Life is strange, hơn cả một tựa game (P.3) : Darkroom

Khách quen

  

Episode 4: Darkroom, căn phòng tối

Cuối tập 3, thực tại cũ đã bị biến mất và thay vào đó một thực tại khác hoàn toàn, đầy những rắc rối và biến cố mới. Đây có thể coi là dấu hiệu nhận biết hiệu ứng cánh bướm rõ ràng nhất trong tựa game cho đến lúc này, Max quay ngược thời gian để cứu lấy chú William đã gây ra một hệ quả lớn ảnh hưởng tới thực tại, Chloe bị tai nạn và phải ngồi trên chiếc xe lăn. Nếu coi như dòng chảy cuộc sống là một đường thẳng, ta bằng một cách nào đó quay lại một thời điểm trong quá khứ mà thay đổi thì cái dòng chảy ấy sẽ không còn thẳng nữa mà sẽ chảy theo hướng khác, một đường cong, một đường gấp khúc,… khó đi hơn nhiều lần.

Điều này làm tôi nhớ tới bộ phim Buffterfly Effect của đạo diễn Eric Bress và J.Mackye Gruber vào năm 2004.

Tựa game này đã lấy cảm hứng và nhiều yếu tố từ đó

Cuộc sống hiện tại vận hành có trước có sau, nguyên nhân này tạo ra kết quả tương ứng, nếu thay đổi mọi thứ cũng thay đổi theo. Trong phim chúng ta sẽ bắt gặp Evan, anh đau khổ trước số phận cuộc đời mình cùng những người thân và bằng một cách nào đó khi đọc cuốn nhật ký của mình, anh đã có thể quay về quá khứ. Anh cố gắng thay đổi nhưng mọi thứ lại càng thay đổi tệ hơn, mọi thứ càng ngày càng quá tầm kiểm soát, anh lần lượt phải thấy nhiều thực tại đau khổ như thấy người bạn gái thanh mai trúc mã của mình sống cực khổ bị bạo hành, tự tử, rồi lại phải bán thân kiếm sống, đi yêu bạn thân của mình, thấy bạn thời thơ ấu giết anh trai mình, rồi chính tay mình giết anh trai, phải vào tù và chịu sự hiếp đáp, bị cụt hai tay và trông người bạn gái mình âu yếm người bạn thân nhất. Những vòng luẩn quẩn cứ thế tiếp điễn, anh sẽ phải thay đổi điều gì để phù hợp mọi thứ đây. Phim có tới tận bốn cái kết, cùng bản nhạc phim ám ảnh khiến ta phải suy ngẫm, thấy được sự nghiệt ngã cay đắng của cuộc sống, những góc tối nhất trong mỗi con người.

Ost ám ảnh của bộ phim

“Hold up

Hold on

Don’t be scared

You’ll never change what’s been and gone”

Life is strange đã lại mang đến cho tôi những cảm xúc ngập tràn như thế, một cái kết xúc động và những giai điệu ám ảnh. Bi kịch từ đây mới bắt đầu rõ ràng và mãnh liệt hơn.

Tập 4 mở ra khung cảnh bãi biển với những tiếng chim hải âu, lại một lần nữa nhà phát triển lại khiến chúng ta thán phục với đồ họa của game. Không chân thực sắc nét từng chi tiết mà nó rất có hồn, như một bức tranh nghệ thuật thì đúng hơn. Max và Chloe đi dạo trên bãi biển. Chloe đã bị tai nạn liệt cả người, cô thậm chí còn không biết Rachel là ai. Cô trở nên trầm tính hơn và ghét cả lời nói bậy mà vô tình Max nói ra. Chloe ở hiện thực này khác xa với Chloe punk rock tóc xanh ngày nào.

Khung cảnh đẹp tuyệt ở biển lúc hoàng hôn

Khi bước vào căn nhà, người chơi cũng như Max nhận ra những thay đổi trong căn nhà của người bạn thân qua những chi tiết rất nhỏ như chú Wiliam vẫn ngồi đó cười ấm áp nhưng để che giấu áp lực tiền bạc đang đè nặng lên gia đình với vô vàn những tờ hóa đơn viện phí, cô Joyce ghét khói thuốc mà giờ đây bên cạnh là gạt tàn với đầy những mẩu thuốc nhỏ. Còn Chloe đang cảm thấy cô đơn bất lực đến thế nào, đau đớn khi một con người thích chạy nhảy, vô tư, yêu nhạc rock và nổi loạn lại phải chôn chân nơi giường bệnh. Cô bị liệt cả người từ cổ trở xuống, cô đau đớn khi không thể làm được những việc nhỏ nhặt đơn giản như giải quyết nhu cầu vệ sinh, giương mắt nhìn nhân viên y tế làm thay việc đó. Bằng giọng kể có phần bông đùa nhưng tôi lại thấy cô đáng thương vô cùng. Cô hay gây chuyện với bố mẹ để bớt đi cảm giác cô đơn, một mình nơi giường bệnh, để khẳng định, để tin bố mẹ vẫn còn yêu thương mình, vẫn luôn cố gắng vì mình. Khác hẳn với căn nhà Chloe ở thực tại trước đó, ở nơi đây sự sống và niềm tin thật nhỏ bé nhưng vẫn được nuôi sống bởi tình thương. Max đi lên căn phòng của Chloe, nơi đây trống rỗng một cách cô quạnh, vẫn những tia nắng vàng rọi xuống nhưng thoảng tới nỗi buồn.

Căn phòng trống rỗng hay lòng người đang trống rỗng

Tôi để cho Max ngồi xuống và ngắm nhìn căn phòng này, âm nhạc vang lên, những cảm xúc lại trỗi dậy trong lòng. Chỉ mới đây thôi nơi đây chứng kiến bao kỉ niệm của cả hai, cùng nhau nhảy múa trên nền nhạc sôi động, tâm sự và một nụ hôn của tuổi nổi loạn mà đã chẳng còn gì nữa rồi. Căn phòng trống rỗng hay lòng người đang trống rỗng đây. Thiên nhiên ngoài kia vẫn đẹp vẫn tươi vui mà đâu hay rằng trong lòng người những cơn mưa đang trút xuống nặng nề thế này.

Chloe bộc bạch rằng cô ấy biết bố mẹ cô đang mệt mỏi thế nào với khoản nợ vì bệnh tật của cô, cô nhận ra sự bất lực khi không thể làm được gì, nỗi thất vọng hằn sâu lên đôi mắt và muốn Max hãy chấm dứt sinh mệnh này.


Nếu là Max bạn có dám làm điều đó không, có đành lòng nhìn người bạn của mình như thế không ? Max không thể chọn lựa điều đó, không muốn Chloe ra đi, càng không muốn nhìn cô bạn tràn đầy sức sống phải leo lắt như thế trên giường bệnh. Một sự đánh đổi quá lớn, cô sẽ lại phải đứng nhìn người bạn vật lộn với cái chết một lần nữa ư. Cô đành phải quay trở lại quá khứ một lần nữa, những gì đã diễn ra phải để nguyên đó, không được can thiệp. Cô quay trở lại thời điểm chú Wiliam đi đón cô Joyce và lặng lẽ đứng nhìn bóng chú đi xa dần, nụ cười của chú vẫn còn đó mà dần biến mất theo thứ ánh sáng trắng định mệnh nghiệt ngã. Max nắm chặt tay Chloe và nói hãy luôn kiên cường dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Tôi cảm nhận được sự tuyệt vọng của Max khi nhìn người chú của mình biến mất như vậy, những lời hứa hẹn về một buổi tối vui vẻ, những buổi đi chơi đã không còn nữa. Cô nắm chặt tay, Chloe càng vui vẻ mong chờ bao nhiêu về điều đó, Max càng cảm thấy đau khổ hơn nữa. “Chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi phải không Max, cậu là điều tuyệt vời nhất tớ có”. “Hãy hứa với tớ dù có chuyện gì xảy ra hãy mạnh mẽ cho dù tớ không nở đây nữa”

Không thời gian lại biến đổi lần nữa, cô mở mắt và thấy Chole ngồi đó, vẫn là mái tóc xanh, hình xăm cá tính và không gì khác, không gì khác ngoài việc ôm ngay lấy cô bạn thân. Thực tại đã trở lại

Max đi xuống nhà dưới và nhìn thấy David đang chuẩn bị dọn đi. Ông ta nhìn thật lâu vào những bức ảnh gia đình, trầm ngâm suy nghĩ. Liệu ông ta có thật sự là kẻ xấu, ông ta có liên quan đến cái chết của Kate, Max bắt đầu cảm thấy hối hận vì là nguyên nhân khiến David phải rời khỏi căn nhà này.

Sau đó cả hai lại tiếp tục với công việc điều tra của mình, họ đột nhập vào được phòng của Nathan. Cảm xúc của tôi khi bước vào phòng của tên công tử này thật ngột ngạt và khó chịu. Căn phòng được bài trí một cách quái dị những gam màu u tối phản ánh tính cách biến thái, lạ thường của hắn. Những thông tin ta tìm được về hắn là phong cách chụp ảnh quái dị, xu hướng đen tối, những sự đau khổ , cái chết, bóng đêm, mối quan hệ với gia đình không được tốt, hắn không được quan tâm về mặt tinh thần.


Max đã tìm được chiếc điện thoại của hắn và cả hai tới gặp mặt Frank. Một Frank cục tính côn đồ và đầy nguy hiểm và không dễ dàng gì tìm được manh mối. Tôi đã nghĩ thế trên đường đi, và quả thật đau đầu với rất nhiều lựa chọn, không mong muốn một kết cục xấu sảy ra.

Chỉ khi nhắc đến Rachel, hắn mới tỏ ra mềm mỏng và dễ dàng đến vậy. Khoác lên vẻ khó gần và bặm trợn nhưng hắn cũng là con người, cũng muốn được yêu thương đùm bọc, che chở. Rachel đến bên hắn và tưới mát cho một tâm hồn khô cạn ấy, đem cho hắn niềm tin và tình yêu. Hắn mong cả hai tìm được Rachel, mong muốn Rachel bình an hạnh phúc, hắn yêu Rachel.

Tao không thể chịu được cảnh không có cô ấy…không nghe cô ấy nói, không nghe cô ấy cười

Manh mối đã có đủ, cả hai bắt đầu suy luận và tìm được căn nhà kho cũ của gia đình nhà Nathan. Họ khám phá ra căn phòng bí mật nằm sâu dưới lòng đất, nơi đầy đủ những thiết bị chụp ảnh hiện đại cùng cách bài trí bức ảnh quái dị không kém gì phòng của Nathan. Max phát hiện ra Nathan có tiền sử bệnh thần kinh từ nhiều năm trước qua giấy tờ của bác sĩ. Sau đó cô còn tìm thấy vô số những tập hồ sơ ghi tên các cô gái trẻ, đó chính là những cảnh xuất hiện ở ending 1 và 2, bên trong là những bức ảnh họ bị trói chặt cùng gương mặt tỏ rõ vẻ sợ hãi, có cả Kate và tập hồ sơ trống mang tên Vic như thể Vic sẽ là nạn nhân tiếp theo.

Trong đó có cả Rachel, cùng những bức ảnh bị trói chặt và nằm ở bãi phế liệu. Cả hai tức tốc đến đó tìm kiếm, Chloe vẫn luôn lẩm nhẩm, không muốn điều đó thành sự thật. Cả hai lao vào đào bới khu vực đó, bất chợt mùi hương kì dị dưới đất xộc lên.

Rachel đã chết, xác của cô đã bị phân hủy, một trường đoạn dark và ám ảnh đến thế khác hẳn với những suy nghĩ ban đầu của tôi. Từ Kate cho đến Rachel hay còn bao nhiêu nạn nhân nữa trong những tập hồ sơ đó nữa. Những tiếng than khóc cùng bài hát của Message to bear vang lên tạo nên một khung cảnh thật bi thương. Người bạn gái giỏi giang với ước mơ trở thành diễn viên nay đã nằm yên dưới nền đất, đáng thương thay không còn chút gì xót lại. Chloe gục ngã và bật khóc.

Mọi nỗi tức giận đổ dồn vào Nathan và ngay lúc này Chloe muốn giết hắn ta ngay lập tức. Họ đi đến Vortex Club để gặp Nathan. Trên đường vào họ gặp Warren đang say xỉn, anh ta đã nhờ Max chụp chung một tấm hình. Sao cũng được, nhưng cái gì cũng có những ý nghĩa riêng của nó. Đây chính là chi tiết quan trọng trong tập 5.

Bước vào đó, khung cảnh thật khó chịu với âm nhạc chói tai, ánh sáng rọi chói mắt cùng những con người đang thác loạn không mảy may tới cái chết của Kate ngày trước. Max đã nhìn thấy Vic và khuyên bảo cô ta hãy cẩn thận với Nathan, cô chính là mục tiêu tiếp theo của tên bạn bệnh hoạn. Vic ban đầu không hề mảy may tin tưởng những lời của cô nhưng sau đó cũng nói lại với cô rằng sẽ cẩn thận hắn ta. Tôi cảm nhận thấy như Vic không hẳn xấu xa như lúc ban đầu. Thầy Jeffeson xuất hiện và công bố người chiến thắng cuộc thi, không ai khác chính là Victoria.

Vic lên nhận giải thưởng và muốn giành giải thưởng này cho Kate, khẳng định Kate mới chính là người hùng của Blackwell. Vic không hề đáng ghét, trong thâm tâm cô luôn hối hận trước những gì đã làm với Kate, cô luôn bị rằng buộc về việc phải chiến thắng, phải thành công mà thôi.

Ngay sau đó Max và Chloe nhận được tin nhắn từ Nathan ý chỉ rằng biết được cả hai đã tới Darkroom và chắc chắn bây giờ sẽ không còn bằng chứng buộc tội hắn nữa, không còn bất cứ cái gì nữa, thật khốn nạn.

Cảnh vật ngày càng kì lạ, xuất hiện hai mặt trăng

Cả hai lên đường ra bãi phế liệu, tay Chloe lăm lăm khẩu súng chỉ chực chờ thấy Nathan là bóp cò. Một khung cảnh đen tối mở ra trước mắt khác hẳn với vẻ ban ngày bình yên đến lạ của khu phế liệu. Max bất ngờ bị tiêm thuốc mê từ phía sau, không còn đủ tỉnh táo để sử dụng khả năng quay ngược thời gian của mình, Chloe giật mình rút khẩu súng quay lại phía sau nhưng đã quá muộn

Chloe đã bị bắn gục trên nền đất, bên cạnh là nơi Rachel bị thủ tiêu, Max không thể làm gì khác, từ từ nhìn cô bạn ngã xuống, vòng cổ Chloe rơi xuống theo cơ thể không còn chút gì của sự sống.

Ai đã làm việc này cơ chứ, là Nathan, là tên khốn nạn đó, không phải ai khác nữa.

Tập 4 kết thúc với hình ảnh đáng sợ của Jeffeson lẳng lặng từ từ tiến về phía Max đang không tỉnh táo. Không đoạn cắt cảnh hay những khúc nhạc như các tập trước, tập 4 khép lại với những hình ảnh u tối và ám ảnh như cách nó đã thể hiện.

 

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện