Tâm sự của một C.E về những năm tháng chơi game Sierra

Khách quen

  

Bài dịch phục vụ cho series Con đường lãng du: Chuyện về Sierra-Online. Các bạn có thể xem chi tiết tại đây.

Tôi lớn lên vào những năm cuối thâp kỷ 80 đầu 90 cũng là thời điểm mà dòng game Adventure của Sierra phát triển rất thịnh. À, tôi đã sử dụng không thương tiếc quỹ thời gian của mình hầu hết chỉ để chơi game của họ để rồi mọi người nhìn nhận tôi như một đứa nerd, suốt ngày chỉ biết game, bạn bè không, quan hệ không. Thật đáng thương! Đáng tiếc đó không phải là thứ mà họ nghĩ, tôi đã có RẤT nhiều bạn bởi vì chơi game của Sierra, nhiều người xem chúng tôi như nerd nhưng họ làm sao biết được niềm vui bất tận khi được ngồi cùng bạn bè trải nghiệm các dòng Adventure của Sierra. Chúng tôi đã chơi gần như hết tất cả sản phẩm nổi tiếng nhất của hãng này, bao gồm King’s Quest, Space Quest, Police Quest, Hero’s Quest, Quest for Glory, Manhunter, Gold Rush, The Adventure of Willy Beamish, The Black Couldron và chắc chắn là không thể bỏ sót Leisure Suit Larry (chỉ dám chơi khi bố mẹ vắng nhà thui à ^_^).

Tôi không biết rằng thời điểm bắt đầu chơi game như nào, nhưng tôi nhớ rõ cảm xúc khi chơi game của Sierra. Tôi là một anh chàng nằm trong nhóm những người đam mê game loại này, mặc dù nó chỉ như quyển tiểu thuyết có hình ảnh được diễn hoạt trông khá nỡm. Nhưng mà bạn thấy đó, nếu trở về thực tại bây giờ, bạn khó lòng mà “tiếp nhận” được những thứ thô kệch xấu xí đến vậy. Trừ khi bạn có một niềm đam mê tuyệt vời với thế hệ game cổ, bạn sẵn sàng bỏ thời gian ngâm cứu/sử dụng những giao diện đã quá lỗi thời nhưng phải trên một trình giả lập nào đó. Đối với chúng tôi, chuyện sử dụng DOS thời đó quá dễ dàng khi chỉ việc gõ “C:\> Run Larry.exe”.

Vậy thật ra Sierra Adventure games là cái gì mà thu hút chúng tôi đến vậy? Ồ, chúng chỉ là trò chơi nhập vai phổ biến nhưng khác ở chỗ có hình ảnh khá bắt mắt so với kiểu toàn chữ, bạn sử dụng các phím điều hướng và thao tác gõ phím đưa ra các câu hội thoại sao cho nhân vật có thể giải quyết câu đố xuyên suốt màn chơi. Các bạn sẽ phải giải quyết vấn đề theo trình tự như này: Lấy một vật ⇒ nói chuyện với NPCs ⇒ gõ một câu thoại đơn giản như: “look around”, “talk to woman”, “pick up rubber ducky”. Điều đáng nói là mọi góc cạnh xuất hiện trong game đều được khai thác khiến cho câu chuyện trở nên thú vị hơn bất cứ thứ gì tôi từng để mắt đến.

Ngày ấy tôi và những chàng nerd cùng sở thích đã đắm chìm vào 16 sắc màu của EGA hòa lẫn âm thanh MIDI đặc trưng (Tôi đoán có lẽ chúng tôi chịu ảnh hưởng nhiều từ các tiết đồ họa điện tử trong trường). Mỗi lần họp mặt, chúng tôi đều đưa ra các giải pháp để vượt qua những thử thách khó nhất trong game. À… Tôi luôn là người đi tiên phong trong khoản này bởi vì tôi là đứa sẽ có đĩa cài sớm nhất bọn (đĩa cài dạng 3.5” ấy). Phải nói là tôi yêu bố nhất quả đất (ông là một kỹ sư CNTT), ông đã đăng ký cho tôi một suất mua đĩa ở các kỳ tạp chí PC, hễ cứ mỗi kỳ báo ra mắt là tôi đã nằm trong số mấy đứa được trải nghiệm game sớm nhất rồi. Hãy luôn yêu (cầu) các ông bố làm kỹ sư CNTT các bạn nhé :).

Suốt quá trình trải nghiệm Adventure Game của Sierra, tôi học được rất nhiều thứ cho bản thân, cách phản ứng trong một số tình huống nhất định. Nó ảnh hưởng ít nhiều đến công việc của một doanh nhân vậy, cụ thể hơn là việc tôi mở xưởng thiết kế sáng tạo riêng của mình ở Toronto ấy. Chúng cũng dạy tôi cách tạo ra sản phẩm có trải nghiệm thật sâu sắc, khi mà việc “kể chuyện” đóng góp quan trọng trong mọi thứ mà tôi làm việc với khách hàng.

Tôi từng đắm chìm quá sâu vào thế giới ảo

Thời còn học trung học, tôi không phải loại ham học gì. Thành ra điểm lúc nào cũng C đều đều như thế giống như bao học sinh trung bình khác ở trường. Có điều thú vị như này, tôi đã nghĩ rằng môn Hóa là môn chết tiệt nhất mà tôi không thể nào vượt qua. Nhưng trong những lúc trải nghiệm Space Quest, nó khiến cho tôi có niềm tin học tốt môn hóa hơn khi vào vai Roger Wilco, người giỏi hóa kiệt xuất khi từ vai trò một tên cướp không gian trở thành anh hùng vì đã đánh đuổi Sludge Vohaul khỏi thiên hà.

Thật ra lắm lúc tôi cũng phân vân liệu những thứ cảm xúc đó có thực sự giúp ích trong thế giới thực hay không? Nhất là thời điểm hiện tại với vai trò của tôi – một Creative Entrepreneur.

Cách giải quyết vấn đề

Vâng, tôi hiện đang giữ chức vụ Creative Director tại công ty của mình. Vì thế nên lượng vấn đề cần phải giải quyết cho toàn bộ các khách hàng là vô cùng lớn, tất cả đều phải theo chủ trương sáng tạo nữa. Những trò chơi phiêu lưu đã đẩy tôi vào môi trường như thế từ sớm rồi. Đơn cử là trò chơi King’s Quest, với vai trò là một hiệp sĩ cứu thế Sir Graham chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là tìm diệt phù thủy Dahlia. Tuy nhiên điều này dường như là bất khả thi vì không hề có chút manh mối nào hiện diện để người chơi đi thẳng một mạch được. Để thực hiện nhiệm vụ chính, chúng ta phải trải qua rất nhiều những nhiệm vụ nhỏ khác nhau, và cứ mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ như vậy số điểm sẽ tằng dần lên nó tạo cảm giác dù đi chậm nhưng cuối cùng cũng về đích được mà không phải lo bị lệch khỏi mục tiêu. Tương tự như ngoài đời thực, nếu như một ngày bạn nghĩ rằng bạn sẽ làm việc gì đó to lớn, ok bạn sẽ làm được nhưng cách khoa học nhất chính là bắt đầu làm từng việc nhỏ mỗi ngày và luôn tìm giải pháp tối ưu cho những việc nhỏ đó cho đến khi bạn thấy việc lớn không là rào cản quá khủng khiếp nữa. Đó cũng là triết lý mà tôi cùng các nhân viên làm theo rất nghiêm túc.

Đừng bao giờ đầu hàng

Có thể nói mối liên kết rõ ràng nhất giữa tôi và Adventure game chính là cảm giác không chịu khuất phục đặc biệt đối với một doanh nhân như tôi. Khó khăn luôn tìm cách gặp bạn, vồ lấy bạn nhưng bạn phải luôn nghĩ về những giải thưởng mà mình sẽ có được khi vượt qua thử thách. Gold Rush! Tôi muốn nói về con game này của Sierra. Trong game bạn nhập vai vào Jerrod, một người đi từ Broklyn đến California để tìm vàng và gặp người anh em đã mất tích bây lâu. Tôi dám cá nó ít được biết đến hơn là các tựa game Quest nhưng đó là một trong những trò chơi khiến tôi nghiện trong khoảng 2 – 3 năm. Tôi không hề có một sự hướng dẫn nào, kể cả có thì hệ thống internet tệ hại cũng ngăn cản việc tìm kiếm một chút ánh sáng cho các câu đố của Gold Rush. Tôi luôn bị chết ở đoạn trên thuyền hoặc tệ hơn là bị đám kiến thịt ở Panama, nhưng không sao cả tôi vẫn thấy điều đó thực sự điên rồ, tôi muốn tiếp tục dù quá khó khăn :).

Tôi không thích bị thua, thắng luôn tạo cảm giác tốt hơn mà. Tôi từng nghĩ nếu như để mất đi công ty sẽ mất đi việc làm của rất nhiều người cũng như mất đi cả ý thức kinh doanh nữa. Tôi sẽ không thể để điều đó xảy ra. Mỗi lần nghĩ về Gold Rush, tôi lại luôn cố gắng hơn nữa để vượt qua giới hạn của mình.

Rồi sẽ có những lúc bạn khởi nghiệp với studio thiết kế riêng, giả sử đi. Lúc đó thì bị trễ deadline dù đã cố quá sức, bạn còn được bồi thêm vài lời phản hồi không tích cực từ phía khách hàng nữa. Tôi cũng có những lúc như vậy, tôi cũng có lúc trách bản thân kiểu: “Tại sao mình lại không tham gia vào chuyện này ngay từ đầu nhỉ?”. Phải thừa nhận là cuộc chiến suy nghĩ nội tâm rất mệt mỏi. Nhưng một khi tôi tìm ra được hướng đi, công việc thì chỉ có đi đến kết quả.


Luôn biết làm việc nhóm

Khi trải nghiệm Adventure game, mỗi lần bị giết chết phải chơi lại một khoảng khá xa dù đã lưu trước. Tôi nhớ rất rõ khi chơi Police Quest, nhân vật Sonny Bonds luôn bị giết bởi tên tội phạm Jessie Brains, mặc dù xét về thực lực thì không lý nào một viên thám tử cộm cán lại thua một tên cướp vớ vẩn được, tôi tốn rất nhiều thời gian cho cảnh này trước khi hiểu được vấn đề là cần phải trao đổi thông tin với đồng nghiệp, người dân rồi mới hạ gục được tên cướp. Trở về hiện tại, những năm tháng bọn nerd chúng tôi thảo luận về game. Kỳ thực chuyện thảo luận vô cùng thú vị, chúng tôi bàn ở trường lớp, giờ cơm trưa, thư viện, trên xe buýt, ở nhà… nói chung là bất cứ nơi đâu có không gian và rảnh rỗi là hội họp. Chúng tôi không xem Adventure game như là một trò chơi đơn thuần, đó là cách mà chúng tôi sống. Một cách mà chúng tôi thể hiện sự nghiêm túc trong công việc khi đặt tâm trí, công sức nhiều vào những nhân vật trong đó. Bởi vậy, hãy luôn teamwork thật nhịp nhàng để tìm thấy niềm vui và những điều tích cực xung quanh mình.

Luôn tin vào bản thân

Niềm tin sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi sự tiêu cực. Nếu bạn không tin vào bản thân mình nữa thì xem như bạn đã mất tất cả. Tôi được học quá nhiều về sự tự tin của Larry Laffer, ông già ăn chơi trong series Leisure Larry Suit (haha, nếu bạn cũng có cười thì dám cá bạn đã từng chơi và cũng có chút gì đó sai sai như tôi phải không? J). Yup! LSL dạy tôi tất cả về những con chim, những con ong hấp dẫn… À dĩ nhiên ngoài cuộc sống thực, tôi đã nói chuyện với nhiều người sống động hơn các chấm điểm pixel trong game. Không phải tôi muốn ca ngợi bản thân như hình ảnh tay chơi mặc Lothario như trong game. Ý tôi là bạn có thể chọn lựa nhiều đáp án cho từng người phụ nữ khác nhau. Có thể bạn chọn đúng, xin chúc mừng bạn sẽ sớm trải nghiệm với mùi hương ngát thơm của phụ nữ rồi rượu sâm banh các kiểu. Ồ và bạn chọn sai thì xin chia buồn, nhưng hãy khoan, điều đó cũng khiến bạn suy nghĩ rằng nếu cần thiết thì hãy vui vẻ với những cô gái mại dâm như vậy đỡ lằng nhằng. Rồi bạn cứ vui chơi cho đến khi chết vì bị hoa liễu… LOL. Tôi đảm bảo ngay từ phút sớm bạn sẽ đưa ra những lựa chọn khá chính xác nhưng càng về sau thì càng dễ lầm bước vì thiếu tự tin. Chung quy, yếu tố tự tin là điều bắt buộc khi tôi phải thường xuyên diễn thuyết trước mọi người.

À ý tôi không muốn tự xưng là kẻ hay khoác lác vì tự tin thái quá. Tôi chỉ muốn nói rằng sự tự tin vào bản thân đã thúc đẩy tôi tìm đến những con người tuyệt vời hơn, cuộc sống trở nên vui tươi và năng động.


Lời cuối

Những trò chơi Adventure của hãng Sierra đã giúp tôi rất nhiều điều trong suốt nhiều năm vật lộn với xã hội. Về thái độ làm việc, sự chăm chỉ, khả năng teamwork, tự tin vào bản thân mình. Nếu như không có đủ các tố chất này, tôi e rằng mình đã không tìm thấy được cơ hội để chạy đua tiếp với giới kinh doanh mất rồi.

Mục tiêu hiện tại của tôi vẫn là tiếp tục phát triển sự nghiệp kinh doanh dựa vào bốn yếu tố tôi vừa kể trên. Mỗi khi công việc ăn nên làm ra, tôi hiểu rằng chính những đứa con mà Sierra nhào nặn ra đã góp công không hề nhỏ.

Full Source: https://medium.com/@dkurien/sierra-adventure-games-inspired-me-to-be-a-creative-entrepreneur-3cc12694c547

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện