TRUYỀN KỲ PHÒNG BỐN CHIẾU RƯỠI – ĐỜI ĐẠI HỌC CÓ MÀU HỒNG?

Khách mới

  

Đã một năm từ cái thời điểm đỉnh dịch, đã một năm sau quãng thời gian dài nằm lì ở nhà làm wibu full-time, mình nhận ra là mình đã lướt qua nửa cái quãng đời đại học rồi.

Lại lướt thêm một năm trước nữa, đây cũng là thời điểm mình vừa mới thi đại học xong, và mình đang mong ngóng chờ đợi điểm số với mong muốn đậu được vào ngôi trường đại học mơ ước. Không biết có ai ở đây cũng đang và đã trải qua những tâm trạng như thế với mong muốn được bước chân vào khuôn viên trường đại học và khao khát tận hưởng quãng đời đại học một cách đúng nghĩa không. Đã bao giờ bạn nghĩ về một cuộc đời đại học trải đầy hoa hồng? Về câu lạc bộ mà bạn tham gia, về những mối quan hệ mà bạn có được? Nếu bạn cũng như mình và nhân vật chính trong bộ anime mà mình sắp giới thiệu đây, đang tìm kiếm một cuộc đời đại học đúng nghĩa, thì đừng ngần ngại để thử qua một bộ truyện vô cùng “kỳ lạ” trong hành trình tìm kiếm ý nghĩa sống này.

Thông tin chung:

  • Tiêu đề: Youjohan Shinwa Taikei/The Tatami Galaxy/Truyền kỳ phòng bốn chiếu rưỡi
  • Đạo diễn: Masaaki Yuasa
  • Năm phát hành: 2010
  • Studio: MADHOUSE
  • Số tập: 11 tập
  • Thể loại: hài hước, huyền bí, tình cảm

Cốt truyện

Từ đạo diễn của Ping Pong The Animation và tác giả gốc của Eccentric Family, The Tatami Galaxy chính là bộ phim đã tận dụng triệt để những điểm mạnh nhất để cho ra đời một anime xuất sắc.

Góc nhìn trung tâm của The Tatami Galaxy kể về một sinh viên năm ba đại học sống trong một căn phòng bốn tấm chiếu rưỡi. Anh là một nhân vật giấu tên hay còn được gọi là Watashi (tôi), một người không thể thoát khỏi ý niệm rằng bằng một cách nào đó anh đã lãng phí hết hai năm đại học qua của mình. Mỗi tập phim là một câu chuyện kể lại cô đọng về hai năm đầu tiên của nhân vật chính ở trường đại học. Mỗi lần lặp lại là một thế giới giả định, trong đó nhân vật chính đưa ra một lựa chọn khác biệt, cụ thể ở đây là lựa chọn tham gia một câu lạc bộ, nơi mà anh cảm thấy có thể khiến anh có một “cuộc đời đại học trải đầy hoa hồng”.

Watashi

Tiền đề của anime cho chúng ta thấy cuộc sống này trở nên khác biệt như thế nào đối với mỗi lựa chọn dù là nhỏ nhất. Ở Watashi đó là lựa chọn tham gia một câu lạc bộ vào năm nhất đại học. Tại sao việc tham gia một câu lạc bộ lại có thể đem đến nhiều sự thay đổi đến như thế? Đối với Watashi thì có lẽ thật như thế. Mỗi lựa chọn mà anh đưa ra đều hướng đến mục tiêu “cuộc sống màu hồng ở khuôn viên trường đại học” đó là trở nên nổi tiếng, có nhiều bạn bè và có một cô bạn gái dễ thương. Anh mong muốn một thứ gì đó thật hoàn hảo cho quãng đời đại học này.

Tuy nhiên sự lựa chọn không phải là thứ mà anime này muốn hướng đến. Mỗi tập của anime là mỗi trải nghiệm khác nhau của Watashi, nơi cậu cố gắng thoát khỏi những điều không thể tránh khỏi, bất kể cậu đi trên con đường nào, lựa chọn những gì, cậu luôn kết thúc một mình trong căn phòng 4,5 tấm tatami. Mỗi khi tham gia một câu lạc bộ, anh lại có cơ hội gặp gỡ những người mới và tham gia vào những sự kiện mới. Nhưng dường như sau mỗi lần lựa chọn ấy, mọi thứ trở nên không như ý muốn và cuối cùng nhân vật chính lại hối hận về sự lựa chọn của mình, muốn quay lại khoảnh khắc trước khi lựa chọn và thiết lập lại cuộc sống của mình hoàn toàn bằng cách chọn một lựa chọn khác, và cuối mỗi tập đồng hồ lại “reset” toàn bộ tập phim.

Không có một yếu tố giả tưởng rõ ràng nào trong toàn bộ câu truyện, vì toàn bộ việc du hành thời gian ngụ ý như sự phản ánh trí tưởng tượng của nhân vật chính và nội tâm của anh cho mỗi lần sửa đổi giả định, nơi mà anh cảm thấy mình đã phải trải qua một cách lãng phí trong suốt hai năm.

Cơ hội bị bỏ quên

Sau khoảng hơn nửa bộ phim dành để mô tả các vấn đề khác nhau liên tục xảy ra trong mỗi lựa chọn, Watashi nhận ra rằng vấn đề của anh không nằm ở các quyết định mà anh đưa ra mà nằm ở chính thái độ của anh khi đối mặt với chúng. Thay vì suy ngẫm về những thiếu sót của bản thân, Watashi đổ hết mọi lỗi lầm lên những quyết định đơn lẻ và lên người bạn mà anh luôn cho rằng là người đã gây mọi khó khăn cho anh.

Trong suốt bộ truyện, Ozu hiện lên qua con mắt của Watashi là người luôn cản đường anh, khiến Watashi bắt đầu những lựa chọn sai lầm, và kéo theo đó là những trò đùa khó chịu. Nhưng nếu chúng ta xem xét toàn bộ các sự kiện diễn ra trong bộ truyện dưới một góc nhìn mới mà không phải qua con mắt của Watashi, chúng ta phát hiện ra rằng Ozu thật ra chỉ là một người bạn thân của Watashi và cậu chỉ đang cố gắng để Watashi nhận ra lỗi lầm theo cách của mình. Watashi dẫu cho lựa chọn rất nhiều ngã rẽ khác nhau, nhưng có một thứ mà anh luôn có ở mỗi ngã rẽ ấy chính là những mối quan hệ mà anh cho nó là hiển nhiên.

Bà thầy bói đã luôn nói xuyên suốt các tập phim “Cơ hội luôn lủng lẳng ngay trước mắt cậu. Nắm lấy cơ hội và hành động đi. Nếu không tự nhận ra, thì chẳng bao giờ cậu thay đổi được đời mình đâu”. Watashi đã quá tập trung vào việc tìm kiếm một cuộc đời hoàn hảo ở khuôn viên trường đại học, mà quên mất những gì anh đang có. Chúng ta có xu hướng mơ về những gì ngoài tầm với của mình và coi những gì đang có là điều hiển nhiên. Chúng ta có xu hướng không hài lòng với hoàn cảnh của mình, và vỡ mộng trước trạng thái “hạnh phúc và mãn nguyện” khi so sánh mình với người khác. Khi mọi thứ trở nên không đúng hướng, chúng ta ngần ngại và tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta đưa ra một lựa chọn khác. Nhưng cuộc sống thì không như vậy, không có cách nào để quay ngược thời gian, sẽ chẳng có ích gì khi cứ tự hỏi và hối tiếc về những gì đã qua.

“Những tháng ngày mà tôi nghĩ rất lãng phí ấy, hóa ra là cả một thế giới tươi đẹp. Chỉ vì theo đuổi ảo mộng hão huyền, tôi đã không nhìn thấy cuộc sống xung quanh mình”.

Bạn đang tìm kiếm người định mệnh khi mà từ lâu người định mệnh đó đã ở ngay trước mặt bạn. Bạn đang tìm kiếm điều gì đó hơn thế nữa trong cuộc sống của mình, khi mà bạn đã có mọi thứ xung quanh mình. Chúng ta có xu hướng đánh mất bản thân khi đeo đuổi hạnh phúc và bỏ quên những điều nhỏ nhặt mà chúng ta đang có. Mãi cho đến khi Watashi nắm bắt cơ hội và tận hưởng cuộc sống của mình, là khi anh có thể thoát khỏi căn phòng bốn chiếu rưỡi và tận hưởng cuộc sống màu hồng thật sự ở khuôn viên trường đại học.

“Các lựa chọn bạn đưa ra có thể thay đổi, nhưng kết quả cuối cùng sẽ luôn giống nhau”.


Cuộc đời màu hồng

“Không có cái gọi là cuộc sống toàn màu hồng đâu. Tại sao? Bởi vì cuộc đời này vốn rất nhiều màu”.

The Tatami Galaxy là câu chuyện về sự trưởng thành của các nhân vật, câu chuyện về sự khám phá bản thân. Đối với Watashi, với tôi, với bạn và bất cứ ai cần ngừng sợ hãi với những gì mà ta đang có, để thật sự sống, thật sự thử những điều mới và mở ra cho mình những cơ hội mới. Câu chuyện của Watashi là câu chuyện về việc sống trong hiện tại và chấp nhận cuộc sống như nó vốn có chứ không phải là cuộc sống hoàn hảo mà bạn vẽ ra. Bạn không nên coi những gì bạn có là đương nhiên. “Một cuộc sống trải đầy hoa hồng” là một điều viển vông, và theo đuổi nó sẽ chỉ khiến bạn bỏ lỡ tất cả những cơ hội hạnh phúc mà bạn có thể có được trong cuộc sống hiện tại. Không có cuộc sống nào mà anh lựa chọn là “đầy màu hoa hồng” tuy nhiên chúng đầy màu sắc và không có một ngày nào là buồn tẻ trong cuộc đời anh.

Kết

Bất cứ ai cũng có thể tự hỏi liệu cuộc sống sinh viên trong quá khứ hoặc hiện tại đã phù hợp với mong đợi của họ hay chưa, nhưng điều này còn phụ thuộc vào việc bạn nhìn nhận nó ở góc độ nào và bạn cảm thấy như thế nào về bản thân hiện tại. Hãy cứ tận hưởng cuộc sống sinh viên theo cách làm bạn vui, tham gia câu lạc bộ hoặc không, miễn là bạn ổn với quyết định của mình. Hoặc đơn giản hơn tại sao lại không thử làm wibu full-time thời đại học, khi đây có thể là thời gian lý tưởng nhất để thực hiện hóa ước mơ cày anime non stop nhỉ. Đừng quên ghé xem Truyền kỳ phòng bốn chiếu rưỡi và tận hưởng lựa chọn của mình nhé.

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


1 cụng ly

  • - 12.10.2022

    Cố lên, tên wibu này! Nhà ngươi viết hay lắm!