Umine
Khách mới
Đêm qua ta gục đầu bên sách
Mộng thấy hồn đau thổn thức buồn
Ta chợt nhớ ra ngày viễn cách ...
Cơn gió thoảng lá vàng rơi lác đác
Cùng rơi theo cả loạt nước đọng trên cành
Những cây khô đã chết cả màu xanh
Trong giây phút lạnh lùng tê tái ấy...
Tình thu khôn chết, nhớ khôn nguôi...