Top 5 game của Lưu Trọng Đạt

Khách quen

  

1. Pokemon

Trò RPG đầu tiên chơi là bản Pokemon Gold, hồi đó tv chiếu anime Pokemon, lúc đó tên tiếng việt là Bảo bối thần kì, nên mê mấy con thú trong đó, do ông anh chỉ chơi nên biết đến, bản gold tuy chưa chơi hết, chỉ xem ông anh chơi thôi, sau này biết tí về máy tính nên tự tải bản mới hơn là Fire Red với Ruby rồi chơi, lúc đó cũng chả biết tiếng anh nên lên mạng xem hướng dẫn rồi làm y hệt, sau này có các bản mới hơn nhưng chỉ có 1 bản làm mình ấn tượng nhất là Emerald, chơi hết game rồi thì mình bắt đầu tìm bản hack chỉnh sữa lại game, vừa tăng độ khó, vừa có story mới, mỗi bản thám hiểm một vùng đất khác nhau, giới thiệu những Pokemon mới, mỗi phần luôn mang một điểm nhấn rất khác biệt, không phần nào giống phần nào, đến giờ vẫn đang vân vân là để tiền mua 3DS để chơi Pokemon, hay là mua PS4.

2. Dragon Ball Z Budokai

Dòng game đối kháng có thể coi là gần nổi nhất trên PS2, vẫn nhớ hồi đó có tiệm PS2 nên mình và ông anh hay kéo nhau ra quán chơi Dragon Ball Z Budokai 3, hồi đó khoái truyện Dragon Ball nên có game này nên mê luôn, lối đánh với kiểu chơi hoàn toàn khác biệt với các game khác, có story mode nhưng khá là ngắn với lại chỉ để các trận đấu chính trong truyện, còn lại là giới thiệu sơ, hình ảnh đẹp, các skill đẹp mắt và NSX cũng có làm nó giống hệt truyện, từ góc camera với cử chỉ nhân vật.

3. Persona

Dòng game này tuy là bản spin-off của series Shin Megami Tensei, nhưng nhờ bản 3 mà nó còn nổi hơn cả series chính, lúc đó đánh bật cả Final Fantasy ăn hết giải Best RPG, bối cảnh game rất sát với hiện đại, không phải thế giới trung cổ kì ảo hay là pha tạp hiện đại và tương lai như Final Fantasy, cả 5 phần game đều kể về một nhóm học sinh có khả năng triệu hồi linh hồn hay sinh vật gì đó đặc biệt tên là Persona để chiến đấu với quái vật, Persona cũng tương tự như Stand của JoJo ấy, vừa trải qua cuộc sống học đường và kết bạn với người khác, xây dựng nên cuộc sống trong 1 năm học cùng với đi đập quái để thực thi chính nghĩa, vì sau bản 3 khá là nổi nên.

NSX cũng làm ra vài cái spin-off của series spin-off của series chính như Persona 3-4-5 dancing, 2 game đối kháng Persona 4 Arena và Persona 4 Arena Ultimax, dòng game nổi tới mức tổ chức nhạc kịch do người thật đóng và mở concert nhạc lúc nào cũng đông đúc người xem, mà P1 với P2 bị ghẻ lạnh nên chả được vắt sữa dù game cũng khá hay nhưng bị Underrated, phần có cốt truyện hay nhất đối với mình là Persona 3, nhưng mình thích cách xây dựng nhân vật và sự gắn kết của nhân vật của Persona 4 hay hơn, Persona 5 chưa chơi nên chưa đánh giá được, ngoài cốt truyện hay ra thì âm nhạc của game rất là tốt, hợp mood, mỗi bản mang một giai điệu khác nhau, tuỳ người chơi nên thấy nhạc phần nào hay hơn, P3 mang giai điệu nhẹ nhàng, thoải mái, thăng trầm rất hay, một vài đoạn xúc động thêm bản nhạc cực kì hợp mood, bản P4 thì mang giai điệu trẻ trung, sinh động của tuổi teen, vui nhộn, một phần do bản này là tươi sáng nhất series, P5 thì có cảm giác như mình đang thực thi công lý, bảo vệ cái thiện và như kiểu “đã đến lúc đếm tội lỗi của mày rồi”, series này cũng ảnh hưởng một số ý tưởng từ series JoJo’s Bizarre Adventure

4. Metal Gear Solid

Dòng game này quá nổi tiếng nên chắc ai cũng biết hết rồi, lần đầu mình biết đến bản này là nhờ MGS5 và Metal Gear Rising, bây giờ mới mò đến nên đành chơi bản nào đó không cũ cũng không mới là MGS2, gameplay hơi khó làm quen nhưng cốt truyện quá hay, với lại đoạn hội thoại khá là hài và nhảm một cách riêng biệt, kèm theo đó là giọng lồng tiếng của Snake nghe cực kì hay, tiếc là MGS5 đổi ông khác lồng tiếng, sau bản đó nên đã quyết định tìm hiểu sâu về thế giới Metal Gear và biết rằng Kojima đúng là thiên tài khi mà luôn nghĩ ra ý tưởng không ai bằng.

5. Devil May Cry

Bản đầu tiên mình chơi là bản 3, hồi đó khá là thích game chặt chém nên tìm đến trò này, tiếng anh lúc đó khá ngu nên chỉ biết Dante và Vergil là 2 anh em và 2 đứa ghét nhau, công nhận hồi xưa chơi khá ngu nên chỉ dám để easy thôi, mới chơi lại bản 3 cách đây không lâu nên chơi ở chế độ normal mới thấy game khó thật, ngồi coi lại story mới thấy được cái hay của nó, game ngắn nên story nhồi nhét khá là đủ, không dài dòng lê thê, không mở rộng sâu xa, cái mình thích nhất trò này là đánh boss, cảm giác đánh mấy con boss rất là đã, ăn hành mà vẫn cố tiếp tục giết nó bằng được.

Khó nhất là trận đánh với Vergil của phần 3 tốn mất 2 item hồi máu, dù có lấy vũ khí nào nhưng vẫn thích cây Rebellion của Dante, mà công nhận chơi lại bằng Vergil đánh sướng tay vãi, clear boss max nhanh, dù đã chơi qua bản DmC nhưng công nhận đổi hệ thống camera ưa điểm lớn nhất của bản này, phong cách đồ hoạ, cảnh vật cũng khá là ok, nhưng game quá dễ và thằng lìn Donte và Vegril đó đéo phải anh em song sinh tóc trắng con lai giữa chúa quỷ huyền thoại Sparda và con người

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện