7 năm chờ đợi và ngày về Sanctuary

Khách mới

  

Năm 2012 đánh dấu thời điểm các Hero trên thế giới quay về thánh địa Sanctuary oanh tạc lũ quỷ dữ. Còn tôi lúc đó chỉ là một đứa học sinh chập chững bước vào trường nghề. Ngậm ngùi xem tin tức trên mạng cho bõ cơn ghiền. Thú thật tôi còn chưa hoàn thành Diablo II, nhưng hành trình ngắn ngủi mà dang dở ấy vẫn còn mãi trong cậu học sinh mê game năm nào.

Hai năm sau khi game ra mắt, tôi có dịp được chơi thử game ở ngoài tiệm net. 10 cấp độ đầu tiên không thể hiện được gì nhiều cái hay của game. Nhưng học sinh mà, tiền đâu mà mua về chơi, và nhất quyết không xem walkthrough của trò này ( cũng y như The Legend of Zelda: Breath of The Wild sau này). Tôi tự nhủ chờ một ngày mình có năng lực tài chính rồi sẽ tự mua game mà chơi đàng hoàng. Chuyển nhanh đến thời điểm hiện tại, sau khi Diablo III lên Nintendo Switch với phiên bản Eternal Collection đầy đủ nhất, tôi đã có thể tự mình mua game mà chơi ( Yay!!!).

Lâm li bi đát tí đủ rồi, giờ vào phần cảm nhận thôi! Điều đầu tiên tôi nhận thấy khi vào game là trò này đã bị giảm chi tiết đi nhiều nếu so với các nền tảng khác. Có hơi khó chịu nhưng đã sẵn tâm lý từ trước. Về sau tôi cũng nhận ra, ngoại trừ lúc cắm vào màn hình bự thì khi chơi Portable Mode tôi ít khi nào dán sát con mắt vào màn hình mà săm soi chi tiết cả ( mà phần lớn mọi người mua Switch về toàn chơi Portable Mode như tôi nhỉ? ). Nhưng đổi lại là sự ổn định của khung hình trong game, tôi nói sự ổn định ở đây là cái kiểu 60fps trong khi quái nó spam đầy cái màn hình ấy!!! Thật là phê hết chỗ chê. Mặc dù nhân vật của tôi là Monk nhưng nghe các reviewer khác kể lại rằng, dù có dùng Wizard spam spell liên tục thì cái sự ổn định ấy vẫn như bình thường( 4 người cùng chơi co-op đấy! ). Vậy có đáng để đánh đổi một chút chi tiết đồ họa không? Với tôi thì có, vì phần lớn thời gian trong game của tôi là đi “thượng cẳng chân, hạ cẳng tay” với tụi quỷ mà.

Không kể tới cốt truyện vì có lẽ anh em rành hơn tôi rồi. Còn ai chưa biết thì chơi đi rồi cảm nhận nhé, không spoil đâu. Cái mà tôi muốn chia sẻ với anh em là cảm giác khi bấm mấy nút ra đòn của Monk. Nó rất chi là lực, mỗi đòn có thể nhanh chậm tùy chiêu số. Nhưng uy lực khi tung ra thì mang cho tôi cảm giác phê khó tả. Nhất là khi giáng cái chuông ( Wave of Light) xuống bọn địch thì joycon nó lại rung! Vũ khí chính của Monk thường là trượng, nhưng tôi ưa thích nhất vẫn là hai nắm đấm. À thì sát thương của nó thấp hơn nhiều nhưng tốc độ ra đòn của ông sư nhà tôi lại được tối ưu nhất nhé. Mỗi người chơi mỗi kiểu, tôi vẫn cứ thích lao thẳng vào trung tâm của địch rồi xả chiêu. Thấp máu lại lao ra, rồi xông pha vào lại.

Chuẩn bị vào ” Luyện tập”.

Nhưng mọi chuyện khác hẳn sau khi tôi hoàn thành cốt truyện chính( Tính luôn cả phần Reaper of Souls). Chuyển sang độ khó hard, quái trâu bò hơn, sát thương cao hơn và đánh đấm cũng có chiến thuật hơn. Lao vào spam nút loạn xạ thì có mà chôn thây đất khách. Nó cho tôi cảm giác của hồi còn chơi phần hai của series này, bạn có thể mạnh mẽ nhưng bạn vẫn có khả năng bị hội đồng tới chết :v

Cái mà tôi thấy thay đổi rõ ràng nhất trong phần này là không khí của game. Đúng là có gây cấn ly kì thật nhưng không còn cảm giác ngột ngạt như hồi còn lang thang trong phần hai. Đất đai rộng lớn, nhiều chi tiết hơn nhưng tông màu cũng sáng hơn hẳn. Với cả có mấy đứa đồng hành lâu lâu phát biểu vài câu cũng đỡ chơi vơi hehe.

” Sáng” hẳn ra thế này đây :v

Tận hưởng thế giới của Diablo qua những cuốn sách ( giọng đọc) được rãi rác khắp nơi, ngồi xem những ghi chép về mấy con quái mình chạm trán làm tôi như hòa mình vào không gian này. Lo toan, mệt mỏi của cuộc sống là thế. Nhưng tôi vẫn có thể vẫy vùng ra sức giúp đỡ những người con của thiên thần và ác quỷ nơi đây. Giá trị mà game mang lại cho tôi chưa bao giờ thay đổi. Và 7 năm đợi chờ âu cũng xứng đáng. Thế nên người ta hay bảo nhau rằng:

” Không bao giờ là quá muộn”.

 

Chương Vĩnh Oai

Khách mới

  
Hãy mỉm cười và suy nghĩ tích cực nhiều nhất có thể. Cuộc đời có thể lấy đi nhiều thứ, nhưng suy nghĩ là của riêng bản thân bạn.

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện