Prodigal ra mắt vào năm 2020 nhưng lại mang phong cách của một game ít nhất đã 20 tuổi đời. Đó là bởi vì Prodigal mang đồ họa pixel rất giống những dòng game trên hệ máy GameBoy như “Pokemon RedFire” hay “The Legend of Zelda: Link Awakening”. Game là câu chuyện của anh chàng Oran trở về lại quê nhà, trong quá khứ cậu đã phải rời đi vì một sai lầm khiến cho tất cả mọi người ở đây đều ghét, sự trở về của Oran không chỉ trong sự chào đón nồng nhiệt của ông cậu mà còn trong sự lạnh nhạt của nhiều người khác. Nhưng dù có những người không ưa sự trở về của Oran đi chăng nữa, quá trình cậu sống ở đây, cũng chính là quá trình chơi game của chúng ta, sẽ lấy lại lòng tin, thiện cảm của mọi người cũng như sửa chữa lỗi lầm trong quá khứ, thậm chí ta còn có thể kết hôn với một cô gái ở đây.
Trong quá trình chơi Prodigal, mình đã gặp một số lượng lớn nhân vật có thiết kế độc đáo và khác biệt trong từng tính cách, hãy bước vào khám phá các dungeon để tiếp nối công việc thợ rèn của ông Oran và hiểu thêm về thế giới giả tưởng cũng được chăm chút trong Prodigal.
Trong Prodigal chỉ có một bản đồ chính nhưng sẽ được mở rộng ra trong suốt quá trình chơi, đó là một thị trấn nhỏ được nối với biển, núi và rừng, đủ lớn để mình có thể đi thoải mái khám phá. Ở khắp bản đồ là những dungeon có thể khám phá sâu hơn nằm ở những nơi đặc biệt. Bên trong là những quái vật cùng với các cạm bẫy và sâu trong cùng luôn là một vật phẩm nhiệm vụ quan trọng được canh gác bởi một con boss.
Để vào được nơi sâu nhất của dungeon, mình sẽ đi qua các phòng và giải các câu đố trong suốt đường đi. Tất cả câu đố đều đơn giản nhưng về sau sẽ có một số câu đố hơi hại não và cần nhiều thời gian hơn để suy nghĩ, nhưng nhìn chung tất cả đều nằm trong khả năng của mình. Bắt đầu với cái đơn giản nhất là loại bỏ chướng ngại vật, ở những nơi đầu tiên đó chỉ là phá vỡ các hòn đá bằng cuốc để tìm đường đi tiếp, sau đó game từ từ giới thiệu thêm những vật cản sáng tạo và những item hỗ trợ như vật dùng dây leo để bám hay dùng găng tay để đẩy.
Cái khiến cho mình lo lắng ít nhất trong dungeon có thể là những con quái vật, bọn chúng không gì hơn là những vật cản biết đi, không thật sự nguy hiểm nhưng cũng cần phải cẩn thận, chúng không làm cho mình cảm thấy khó khăn vì các chiêu của nó dễ né và chỉ cần một hai đòn đánh là có thể giết nó. Những con quái nhỏ trong Prodigal có thiết kế hoạt hình và đơn giản, không có điều gì khiến chúng đặc biệt và đáng nhớ.
Đoạn cuối cùng của dungeon là một con boss, lần đầu tiên chạm trán với boss phải nói là mình khá bất ngờ khi thấy có đánh boss trong một trò chơi đơn giản như Prodigal, các trận đánh boss đều là dễ, lúc đầu mình có hơi bối rối trước các đòn đánh của nó nhưng hiểu rõ rồi thì cũng chỉ là việc né và tấn công, được vài lần gây sát thương là nó chết, khá nhanh và đơn giản nhưng cũng đủ để giải trí.
Trong Prodigal cái khó nhất thật ngạc nhiên là các câu đố trong màn, không phải quái cũng chẳng phải boss, mình tốn nhiều thời gian để tìm đường đi dungeon hơn là đánh mấy con quái và đến cuối đường mình cũng chẳng mất lâu hơn để tiêu diệt boss. Nhưng những câu đố thể hiện bằng việc đẩy các vật thể để tìm đúng đường đi, gợi lại cho mình nhiều game tương tự, là một thử thách phải nói là căn thẳng trong một con game đơn giản như này. Nhất là những dungeon về sau, cách bố trí vật thể trong màn cứ như các mảnh ghép lộn xộn của một bức tranh cần được ráp lại và có một trong số những bức tranh ráp rất là đau đầu, nhưng cũng không hẳn là không thể giải được bằng khả năng của bản thân, với một chút thời gian suy nghĩ và thử nghiệm mình cũng có thể đi qua được.
Các item trong Prodigal khá là nhiều, đến khi chơi hết game mình cũng không thể tìm hết chúng, hầu hết chúng có vai trò là item nhiệm vụ cho NPC nhưng một số thì lại có thể dùng được như chìa khóa mở cửa hay các item hỗ trợ giải đố ở dungeon. Tất cả item sẽ được hiển thị ở bản sưu tầm cho nên có thể nhìn và biết mình có mấy cái rồi. Mình vẫn luôn ấn tượng nhất bởi cái item “bàn tay” giúp quay trở về địa điểm đầu trong dungeon, đó là item đầu tiên mình nhặt được và cũng là một trong số các item hữu dụng nhất game và nó cũng có một animation đẹp mắt mỗi khi kích hoạt nữa.
Nói chuyện với các nhân vật trong Prodigal mình thấy rất thú vị, mỗi nhân vật đều có một lối nói chuyện khác nhau và ta có thể thấy rõ tính cách của họ qua cách họ nói chuyện, vì vậy mặc dù có rất nhiều nhân vật trong game mỗi nhân vật đều tạo cho mình mỗi cảm giác đều khác nhau. Như khi nhắc tên một nhân vật mình sẽ không nhớ họ trông như thế nào mà mình sẽ nhớ họ là người như thế nào, ví dụ nhân vật Lynn là một nhân vật hay mắc cỡ, hay Mariana là một người rất kiêu ngạo. Ngoài sự đa dạng về tính cách của các nhân vật phụ thì tính cách của nhân vật chính Oran cũng được thể hiện bằng một số bình luận hết sức hài hước khiến mình không thể ngậm cười.
Mặc dù tốt về nội dung, hình thức bố trí thoại không được hay cho lắm, trong khi phía bên phải là chân dung và biểu cảm của nhân vật được thể hiện rất đẹp thì phía bên trái thoại sẽ tự động dừng khi đã chứa hết chữ trong khung, ta phải chủ động nhấn tiếp tục thoại mới có thể chuyển, chính vì vậy sẽ xảy ra một số trường hợp câu nói của nhân vật bị ngắt quãng vì thoại chứa không hết, khiến cho ta cảm thấy họ nói chuyện không được tự nhiên.
Prodigal có hệ thống thể hiện thời gian, thời tiết và ngày tháng nhưng mình thấy tất cả đều không ảnh hưởng nhiều đến quá trình chơi. Thời gian được thể hiện khá là lạ, mình chưa bao giờ nhìn thấy cơ chế này ở một tựa game có đồ họa như Prodigal, nó giống như một tấm filter đè lên màn hình và đổi màu theo thời gian. Hệ thống thời tiết thì có vẻ là ngẫu nhiên và mình chỉ thấy có ngày tuyết rơi và ngày mưa, sự ảnh hưởng duy nhất của thời tiết lên game là vào những ngày đó các nhân vật sẽ ở trong nhà chứ cũng không có thay đổi khác nào khác. Hệ thống ngày tháng cũng chỉ là để đếm số ngày mình đã qua trong game. Nhìn chung tất cả đều làm cho thế giới trong game sinh động hơn và đỡ phải chán khi nhìn thấy một cảnh mãi khi chơi.
Prodigal có một đồ họa pixel không quá đẹp, có thể thấy được sự ảnh hưởng của phong cách vẽ game pixel thời kì đầu. Dựa trên cách chơi không có gì phức tạp của game mình nghĩ đồ họa như thế này là rất phù hợp, nó không quá chi tiết và cũng có một chút phong cách riêng. Đồ họa có thể không lộng lẫy nhưng các chi tiết animation thì được làm rất tốt, nó nằm trong thời tiết, những hạt tuyết hay những hạt mưa đều vẽ thật nhất và khớp với đồ họa tổng thể của game. Và chi tiết animation của boss mỗi khi chúng bị đòn, mặc dù đơn giản nhưng lại rất ngộ nghĩnh và đáng nhớ.
Điều đáng chú ý nhất của pixel Prodigal là chân dung nhân vật, khi mình nhìn những nhân vật mình thấy có một chút kết hợp của hoạt hình phương Tây và một chút anime của Nhật Bản, nhìn vừa dễ thương và vừa phong cách. Tạo hình của mỗi nhân vật đều khớp với tính cách của họ làm cho mọi nhân vật đều đặc trưng, nhất là nhân vật nữ, cô nào cũng dễ thương và cá tính. Dù thế, bản thân mình khi chơi thì không thể nào làm quen với màu sắc của game, mình thấy các màu đều chói và cách phối màu chung khá là lạ, nhưng đó cũng chỉ là quan điểm cá nhân. Prodigal có cảm giác như một tựa game cũ của thời đại trước được thêm các chi tiết mới của thời đại này.