Một mẩu ONE PIECE (P.1): Em có muốn ngày nào đó mình ra khơi?

Huyền thoại ★

  Phụ bếp

Đúng người, sai thời điểm

Hồi năm cuối cấp ba tui có nhận một thằng làm sư phụ. Nó không phải chưởng môn phái tiêu dao hay gì đâu, chẳng qua là nó làm ảo thuật hay lắm nên tui muốn học chút tài lẻ vậy thôi. Nhưng rồi sau khi phát hiện bản thân quá thật thà không hợp với diễn ảo thuật thì tui cũng quen cách xưng hô này rồi, không đổi được nữa. Sư phụ tui là một người mê tự do và phiêu lưu, lúc đó nó luôn bảo sau này nhất định sẽ ra ngoài đảo để dạy tiếng Anh và ảo thuật, ngoài đảo tức là xa cỡ Trường Sa Hoàng Sa gì đấy. Tui thực sự không hiểu nổi biển đảo thì có cái gì quyến rũ cơ chứ, vì tui chả biết bơi và cũng rất sợ nước, nhất là loại nước không uống được. Sư phụ tui nói tui cứ đọc bộ truyện tên One Piece thì tự động mê biển đảo ngay.

sư phụ tôi thời trẻ trâu đây :))))

Bình thường sư phụ giới thiệu phim truyện nhạc gì tui cũng xem vì tui với nó chính là hai mặt đối lập của mâu thuẫn, sở thích có vẻ khác nhau chứ luôn quy nạp lại một chỗ (bằng chứng là cùng mê One Piece nhưng một đứa fan Sanji còn một đứa lại cuồng Zoro). Chỉ duy có việc nó bảo tui đọc One Piece là tui không chịu, vì tui chê nét vẽ của One Piece xấu. Đúng là tuổi trẻ ngu dại, cứ judge a book by its cover. Thật ra One Piece vẽ ngầu chứ không phải vẽ xấu, nhưng với một thiếu nữ (nói đúng hơn là thiếu nữ… tính) đã quen đọc những Doremon, Conan, Nữ hoàng Ai Cập, Mặt nạ thủy tinh… như tui thì nét vẽ của One Piece lúc đó liệt vào hàng vẽ xấu (đến giờ tui vẫn không hiểu sao hồi nhỏ tui thích đọc Dragon Ball vậy mà chê One Piece vẽ xấu? Quá vi lố!).

Kể ra thì khá nhục, thời đó sư phụ cũng kêu tui đọc Cậu bé bút chì Shinosuke nhưng tui chê truyện gì mà vẽ nguệch ngoạc cứ như bản nháp nên không thèm đọc nữa kìa (mong hai bác Eiichiro Oda và Yoshito Usui tha thứ ^^”). Đến tận bây giờ tui vẫn hay tự trách mình sao không chịu tiến hóa sớm, và dù không nói ra nhưng giờ sư phụ biểu gì tui cũng ráng nghe lời.

Tính ra thì tui có duyên với One Piece từ hồi cấp 3, khi mà ngoài sư phụ ra thì thằng bạn tri kỷ của tui cũng hay bảo tui nên đọc đi nhưng tui lại cứ nhất nhất không nghe tụi nó.

Rồi thì duyên nợ của tui với One Piece cũng bắt đầu chớm nụ từ đợt nghỉ giữa kỳ năm nhất đại học. Lúc đó đang rảnh rỗi, tui hay ra tiệm gần nhà thuê truyện về đọc. Quê tui có vài tiệm cho thuê truyện tranh kiểu này và đó là những nơi luôn gắn bó với tui một cách mật thiết nhất. Thấy tiệm có One Piece nên cũng tặc lưỡi đọc thử vì tui đọc gần hết cái tiệm rồi, không lẽ phải rước bộ Naruto ba lăng nhăng về sao? (đùa thôi chứ tui đọc Naruto trước cả One Piece haha).

Thời điểm đó ở tiệm chỉ có khoảng ba mươi mấy tập One Piece thôi. Tui rinh hết về nhà đọc ngấu nghiến, buổi tối còn lén mẹ thức đọc mà sợ bị phát hiện nên trùm mền kín mít rồi lấy điện thoại bật đèn pin lên đọc, phải nói là cực khổ vô cùng, nhưng tui không thể nào rời mắt khỏi trang truyện được. Tui đã trót bị cuốn vào cuộc phiêu lưu trên biển của những băng hải tặc mà trước khi đọc tui cứ nghĩ hải tặc nhất định phải vào vai phản diện cơ.

Ở đối diện nhà tui là nhà ngoại, có thằng anh họ hay ăn hiếp tui nhưng chơi game cũng rất gì và này nọ nên dù không ưa nó tui vẫn share truyện cho nó đọc để có đứa bàn luận cùng. Lúc đó em gái ruột của tui mới học lớp 7 và rất thích đọc mấy bộ truyện tui rinh về (và khác với tui, nó rất khoái Naruto). Thấy tui mê One Piece nó cũng xin đọc nhưng tui nhất định không cho vì bảo truyện này đánh đấm dữ lắm không hợp với con gái dưới 18 tuổi đâu. Nhưng phàm cái gì càng cấm càng thích làm, nên con em tui cũng lén đọc một hai tập. Sau đó tui cảm thấy bàn luận với em tui vui hơn với thằng anh họ, nên tui cho nó đọc thoải mái.

Em tui cosplay Zoro :))))

Sau khi đọc hết One Piece trong tiệm rồi thì tui như con nghiện, một bữa thiếu One Piece buồn chả muốn ăn. Thế nên dù không thích đọc truyện trên mạng nhưng tui vẫn phải ráng lết lên kiếm One Piece đọc đỡ thèm. Đọc online tui rất dễ bị mỏi mắt, nhưng One Piece thời đó ra nhỏ giọt kiểu một tuần một chap, nhiều lúc Oda bệnh hay nghỉ lễ gì đó là tuần đó không có truyện đọc luôn, nên lâu dần tui nản, tới tầm khoảng chap bảy trăm mấy thì tui ngưng đọc tới giờ. Phần vì định dồn lại nhiều chap sau này đọc một lượt cho đã thèm, phần vì sau timeskip tui thấy truyện không còn kiểu như tui mê lúc ban đầu nên tui tạm give myself a break với One Piece. Vậy nên, những gì tui nói về One Piece trong series này toàn bộ là dựa trên những gì tui biết tính từ đầu truyện cho đến timeskip (hiện tui đang đọc lại vì nghe đồn One Piece hay lại rồi, nên có gì thay đổi tui sẽ cập nhật ở những bài sau).

Thế giới trong One Piece

Có vô vàn lý do khiến tui mê One Piece, mà ngồi kể mãi cũng không hết. Lý do đầu tiên khiến tui mê One Piece như điếu đổ là vì nó có tính phiêu lưu kỳ lạ. Một cuộc phiêu lưu của HẢI TẶC cơ đấy, có ai lại không tò mò chứ? Ai lại không có cái cảm giác tim đập gấp, adrenaline tuôn trào trong cơ thể mỗi khi nghe đến những chuyến phiêu lưu tìm kho báu hải tặc? Lấy hình tượng hải tặc làm trung tâm, nên One Piece không thể thiếu những đặc sản gắn liền với hải tặc đó là biển, đảo, thuyền, đồng đội, và quan trọng nhất là… bao khó, à nhầm, kho báu!

Mở đầu bộ truyện đã khiến người ta tò mò với kho báu mang tên One Piece (Seriously Oda? Kho báu gì mà chỉ có “một miếng” hả?), được hải tặc vĩ đại nhất mọi thời đại – Vua Hải Tặc Gol D. Roger – tiết lộ trước khi bị xử tử. Ông tuyên bố để lại kho báu của mình ở ngoài biển, và nếu ai tìm được thì kho báu thuộc về kẻ đó. Thế là hàng hàng lớp lớp những người có máu phiêu lưu và những kẻ tham vọng đổ xô ra biển tìm kiếm kho báu vĩ đại nhất. Kỷ nguyên Đại hải tặc bắt đầu.

Nói One Piece có tính phiêu lưu là vì thế. Nhưng còn kỳ lạ ở chỗ nào? Ở chỗ nó có một thế giới riêng vô cùng ảo diệu, không đơn giản là chỉ có biển, đảo và kho báu như chúng ta nghĩ. Như các bạn đã biết, quả địa cầu có bốn đại dương, dương dương dương là cái giường để ngủ…khòooo khòoooo. À nhầm, xin lỗi tui bị nhiễm thói của Lù. Chứ thật ra, thế giới của chúng ta có năm đại dương, còn thế giới hư cấu trong One Piece chỉ có bốn biển thôi, và tên cũng rất dễ nhớ: biển Đông (East Blue), biển Tây (West Blue), biển Nam (South Blue) và biển Bắc (North Blue). Mỗi biển có vô số các hòn đảo, mỗi đảo lại có làng mạc, thị trấn, thành phố, vương quốc…

Muốn lấy được kho báu One Piece, những băng hải tặc phải trải qua một hành trình phiêu lưu dài trên biển với không biết bao nhiêu lần dừng chân ở các hòn đảo kỳ ảo. Có đảo đầy tuyết phủ quanh năm, có đảo đầy những sinh vật kỳ dị quý hiếm, có đảo đầy LGBT (yay :3 ), có đảo lại đầy người cá và tiên cá, thậm chí còn có đảo ở trên trời nơi mà cư dân ai cũng có cánh sau lưng…

Nhiều đảo là vậy, nhưng toàn bộ thế giới trong One Piece chỉ có một lục địa, gọi là Hồng Tuyến (Red Line), bao quanh Trái Đất từ Bắc đến Nam. Một vùng biển lớn trải dài từ đông sang tây cắt ngang Hồng Tuyến đã chia đại dương ra thành bốn biển kể trên. Vùng biển ấy mang tên Đại Hải Trình (Grand Line), là nơi cực kỳ nguy hiểm, đến mức được xem như nghĩa địa của Hải tặc. Tuy nhiên, do kho báu One Piece được cho là nằm ở hòn đảo cuối cùng của Đại Hải Trình nên Hải tặc từ bốn biển vẫn liên tục đổ xô vào đây. Nói nôm na, chúng ta có thể xem Hồng Tuyến và Đại Hải Trình giống như Kinh tuyến gốcXích đạo của thế giới vậy.

 

Vẽ đơn giản thì là như này

Lối vào Đại Hải Trình được mô tả trong truyện là một ngọn núi kì lạ. Có 5 con kênh với 4 con kênh dẫn từ phía 4 vùng biển và 1 con kênh dẫn ra nửa đầu của Đại Hải Trình. Ngọn núi này có tên là Núi Đảo Ngược (Reverse Mountain). Sở dĩ nó có cái tên này vì nước biển theo dòng hải lưu chảy ngược lên núi và chảy xuống theo con kênh dẫn ra Đại Hải Trình. Có thể thấy rằng chúng ta không thể ra khỏi Đại Hải Trình bằng hướng này được.

Nếu bạn là một hải tặc trẻ trâu muốn vào Đại Hải Trình thử sức mình thì bạn sẽ khó mà thoát ra khỏi đây vì bao quanh Đại Hải Trình là hai vùng nước gọi là Vành Đai Tĩnh Lặng (Calm Belt), một nơi không hề có bất cứ luồng gió cũng như dòng hải lưu nào, và là ổ sinh trưởng của những quái vật biển khổng lồ gọi là Hải Vương. Chúng đóng vai trò rất hữu hiệu trong việc làm rào chắn ngăn những kẻ muốn vào Đại Hải Trình.

Còn vẽ phức tạp thì như này :v


Nửa thứ hai của Đại Hải Trình, kéo dài từ nửa kia của Hồng Tuyến, cho đến phía bên kia của Núi Đảo Ngược (phía không có dòng kênh đổ ra), được biết đến với cái tên Tân Thế Giới (New World). Nửa thứ nhất không có tên, nhưng đối với những hải tặc đã từng đến Tân Thế Giới, thì nửa thứ nhất được ví như “thiên đường”. Nói kĩ hơn về Tân Thế Giới, vùng biển này còn chứa đựng rất nhiều bí ẩn. Trước mắt những điều mà tui đã biết là: vùng biển này được “bảo kê” bởi Tứ Hoàng (Yonko) – tức 4 hải tặc được cho là hùng mạnh nhất thế giới và có tầm ảnh hưởng cực kỳ rộng lớn – và chưa có ai đi đến hết vùng biển này trừ Gol D. Roger – Vua Hải Tặc.

Cốt truyện

Nhân vật chính của chúng ta, Monkey D. Luffy aka Thánh Lù, xuất thân từ một ngôi làng nhỏ thuộc khu vực biển Đông. Cậu xin làm phụ bếp trên một con tàu nước ngoài để có cơ hội vượt biển đi học hỏi về giúp đồng bào. Ấy chết lộn truyện rồi, vầy mới đúng: Hai mươi hai năm sau kể từ khi Vua Hải Tặc Roger bị xử tử, cậu bé Luffy vừa đủ tuổi bẻ gãy sừng trâu, liền giong buồm ra khơi, dấn thân vào chuyến hành trình tìm kho báu huyền thoại One Piece để trở thành Tân Vua Hải Tặc. Luffy bắt đầu chu du qua các hòn đảo và tìm kiếm những người đồng đội để lập một băng hải tặc riêng cho mình, vì lẽ dĩ nhiên là muốn đi xa phải đi cùng nhau. Còn muốn đi nhanh thì không thể được đâu mọi người ạ, ít nhất là trong thế giới One Piece (cứ nhìn bộ truyện đã kéo dài hơn 20 năm mà vẫn chưa kiếm được kho báu là hiểu rồi ha).

Sau bao ngày tung hoành bốn biển, dần dần Luffy cũng thu phục được một vài đồng đạo, à không, đồng đội. Băng Hải tặc của cậu dần trở nên có tiếng dưới cái tên băng SH aka Mũ Rơm (SH = Straw Hat, chứ hông phải băng đua xe SH nha). Mỗi thành viên trong băng Mũ Rơm đều ra khơi với một ước mơ riêng. Có người muốn trở thành kiếm sĩ mạnh nhất thế giới. Có người muốn tìm ra vùng biển huyền thoại. Có người muốn trở thành một hải tặc dũng cảm giống như cha mình. Có người lại muốn vẽ bản đồ thế giới… Mỗi con người đều có trong mình một ước muốn để giong buồm ra biển lớn. Hầu hết ước mơ của họ đều liên quan tới những biến cố trong quá khứ của bản thân.

Nhưng riêng Luffy, cậu chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc, là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành. Ý chết, lại nhầm truyện rồi (mọi người thông cảm, hồi xưa tui có đi thi kể chuyện cháu ngoan Bác Hồ nên giờ vẫn hay nhầm ^^”). Ước muốn duy nhất của Luffy chính là tìm ra kho báu One Piece và trở thành Tân Vua Hải Tặc, vì từ nhỏ cậu đã được tiếp xúc với hải tặc và được truyền cảm hứng từ một hải tặc là thần tượng thuở nhỏ của mình: Xuân, à nhầm, Shanks Tóc Đỏ.

Tuyến nhân vật

Như vậy, chúng ta đã biết One Piece xây dựng tuyến nhân vật chính là những Hải tặc, vậy đối đầu với Hải tặc sẽ là ai? Đoán xem! Nếu bạn đang nghĩ tới hai từ “hải quân” thì bạn đoán gần đúng rồi đấy. Đúng là Hải quân trong One Piece trực tiếp đối đầu với Hải tặc. Nhưng nói bao quát hơn, thì kẻ thù của Hải tặc chính là tổ chức bộ máy cai quản toàn thế giới One Piece: Chính phủ Thế giới.

Cái tổ chức gì mà đông lại còn lắm chức ai mà nhớ cho hết :v


Chính phủ Thế giới là liên hiệp của hơn 170 quốc gia trong thế giới One Piece. Trong truyện, Chính phủ Thế Giới được mô tả như một tổ chức với nhiều bí mật giấu sau lưng mà đến giờ thế giới vẫn chưa hề được biết. Đó là một bộ máy đa phần bị tha hóa, lạm quyền, tham nhũng, luôn thi hành công việc thông qua Thuyết Công Lý Tuyệt Đối (Absolute Justice) của mình và phục vụ cho sự nhẫn tâm của bọn Quý Tộc Thế Giới (World Nobles).

Kẻ thù lớn nhất đối với Chính phủ Thế giới phần lớn chính là Hải tặc và Quân cách mạng (cứ hiểu đơn giản Quân cách mạng là những người chống lại Chính phủ Thế giới một cách có tổ chức hơn Hải tặc, vì tui không muốn spoil quá nhiều đối với những ai chưa đọc One Piece, hoặc chỉ mới đọc tới tập 32).

Chính phủ Thế giới có rất nhiều thành phần phức tạp nhưng quan trọng nhất chính là tổ chức quân sự được biết đến với tên gọi Hải quân (Marine). Hải quân có các chi nhánh đóng ở khắp mọi nơi trên thế giới One Piece. Hải quân có nhiệm vụ duy trì nền hoà bình và bảo vệ cuộc sống của người dân trên danh “Chính Nghĩa”. Hải quân là đối trọng của phe Hải tặc.

Ngoài ra, còn một thế lực ở giữa Hải tặc và Hải quân được mang danh Thất Vũ Hải (Shichibukai). Thất Vũ Hải là một trong tam đại thế lực, cùng với Tứ Hoàng và Hải quân duy trì sự cân bằng của trật tự thế giới. Họ bao gồm 7 Hải tặc hùng mạnh làm việc cho Chính phủ Thế giới, nên giới Hải tặc coi họ là “những con chó của chính quyền”. Khi gia nhập Thất Vũ Hải thì mọi tội ác cũng như số tiền truy nã trước đây của họ sẽ được loại bỏ. Họ có quyền tự do cướp bóc, tấn công hải tặc khác mà không bị truy nã, mặt khác họ phải chia một phần số tài sản cướp được cho chính quyền. Tuy trên danh nghĩa là cùng làm việc cho chính quyền, nhưng Thất Vũ Hải lẫn Hải quân đều không ưa gì nhau.

Thất Vũ Hải năm ấy chúng ta cùng theo đuổi…

Hệ thống sức mạnh

Nói về hệ thống sức mạnh trong One Piece thì trước tiên phải nhắc đến nhân vật chính: Luffy của chúng ta không có tài năng gì đặc biệt ngoài việc năm lên 7 tuổi cậu vô tình ăn phải trái ác quỷ. Rất nhiều nhân vật trong One Piece sở hữu những năng lực đặc biệt nhờ ăn “trái ác quỷ” (Devil Fruit). Đại loại là thay vì bị nhện cắn hay bị tiêm thuốc mới sở hữu siêu năng lực thì trong thế giới One Piece, bạn chỉ cần ăn một loại quả có bề ngoài đủ màu đủ kiểu giống như trái cây bình thường. Mỗi loại quả này đều có tên riêng và mang một năng lực riêng, được chia làm ba hệ:

  • Zoan (Hệ động vật): cho phép người sử dụng biến hình toàn phần hay bán phần thành một con thú nào đó và mang sức mạnh của loài ấy.
  • Logia (Hệ tự nhiên): cho phép người dùng “biến đổi cấu trúc cơ thể thành sức mạnh của thiên nhiên” và giao cho họ toàn quyền điều khiển chúng.
  • Paramecia (Hệ siêu sức mạnh): tất cả những thứ gì không thuộc hai loại trên nằm vào hạng mục này. Ví dụ như với Luffy, trái Gomu Gomu sẽ biến cơ thể thành cao su.

Ai ăn phải trái ác quỷ loại nào sẽ mang năng lực của trái đó, các năng lực đều không giống nhau nhưng điểm chung của những người sở hữu năng lực trái ác quỷ là đều không thể bơi. Thậm chí khi chỉ bị ngâm vào nước biển một phần, họ cũng không thể dùng năng lực của mình hiệu quả và tạm thời bị mất sức mạnh. Theo lời Oda thì thế giới One Piece có khoảng hơn 100 loại trái ác quỷ, và tính đến thời điểm hiện tại trong truyện đã xuất hiện khoảng 60 loại. Trong một thời kỳ nhất định, chỉ có một trái của một loài xuất hiện, nên có thể nói là trong một thời điểm thì không thể có hai người mang năng lực giống hệt nhau.

Tên của mấy trái này rất thú vị :))

Không chỉ vậy, nếu như Dragon Ball có Ki, Naruto có Chakra, thì One Piece cũng có một dạng năng lượng khác được gọi là Haki. Haki (hay còn gọi là Bá Khí, nghĩa đen có nghĩa là “tham vọng”) là một sức mạnh bí ẩn được tìm thấy trong tất cả các sinh vật sống trên thế giới. Nó không khác gì so với những giác quan bình thường. Phần lớn mọi người không nhận thấy hoặc thất bại trong việc đánh thức nó. Nói chung, có hai loại Haki phổ biến cho tất cả mọi người, nếu được huấn luyện thích hợp thì sẽ có. Tuy nhiên, có một loại thứ ba mà chỉ có một nhóm người được cho là “người được chọn” mới sở hữu nó. Nói một cách đơn giản, Haki là một khả năng cảm nhận năng lượng tinh thần và chế ngự kẻ thù.

Haki được chia làm 3 loại hay còn gọi là “sắc màu”:

  • Kenbunshoku Haki (Sắc màu quan sát): Giúp người sử dụng có khả năng biết trước được đòn tấn công của đối thủ và cảm nhận được thế giới xung quanh nó giống như một giác quan thứ 6.
  • Busoshoku Haki (Sắc màu vũ trang): Cho phép người sử dụng tinh thần của họ như là một tấm áo giáp tàng hình để chống lại các đòn tấn công của kẻ thù hoặc dùng để tăng cường sức mạnh cho đòn tấn công của mình.
  • Haoshoku Haki (Sắc màu thống trị/Haki sắc màu đế vương/Bá khí đế vương/Bá vương khí): Là một loại hiếm của Haki, chỉ có một trong một triệu người có thể sử dụng nó. Năng lượng này giúp người sử dụng có khả năng chế ngự ý chí của kẻ khác.

Bộ truyện nhất định phải sở hữu!

Quay lại câu chuyện về duyên nợ của tui với One Piece. Tình cờ vào một ngày đẹp trời năm 2014, tui đọc trên Diện Thư thấy tin NXB Kim Đồng sẽ tái bản One Piece và Dragon Ball một lượt.

Tui phân vân suốt cả tuần. Suy nghĩ đắn đo xem liệu… nên mua bộ nào ^^”! Thời đó còn sinh viên, khó khăn lắm chứ đùa. Dragon Ball là bộ truyện tuổi thơ của tui, từng một thời lục tung cái thư viện huyện để tìm từng cuốn một. Thế nhưng tui cứ có cảm giác One Piece mới là bộ truyện mà tui muốn đọc đi đọc lại cả đời. Vì tui có một nguyên tắc mua sách, đó là cuốn nào tui cảm thấy có khả năng tui chưa hiểu rõ hết, hoặc vì lý do nào đó mà tui sẽ còn muốn đọc đi đọc lại thì tui mới mua. Đối với những cuốn tui chỉ đọc một lần trong đời là cảm thấy đủ thì thôi mượn đọc hoặc vô nhà sách đọc ké được rồi. Khi đó ở nhà tui có biết bao nhiêu là sách, nhưng truyện tranh thì chỉ có 2 bộ là Lucky Luke và Shinosuke (thật ra mà nói 2 bộ đó là của sư phụ tui mua rồi đưa tui giữ chứ cũng không phải tui tự mua, mà nếu nói về sách truyện thì của tui cũng như của sư phụ và ngược lại).

Từ nhỏ đến lớn tui mài đầu vào không biết bao nhiêu là quyển truyện tranh, nhưng chỉ có One Piece làm tui đắn đo suy tính: có đáng để mình nhịn ăn sáng mua mỗi tháng 2 quyển với giá 19,5k/quyển không? Rồi tui ngồi tưởng tượng đến lúc về già, tui sẽ xây một căn nhà theo kiểu mô hình tàu Going Merry. Mỗi căn phòng trên tàu sẽ xây theo phong cách một hòn đảo. Mỗi đảo đều chất đầy truyện One Piece, mô hình nhân vật… Ngay lập tức tui cảm thấy đây là một bộ truyện phải-có-trong-đời và còn phải-có-để-truyền-cho-con-cháu.

Ảnh minh họa một góc căn phòng trong ngôi nhà mơ ước của tui :v

Và thật vậy, tới giờ em gái tui, mấy đứa cháu tui ở nhà, không đứa nào không biết tới One Piece. Mỗi lần tui về quê, em tui mong nhớ tui thì ít, mà mong truyện tui đem về thì nhiều. Nhìn thấy nó háo hức đợi đọc từng cuốn truyện tui mua về, tui cảm thấy mình làm chị cũng rất gì và này nọ đấy chứ, em mình phải thế! Ban đầu, tui để bộ One Piece trên kệ sách ở nhà, có mấy đứa cháu tui nhỏ xíu (mới học cấp 1) sang chơi thấy nên muốn mượn đọc, tui định không cho vì sợ nhăn sợ rách sách các kiểu… Nhưng sau nghĩ lại, tui mua truyện là để những cuốn truyện được thực hiện đúng chức năng của nó: được đọc đi đọc lại nhiều lần, chứ không phải tui mua để trưng cho đẹp nhà! Nên thay vì cấm cản thì tui cho tụi nhỏ mượn tất, kèm theo bài hướng dẫn nho nhỏ về cách giữ gìn sách khi đọc.

Và… cuộc hành trình bắt đầu!

Như vậy có thể nói, mối tình giữa tui với One Piece dù cho chớm nở muộn nhưng đến giờ vẫn không tàn phai (và dự là còn kéo dài ít nhất 7-8 năm nữa khi Oda vẫn chưa viết xong và Kim Đồng thì cứ ra mấy bộ ngoài lề móc túi tui đều đều T.T). Trong lòng tui, dù cho One Piece có được ghi nhận vào Sách Kỷ lục Guinness là bộ truyện tranh do đơn tác giả sáng tác có số bản in nhiều nhất thế giới (năm 2015) hay đang nắm giữ kỷ lục là bộ manga bán chạy nhất trong lịch sử hay không, thì nó vẫn luôn là bộ truyện đỉnh nhất mọi thời đại!

Bài viết này chỉ là khởi đầu của cuộc hành trình tôi theo chân các băng Hải tặc tiến vào Đại Hải Trình và xa hơn nữa là Tân Thế Giới. Nào các anh em, mọi người sẽ ra khơi cùng tôi chứ?

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


13 cụng ly

  • - 26.12.2019

    Bữa nào share truyện đọc ké với nhím :))


    • Nhím Lùn - 26.12.2019

      Share truyện gì cơ? :)) nhím có 3 bộ thôi á ^^”


    • - 26.12.2019

      Share bộ one piece đọc trước đi nhím :)), cho mình facebook đi dễ nói chuyện hơn =))


    • Nhím Lùn - 27.12.2019

      FB thì share được còn truyện thì chưa chắc nha :))
      https://www.facebook.com/tranhuynhtuongvi


    • - 28.12.2019

      Add rồi đó vào chấp nhận đi nhím :))


  • Tùng TT - 26.12.2019

    Thất vũ hải theo cốt truyện thì đang bị chính phủ bãi bỏ rồi, nhưng làm sao có chuyện ăn dễ thế


    • Nhím Lùn - 26.12.2019

      Chứ thằng Lù nó đấm bay gần hết Thất Vũ Hải rồi không bỏ cũng kỳ :))


  • Divieo - 26.12.2019

    Cụng ly
    Em bắt đầu đọc One Piece từ Water 7 sau rồi mới đọc xuôi xuống dưới rồi mới ngược lên trên vì hồi đó đọc dở dang truyện của ông anh họ. Phần em thích nhất là Drum Island lúc Chopper xuất hiện với trận đại chiến ở Marineford. Thói quen hàng tuần vẫn là ngóng chờ chap mới của One Piece và chán lắm khi đọc thấy dòng chữ One Piece is on break next week. Mà em nhớ nhất cái hồi Naruto và One Piece cùng ra hàng tuần, cùng cạnh tranh, hai tác giả Kishi và Oda dồn hết sức lực để cho ra những trang truyện tuyệt đỉnh. Có lẽ một ngày nào đó One Piece cũng sẽ kết thúc thôi nhưng lúc đấy trong lòng chắc sẽ trống vắng lắm.
    Giờ tàu của chị còn chỗ thì chắc chắn em sẽ ra khơi rồi.


    • Nhím Lùn - 27.12.2019

      Tuyệt vời! Từ nay chúng ta là đồng đội nhé <3


  • Ngạn loser - 27.12.2019

    Cá nhân thấy được đoạn đầu hay giờ oda viết càng ngày càng nhảm với theo kiểu câu giờ. Nhất là arc thằng enel với thằng dodo, đọc tua mỏi cả tay


    • Nhím Lùn - 28.12.2019

      Cái arc đánh với dodo thật sự là nản, mình cũng drop ngay khúc đó. Nhưng hy vọng là kết truyện sẽ k làm mình thất vọng, nên cũng cố gắng dõi theo!
      p/s: đặt tên trending nhỉ :)))


  • Ngạn lesor - 28.12.2019

    Đã regis đâu mấy nay mắt biếc nổi nên đặt vậy thôi
    Ủa sao hôm nay mới 27 mà bác rep được 28 hay vậy


    • Nhím Lùn - 28.12.2019

      Tôi tới từ tương lai nhé :)))
      Nói chứ dead web nên múi giờ nó bị lỗi ấy mà haha