Nếu các bạn được lớn lên cùng với Bomberman huyền thoại rồi có lẽ là vướng vào Boom Online 1 thời, các bạn hẳn đã có một tuổi thơ hạnh phúc. Nhưng nếu bạn được lớn lên với Silent Bomber, tôi xin được nói thưa quý cô quý ngài, các hiệp sĩ thân mến: ” Your Childhood is BREATHTAKING “. Cùng hồi tưởng lại một trong những tựa game sáng giá và kiến tạo nhất của PS1 thôi nhỉ ?Silent
Bomber
Phát hành: Namco Bandai
Phát triển: CyberConnect
Hệ máy: PS1
Đến từ đội ngũ CyberConnect huyền thoại người đã làm ra hiện tượng .hack//g.u. một thời của máy PS2 và sau đó là tung ra cú hit Asura Wraith thần thánh một thời. Ban đầu dự án đúng ra là phần tiếp theo của tựa Tail Concerto như ý tưởng ban đầu cho đến khi Hiroshi Matsuyama, Hiroto Niizato và các thành viên của công ty khi đó được thuyết phục rằng: ” Này, đáng yêu thế là đủ rồi ! Giờ hãy cho họ thấy thứ gì đó BÙNG NỔ hơn ” – Và thế là cả Studio quyết định kiến tạo ra một tựa game mới hoàn toàn riêng biệt, với một tham vọng làm ” Bùng Nổ ” cả giới phê bình chuyên môn lẫn xúc tiến thương mại… Silent Bomber muốn trở thành một kì vọng của cả Studio lẫn Matsuyama để: ” would be accepted worldwide, would have lots of action, would generate a lot of fans across the world, and would sell well”
Một điều không may mắn cho game đó là doanh thu và Marketing của nó không được tốt cho lắm, thậm chí chiến dịch Marketing của game sử dụng đủ những chiêu trò từ nghiêm túc cho đến quái dị nhưng vẫn… Không thể đẩy doanh số lên cao hơn hay nhanh hơn được. Tuy nhiên game đã cực kì thành công đối với giới phê bình chuyên môn và trở thành một cơn nghiện, hiện tượng vượt xa cái tên kì quặc cũng như đẩy ý tưởng của Bomberman lên một tầm cao mới.
Gameplay:
My name is Jutah
I come from a far
There are bombs in my car
Alahu….Ak
Đùa tí thôi, nhưng yeah, gameplay phần lớn là hoạt động theo kiểu đó. Nhân vật chính của game là Jutah, anh chàng này sẽ khác so với các người hùng mô tuýp của các bạn một chút đó là thay vì đưa cho anh ta một khẩu Bazooka, hay một thanh gươm cực to cực sắc, anh ta nhận được một túi đầy chất nổ đủ để thổi bay lão Quảng ra ngoài vũ trụ. Nhiệm vụ của bạn, sử dụng chính túi bom đó và thiết bị kích nổ từ xa, thổi bay tất cả mọi thứ từ kẻ địch, khí tài quân sự cũng như các công trình và mô hình để lấy điểm và lấy item nếu có.
Tuy nhiên mọi thứ không hề dễ dàng như vậy, bởi các kẻ địch sẽ chống trả lại bạn bằng mọi thứ mà chúng có. Toàn bộ đạn dược, tên lửa, chất nổ, laze plasma đủ thể loại thập cẩm sẽ luôn tìm cách để aimbot thẳng vào cặp mông bé nhỏ của Jutah và công việc đặt bom trở nên khá là khó khăn bởi bạn sẽ luôn phải căn chỉnh hướng và thời gian cũng như căng mắt tập trung vào màn hình vừa để né đạn mà vừa để tìm cách đặt bom và thổi bay chúng… Gameplay cố gắng khai thác sự đa dạng cùng vô vàn Objects cũng như secret trong một map – bạn có thể cố gắng thổi bay tất cả mọi thứ vì điểm số cũng như để tìm kiếm item từ các loại Bomb đặc biệt, đồ hồi máu cho Jutah hay vô vàn các thứ khác. Giá trị chơi lại và tính gây nghiện là khó có thể phủ nhận kể cả cho dù Game được phát triển cho máy PS1 và vẫn còn khá nhiều giới hạn.
Ngoài ra, cơ chế mechanic của game được bổ sung rất nhiều cơ chế hỗ trợ để tránh bị lặp lại phong cách của Bomberman. Ngoài bom thường, Jutah có thể sử dụng cả Bom Napalm, Bom điện từ tạo ra lỗ đen kèm theo hiệu ứng EMP… với Napalm sau khi nổ, sẽ tạo ra một đám cháy và tiếp tục thiêu đốt mọi thứ ở bên trong nó và bom lỗ đen có thể gom các kẻ địch lại một chỗ, thêm EMP làm đám máy móc trở nên chập và ạch ạch trong một khoảng thời gian trước khi chúng có thể khởi động lại. Và khác với Bomberman, giờ đây bạn có thể đặt nhiều bom ở cùng một chỗ hoặc giải đều đều ra một khu vực ( hiệu ứng Stack và dây chuyền ) – Càng nhiều bom càng tốt ( Tối đa mà bạn có thể stack là 8 đến 10 quả ) một bấm kích nổ và tôi xin đảm bảo với bạn – hiệu ứng đẹp đến nỗi bạn có thể thật sự thấy lão Quảng đang lơ lửng ngoài không trung và thậm chí là cấu hình của máy PS1 còn chưa hoàn toàn xử lý được hết cái hiệu ứng uỳnh uỳnh đó và vẫn có thể dẫn đến 0.5 hoặc 1.5 giây bị tụt giảm khung hình trầm trọng – âm thanh có thể gián đoạn một chút.
Ngoài ra bạn cũng cần cẩn thận bởi Bom của chính bạn cũng có thể hại bạn nếu như bạn đứng quá gần những vụ nổ hay một NPC cần được bảo vệ cũng như vậy… Đôi khi có những giây phút game over cực kì khó chịu không phải vì bạn để Jutah hi sinh mà đôi khi lại đến từ chính những mission của game.
Để tăng cảm giác kích thích, Jutah có thể tìm kiếm các item ẩn để sử dụng cho các mode khác, hay tìm kiếm các E-chip để nâng cấp cho các khả năng của mình từ số lượng Bomb anh ấy có thể đặt, hay sức công phá và tầm ảnh hưởng của vụ nổ, khiên và phòng thủ của bản thân, rất thú vị và sẽ buộc bạn phải liên tục khám phá quanh các địa điểm của bản đồ, thổi bay bất cứ thứ gì có thể. Thổi bay chúng cũng sẽ được count vào điểm số cá nhân và cộng với vô số thử thách khác ( ví dụ như tôi thách bạn qua màn mà không bị tổn thương một nhát nào vào người hay đặt tối đa bom lên một mục tiêu để tối đa hóa điểm số, hạ các nhóm lớn kẻ địch và làm chuỗi Combo…
Và cộng dồn hết chúng lại với số điểm càng cao càng tốt là bạn sẽ được xếp vào hàng rank cao A và S ). Và để tăng độ khó cho game, Góc camera của game tiếp tục đấm vào mặt bạn ở một số khúc hoặc thậm chí là cách điều phối vật thể, đôi khi sẽ chắn màn hình một chút và khiến bạn lúng túng… Họ cũng thiết kế tất cả mọi thứ càng ngày càng tăng dần và thúc đẩy dần lên đến cao độ từ màn chơi đầu tiên cho đến màn chơi cuối cùng, Các kẻ địch sẽ bắt đầu càng ngày càng spam ra đông hơn, lượng sát thương nhắm thẳng vào bạn cũng vậy và điều chắc chắn sẽ thách thức những ai muốn trở nên Hardcore hơn tất thẩy đó chính là trò chơi sẽ không cung cấp Checkpoint cho bạn đâu.
Bạn chỉ có thể savegame ở màn hình Briefing của game mỗi khi bạn hoàn thành xong một màn chơi thế nhưng, điều mà chắc chắn họ không cảnh báo cho bạn đó là sẽ có những màn chơi cực kì dài, cực kì căng thẳng và sẽ khiến bạn phải nhiều pha ngắc ngoải và đoán xem, Game Over là bạn sẽ chơi lại cả màn đó, làm lại tất thẩy và cay nhất đó chính là, có những thứ thật sự khủng bố bạn và bạn đã phải hộc cả hơi chỉ để vượt qua chúng – die một lần và bạn lại phải trải qua lại tất cả =))). Tôi cũng dám nói game là một trong những tựa khó nhằn nhất ở máy PS1 bởi những yêu cầu trong gameplay, cũng như khả năng phản ứng và xoay xở của game thủ khi trò chơi tung vào những con Boss cực mạnh cực khó chịu, việc những ô vuông trong đồ họa có thể gây nhức mắt một số người nếu không được chơi trên độ phân giải cao hoặc upscale, hay kể cả là việc đôi khi trò chơi đưa vào những mechanic oái oăm, tăng dần cấp độ lên và hơn nữa…
Đấu trùm của game trở thành một điểm nhấn cực kì mạnh – Có một số con trùm mà bạn có thể học các mánh khóe thế nhưng có một số con thật sự là cái đinh chọc vào chân… Khi mánh khóe không còn tác dụng thì bạn sẽ phải trở nên nhanh nhạy hơn tất thảy. A.I của Bosses sẽ tung hết mọi thứ chúng có vào người bạn và một số con thậm chí còn chính xác đến độ Aimbot. Để khiến người chơi choáng ngợp, họ tiếp tục lồng ghép thêm rất nhiều mechanic và các thử thách, yếu tố khác vào trong game trong quá trình chơi từ việc thay đổi địa danh, tái chỉnh sửa lại môi trường và thêm thắt các yếu tố phụ trong đấu Boss…
Thậm chí là cách họ design và sự đa dạng họ cố lồng ghép vào, tôi không phủ nhận là một vài level design có thể hơi lố bịch hoặc các màn chơi vẫn chưa thật sự có chiều sâu nhưng vẫn không thể phủ nhận rằng CyberConnect đã làm một tựa game khá tốt – Một mặt bạn có các nhiệm vụ tuyến yêu cầu bạn hoàn thành mục tiêu, các nhiệm vụ liên quan đến thời gian và rồi các nhiệm vụ bảo vệ… Rất là đa dạng để cho bạn có thể nhét rất nhiều thứ vào cho dù giới hạn là vài trăm MB. Nếu bạn hỏi tôi, giá như tựa game này được Marketing tốt hoặc ai mà biết được, ở một hãng tốt hơn vào thời điểm đó chẳng hạn như Konami chẳng hạn ( Khi đó nó chưa đổ đốn ), tựa game này đã có thể làm nên biên niên sử cực kì bi tráng. Cốt truyện có thể vẫn khá mô tuýp nhưng tôi dám cá là quả Twist ở cuối game vẫn có thể thổi bay bạn nếu như bạn quá nhập tâm đến mức vô thức. ( ghi nhớ nhé, tôi sẽ không mở mồm spoil đâu, chủ quán la quá trời =))).
Ngoài ra, khi bạn cố gắng tìm thật nhiều các secret item – chúng thường không có tác dụng nhiều ở phần chơi chính cho lắm, thay vào đó, hãy vào chế độ VR Arena ( yeah i know – na ná VR Trainning và Mission của ” ai đó ” ). Đây là nơi mà các secret item kia sẽ mở khóa cho bạn thêm các nhân vật cũng như hệ thống các kẻ địch cực kì đa dạng và điều ấn tượng nhất đó là bạn được phép nhập vai chúng và nhìn từ điểm nhìn của chúng. Hệ thống điều khiển và các nút bấm cũng sẽ được thay đổi và trở thành các skill, vũ khí chiến đấu rất riêng của chúng…
Điều đó có nghĩa là thay cho việc có 2 thanh niên Jutah vs Jutah chỉ thích Alahu lẫn nhau thường xuyên, cuối cùng bạn cũng có thể nhìn thế giới từ góc nhìn của một con spidertanks màu vàng mà bạn đã thổi bay Hoặc chơi như 1 con lính ngẫu nhiên cho đến mấy tay vũ khí sinh học và cả lính tinh nhuệ đặc biệt, lính cận chiến… Hay thậm chí là bạn muốn có một trận đấu World Of Tank ở cấp thấp giữa spidertank vs hovertank. Phải thừa nhận rằng, ý tưởng có thể không còn khá mới nữa, nhưng cảm giác giống như rất nhiều ý tưởng trong Silent Bomber sẽ thực sự còn tuyệt vời hơn nữa khi được phát triển chuyên sâu hơn tất thẩy, và có lẽ đó là phần yêu thích của tôi trong trò chơi chỉ vì thực tế là nó có tồn tại, thậm chí điều đó khiến tôi thật sự băn khoăn nếu như có bất cứ concept gốc hay một tham vọng nào đó từng ở trong game mà rồi bị cancelled không ? Bởi vì bạn biết đấy, máy PS1 vẫn có khá nhiều giới hạn cho những gì có thể làm được và với các ý tưởng khi bạn chỉ có vài trăm Mb dữ liệu cũng như giới hạn trong đồ họa và công nghệ…
Âm thanh của game sử dụng khá nhiều âm nhạc Techno điện tử. Chúng không hẳn là điểm nhấn của game cho lắm kể từ khi mọi thứ phê pha nhất đã chìm trong tiếng nổ của Bom và tiếng rên la của lão Quảng =))), hai nhà soạn nhạc chính của game là Chikayo Fukuda và Seizo Nakata. Họ vẫn tiếp tục là những nhà soạn nhạc chính của công ty và tham gia tiếp đến các dự án Hack và kể cả là soạn ra những bản nhạc bi tráng cho Asura Wraith.
Đồ họa của game thuộc hàng khá tốt vào thời PS1 đó với việc họ tìm cách để tối ưu mọi thứ, mọi hiệu ứng đến tối đa hết mức có thể ( tôi vẫn ngạc nhiên là máy PS1 vẫn có thể load nổi mớ hiệu ứng nổ cho dù khung hình có thể bị tụt giảm ). Game sử dụng rất nhiều CG- FMV được làm tỉ mỉ bằng tay và không dùng nhiều đến các công nghệ hiện đại nhất thời đó. Bởi vì khi điều tra tôi khám phá ra một điều khá ngạc nhiên đó là cho dù dự án có tham vọng để trở thành một tựa game bom tấn và đình đám, ngân sách đầu tư cho nó lại không được nhiều cho lắm và phần lớn các thành viên, đã phải chấp nhận đánh cược tâm huyết của bản thân vào game.
Kết quả là khi bộ phận Marketing đã fail và doanh thu của game thấp hơn so với dự kiến, CEO của Cyber Connect khi đó đã phải đứng ra công khai xin lỗi và nhận trách nhiệm về mình, rồi ông lặng lẽ rời đi và để Matsuyama lên thay thế, trở thành tổng giám đốc và người điều hành chính của công ty. Kết quả là ngay những năm sau đó, Matsuyama đã tiến hành cải tổ lại toàn bộ công ty và họ tiếp tục đánh đổi mọi thứ vào một canh bạc cuối cùng với Namco Bandai, dự án Hack… Và nó nằm ngoài mong đợi của cả chính những thành viên của công ty khi Hack bất ngờ thành công vang dội, tiếp tục sản sinh ra các phần tiếp theo và form một series mới cho công ty. Phóng Cyber Connect lên cao, Matsuyama ngay sau đó đã đổi tên công ty thành Cyber Connect 2 và như bạn thấy, họ vẫn tiếp tục trụ vững và phát triển trong thời điểm bây giờ với việc có một lượng lớn các công việc, đóng góp cho các dự án Naruto, Jojo ở mặt gaming, làm ra Asura Wraith, Tham gia đồng phát triển trong dự án Final Fantasy VII remake, Và còn vô số các dự án khác của họ sắp ra mắt trong năm 2019
Nói về quá trình phát triển của Silent Bomber một chút, với một tựa game có cả tấn sáng kiến trong thời điểm những năm cuối của máy PS1 khi đó, việc chỉ có 10 người chính trong quá trình phát triển là một điều khá đáng king ngạc cho 1 studio làm game.
Tuy nhiên vấn đề là, bất đồng quan điểm sớm nổ ra mạnh mẽ trong công ty, cộng với việc khi đó, TAITO vẫn đang hỗ trợ nhiều cho Cyber Connect thế nhưng, cách mà những gã này làm việc và phối hợp với nhau lại không ăn ý cho lắm. Matsuyama trong một cuộc phỏng vấn đã thừa nhận vấn đề này và ông đã phải nhanh chóng nghĩ cách để thay đổi mô hình làm việc của cả công ty.
Đánh giá chung: Vẫn là một tuyệt phẩm và là một tựa Hidden Game cực kì sáng giá trong những năm đầu khi kỷ nguyên 3D dần thống trị, chưa kể đến việc nó cố gắng khai thác gameplay và phát kiến nhiều ý tưởng mới hết sức có thể cho chiếc máy PS1 với nhiều giới hạn. Không có gì đáng ngạc nhiên, Silent Bomber không bao giờ có phần tiếp theo hoặc truyền cảm hứng cho nhiều kẻ bắt chước. ( mặc dù vẫn có một vài fanbase nhỏ của game được hình thành và yêu cầu phần tiếp hoặc đưa nó vào một vũ trụ nào đó của Cyber Connect ).
Nhưng vẫn không thể phủ nhận rằng, những khối ô vuông kì quặc cũng như cái mớ hiệu ứng nổ đó vẫn thật sự kích thích và Silent Bomber vẫn là một tựa game cực kì cứng rắn được làm ra, nếu bạn vẫn yêu mến và nhớ đến thể loại đặt bom huyền thoại của Bomberman, tôi xin được nhấn mạnh, CỰC KÌ NHẤN MẠNH – Bạn thật sự phải chơi Silent Bomber ! Vì thế cầm cái túi bom đó lên, bỏ bom tất cả những thứ chết tiệt đó vì chúng nó dám cướp việc của chúng ta là đi bỏ bom bọn khác. =)))
HenryMason AKA TranVietBach
As your service