuyên nghiệp hơn rất nhiều.
Thế nhưng không biết mọi người thế nào chứ với tôi tạo hình dựng sẵn của nhân vật nữ là quá hoàn hảo rồi, hoàn toàn xứng đáng điểm 9, điểm 10 cho chất lượng!
Bảng nâng các điểm perk thiết kế thông minh, dễ nhìn và dễ hiểu.
Các điểm S.P.E.C.I.A.L chuyển từ tính bằng thang điểm 100 ngày trước nay chuyển sang tính bằng thang điểm 10, điều này nghe có phần hợp lý hơn khi mỗi khi lên cấp có một điểm để cộng.
Các perk xếp theo hàng dọc ứng với từng mục điểm S.P.E.C.I.A.L, các perk càng ở dưới thì càng yêu cầu điểm ở mục điểm S.P.E.C.I.A.L cao tương ứng.
Power armors!!!
Nếu như trong Fallout 3, Fallout: New Vegas tôi chẳng quan tâm tới cái thứ gọi là power armors vì đơn giản muốn sử dụng power armors thì cần phải được training, chưa kể đến tạo hình của power armors trông khá hài hước (tôi thấy cứ tù tù kiểu gì ý).
Thì đến với Fallout 4, ta có thể sử dụng power armors ngay và luôn không cần tìm chỗ training lằng nhằng, power armors bây giờ trông có sức sống hơn, mạnh mẽ hơn. Thêm vào đó là bộ khung của bộ giáp và hoạt cảnh mặc và tháo ra như iron man cũng khá hay ho (sau này nâng cấp được jetpack thì bay khác gì iron man nữa đâu).
Những kẻ địch cũ và những kẻ địch mới.
Với một nền đồ họa tân tiến hơn, những kẻ địch từ thời Fallout 3 cũng trở lại với một ngoại hình chi tiết và đẹp hơn nhiều. Ngoại hình thì mới nhưng độ khó chiu thì vẫn như vậy, mà thậm chí còn đẩy lên một tầm cao mới. Điển hình có thể kể đến:
- Mole rat nay đã khai thác triệt để lợi thế có thể “độn thổ” và khả năng tấn công bất ngờ của mình, vừa tiến vừa lùi nhịp nhàng.
- Mirelurk nay đã sử dụng khả năng phòng phủ của mình tốt hơn với lớp giáp dày hơn, che chắn kĩ hơn.
- Và đặc biệt nhất phải kể đến feral ghouls, chúng thật sự làm tôi phát cáu, từ ngoại hình gớm ghiếc hơn với tiếng rú nghe rợn người cho đến buff thêm khả năng nhảy vồ đến mục tiêu – làm cho tôi giật nảy mình không biết đến bao nhiêu lần – chưa kể nay chúng còn chơi bài giả chết nữa, đến sát gần đến nơi mới lồm ngồm bò dậy. Hết hồn!
Fallout 4 còn bổ sung thêm kha khá kẻ địch mới và trong đó tôi ấn tượng nhất với dòng robot mới Assaultron: với khả năng tiếp cận mục tiêu nhanh, những đòn kết liễu mục tiêu mạnh mẽ cùng khả năng bắn ra laser ra từ mắt như superman. Assaultron là một luồng gió mới và là cơn ác mộng thật sự trên chiến trường.
Các tương tác vật lý chân thực.
Kẻ địch bị giật nhẹ lại khi bị dính đạn, bắn vào chân làm địch mất thăng bằng (hoặc có thể là ngã luôn nếu gãy chân), cảm giác choáng váng khi ăn một gậy của một tên mutant, hay là khi thổi bay từng mảnh giáp của bộ power armors… các tương tác thật sự ấn tượng và làm trải nghiệm game đã hơn rất nhiều.
Súng và niềm vui bất tận với việc độ súng.
Nếu như trong Fallout 3 và Fallout: New Vegas, cơ chế độ súng đã được nhen nhóm thì đến với Fallout 4 cơ chế độ súng bản thân tôi thấy là đã thực sự hoàn thiện. Nâng cấp độ dài nòng súng, nâng cấp ống ngắm, nâng cấp băng đạn, nâng cấp báng súng, nâng cấp tay cầm… Muốn độ súng sao cho đẹp, cho khỏe thì cũng cần những chỉ số perk nhất định. Bên cạnh đó là thứ không thể thiếu: nguyên vật liệu. Mỗi loại súng khác nhau lại có cách độ khác nhau: có loại độ được ít, có loại thì độ được nhiều; có loại yêu cầu nguyên liệu này, có loại lại yêu cầu nguyên liệu khác. Hay hơn nữa là cũng một dòng súng có thể thay thế các phụ kiện cho nhau hoặc có thể độ súng để từ bắn loại đạn này chuyển sang bắn loại đạn khác.
Bên cạnh việc độ súng thì việc sưu tầm súng cũng là một sở thích khá hay ho vì số lượng súng là cực kì đa dạng. Từ những khẩu súng ghẻ như Pipe pistol (tôi khá thích khẩu này)
Súng thần công: cứ như kiểu sea of thieves!
Súng săn 2 nòng:
Lục giảm thanh:
Cho đến những loại súng pro như súng máy:
Súng laser tự động:
Súng phóng tên lửa đuổi:
Súng phun băng:
Còn nhiều lắm, ấy vậy mà khẩu súng yêu thích nhất của tôi lại là khẩu súng bắn pháo sáng. Vừa vui mắt, vui tai lại còn vừa gọi được đồng minh thì còn gì tuyệt vời bằng!
(Còn tiếp…)