Dẫu biết nhóm mình không ai chơi bút máy hết nhưng vẫn share với các bạn một bài review cây bút mình mới có, hy vọng trong tương lai gần sẽ rủ rê được đồng bọn chơi bút
Bút mực với mình là một thú chơi rất cá nhân, cũng giống như tai nghe. Có người thích bút chạm trổ, hầm hố, màu mè hoành tráng để sưu tầm, có người thích loại bút đơn giản để dùng hàng ngày.
Với mình, cây Mont Blanc Meisterstuck 149 (MB 149) là một cây bút rất đặc biệt, vì nó là món quà mà người vợ yêu dấu tặng mình vào dịp kỷ niệm sinh nhật lần thứ 30. Chính vì lý do này mà cây bút sẽ luôn theo mình hàng ngày khi đi làm. Nó nghiễm nhiên trở thành một món đồ bất ly thân và chắc chắn sẽ không bao giờ bị bán.
Bản thân cây MB 149 là một cây bút rất phổ biến và có nhiều người đã review rồi. Trong bài viết này, mình chỉ muốn chia sẻ những trải nghiệm thực tế khi sử dụng của mình.
Việc sở hữu một cây Mont Blanc là điều mà mình đã suy nghĩ rất lâu, vì dù rất thích bút mực, nhưng Mont Blanc là một thương hiệu gắn liền với giới Nouveau Rich – giàu xổi – những người mà giắt cây bút có logo bông tuyết trên đỉnh mang ý nghĩa khoe địa vị hơn là dùng nó như một thứ công cụ để viết lách. Cá nhân mình thì hơi dị ứng với thể loại này nên thường không muốn đeo hay mang cái gì trên người tạo cảm giác nouveau rich.
Do đó, đến ngay trước khi mua nó, mình vẫn nghi hoặc về việc liệu giá trị mà cây bút này mang lại có tương xứng với số tiền mà mình bỏ ra hay không.
Cá nhân mình luôn nghĩ câu tiền nào của nấy nó chỉ đúng đến một mức độ nào đó thôi. Tiền càng nhiều thì càng mua được đồ tốt, nhưng khi lên đến gần đỉnh của cái đồ thị này, thì số tiền mà bạn bỏ ra nó dần tỉ lệ nghịch với những giá trị cộng thêm mà bạn nhận lại được. Mình rất không thích những món đồ bị nâng giá lên quá mức so với giá trị thật của nó, chẳng hạn như giày Yeezzy, hay mấy cây bút limited edition chạm trổ rồng phượng, nhìn thôi đã thấy đau mắt chứ đừng nói cầm lên viết
Hơn nữa, mình mua món đồ gì thì đều có thói quen dùng cho hết chức năng và giá trị của món đồ ấy. Mình là người thường xuyên viết và vẽ hàng ngày bằng bút mực, do đó với mình đây không phải là một món trang sức cho oai, mà phải là một thứ công cụ tốt để phục vụ cho mục đích công việc và giải trí hàng ngày.
Cảm nhận đầu tiên khi cầm cây bút này trên tay là nó rất to, ngay cả với một người tay khá to như mình. Nó to hơn hẳn cây bút mình đang dùng hàng ngày, là cây Sailor 1911 Fullsize. Bình thường mình cầm cây Sailor đã thấy nó khá bề thế rồi. Nhưng khi đứng cạnh cây MB 149, cây Sailor chẳng khác nào một cây nứa đứng cạnh một gốc tre già.
Thân bút được làm từ chất liệu mà MB gọi là “precious resin”, nhưng mình thì thích gọi nôm na là nhựa. Nhưng nói như vậy không có nghĩa là nó rẻ tiền, mà trái lại, thân bút cho mình cảm giác rất xịn khi cầm, nó ấm và đằm tay, hơn hẳn cây Sailor. Tuy nhiên với những thằng hay ra mồ hôi tay như mình thì cây bút này thực sự rất trơn, cộng thêm thân bút to khiến mấy ngày đầu sử dụng mình cầm bút rất chặt vì sợ tuột. Nói chung là rất vất vả. Mình phải hạn chế uống cà phê và ăn đồ cay nóng (toàn những món khoái khẩu cả), để bớt ra mồ hôi tay. Nhưng như thế cũng hay, ăn uống lành mạnh hơn.
Sau đó mình tập thói quen mang theo bên mình một cái khăn mùi soa, để khi viết mà ra mồ hôi tay quá thì lau luôn, vả lại việc thường xuyên lau tay cũng tốt vì như vậy khi vẽ mình sẽ không để mồ hôi tay mình dây vào giấy, lem mực, nhoè nét v.v…
Mình mua được một cây tuy hàng đã cũ nhưng ngoại hình còn khá mới. Khi mở nắp ra, bạn sẽ thấy trên thân bút có một ô cửa sổ hiển thị dung lượng mực còn lại trong thân (Ink window). Ink Window của cây MB 149 rất tuyệt: to, rõ, giúp bạn biết chính xác lượng mực trong thân bút còn bao nhiêu để biết đường mà bơm. Về khoản này thì cây MB149 ăn đứt một cây khác mà mình có là cây Lamy 2k. Mình rất không thích ink window của cây Lamy 2k, vì nó rất khó xem, giơ bút lên ngược sáng và phải nhìn rất kỹ mới thấy mực còn nhiều hay ít.
Ngôi sao chính của buổi diễn này không ai khác hơn là ngòi bút. Ngòi của cây 149 là ngòi vàng 14k, 2-tone (có hai màu trắng và vàng). Về mặt thiết kế mỹ thuật mà nói thì ngòi cây MB 149 này sánh ngang với cây Pelikan M1000 và cây Sailor về độ đẹp. Nó to, sắc sảo và lộng lẫy. Có lần mình ngồi mở nắp cây bút và ngắm cây ngòi suốt 10 phút mà không chán.
Cây của mình dùng có ngòi F. Với bút máy để viết thì mình thích bút xuống nhiều mực, ướt, mềm dẻo, êm, ma sát trên mặt giấy chút xíu thôi nhưng nhất định phải có, chứ tuyệt đối không được trơn tuột như viết lên kính. (Mình thường xuyên dùng cây bút của Wacom hay Apple Pencil để vẽ, và cảm giác bút trơn tuột trên bề mặt cần viết/vẽ là vô cùng khó chịu). Mình đã rất may mắn khi cây MB 149 của mình đáp ứng TẤT CẢ NHỮNG ĐIỀU mình yêu cầu ở một cây bút, và mang lại cho mình trải nghiệm viết lách tuyệt vời. Âm thanh ngòi bút đi trên mặt giấy Rhodia của cây MB 149 mang lại cho mình cảm giác thoả mãn rất khó tả.
Ngòi cây MB149 không quá đàn hồi như ngòi cây Pelikan M1000, cũng không quá cứng như ngòi của một số cây Sailor hay ngòi thép của mấy cây Lamy, nó nằm đâu đó khoảng giữa. Vừa đủ, tiết chế, sự khác biệt giữa nét thanh đậm là không nhiều, nhưng vẫn có. Vì không theo đuổi việc luyện chữ (hand lettering) nên đối với mình đây là điểm mạnh chứ không phải điểm yếu. Ngòi có độ đàn hồi cao (ngòi flex) luôn cho mình cảm giác bất an khi viết vì sợ làm hư ngòi.
Cây MB 149 sử dụng cơ chế bơm mực piston và chứa được khá nhiều mực. Mình không biết chính xác dung tích chứa mực của là bao nhiêu, nhưng khi viết với mực được bơm đầy, bạn tinh ý có thể nhận ra mực đang sánh bên trong thân bút theo từng chuyển động của bút. Mình rất thích chi tiết này. Tuy chứa được nhiều mực như vậy nhưng vì ngòi bút rất ướt nên mực sẽ hao hơn so với các cây bơm mực piston phổ dụng khác như cây Lamy 2k hay mấy cây của hãng TWSBI. Trung bình cứ 2 ngày là mình lại phải bơm mực vì viết nhiều. Nhưng vì mình rất thích bơm mực nên việc này cũng không phiền hà gì lắm.
Như đã nói, cây MB 149 là một cây bút rất to, nên chỉ hợp với những người tay to hoặc vì một lý do oái oăm nào đó mà thích bút to. Nói chung, mình rất thích cắm nắp vào đuôi bút khi viết, nhưng với cây MB 149 thì mình không cắm nắp. Nắp bút cắm không chắc chắn lắm, viết mà vung vẩy tay nhiều thì dễ bị rơi nắp. Thứ hai, cây bút đủ to và dài để viết mà không cắm nắp. Cắm nắp vào trông bạn giống như đang cầm cái que cời than hơn là cây bút. Cuối cùng, việc cắm nắp sẽ làm trầy thân bút. Mình thì không phiền điểm này lắm vì xác định đây là cây để xài hoài chứ không bán lại, nhưng nói chung mình không thích những thứ trầy trụa.
Về việc giá trị mà cây bút này mang lại có tương xứng với giá tiền bỏ ra hay không, thì mình nghĩ tuỳ vào từng người và từng mục đích sử dụng. Mình mua cây này là hàng dùng rồi, bút cũ (sản xuất giai đoạn cuối những năm 1980 đầu những năm 1990), với giá bằng một nửa giá niêm yết của hãng. Và mình thấy nó hoàn toàn xứng đáng. Nó đáp ứng tất cả những thứ mình cần và muốn ở một cây bút: ngoại hình đơn giản, công năng tuyệt vời. Tuy nhiên nếu phải trả thêm tiền, dù chỉ là một chút thôi, như 10 hay 20% chẳng hạn, thì mình sẽ phải đắn đo. Không phải vì mình tiếc tiền, mà mình nghĩ với số tiền đó mình sẽ mua được một cây phiên bản giới hạn nào đó của Pelikan hoặc Sailor, hoặc của một hãng mà mình chưa được dùng qua là Visconti.
đTóm lại, đây là một cây bút mà chỉ trong một thời gian ngắn đã trở thành cây bút mình dùng hàng ngày, thay cho cây Sailor 1911 Fullsize, dù xét về công thái học thì mình thích cây Sailor hơn. Nhưng như đã nói ở đầu bài, cây bút này có giá trị với mình cả về mặt tinh thần nữa. Nếu bạn muốn mua, mình nghĩ bạn nên thử trước xem có thích cảm nhận ngòi bút mang lại không, và nên mua bút dùng rồi để có tỉ lệ giá trị sử dụng/giá tiền bỏ ra cao nhất.
Nghe hấp dẫn quá. Em cũng thích viết lách.
Nhưng mà lên search thử giá trên amazon thì…đứng tym liền =))
Bác có cây nào viết êm êm cho người mới bắt đầu không.