Đánh giá Transistor

Khách mới

  

Đây không phải là trò chơi điện tử.
Đây không phải là một bộ phim.
Đây là một câu chuyện tình.
Đây là nghệ thuật.

Nếu bạn là một bạn nam, như tui, thì bạn sẽ đóng vai… thanh gươm trong Transistor, bạn sẽ là giọng nói đi cùng cô gái mà bạn yêu say đắm trong suốt cuộc hành trình.

Và cô gái là nhân vật chính.

Transistor nếu bỏ đi câu chuyện thì vẫn là một game tuyệt vời, đồ họa sẽ khiến bạn phải trầm trồ khi đi từ cảnh này qua màn khác, tất cả các chi tiết được nhà phát triển trau chuốt kỹ lưỡng, từ nhân vật chính, hiệu ứng từ vũ khí cho đến những block nhà hiện đại, tất cả đều có cảm giác như trong một giấc mơ.

Game bắt đầu khi nhân vật, vốn là một nữ ca sĩ nổi tiếng, tỉnh dậy trên tay là một thanh gươm cắm vào người đàn ông lạ mặt đã mất, từ đó có một giọng nói cứ đi theo và dẫn dắt những điều cần làm, cùng cô gái chiến đấu với những con robot và đi tìm câu trả lời cho câu hỏi “điều gì đang xảy ra”.

Một điều khá lạ đối với tui là trong game này, sẽ có lúc bạn hóa thân thành nhân vật nữ, có những lúc bạn tưởng mình là giọng nói đi theo cô gái.

Hệ thống game rất linh động cho phép bạn xây dựng một hệ thống kỹ năng riêng để chiến đấu với đối thủ, giúp game rất có chiều sâu, mỗi người chơi sẽ có cách xây dựng kỹ năng cho riêng mình, cách chơi của riêng mình.

Transistor nếu thêm phần câu chuyện thì trở thành một game cảm xúc tột độ, bản thân tui đã đến cảm giác gần-khóc hai lần khi chơi game này (điều chưa từng có trước đây).

Nếu như Monument Valley cho bạn âm nhạc và hình ảnh đẹp như mơ, nhưng tui chỉ có cảm giác như mình là vị khán giả ngồi thưởng thức một kiệt tác, thì câu chuyện của Transistor là một bộ phim xuất sắc, tui được hóa thân là một phần của nó, tui cảm thấy mình thực sự đồng hành với nhân vật, cảm nhận được tình yêu và lòng dũng cảm.

Nhà phát triển game rất nhấn mạnh phần âm nhạc trong tuyệt tác của mình, không chỉ là nhạc nền game cực hay mà bản thân trong câu chuyện bạn sẽ nhiều lần được nhắc nhở “cô chính là một ca sĩ nổi tiếng” cô đã bị “cướp mất giọng nói”, cô hãy hát đi.

Hãy tìm cho mình một chỗ ngồi thật yên tĩnh, đeo headphone vào, và để Transistor mở ra những góc khuất cảm xúc, mà cuộc sống hàng ngày bận rộn nó đã đóng rất nhiều bụi.

Trong game có một đoạn giọng nói trò chuyện với cô gái trước khi chuyển sang cảnh tiếp theo:

Hey, whaterver you’re thinking
Do me a favor
Don’t let me go.

Và đó là câu nói đã ám ảnh tui trong suốt cuộc hành trình.

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện