Một loạt những câu chuyện ngắn về gia đình Finch, hay một tựa game dài 2 tiếng đạt đến ngưỡng nghệ thuật thuần túy như thế nào

Khách quen

  

Bài viết này có chứa Spoiler cho What Remains Of Edith Finch!


What Remains Of Edith Finch là một sản phẩm kì lạ.

Mình đã bật cười, mình đã nghiến răng vì khó chịu, mình đã nín thở vì căng thẳng, mình đã cảm thấy bình yên, lẫn những khát khao thuần túy, ngây ngô, dữ dội của những con người lương thiện, yêu thương lẫn nhau bằng sự gắn kết máu thịt đầy thiêng liêng.

Tất cả qua lăng kính nặng nề của cái chết.

Kiểu gia đình nào lại xây một cái ngĩa trang trước khi xây chính ngôi nhà họ ở chứ?

Bạn chứng kiến cái chết của 12 người trong một gia đình trong 2 tiếng đồng hồ.

Từ người gần đất xa trời – cụ bà Edie Finch, đến cậu bé con Gregory Finch, từ cô bé tuổi teen Barbara Finch, đến người phụ nữ đã vào tứ tuần Dawn Sanjay-Finch, tất cả bọn họ đều chết, và được kể lại trong sự hình dung của Edith qua những trang nhật kí, hồi kí, hoặc qua những tấm ảnh, hoặc qua một bệnh án, hoặc chỉ đơn giản là những trang vẽ nguệch ngoạc.

Thưa nhật kí,….

Đó là sự sáng tạo thiên tài từ đội ngũ Giant Sparrow – họ kể về cái chết qua lăng kính khi mộng mơ khi bình thường của những thành viên nọ, nhưng không quên tiết lộ về bản chất của từng người qua những câu truyện ngắn đó một cách tinh tế.  Câu truyện của những cậu trai mới lớn như Calvin và Gus chẳng hạn, đó là những cậu bé hiếu động với những cảm xúc mãnh liệt, bé con Molly và Gregory ngây thơ. Đến chút đen tối và đượm buồn như cô diễn viên nhí Barbara phải đối mặt với những lo âu, khó xử tuổi teen, và người em trai Walter mang đầy ám ảnh từ thời niên thiếu, nay đi tìm lối thoát cho bản thân.

Edie và Dawn luôn cãi vã về ngôi nhà của gia đình FInch

Những cái chết của gia đình Finch nếu kể ra bình thường thì sẽ làm nhiều người khiếp đảm (một cô bé 10 tuổi chết vì ăn quả dại độc! Một chú bé 18 tháng chết vì đuối nước trong bồn tắm!), nhưng cách mà nó được kể, qua con diều, qua những trang truyện tranh, qua chuyến phiêu lưu mơ mộng của Lewis, qua chuyến thám hiểm dưới nước của cu cậu Gregory. Những câu chuyện bi kịch ấy được kể bằng một chút gì đó của sự thần kì của trí tưởng tượng con người, sức sống mãnh liệt của từng thành viên gia đình Finch kể cả trong cái chết, và thực sự những cảm xúc mãnh liệt nhất của mình chỉ đến khi mình hoàn thành game, và ngồi xuống suy nghĩ. Bởi vì game dẫn dắt bạn một cách nhẹ nhàng qua những câu truyện đầy bi thương, nặng lòng, làm bạn hứng thú, muốn được nhập tâm vào câu chuyện tiếp theo, để rồi gần như bị đánh gục bởi nó.

Cánh diều mang những sự bực dọc, bối rối của Gus

Chuyến phiêu lưu mơ mộng của Lewis

Bản thân game là một câu truyện lớn về Edith Finch, người cuối cùng chúng ta biết chắc còn sống của gia đình bị nguyền rủa nọ, và qua từng câu truyện của những người họ hàng nọ, ta càng đi sâu vào tâm trí của cô bé, hiểu được cô bé là người như thế nào, nhưng cũng không quên phát triển những nhân vật nọ qua góc nhìn của cô bé, khiến cho, dù game chỉ thực sự có một nhân vật, nhưng lại để lại cho ta ấn tượng khó phai về cả gia đình Finch, họ bổ trợ cho nhau một cách tài tình trong khâu phát triển nhân vật. Và khi ta cùng Edith đến cuối con đường, ta bỗng nhận ra một sự thật nặng lòng không thể tránh khỏi, và Edith chính là chương tiếp theo của quyển bi kịch đầy sức sống, đầy hy vọng, đầy tình yêu, đầy trí tưởng tượng của gia đình Finch. Đó là một cảm xúc mình chưa bao giờ có khi mình xem phim, đọc sách, nghe nhạc, và cũng chưa bao giờ có khi chơi bất kì tựa game nào khác, đó là một sự vỡ òa cảm xúc dữ dội, nhưng cùng lúc đó, là sự bình yên đến lạ trong tâm hồn.

Sự bình yên trong câu chuyện đầy những cảm xúc mãnh liệt

Những suy tư buồn bã của Edith

Và chỉ có game mới có thể truyền đạt những cảm xúc đó. Sự tương tác, sự nhập tâm của video game, chỉ có thế mới mang lại những cảm xúc đó cho mình, sự cảm thông đến từ việc mình chính là Edith, mình chính là Edie, mình chính là Sven,… Mình là một thành viên gia đình Finch, chỉ qua game mới có thể khiến cho mình có cảm xúc đó. Chỉ có game mới kể một câu chuyện đan xen đầy tinh tế như từ việc cắt đầu cá đến một chuyến phiêu lưu thần kì của Lewis, những màn biến hình ngoạn mục của Molly, hay cuốn những lời nói trống rỗng từ cha mình vào cánh diều của Gus… không môn nghệ thuật nào có khả năng đó.

Và vì thế, What Remains Of Edith Finch là đại diện của video game dưới tư cách một môn nghệ thuật độc lập, bởi vì ngoài những khả năng của game, không còn gì đủ khả năng lột tả hết giá trị của câu truyện với toàn bộ sức nặng của nó.

Cảm ơn, và tạm biệt nhé, Edith

 


Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện