Trên những mỏm đá cao ở khu vực ngoại vi của thành phố, vẫn chỉ là bóng dáng đơn độc ấy ngắm nhìn bầu trời nhuộm một màu tím. Một màu tím nhuốm vào nối lòng u ám, đau khổ. Ở phía xa tầm mắt, nối liền với đường chân trời là cảnh những tòa nhà chọc trời xiêu vẹo, đổ nát trông giống như hàm răng gớm ghiếc khổng lồ của lũ quái vật đang muốn một hơi nuốt trọn cái thành phố đáng thương này. Trên đỉnh của những đống đổ nát, tắm trong bóng tối tràn ngập và thê lương của đem tối, chiếc áo choàng phi công khẽ đung đưa như an ủi nỗi lòng của những người lính. Một hiệp sĩ đích thực đứng bên cạnh bộ giáp thân thiết nhất qua từng trận chiến khốc liệt của cuộc đời quân ngũ. Một thứ to cao khổng lồ là kết quả kết tinh của kim loại, cơ khí, điện năng và hỏa lực mạnh mẽ – Mech. Không, chắc chắn nó không giống một thứ vô tri vô giác, nó được nhen nhóm lên ngọn lửa linh hồn của những người lính. Nó giống một người bạn hơn. Đồng hành cũng những cơn gió heo hút mang theo khói đen và mùi kim loại cháy là những tiếng than khóc vang vọng trong đất trời để nhắc đến những gì cay đắng mới đây. Sau tiếng thở dài là âm thanh rít một hơi thuốc thật sâu, những tàn lửa bập bùng như tỏa sáng một hi vọng mới trước khi bóng tối bủa vây. Và một lần nữa leo lên chiến hữu làm bằng kim loại khổng lồ. Một lần nữa tôi trở về quá khứ. Một lần nữa tôi lại bắt đầu Into the Breach (trong bài mạn phép được gọi tắt là ITB).
Đừng vội đánh giá bất cứ thứ gì bạn thấy, hãy cứ nhắm mắt và nghe những giai điệu đầu tiên mà Into the Breach cất lên. Sự thôi thúc, cảm xúc dâng trào trong từng nhịp hô hấp, từng dòng máu đang sôi trào. Những nhịp guitar điện dồn dập như tiếng hành quân giục giã. Tiếng chuông hòa âm vang lên bản nhạc chờ sự khải hoàn của những người hùng. Bản nhạc nhen nhóm hi vọng và quyết tâm. Dẫu biết rằng chiến trường là khốc liệt, máu sẽ đổ xuống và cứ đổ xuống mãi cho đến khi lý tưởng đạt được.
Đó là Into the Breach. Đậm nét ngay trong những bản nhạc mở đầu của nó. Sâu sắc đến ngộ thở trong tính chiến thuật. Thậm chí phán ánh bản chất rõ nét trong cái tên gọi của chính nó: Into the Breach. Bỏ qua hết những ngịch lý “cụ nội”, thuyết nhân duyên…à nhầm chỉ có “tiền định” thôi hay hiệu ứng “bươm bướm” khỉ gió gì đấy của anh bạn “vật lý” khó tính. Chúng ta đưa những vũ khí tối tân nhất, những đôi chân kim loại khổng lồ để đạp nát loài bọ khốn kiếp đang toan tính “ngôi nhà” Trái đất thân thương này.
ITB của Subset Games là một sản phẩm indie, nó không sở hữu vẻ đẹp đồ sộ về đồ họa như những game mainstream. Những đọc nghe “bùi tai” ở trên toàn là tôi chém đấy =)) đừng tưởng bở. Nó không hân hạnh phục vụ những thước phim hành động hoành tráng, những cuộc chiến tranh long trời lở đất….nó đơn giản không có cái vinh dự đó. ITB giống một cô gái thông minh, nó biết rõ điểm mạnh điểm yếu của mình. Nó sở hữu một bề ngoài “bình thường” nhưng giản dị với đồ họa điểm ảnh Pixel. Nó tầm thường chăng? Không, nó chỉ đơn giản ẩn chứa những thứ quý giá nhất, đẹp đẽ nhất với những ai gắn bó và cảm nhận được vẻ đẹp của nó. Vẻ đẹp cần thiết nhất, trường tồn nhất của một game chiến thuật: Trí tuệ.
