Những trò chơi thuở bé (P.2): Mộc và công cụ, cánh diều ước mơ

Khách mới

  

Thôi nhá mấy trò đất cát nghịch bẩn tạm dừng đã để dành hôm sau kể tiếp giờ ta chuyển sang trò văn minh và đầy tính triết lý tí nhể.

Trò chơi dân gian CHƠI DIỀU

Nói đến thả diều là một cái gì rất ư là quen thuộc với tất cả mọi người từ trẻ nhỏ đến phụ nữ có thai và đang cho con bú, từ thiếu niên, thanh niên, trung niên, tráng niên đến các cụ có nhiều niên. Bây giờ dân chúng ta đã có điều kiện có thể bỏ tiền ra để mua một con diều đẹp rực rỡ nhiều mầu sắc về để chơi, nhưng ngày ấy tất cả những gì chúng tôi có để làm một con diều là cành tre đi trộm của nhà anh Út đầu làng, giấy báo cũ của nhà ông bác gửi về từ thành phố, sang chảnh một tí là mấy mảnh giấy nilong gói hoa mua 800 đồng một mảnh ở tiệm tạp hoá trên huyện, dây buộc diều thì thường là dây băng video phim chưởng hồng công hỏng. Đấy là tất cả những gì tụi tôi có để gói lại thanh ước mơ và làm cho nó bay được trên trời.

Cứ đến mùa ve kêu là anh em bợn tôi lại tụ tập nhau, rình rình đến buổi trưa tiến quân về bụi tre đầu làng của nhà anh Út. Nói là chặt trộm nhưng thật ra thì có phải cái gì to lắm đâu đa phần là gốc tre cụt ngọn hoặc bị gẫy đem về chia nhau làm diều thôi. Song thì thằng nào dẻo mỏ về nịnh ông nội, ông ngoại, anh trai các kiểu con đà điểu thì có con diều cánh én đẹp, sịn xò, bay cao, bay xa lại có cả tiếng sáo đi kèm cho full combo nữa, còn bọn lom rom thì tự làm diều cá đuối (cười) mà kể cũng hay làm cái diều lem nha lem nhem, kiểu diều ăn mày chính hiệu, miếng dán, miếng nối, xương diều thì thô to như que đũa, lại được cái giấy báo ghép lòi cả góc ra vậy mà vẫn bay được. Đến giờ tôi vẫn không hiểu tại sao cái diều của mình nó rách tầm cỡ – thế giới mà lúc ra đê thả nó vẫn bay sao mà đẹp thế.

https://vi.wikipedia.org/wiki/Di%E1%BB%81u_(%C4%91%E1%BB%93_ch%C6%A1i)

Trò chơi dân gian thả bè chuối

Mùa hè là mùa mà cái gọi là “tuổi thơ đẹp và khốc liệt” thể hiện rõ ràng nhất với mọi đối tượng. Mà bè chuối có lẽ là độc quyền của trẻ con hồi 9x đổ về trước chứ các em bây giờ có khi nói bè chuối có khi lại chẳng biết là cái gì (Cười).

Cái ngày ấy cứ ra sông là phải xách dao theo chặt bằng được một khúc chuối, rồi kiếm đoạn cành cây đóng lại thành bè song hò nhau vác ra sông. Vì cái trò này mà mấy đứa không biết bơi trong đó có mình chết hụt mấy lần rồi. Khổ, lúc được vớt lên đưa về nhà vừa no một bụng nước lại mặt mũi xanh ngắt nhìn vừa thương vừa buồn cười song thì lại còn no một bụng đòn nữa, ấy thế mà mãi không thấy chừa cứ vài hôm sau, qua cơn sợ là sẽ lừa lừa trốn nhà đi tắm sông tiếp cùng đồng bọn. Rồi cái trò nhẩy cầu khá nguy hiểm nhưng mà vui lắm. Cứ kiếm cái cành cây nào cao chút lại chìa chìa ra sông xong trèo lên nhẩy xuống… cái cảm giác vừa run run lại kích thích như kiểu cắn đá rồi bay vậy phê lòi.

Thuyền lá tre

Làm thuyền lá tre có lẽ là cái trò hiền lành và chân thiện nhất của hồi còn trẻ. Vào những trưa thứ 7 chủ nhật lúc nào rảnh rảnh mà tự nhiên tâm cmn trạng là lại ngồi một mình một chỗ tẩn mẩn ngắt đếm mấy cái lá tre kiểu đấu tranh tâm lý chơi đá banh hay chơi thả diều rồi ngơ nhẩn vẩn vơ gấp thuyền đem thả xuống ao…

Trung thu

Trung thu sắp đến thôi thì tiện thể nhắc nhẹ đến mấy trò chơi trung thu luôn.

Bắt đầu từ đèn lồng ống bơ loại basic đến hard nhé…

Loại basic đèn ống bơ thì đơn cmn giản chỉ cần lấy cái ông bơ đong gạo của mẹ đem đục vài cái lỗ xung quanh,  rồi dục lỗ treo dây buộc thêm cái que cắm thêm cây nến tối thắp lên là đẹp lung linh ngay.

Loại normal thì khó hơn tí kiếm cái ống bò to đong cám lợn. Cũng vẫn đục lỗ xung quanh mà song thì phải cắt thành hình con gà, lợn, chim muông, chó mèo, vuông tròn tam giác các kiểu miễn là nó ra hình là được. Song rồi cũng đục lỗ phía trên buộc dây, buộc cần là thành một cái đèn tương đối xịn xò rồi.

Loại hard thì hiển nhiên là sẽ tốn nhiều nguyên vật liệu hơn rồi, lại còn tốn nhiều công và chất xám nữa. Phải làm sao để ghép cho thành hình kiểu ô tô, xe máy, xe đạp các thứ rồi lấy khúc ghỗ gắn vào để đẩy đi dọc đường chơi cho máu…. Mà quan trọng là khó quá đưa ông ngoại làm cho chơi. Đấy đứa nào mà có cái cái đèn lồng ống bơ “lê vồ” hard này thì phải nói là cmn phổng mũi. Dắt đèn đi chơi mà trẻ con, tụi bạn hàng xóm phải nói là bu hết lại và trầm trồ nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ kiểu dân thường nhìn thấy rich kid vậy. Nó ngang giá trị với cây đồ phụ kiện tiền triệu bây giờ chứ chẳng chơi.

https://www.nguoiaolam.net/2015/09/cach-lam-long-en-ong-lon-ong-bo-choi.html

Đèn ông sao / rước đèn


Đèn ống bơ thì có khi ít người biết nhưng mà đèn ông sao thì thuộc loại đại chúng rồi đúng không nhỉ. Ngày đó cứ đến trung thu là tâm trạng nôn nao lắm cơ. Lúc nào cũng đầu óc trên mây, nghĩ xem hôm nay mẹ mua bánh trung thu gì, nhân đậu xanh hay nhân thập cẩm. mâm quả phá cỗ có nhiều cái mình thích không. Rồi là rước đèn đi qua nhà hàng xóm nào để được cho nhiều kẹo… rồi tập trung ra sân nhà văn hóa hôi thêm ít kẹo phá cỗ thiếu nhi nữa. phải xắp xếp sao cho đi kiếm chác được nhiều kẹo nhất để mai đem lên lớp khoe nữa. Ơ mà lạc đề thì phải đang nói đến đèn ông sao xanh xanh đỏ đỏ nhỉ. Trước ngày trung thu các bậc phụ huynh trong xóm hay đi chợ rằm, tiện thể mua cho bợn nhóc mình một cái đèn ông sao cho có không khí đón trung thu. Còn trong xóm thì các anh thanh niên tập trung từ tuần trước, mua giấy mầu chặt tre đem ghép thành một cái đèn to tổ nhoáng lên rồi phải để lên cái xe bò kéo đi khắp xóm xin kẹo. Thích lắm.

https://vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90%C3%A8n_l%E1%BB%93ng_gi%E1%BA%A5y

Đèn trời

Trò này thường thấy trong miền trung và được người lớn chơi nhiều hơn, nhưng may thay ông ngoại tôi là người được đi nhiều nơi và rất khéo tay nên hồi ông đang còn ông thường làm cho một cái đèn trời để dành lúc phá cỗ song thì thả lên trời kèm lời ước lớn nhanh và có nhiều kẹo. Làm đèn trời khá đơn giản nhưng để làm đèn trời bay được lên trời đúng nghĩa thì phải thực sự khéo tay mới được. Khung đèn trời làm bằng tre ngâm phơi khô vót mỏng sao cho vẫn đủ độ cứng để dán giấy lại phải đủ nhẹ để bay được và đủ rộng để không bị bắt lửa từ nến. Giấy bọc đèn lồng thì phải là loại giấy dầu mỏng và dai thì đèn trời mới bay cao lên được chứ dán giấy thường thì thì vừa bay không cao lại dễ bị rách. Đèn mà bị rơi thì bao nhiều lời ước mong năm ấy đỏ sông đổ biển hết.

https://vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90%C3%A8n_tr%E1%BB%9Di

Đèn kéo quân

Đèn kéo quân thực sự với bọn trẻ mình ngày đó là một cái gì đó xa sỉ vô cùng. Chỉ có con nhà đại gia mới được mua để chơi thôi. Vào ngày trung thu hồi đó mình trên đường đi học về bọn mình vẫn hay ghé qua quán bán đồ chơi đứng ngắm với ánh mắt ước ao thôi chứ không giám sờ vào hiện vật, sợ hỏng thì lại phải bán thân ở lại rửa bát sợ lắm.


https://vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90%C3%A8n_k%C3%A9o_qu%C3%A2n

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện