Như đã hứa ; để dành những gì hay nhất sau cùng
#bestofthebests
#thegreatesthitofalltimes
#Thegamesthatdefinethestorytelling
#Thegamethatmakebeautifulart
#Thegamethatmakebeautifulemotions
…..
Vâng ; loạt series Silent Hill của tôi sẽ đi đến hồi kết bằng đỉnh cao của người anh hai Silent Hill 2 – 1 kiệt tác của mọi thời đại ; định nghĩa lại cả dòng tâm lý kinh dị ; nó xuất xắc đến mức sau gần nhiều năm kể từ ngày ra đời vẫn chưa có 1 hình bóng nào thách thức nó ở những gì xuất xắc nhất mà trò chơi thể hiện .
Phát hành lần đầu tiên năm 2001 và vẫn là 1 trong những đỉnh cao của Team Silent lúc bấy giờ ; Masashi Tsuboyama đã có 1 cú hit để đời và làm đỉnh cao cho cả sự nghiệp của mình . Đội ngũ kịch bản với sự dẫn dắt của Takayoshi Sato ; dựa trên ý tưởng về tác phẩm : ” Tội ác và sự trừng phạt ” của đại thi hào Dostoevsky vĩ đại . Lúc này studio phát triển có 50 người trong đó có 30 người từ KCET lúc đó . Sau thành công vang dội của phiên bản Silent Hill đầu tiên trên hệ máy PS1 năm 1999 ; cả đội ngũ đã quyết định chơi 1 ván bài cực lớn nhằm tạo ra 1 sự đột phá trong dòng game . Như ta thấy ; Silent Hill 2 hoàn toàn không hề liên quan đến cốt truyện chung của cả Series ; không còn Alessa ; The Order hay bất cứ 1 liên quan gì các phần tiếp theo và trước đó . Trò chơi thể hiện 1 phong cách nghệ thuật kinh dị tâm lý độc đáo khi lần đầu tiên ; nó chú trọng vào khâu story và phản ánh chính cái tâm hồn của nhân vật chính chứ không đơn thuần chỉ là khắc họa anh ta như 1 người hùng đi sâu vào bóng tối ( điều mà ta thấy ở Harry Mason đi giải cứu con gái mình chưa thể hiện được trong phần đầu ) …
Gameplay vẫn tiếp tục giữ nguyên lối Survivor Horror truyền thống ; vẫn là những cơ chế camera Fixed quen thuộc nhưng Team Silent đã thực sự chú trọng vào khâu phân góc lẫn bài trí bố cục để bạn có thể tận hưởng game cũng như để cái góc camera ấy hòa vào cùng nỗi sợ ; tâm trí nhân vật . Hệ thống vũ khí vẫn quen thuộc từ vũ khí cận chiến đến vũ khí hỏa lực nhằm đối phó với những con quái vật ; phần bóng tối trong game trở nên đáng sợ khi bạn liên tục phải dùng đèn pin để có thể soi sáng được những góc khuất . Hệ thống giải đố thật sự ấn tượng từ cách mà họ ẩn dụ cho đến chính những câu đố ; những manh mối những đoạn text hay chỉ đơn giản là những dòng chữ bằng máu trên tường như tượng trưng cho chính cái đáng sợ từ tâm hồn …
Akira Yamaoka vẫn tiếp tục đạo diễn phần âm thanh thể hiện chính những cái sợ hãi cũng như ma mị quen thuộc và soạn nhạc cho trò chơi và cũng là đỉnh cao nhất khi ông sáng tác ra những ca khúc bất hủ từ : ” Theme of Laura ” tràn đầy đau đớn cũng như sự tột cùng từ trái tim hay ” Promise ” giống như 1 lời hứa đau đớn mà bạn đã không hề thực hiện và ” True ” phản ánh những gì mà bạn biết là sự thật , những sự thật đau đớn nhưng để bạn chọn cách bấu víu lấy quá khứ và những giấc mơ sẽ không bao giờ trở thành sự thực …. Và chất giọng của Guy Cihi và Monica Taylor Horgan sẽ là những cái mà tôi thực sự không hề muốn thay đổi , ở phiên bản HD họ sử dụng voice của Troy Baker và Mary Elizabeth Glynn nhưng thật sự ; tôi không hề muốn quăng đi 2 con người xưa kia chút nào cả bởi họ đã thể hiện những gì xuất xắc nhất … Tôi sẽ không bao giờ quên chất giọng của Monica Taylor khi cô đọc lá thư vào cuối game … cảm xúc đau đớn nhưng cũng dồn nén đến ngay cả Monica cũng phải bật khóc thực sự trong phòng lồng tiếng …
Đỉnh cao là khi trò chơi mang màu sắc tâm trạng kiểu tựa như một giấc mơ ; những yếu tố nghệ thuật đạt đến cao trào mà chưa từng có phiên bản nào của Silent Hill thực sự vượt đến . Giống như khi bạn chứng kiến cảnh James – nhân vật chính của game rửa mặt trong 1 phòng vệ sinh bẩn thỉu ; tấm gương bị hoen ố nhạt nhòa và ta thấy được hình ảnh phản chiếu của James ; 1 người đàn ông mang nhiều phiền muộn lẫn tâm tư ; anh ta tìm kiếm điều gì đó ở bản thân ? hay chỉ đơn giản là anh ta tìm kiếm một điều gì đó mà anh ta biết là vô thực ? . Bước ra ngoài phòng vệ sinh ; và ta thấy 1 cảnh tượng đẹp nên thơ ; nhưng cũng nặng màu tâm trạng trên nền ca khúc Alone In the Town , 1 cảnh tượng thơ đẹp của dòng sông Toluca bên kia cánh rừng với làn sương mờ ảo dần xoay chuyển quanh James ; và những dòng suy nghĩ tâm trạng tuôn ra từ anh .. tất cả đều chậm rãi và thực sự hòa quyện cùng lòng người ..
Những con quái vật vô hình vô dạng đều giống như được sinh ra từ tâm trí nhân vật ; chúng phản ánh chính những nỗi sợ cơ bản nhưng cũng là cả sự phức tạp từ tâm trí con người . Giống như Pyramid head tượng trưng cho sự trừng phạt tội ác và cách thức sống của chúng là những tên đồ tể ; đao phủ giáng đòn trừng phạt lên con người … giống như cách mà chúng hoành hành năm xưa trên sông Toluca … Những nữ y tá đại diện cho sự u uất trong vấn đề vợ chồng của nhân vật khi vợ anh mang bệnh hay cũng là những gì ám thị ở anh trong những ngày ở bệnh viện với những nữ y tá thật dù biết là vợ mình đang bên cạnh .. Plot twist của game đạt đến độ hoàn hảo sâu sắc khi dần dần ; game để bạn khám phá cả cốt truyện ; nguồn cơn cho đến chính bản thân nhân vật …” dần biết những gì mà ngay cả bạn cũng không muốn biết ” là 1 khái niệm được mô tả ở đây …..
Plot:
1 – Born From a Wish ( sinh ra từ điều ước ) : có 1 cô gái trẻ tỉnh dậy ; bàng hoàng trong căn phòng .. Cô vẫn nhận ra cô đang ở đâu ; tên cô là gì hay chuyện gì đã xảy ra với thị trấn … Thế nhưng những gì trước đó thì cô lại không hay biết .. Cô chỉ biết là ; giờ cô đơn độc giữa thị trấn này .. với 2 người bạn là 1 khẩu súng lục côn và 1 con dao để tự vệ trước đám quái vật đang tràn lan khắp thị trấn … Maria ; đó là cô gái của chúng ta và cô thuộc về nơi này theo nghĩa nào đó…
Cô tìm đến 1 tòa dinh thự cũ tại đây ; với hi vọng tìm ra được câu trả lời cho điều gì đó ; cô gặp 1 gã quái đản sống sau cánh cửa ; kẻ mà không bao giờ để cô vào hay để cô nhìn thấy … Hắn tự xưng là Ernest ; hắn nói hắn biết cô là ai và biết tại sao cô lại ở đây …. Ernest liên tục ” nhờ ” cô làm một vài việc vặt cho bản thân mình .. Maria khám phá ra rằng Ernest kia ; họ Baldwin đã từng có 1 cuộc đời như thế nào ; hắn có cô con gái tên là Amy và qua những gì hắn kể ; ta đoán được là chuyện gì đã xảy ra với Amy và thị trấn ( tai họa mà Alessa đã giáng xuống từ những phần trước … ) Maria hoàn thành mọi điều mà Ernest nhờ cậy ; đến cuối cùng ; vì tính tò mò ; cô quyết định rằng sẽ gặp bằng được Ernest chứ không chịu ở sau cánh cửa nữa .. Tự ý mở cửa vào chỉ để thấy : căn phòng trống không ; không 1 bóng người ; cũ kĩ như thể chẳng có ai thực sự ở đây cả .. Maria hoài nghi ; trở nên bồn chồn .. Phải chăng cô bị điên ? Cô tự tưởng tượng ra gã Ernest kia ? Hay Ernest cũng chỉ là 1 hồn ma chưa tìm được sự yên nghỉ cho mình ? … Điều cuối cùng mà Ernest nói với cô : hãy tránh xa James ra ; nếu dính vào gã đó cô sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì ….. Maria không khỏi băn khoăn James kia là ai … Lang thang trên đường 1 lần cuối ; Maria ném những vũ khí của mình đi ; sau khi định tự sát nhưng rồi lại suy nghĩ lại … Cô lên đường để tìm kiếm anh chàng James kia …
2 – Letter from the Silent Heaven ( bức thư từ thiên đường câm lặng ):
James Sunderland quay trở lại thị trấn Silent Hill sau nhiều năm vì nhận được 1 bức thư kì lạ từ người vợ quá cố Mary xinh đẹp của anh . Đây là nơi mà anh và cô đã từng dành cả tuổi trẻ phiêu lưu cũng như có những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời tại đây … Nhưng Mary sớm bị bệnh và qua đời khiến James cảm thấy đau khổ và tuyệt vọng . Nhận được lá thư và anh ngay lập tức đến đây ; không suy nghĩ gì cả dù biết vợ mình đã chết ; nhưng anh vẫn thực sự muốn tìm kiếm 1 điều gì đó ; 1 hình bóng của người vợ yêu dấu ở đâu đó tại đây … Và cuộc hành trình của James : ” Trong 1 thế giới nơi ruồng bỏ những cuộc phiêu lưu thì cuộc phiêu lưu duy nhất còn có ý nghĩa là ruồng bỏ cái thế giới đó “…
Ở trong nhà vệ sinh 1 lúc lâu để chấn chỉnh lại bản thân 1 lần cuối trước khi bước vào Silent Hill ( fun fact : nếu bạn để ý những tấm Poster dán trên tường nhà vệ sinh bạn sẽ nhìn thấy gương mặt của 1 cô gái quen thuộc )
James bước vào con đường mòn dẫn đến khu rừng ; khi mà tất cả mọi nẻo đường vào Silent Hill đều đã bị chặn … Đến được khu nghĩa trang ; anh gặp 1 cô gái bí ẩn lúc này chưa rõ tên ; cô mặc chiếc áo len đã phai màu ; đôi mắt sâu đậm cùng mái tóc đen dài .. Cô ấy cũng đến đây để tìm kiếm mẹ của mình … Cuộc trò chuyện khá thú vị khi cả hai đều có điểm chung nhất định . Cô ấy cảnh báo James là có điều gì đó thực sự không hề ổn với thị trấn nhưng tâm trí James lúc này chỉ còn có hình ảnh cô vợ yêu dấu ; nguy hiểm đến đâu cũng chẳng còn quan trọng.
