Vài bộ phim hoạt hình cũ kĩ:
Ngồi xem hoạt hình với 2 đứa cháu vào một buổi chiều cuối tuần, tôi bất giác cảm thấy, phim hoạt hình ngày nay vẫn rất hay thế nhưng nó không thể đỉnh cao và đáng nhớ như vào thời của tôi khi còn chạc tuổi các cháu tôi bây giờ.
Cái thời khi mà còn chưa có truyền hình cáp, VTV 3 còn chiếu những bộ phim hoạt hình vào những khung giờ cố định hằng ngày.
Phần lớn những bộ phim ngày đấy còn để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi cho đến tận bây giờ.
Lucky Luke với câu nói “bắn nhanh hơn cái bóng của mình”. Cái không khí của phim cũng khiến tôi phải mê mẩn. Ai mà lại không bị miền tây hoang dã rộng lớn chinh phục cơ chứ.
3 nữ điệp viên hay Totally spies. Weo 3 cô gái xinh đẹp, chân dài như siêu mẫu chỉ vậy thôi cũng đã đảm bảo cho chất lượng của phim rồi. Sau này khi lần đầu được xem những thiên thần của Charlie tôi đã thốt lên không do dự, live action của Totally spies đây mà…
Thám tử Gadget, một thám tử với rất nhiều đồ chơi hay ho…
Biệt đội robot khỉ với cái tên tiếng anh siêu dài dòng: Super robot monkey team hyper force go. Tập phim tôi nhớ nhất đó là tập khi Chiro học được cách kiểm soát sức mạnh khỉ đột của mình. Thay vì phát sức mạnh ra thì thu vào bên trong sẽ mạnh hơn gấp bội.
Ồ thế còn Get Ed thì sao:
Tổ đội chuyển phát nhanh xuất kích !
GENERATOR REX:
Cuối cùng seri để lại cho tôi ấn tượng hơn cả đó chính là mật mã Lyoko. Tạm bỏ qua cốt truyện phải nói là cực kì thú vị thì chúng ta có những nhân vật chính được xây dựng rất có hồn với những tính cách mà chúng ta có thể bắt gặp ngay trong chính nhóm bạn của mình. Giáo sư check, nữ cá tính check, nam cool ngầu check, nữ bánh bèo check (không biết nói thế này có mang tính chất đấm đá không :))) đứa tấu hài và yêu chó check. Nhạc phim thì thôi khỏi phải bàn !
Trên hết thì mật mã lyoko để lại trong lòng tôi một cái cảm xúc vô cùng đặc biệt mà đến nhiều năm sau đó tôi mới hiểu nó là gì…
Chuyên mục kể chuyện đêm khuya:
Nghe đài vào thời điểm hiện tại. Chắc giờ chỉ còn là thói quen hay ho của những bác tài hay những bậc bô lão.
Tôi nhớ cái ngày còn học cấp một tối nào trước khi ngủ nhà tôi cũng mở đài để nghe chuyên mục kể chuyện đêm khuya. Ngày đấy cái chuyên mục đấy hay thật sự. Cái cảm giác nằm lên giường đèn, đèn tắt hết, mắt nhắm lại, xung quanh yên tĩnh chỉ có tiếng giọng của người kể chuyện nó thực sự rất truyền cảm. Và tất nhiên là tôi vẫn giữ cái đài nhỏ từ ngày đến tận bây giờ và tin vui là nó vẫn chạy ngon lành !
Thế rồi hiệp sĩ bão táp mở thêm kênh youtube. Thành thực mà nói, nó mang lại cho tôi cái cảm giác ngày nào, những video đơn giản thế nhưng từ cái sự đơn giản đấy chúng ta có thể tập trung vào câu truyện hơn, tập trung vào giọng của người kể chuyện hơn và có thêm nhiều cảm xúc hơn. Một chuyên mục tôi hay nghe hằng tối trước khi đi ngủ. Với tôi đây mới thật sự là trạm radio cùng vũ trụ HSBT chứ không như cái trạm gì gì đó mà chắc bây giờ cũng đã bay màu rồi.
Những cái ôm – thứ tuyệt vời nhất trên cuộc đời !
Tôi có có thể lưu luyến mỗi khi nhìn thấy nụ cười của người con gái tôi trót thầm thương trộm nhớ. Thế nhưng đến lần thứ lần thứ 10, lần thứ 11,… cái cảm giác cũng nhạt dần. Tất nhiên là tôi vẫn cảm thấy vui thế nhưng cái cảm giác không thể đặc biệt những lần đầu.
Tôi có thể cảm thấy bồi hồi mỗi khi được nắm tay người con gái mà tôi yêu. Thế nhưng đến lần thứ 20, lần thứ 21,… cái cảm giác cũng không thể đặc biệt như lần đầu. Có thể vì nó đã thành một điều gì đó thân thuộc đến bình thường rồi chăng.
…