4 tuổi
Bắt đầu hình thành ý thức phá game. Biết dùng phím điều hướng để chết trong Dangerous Dave. Phải nhờ phụ huynh/anh trai cầm tay giúp qua màn trong Dyna Blaster (Bomberman thời kỳ đầu).
5 tuổi
Được chạm đến game bạo lực đầu tiên: Body Blow, luôn bị anh trai ăn hiếp bằng kỹ thuật đốn giò và ép góc căn bản. Lần đầu chơi cùng anh trai nghiêm túc ở chế độ co-op game Tyrian.
6 tuổi
Cảm nhận về game tốt hơn, bắt đầu biết khám phá game. Tìm kiếm các tựa game phù hợp thông qua việc xin xỏ dĩa mềm mỗi khi có dịp ra viện. Các tựa game đa phần đến từ Nhật Bản nên quy tắc chơi chung là mò và “yes no” trong hội thoại. Giai đoạn này khá thú vị vì trong suốt quãng thời gian quanh đi quẩn lại các game DOS lại tập cho bản thân kỹ năng training nghiêm túc một game. Mình chọn Body Blow là game phải về nước đầu tiên, Tyrian là một thứ gì đó quá khủng khiếp còn Dyna Blaster thì chơi tầm 7-x là bỏ, có lẽ đến màn 8 tốc độ quái tăng nhanh quá đâm ra nản.
7 tuổi
Hoàn thành hầu hết các dĩa game mua về. Đa số đều là đi cảnh hoặc đối kháng. Có một tựa game dĩa mềm mình ấn tượng nhất lúc này là Ghost Chaser Densei trong dĩa ghi “Song Hùng Kỳ Hiệp”. Lần đầu tiên về quê và trải nghiệm cảm xúc ngồi đợi chơi game NES, ấn tượng đầu tiên về hệ máy này rất tốt, về chất lượng tay cầm, chất lượng con game và giá thành chơi nữa.
8 tuổi
Có ba điểm quan trọng:
- Thắng anh trai trong tựa game Skunny’s Kart (theo mình thấy Skunny cũng là một nhân vật rất ấn tượng không kém Mario).
- Máy tính nâng cấp lên đời Windows 98 và tựa game mình cảm thấy khó nhất lúc bấy giờ là Samurai và Golden Axe cài sẵn trong máy.
- Được ông chú tặng dĩa 125 games on disc toàn bộ là game DOS. Tại đây mình đã tiêu tốn tầm hơn một năm để trải nghiệm hết 125 tựa (một tuần mình được chơi một lần 2 tiếng).
Ngoài ra còn có ba tựa game trên PS1 anh trai mua về để trải nghiệm: Legend of Dragoon (mình sẽ viết riêng một bài về tựa này vì nó là game very good nhưng bị đánh giá là sida bởi Gamespot), Chrono Cross – thời điểm này Chrono Cross bị lỗi dĩa nên không chơi được gì ngoài xem intro đầu game (so sad) – và cuối cùng là Yugioh: Forbidden Memories (các hiệp sĩ có biết hay đã quên?). Vào thuở hồng bàng tiểu học của mình rất thú vị. Các event game diễn ra theo mùa: cuối hạ sang thu thì có đập bài, ô quan; sang đông lại có bắn bi; cuối đông sang xuân lại có chọi thú, sưu tầm figure Pokemon; rồi lại sang mùa hạ thì ôi thôi mấy chị mấy cô đua nhau hái lá bẻ cành ép tập viết lưu bút.
Nói chung thì các sự kiện trên cũng thi nhau đổ về hàng xóm láng giềng mình, có điều anh em hàng xóm có sân chơi thoải mái hơn nên thường xuyên tổ chức trò chơi hoạt náo. Mình học bán trú nên mỗi khi ăn xong về xếp hàng để chờ lên ngủ, điều này khiến mình cảm thấy rất khó chịu và vô tình mình lại thấy cọng thun rơi ở đất ⇒ trò chơi búng thun bắt đầu. Một thời ngắn gian sau đó búng thun trở thành trào lưu mỗi khi ăn trưa của học sinh bán trú. Thậm chí chúng nó nuốt trọn cơm không nhai thật nhanh để chạy ra tận hưởng những giây phút được chơi game.
9 tuổi
Ngoài việc tìm được ba tựa game khó khăn nhất của thể loại Side-Scrolling là Prince of Persia, Ninja Rabbit và Golden Axe thì còn có các tựa game mình đánh giá rất cao về giá trị chơi lại như Jetpack, Ultimate Soccers 98, Budokan và Zulula. Mình được tiếp cận công nghệ 3D lần đầu tiên với tựa game Doom. Vì quá khó khăn khi qua màn đầu tiên nên ông chú đã phù phép bằng hai câu thần chú: i d d q d và i d k f a (ai chơi Doom chắc khỏi phải giải thích ha). Dĩa game CD thứ hai mình được nhận từ một người bạn của anh trai mang tên Gamezone 9. Bên trong có chứa tựa game FF VII huyền thoại (đáng tiếc một lần nữa mình éo có duyên với siêu phẩm khi phần FF VII là tựa game duy nhất bị hư trong đĩa nén).
Giữa năm 9 tuổi, gia đình mình đón nhận một chiếc máy PC chạy Windows Me khá đặc biệt đến từ nước Nga (ba mình có bạn ở Nga lúc đó). Nó đặc biệt từ kết cấu case thùng máy cho đến bên trong. Nó có cài sẵn một tựa game vô cùng đặc biệt khi model của Warcraft 2 kết hợp môi trường vũ trụ của Starcraft. Mãi đến giờ mình vẫn không biết bản mod đó tên gì nữa.
10 tuổi
Cái gì đến cũng đến, quyển PC World game đầu tiên đã lọt vào mắt mình, ban đầu đó chỉ là một chuyên mục rất nhỏ trong PC World B. Theo mình nhớ PC World chia A (phần cứng) và B (phần mềm) về sau tách riêng một bản game. Mình bắt đầu để dành tiền để mua về CD 700 games on disc toàn bộ đều là SNES và NES. Mình biết với thời lượng có hạn nên chỉ chơi thật nhanh để cảm nhận sơ lược giá trị của từng con game. Lúc xưa hãng game Nhật làm rất nhiều nhưng hầu như có chung vài mô típ nhất định, đối với người chơi đủ nhiều như mình e là không đủ lực cuốn hút, về phần này mình xin hẹn ở bài viết sau về góc nhìn của một hardcore gamer.
Trở lại với 700 games, mình tìm được tựa game ưng ý nhất, thứ nhất là về âm thanh đủ để mình hòa nhập vào thế giới fantasy, thứ hai là về nội dung truyền tải trong intro hứa hẹn một cuộc phiêu lưu dài, thứ ba là về hội thoại ban đầu nó không quá dài ⇒ rất dễ tiếp cận với người mới, thứ tư là ngôn ngữ Anh trong rừng game toàn tiếng Nhật, thứ năm là hệ thống chiến đấu khác biệt, không còn random battle khó chịu nữa (hẹn một bài khác về battle system JRPG 2D). Tựa game mang tên “Lạc qua thời gian” a.k.a Chrono Trigger. Ngoài ra trong phút chốc tình cờ, mình tìm được bí ẩn trong game đối kháng là cho xem ảnh nude các nhân vật nữ khi win ở chế độ khó nhất. Do 18+ nên mình không bàn luận nhiều nha.
Final Fantasy VIII đã cập bến, một thời mình bị ám ảnh bởi độ cool của Squall-tim sư tử. Đây được xem là tựa game đẹp ngoài sức tưởng tượng của mình mặc dù cấu hình máy vỏn vẹn 8mb VRAM. Ban đầu thì chỉ có hai dĩa thôi, anh trai bảo chơi hết mới mua thêm (công nhận thời này hay có “màn” mua nửa vời đúng bó tay, nguyên bộ người ta bán năm dĩa, mua hai dĩa thấy không hợp thì bỏ, lul). Giai đoạn này mình không đủ thời gian để complete FF VIII chơi xong dĩa 2 là drop. Về sau thì có hoàn thành mà tận lớp 8 lận.
Dĩ nhiên mình mang cả tư tưởng game vào môi trường sư phạm, lúc đó tụi học sinh có chơi một thể loại game xoay quanh giấy và bút chì. Chúng kẻ ô chia nước đi và để quyết định lượt đi bằng hình thức tù xì. Sau một thời gian owning game này thì mình chủ động phát triển và nâng cấp thêm một vài yếu tố nhưng thực sự mà nói, nó vẫn chưa thỏa mãn được như ý mình muốn. Rõ ràng để trở thành một tựa game Adventure hoặc RPG lại cần nhiều hơn thế.
Phần 1 chính thức kết thúc tại đây. Hẹn gặp các hiệp sĩ vào phần 2.
Bạn hẳn là 9x từ 90 đến 94 vì đó là cảm nhận của mình khi sinh ra vào thời điểm nền văn minh công nghệ của nhân loại đang ở ngã ba đường…thông cảm h7i game nhiều nên ngôn từ nó thế :))
Đúng rồi ạ