Trò chơi điện tử truyền kì (P.1): Thời thơ ấu

Khách mới

  

Toàn là nói về các trò chơi điện tử trên máy tính hay còn gọi là PC game, thỉnh thoảng có thêm vài lời tâm sự, bình luận, nhận xét linh tinh các kiểu. Không phải review game nên là không có giới thiệu chi tiết với cả cấu hình game đâu…

Cũng giống như võ thuật, trò chơi điện tử đã thay đổi cuộc đời mình rất nhiều… Hai cái được lớn nhất là vốn tiếng Anh và khả năng tư duy, phản xạ. Một cái mất (không phải lãng phí) lớn nhất là thời gian. Thế coi như được nhiều hơn mất…

Mình bắt đầu tiếp xúc với máy tính (và bắt đầu chơi điện tử) từ năm học lớp 2. Điều ấy đồng nghĩa với việc mình bắt đầu tập đọc, tập viết và tập đánh máy, di chuột cùng một lúc. Hồi đấy hình như trò đầu tiên mình chơi là Warcraft, Warcraft 1 chứ không phải Warcraft 3 như bây giờ các thanh niên hay đánh DotA. Đấy cũng là game chiến thuật đầu tiên (mà có khi duy nhất) mình chơi hết phần campaign mà không dùng cheat. Ấn tượng cho đến giờ thì chỉ nhớ là có một lần mình đòi chơi xong cãi nhau với anh trai, hậu quả là hắn giấu luôn cái trò đấy vào xó xỉnh nào đấy trong máy tính để mình không tìm được. Và nhờ thế mà mình đã tự mày mò ra rất nhiều cách để lục lọi tìm tòi các thứ trong máy tính…

Suốt mấy năm tiểu học của mình, cái thời mà quán net đang rất hiếm và bọn trẻ con tầm tuổi mình chỉ ra đấy để đứng xem mấy anh lớn cày MU (sau gần 10 năm thì mình vẫn không biết MU là viết tắt cho từ gì) hay bắn half-life (nếu nhớ không nhầm thì Đế chế về sau mới có người chơi). Thời gian này mình ở nhà chơi một mình, mấy trò tiêu biểu trong khoảng thời gian này có thể kể đến:

  • Giả lập điện tử 4 nút (không nhớ tên): Có mấy trò kiểu contra, bắn xe tăng, mario, công nhân (cho những ai không biết thì “công nhân” là trò mà có 2 thằng đội mũ len giống mũ xe tăng – khả năng là người Nga, xong cầm dao đi xỉa xỉa, trò này có con boss cửa 2 bay bay khó vô cùng)… Giả lập này có một trò mà mình nhớ nhất đấy là Final Fantasy 1. Tức có nghĩa là ông tổ của tất cả những cái hình màu mè lòe loẹt của một thằng cầm thanh kiếm to tổ bố hay một con bé xinh đẹp lung linh in trên vở học sinh ngày nay.
  • Comandos 1: Trò này khá là nổi tiếng, đến bây giờ thì mình đã chơi hết bản 1, 2, 3 còn bản 4 chưa chơi. Nội dung đại khái là mình điều khiển 4, 5 thằng biệt kích của Nga trong chiến tranh thế giới 2 để làm nhiệm vụ qua mỗi cửa (phá mục tiêu, ám sát, ăn cắp tài liệu…). Ngày xưa mình chỉ ngồi xem anh trai chơi, vì nó khó, đến bây giờ chơi lại vẫn thấy khó, hồi đấy lần đầu tiên chơi qua được cửa 1 mà 2 anh em sướng mất ngủ cả đêm.
  • Beach Hit: Game kinh điển. Cả game chỉ có ngồi im một chỗ trong lô cốt đợi quân địch đổ bộ từ biển vào và bắn bắn bắn bắn… Trò này thì mình chưa từng chơi hết lần nào, nghe nói có hơn trăm cửa.
  • Đế chế 1: Hồi đấy không có khái niệm game chiến thuật như bây giờ. Mở trò này ra chủ yếu để cho nông dân đi phi mấy con hươu con voi nhìn cho hay. Thậm chí thấy nông dân địch đi hái quả cầm cái giỏ lại tưởng nó đi múc nước…
  • Prince of Persia: Cũng là một game kinh điển, bản đầu tiên của game Prince of Persia: Sand of Time nổi tiếng đã được dựng thành phim mấy năm gần đây. Cả game chỉ có nhảy nhảy và leo bám, thỉnh thoảng có tí đấu kiếm. Không biết do hồi đấy mình còn bé hay game khó thật nhưng ấn tượng của mình bây giờ là bản ngày ấy khó hơn bản bây giờ rất nhiều.
  • Street fighters: Một game của hãng Capcom. Game này có 2 bản: một bản 2 người đánh nhau, một bản 2 người đi đánh nhau. Bản 2 người đánh nhau mình đã về nước với anh Ryu có tuyệt chiêu Ha-đukèn bắn ra quả chưởng màu xanh xanh nhìn rất kinh nhưng bay chậm hơn cả tốc độc chạy bình thường. Cũng nhờ trò này mà mình phát hiện ra 90% game đối kháng (Mortal combat, Street fighters, Guity gear…) đều có 1 skill bắn chưởng bằng tổ hợp phím xuống-tiến-đánh hoặc phức tạp hơn tí là lùi-xuống-tiến-đánh, nói chung khá đơn giản. Về bản 2 người đi đánh nhau của street fighters thì ngày xưa trò này hay được đặt máy điện tử xu ở mấy khu vui chơi giải trí, đánh nhau nếu chết nhét xu vào là lại bật dậy đánh tiếp. Mình chơi ở nhà thì không tốn xu, và mình hay chơi cùng một thằng bạn hàng xóm, riêng trò này thì 2 năm lớp 4, lớp 5 mình về nước chắc ngót chục lần.
  • Half-life: Là một game chơi đơn theo cốt truyện chứ không phải cái trò Counter strike mọi người chơi ngoài quán nét và gọi là haft-life nhé. Trò này hồi đấy mình chơi thấy hơi chóng mặt buồn nôn, nên không chơi nhiều, thỉnh thoảng vào nghịch tí. Có thể bắt đầu từ đây mình không thích game bắn súng góc nhìn thứ nhất (FPS) lắm.
  • Doom: Kể đến Half-life thì phải kể đến Doom, một game mà bây giờ khéo cho trẻ con chơi chúng nó cũng không thèm. Game có đồ họa xấu vô cùng xấu (đấy là còn theo đánh giá của mình hồi đấy chứ bây giờ thì…), chơi lâu dễ dẫn đến chóng mặt hoa mắt buồn nôn vì là game bắn súng lại chạy trong mê cung và bắn toàn những con nhìn khá giống con ogre. Đại khái là một game rất ghẻ lở nhưng vì hồi đấy ít trò chơi nên chóng mặt đau đầu cũng vẫn cố chơi…
  • Need for speedMiddle town: Đây là 2 game đua ô tô duy nhất mà mình chơi cho đến bây giờ.

Mặc dù cấu hình không để max được nhưng hồi đấy thấy bóng cây phản chiếu được trên kính ô tô đã là quá đẹp rồi. Đặc biệt là bản Need for speed hồi đấy có thể chơi 2 người được (chia ngang màn hình) nên 2 anh em mình thường chơi với nhau.

Nhân nói về chuyện 2 anh em cùng chơi, từ bé đến giờ, 2 anh em mình rất ít khi (thậm chí mình còn không nhớ được lần nào) chơi trò gì mà cùng một phe. Có nghĩa là, dù chơi trò gì thì 2 người cũng phải tìm cách để chiến thắng người kia. Thậm chí là nếu chơi bắn xe tăng (Battle City) là cái trò mà 2 người rõ ràng cùng 1 đội thì mình cũng sẽ bắn cho xe của anh đứng im nhấp nháy không chạy được… Nói chung là giống như nó trở thành thói quen bao nhiêu năm rồi, không thay đổi được…

Tạm thời với mấy trò hồi bé bé đã. Thời gian ấy mới có máy tính, trong máy có trò gì thì chơi trò đấy, một số thì nhờ anh mình đi học mượn đĩa hay mua đĩa về cài nên mình cũng không được tiếp xúc nhiều. Nhưng cũng có những chuyện mà đến bây giờ vẫn không sao quên được…

(Còn tiếp)

Đây là anh em mình cùng với chiếc máy tính đầu tiên trong đời 😀

LacRang17

Khách mới

  
Một thanh niên trẻ tuổi ngày ngày đi làm kiếm tiền nuôi gia đình, tối tối cùng con gái chơi game nông trại, đêm đêm dỗ con đi ngủ rồi một mình lang thang trong thế giới game...

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện


1 cụng ly

  • Anh Tú - 04.06.2020

    Đúng là cái máy tính cũ cùng những game đời đầu đã giúp mình nâng cao khả năng và tư duy tiếng Anh rất nhiều. Mọi thứ đều bắt đầu bằng hàng giờ vọc vạch đủ thứ trên cái máy tình đầu đời.
    Game mình thích nhất và có lẽ đầu tiên chơi trên máy tính là Commandos 1 (2 chữ m nhé), icon hình quả lựu đạn, nhân vật chính là nhóm biệt kích Anh.
    Chơi đi chơi lại chơi hoài không qua nổi màn 1, không thể nhớ nổi mất bao lâu mới qua được, nhưng đoán là cũng lâu lắm. Sau khi qua được màn 1 thì bắt đầu hiểu game và lên trình, trên hết phần 1, chuyển qua phần 2 (hay nhất trong series), rồi phần 3, rồi phần 4 (game làm theo phong cách FPS) và tịt ngòi. Cảm ơn series game đầy cảm xúc từ Eidos studio (Sau này có bản remake trên steam).