ITB là một sản phẩm indie nhỏ với thời lượng cần để hoàn thành ở mức ngắn. Nhưng tựa game “bé hạt tiêu” này sẽ làm bạn ngạc nhiên với những gì nó mang trong mình.
Đầu tiên, trước khi nghĩ ngợi quá nhiều vào những thứ xa vời, bạn phải chọn đội quân cho riêng mình. Người chơi ban đầu chỉ có thể sở hữu đội hình cơ bản duy nhất: Rift Walker. Ngoài Rift Walker, ITB còn sở hữu 8 đội hình robot khác nhay với từng tên gọi rất “ngầu” tùy theo đặc điểm và lối chơi mà đội hình robot đó sở hữu. Bạn có thể mở khóa những đội hình này bằng cách vượt qua những thách thức trong phần Achivement của game. Lúc bạn đang cố tìm tòi cách để kiếm những đồng vàng hấp dẫn từ Achivement để mua đội hình cũng là lúc nó dạy bạn, rèn luyện cách tư duy chiến thuật trong tựa game này. Có những đội hình ưu tiên gây dame theo thời gian, có đội hình lại thiên hướng phòng thủ, có đội hình giỏi về khống chế khả năng di chuyển. .v.v.. Và ITB còn tuyệt hơn nữa khi nó cho bạn xây dựng tùy biến để tạo nên đội hình của riêng bạn. Chính thiết kế này tạo nên một phần hấp dẫn và giá trị chơi lại cao của ITB. Bạn luôn muốn khát khao chinh phục những thử thách theo cách của mình. Thử đánh bại cái game ITB khó như “gặm xương” này với đội hình không khả năng gây dame chưa? Hay muốn có một đội hình nguyên tố chất chơi như người dơi “băng – hỏa – sét” nghe kêu tai vl? Đó là nét quyến rũ của ITB, nó dùng chính sự hiếu kỳ và sức sáng tạo trong bản thân bạn để bùng cháy lên ham muốn nó.
Giờ thì sau khi chọn dàn “ekip” của mình, chúng ta bắt đầu cuộc chơi. Có 4 hòn đảo trong ITB đại diện cho 4 chiến trường. Trong mỗi hòn đảo, bạn chỉ cần hoàn thành 5 nhiệm vụ cụ thể và bạn sẽ phải đối mặt với Boss ở đảo đó trước khi đi tiếp sang đảo khác. Và ta cần chiến thắng ít nhất 2 hòn đảo để mở ra nhiệm vụ cuối cùng. Lúc này, bạn sẽ đương đầu với bài toán khó thứ 2 của ITB. Một là bạn chọn chạm trán với boss cuối hoặc tiếp tục “lảng vảng” du học nốt những hòn đảo còn lại với mục đích kiểm thêm exp hay những nguồn lực khác để nâng cấp hoặc mở rộng sự đa dạng trong chiến lược đối địch kẻ thù. Nhưng hãy cẩn thận với những lựa chọn của mình vì nó giống như khiêu vũ trên những lưỡi đao vậy. Việc không đi tiếp mà chọn chạm trán với màn final có thể quá sức với bạn. Nhưng việc chinh phục những hòn đảo tiếp theo cũng đầy rẫy những hiểm nguy. Không có một dự đoán trước nào bạn có thể chắc chắn vào lúc này. Có một điều khắc sâu trong ITB đó là bạn có thể thua ở bất kỳ giây phút nào sau khi ấn cái nút NEW GAME dễ thương ấy =)).
Thách thức trong ITB giống như một cán cân, giữa cán cân ấy một bên là phần thưởng ngọt ngào và một bên là sự trừng phạt nặng nề khủng khiếp đang chờ bạn. Minh chứng cho điều đó là hệ thống nhiệm vụ phụ trong mỗi màn chơi. Những nhiệm vụ thưởng này đại loại yêu cầu bạn phải giết một số lượng bọ nhất định trong trận đấu hay bảo vệ những mục tiêu đặc biệt..v.v…Phần thưởng cho những lần hoàn thành là những tài nguyên bonus như điểm Rep hay ReactCore giúp bạn nâng cấp sức mạnh của đội hình robot hay để bù lại phần thanh năng lượng đã mất đi (tương tự Health Bar nhưng game này gọi là PowerGrid). Lúc đầu cơ chế này có vẻ hay hay, nó giống câu chuyện chú chuột và những miếng phô mai thơm ngon treo lủng lẳng trờ bạn “làm thịt”. Nhưng thực tế khi bạn đã nhập cuộc đủ lâu trong ITB bạn sẽ thấy nó thực sự là gánh nặng đến thế nào. Điểm thiết kế độc đáo của những nhiệm vụ phụ này nằm ở chỗ khó lòng bạn bỏ qua nó được (mặc dù bạn có thể tự do chọn làm hoặc không làm) trong khi nhiều lúc nhiệm vụ phụ sẽ là “cú tát” đau đớn cho việc chiến thắng màn chơi. Có 2 lý do mà bạn khó có thể bỏ qua những “miếng phô mai độc dược” này:
- Một là những phần thưởng quá ngọt ngào và hấp dẫn. Bạn khó mà kìm chế được ham muốn trước cơ hội tăng thêm sức mạnh của đội hình để cày nát cái game ITB khó vl này.
- Hai là những câu thoại xuất hiện khi bạn làm hỏng những nhiệm vụ phụ này. Những câu thoại ngắn gọn này sắc bén như những lưỡi dao lam cứa vào quả tim “Đạo đức” trong bạn. Bạn sẽ không nỡ lòng nào bỏ mặc một đoàn tàu cao tốc đang chứa hàng trăm con người trên đó nổ tan tành bởi 1 cú húc của một con bọ khổng lồ. Bạn cũng không muốn hai quả tên lửa sắp phóng để bình định một khu vực nhiều bọ lại nổ tung ngay ở điểm xuất phát. Bạn có thể giải quyết việc đó….Nhưng con mẹ nó khốn kiếp vì 2 tòa nhà dân cư bên cạnh cũng sắp bị tấn công. Đó là một ví dụ điển hình cho tình thế “tiến thoái lưỡng nan” mà bạn nhiều lần phải đối đầu trong ITB, nhiều lần quả tim “đạo đức” trong bạn nhức nhối. Đáp án dễ dàng là tôi có thể bỏ mặc những mục tiêu đặc biệt đó, nhiệm vụ phụ đó và điều hiển nhiên tôi vẫn sẽ hoàn thành màn chơi và đi tiếp. Nhưng tôi chọn không bỏ qua những nhiệm vụ ấy. Tôi biết điều đó thật ngốc nghếch vì bạn nên biết buông bỏ nhưng tôi không muốn những tiếng than khóc trước khi gặp mặt tử thần của những con người tôi không cứu được trong khi tôi có cơ hội đó vang vọng trong đầu tôi suốt cả trận đấu.
Một nửa thành công quan trọng của ITB nằm trong những trận đấu căng não của nó. Yêu cầu để chiến thắng trong mọi nhiệm vụ đều là việc giữ thanh năng lượng (đại loại giống thanh máu) không về mo trong 5 lượt. Luật chơi này vừa làm tôi thích thú vừa gây ra áp lực không hề nhỏ cho tôi. Cũng thật tài tình là thiết kế này rơi vào điểm cân bằng hiếm có. Một mặt tôi hài lòng với thời lượng bạn dành ra để hoàn thành một trận đấu. Với khung thời gian quý giá trong một cuộc sống bận rộn, “dù cuộc tình đúng hay sai – chỉ 5 turn là mọi việc ngã ngũ” là một điểm cộng sáng giá cho thiết kế này của ITB. Nhưng bạn cũng không nên quá phấn khích về điều đó vì chính việc “chốt hạ” thời lượng để thắng trong một trò chơi sẽ gây ra những áp lực tâm lý vô hình đè nặng lên những quyết định của bạn. Đặc biệt trong cái cách mà ITB làm bạn “đứng hình”. Nói trắng ra khi chiến cuộc có thể xoay chuyển quá nhanh trong ngần ấy lượt làm bạn không thể thích nghi với hiện thực được. Turn trước bạn vừa tiêu diệt gần hết lũ bọ trên bản đồ với nụ cười nở toe toét trên mặt bạn. Turn sau bạn ngồi đực mặt ra sững sờ với những nước đi thâm hiểm của những con bọ mới xuất hiện.
Cái cách mà ITB cho bạn “ăn hành” thực sự rất rất hay, rất rất thú vị =)). Tại sao tôi lại nói thế? Hãy nhìn kỹ lại quá trình diễn ra một nhiệm vụ trong ITB. Đầu tiên ta phải chọn vị trí khởi điểm cho mỗi con robot “hạ cánh”. Thử thách của ITB thực ra đã hiện hữu ngay từ lúc mới đầu này. Giờ thì nhớ lại điều kiện chiến thắng “giữ thanh năng lượng không tụt về số 0 bằng cách bảo vệ những tòa nhà dân cư cung ứng năng lượng cho mình”. Bọn bọ Vek thực chất không phải là những con siêu AI gì cho lắm. Nhưng vấn đề “tinh quái” ở chỗ các mục tiêu cần bảo vệ là các tòa dân cư được phân tán ra nhiều nơi trên bản đồ. Thêm vào đó vị trí xuất hiện trong lượt sau của bọn bọ Vek là random. Sẽ nhiều lần trong ITB bạn chứng kiến cảnh một turn chớp nhoáng bạn thất bại. Bạn không giải quyết được vấn đề vậy thì chúc mừng bạn, vấn đề nuốt chửng bạn. Mấu chốt giải quyết các vấn đề luôn là việc phát huy toàn bộ sức mạnh mình có được. Bạn buông lỏng việc đó, kẻ thù sẽ chôn sống bạn. Sẽ có những turn có đến 3-4 mục tiêu cần bảo vệ trong khi con Mech to xác như khỉ đột của bạn dạo chơi ở một góc của khu rừng. Trong khi đó 2 con Mech còn lại đã hết lượt hành động của mình. Bạn sẽ thua bở những trường hợp “sớm thức dậy ở một nơi xa” ngáo ngơ như thế.
Có một thứ mà ở ITB diễn ra xuất sắc và nhanh chóng hơn cả ở Dota hay LoL, đó là “lăn cầu tuyết”. Những sai lầm trong ITB sẽ là những nhát dao chí mạng gây hệ quả nghiêm trọng cho lượt đi tiếp theo và nặng nề hơn là những nhiệm vụ tiếp theo. Ngược lại, việc hoàn thành suất xắc các nhiệm vụ giúp bạn tạo ra cơ sở vững chắc cho tâm lý hơn và kiếm được nhiều nguồn tài nguyên để nâng cấp hơn, tạo ra nhiều lựa chọn đa dạng trong chiến thuật và mở ra giới hạn mới để giải quyết các nan đề.
Các màn chơi về cơ bản được xây dựng trên khung của 1 bàn cờ vua 8×8 ô. ITB nó phá cách hơn, vượt lên khuôn mẫu cũ để xứng đáng là một sản phẩm mới của thời đại này. Sẽ không còn là những ô đen trắng xen kẽ vô hồn. Thay vào đó là rừng núi, sông biển, sa mạc. Sẽ không còn xe tượng pháo mã tốt chém giết nhau. Thay vào đó là cuộc chiến không ngơi nghỉ của loài người và những con bọ Vek gớm ghiếc.
ITB là một game turn base nhưng cái cách nó được thiết kế, luật chơi của nó thật khác loại. Thông thường, một trò chơi chiến thuật theo lượt xoay quanh việc suy đoán, thôi diễn các nước đi, ý đồ thực sự của đối thủ. Sau đó ta xây dựng những kế hoạch và thực hiện những nước đi (Vd: mồi, bẫy, phòng thủ, phản công, toàn lực tấn công…). ITB sẽ lược bỏ phần công việc nay. Bởi ITB cho phép ta thấy được nước đi và hệ quả của những nước ấy của kẻ thù. Điều này không làm cho ITB trở nên dễ thở hơn, trái lại nó là một cơn ác mộng có một không hai đối với người chơi. Chính thiết kế này làm nên sự tuyệt vời nhất trong ITB. Game này đạt bạn vào một thứ cảm xúc tiêu cực: BẤT LỰC. Bạn biết được từng đường đi nước bước của đối phương ….Nhưng….mẹ kiếp số lượng của kẻ địch quá nhiều để có thể ngăn chặn trong khi nhân lực của bạn chỉ có hạn (nguyên 3 con mech từ đầu đến cuối game). Mọi việc phải làm chỉ là trụ vững, dập tắt ý đồ phá hủy của bọn bọ Vek trong 5 turn. Mỗi lượt đi trong ITB là những hộp câu đố chết chóc và nguy hiểm. Bạn sẽ vò đầu bứt tai rất lâu đến mức chuẩn bị mua dao cạo đầu trọc đi là vừa. ITB khiến bạn “đau đầu” ở 2 thứ, một là tìm ra phương án xử lý nan đề, hai là những hậu quả khi không thể xử lý được của bạn sẽ lơ lửng như quả tạ trên đầu. Và bạn biết, bạn luôn biết điều đó ngay cả trong những lúc bạn tìm kiếm sự minh mẫn để xử lý nó. Into the Breach cho bạn biết mọi thứ về kẻ thù, nhưng nó đặt một câu hỏi lớn nhất giành cho bạn. Đó là liệu bạn có hiểu hết những công cụ mình đang nắm trong tay; Liệu bạn có phát huy tối đa sức mạnh và giới hạn của sức mạnh để vượt qua nghịch cảnh số đông?
Âm nhạc tuyệt vời, chiều sâu chiến thuật tốt, giá trị chơi lại cao. Đó là những ITB sở hữu. Và nó thực sự trở nên xứng đáng là một tuyệt phẩm chiến thuật nhờ 1 yếu tố cuối cùng, 1 yếu tố làm chất keo hoàn hảo để gắn kết mọi thứ tuyệt vời lại với nhau. Đó là CỐT TRUYỆN. Một cốt truyện tốt lý giải hợp lý cho mọi thứ trong một trò chơi. Một cốt truyện tốt hòa quyện và tôn lên mọi nét đẹp trong nó. Và một cốt truyện tốt không cứ gì phải hoành tráng với những đoạn intro, những pha cắt canh quay chậm đẹp như phim hạng A của Holywood. Cốt truyện của Into the Breach không cần cố làm điều đó. Nó chỉ đơn giản là những tấm hình, những lời thoại tưởng chừng ngắn ngủi và cách nó hoạt động, cơ chế chơi của nó nói lên tất cả. Into the Breach nó đã tuyệt vời từ trong bản chất của nó. Into the Breach chứa cả bầu trời của những ước mơ và tham vọng nguyên thủy nhất của con người.
Đầu tiên là ước mơ du hành thời gian. Hãy quên mẹ cái thuyết tiền định, cái thuyết ông nội và cái hiệu ứng “bươm bướm” khỉ gió gì đó đi. Đây là thế giới của game oke! Ngoài hiện thực việc du hành thời gian là chuyện không thể làm nổi nhưng trong game nó có thực. Với một trò chơi với độ khó “khoai sắn” như Into the Breach, bạn sẽ khóc thét với những sai lầm của bản thân. Trong vài chục giờ chơi, tôi tưởng tượng và tự hỏi bản thân không biết bao nhiêu tính mạng đã mất đi do những bước đi tệ hại của mình. Thứ gì có trong tôi? Hối hận? Đau khổ? Tự trách? Bất lực? Có đều có nhưng có một thứ xóa tan điều đó, có một thứ mạnh mẽ hơn tất cả, và đó là HY VỌNG. Tôi có thể UNDO bước đi mỗi lẫn nhỡ di chuyển ngu, tôi có thể lùi về một lượt với mỗi nhiệm vụ. Tôi thậm chí có thể f*ck cmn cái timeline dở người này và quay lại quá khứ để “làm ván mới” =)). Ở ITB, bạn ngã ở đau, bạn đứng lên ở chỗ đó. Bạn bắt đầu một cuộc chiến mới, một hành trình mới không phải với đau khổ mà là với hi vọng. Hy vọng như thứ ánh sáng le lói xuất hiện mỗi khi bức màn chân trời mở mắt mỗi buổi sáng. Nó sẽ tắt đi bởi màn đêm sâu thẳm. Nhưng 1 ngày tuần hoàn, nó sẽ lại trỗi dậy, nó sẽ lại ngập tràn sự vĩ đại, sự đẹp đẽ trong bản chất của đất trời này, vũ trụ này.
Điểm thứ hai trong cốt truyện của ITB hấp dẫn người chơi đến thế là do mục đích của các cơ chế và thiết kế mà nó sở hữu. Con người chúng ta từ thuở ban sơ là những cá thể yếu đuối. Chúng ta yếu đuối về nhiều mặt so với các sinh vật khác, chúng ta run rẩy trước thiên nhiên. Nhưng chúng ta có trí tuệ, trí tuệ chúng ta phát triển và chúng ta ưa thích sử dụng trí tuệ để giải quyết các vấn đề khó khăn. Ta luôn khát khao lấy yếu thắng mạnh, lấy ít địch đông. Bản chất sở thích ấy đã ăn sâu vào trong cái cách mà não bộ ta phát triển, nó ăn sâu vào trong tiềm thức, nó ăn sâu vào trong những tế bào và huyết mạch của loài người chúng ta và truyền thừa từ đời này sang đời khác, mỗi lúc lại càng tiến bộ hơn nữa. Và Subset games cùng Into the Breach hiểu điều đó. Into the Breach nó được thiết kế đúng với mục đích như vậy. Nó cho chúng ta sự giải trí trong việc sử dụng trí tuệ để giải quyết các nan đề. Đó cũng là lý giải một phần cho việc rất ít các yếu tố RNG tồn tại trong ITB. Tôi nhớ lại một khoảnh khắc chơi trong ITB thật tuyệt. Lúc đó có 5 con bọ thối tha đang lăm le xơi chửng những tòa nhà. Con robot máy kéo của tôi kéo được 1 con bọ về phía mình. Tuyệt vời! bọn bọ dính với nhau như một sợi dây dài. Và Mech “roi sét” của tôi nhanh chóng tiếp cận và làm 1 cú giật tuyệt hảo vào bọn bọ to xác. CLEAR! Đó chính là những giây phút mà con người bạn luôn muốn. Những giây phút sử dụng những con robot kết tinh của khoa học, của trí tuệ và dùng những chiến lược thông minh để hạ gục khó khăn và tuyệt cảnh.
Mọi thứ trong ITB gắn kết quá đỗi xuất sắc. ITB đã dùng “mỡ rán mỡ”. Nó đánh thức những khát khao trong ta và dùng những khát khao ấy để đốt cháy, nuôi dưỡng chính những khát khao ấy. Đó là việc điển hình tại sao bạn nghiện ngập và không thể ngừng chơi nó. Thực chất chỉ còn lại 1 điểm trừ duy nhất tồn tại trong Into the Breach. Đó là việc nó đ*o có “điện thoại” version.
TẠM KẾT
Vì ước mơ du hành thời gian ngô ngê. Vì lý tưởng “người hùng” cứu thế vĩ đại. Vì vẻ đẹp của trí tuệ. Tôi tạm biệt các bạn ở đây để…..Lại một lần nữa rồi một lần nữa tôi tiến vào Into the Breach.