Anh cảm ơn cô và tiếp tục tiến sâu vào Silent Hill…
Bước chân vào thị trấn không bóng người ; dường như Silent Hill vẫn có 1 nét đẹp nào đó như trong kí ức của anh . Anh sớm nhận thấy 1 bóng đen kì lạ sâu trong xương mù ; nhanh chóng đuổi theo bóng đen ; James cũng nhận thấy là 1 số con đường của Silent Hill đã bị chặn và sập như thể thị trấn phải trải qua những cơn động đất vậy . James của chúng ta cuối cùng cũng bắt được cái bóng kia trong 1 cái hầm ; James sớm nhận ra nó không phải là người ; anh chộp lấy 1 thanh gỗ đinh ; kết liễu nó . Anh cũng tìm thấy 1 chiếc radio kì lạ ;nó phát ra những âm thanh không hề rõ ràng ; tất cả những gì mà anh nghe được :
Ja… me….s ….. Đến với ….. em ….. Đến ……. với ……em ….. Jame……..s……..
giọng nói khiến anh nhớ lại Mary năm xưa ; khiến anh càng bẽ bàng hơn . James tìm được 1 chiếc chìa khóa mở cổng vào tòa chung cư Woodside cũ ở đây ; là nơi mà anh và Mary đã từng cư trú khi còn trẻ…
Tại đây ; James tìm được nhiều thứ còn kinh khủng hơn khi chứng kiến cả khu chung cư đầy rẫy những con quái vật ; những tội ác bệnh hoạn … và một chút kí ức của Mary còn vương vấn ở đây . Anh cũng gặp 1 cô bé kì lạ dẫm lên tay anh khi anh đang cố với lấy 1 chiếc chìa khóa.
James cũng giải được 1 số câu đố ở đây và tìm được thêm nhiều manh mối .. Anh cảm thấy 1 sinh vật mờ ám có đầu dạng kim tự tháp luôn hoành hành ở đây … Cuối cùng ; anh đã thực sự nhìn thấy hình dạng thật của thứ kia và cũng phải chứng kiến nó ” hành sự ” với 2 con quái vật manocanh khác..
Tiếp tục và anh mở được đường xuống sân sau của khu chung cư ; tại đây anh thu thập được những đồng xu như là 1 dạng vật phẩm manh mối ; anh cũng sang phía bên kia của tòa nhà và tìm thấy 1 căn phòng nơi có 1 xác chết bốc mùi trong tủ lạnh ; vào nhà vệ sinh và anh gặp 1 gã béo đang nôn mửa kinh khủng
Hắn tự giới thiệu hắn tên là Eddie ; hắn cam đoan với James là hắn không hề liên quan đến cái chết của gã kia mà hắn cũng chỉ vừa mới đến đây thì thấy … James lại sớm lên đường ; cả hai tạm biệt và chúc nhau may mắn . James mở được cửa thông với 1 tòa chung cư thứ hai ; anh chèo sang và sớm tìm được 1 căn phòng nơi cô gái ở nghĩa địa ; đang có biểu hiện định tự sát.
Cô gái giới thiệu mình tên là Angela ; cô tỏ ra bất ổn ; nói chuyện có vẻ hơi điên rồ và liên tục xin lỗi dù cô chưa hề làm gì sai cả . James thuyết phục được cô đừng tự sát và để cô đứng dậy và đi tiếp . Anh giữ lại dao của Angela vì cả anh lẫn cô đêu lo sợ là cô sẽ lại sử dụng nó lần nữa …. James lại tiếp tục con đường đến căn phòng cầu thang bộ ; nơi anh chạm trán con quái vật kim tự tháp kia 1 lần nữa.
Đấu 1 hồi lâu ; con quái vật lẳng lặng bỏ đi ; giải tỏa con đường cho James . anh ra được khỏi tòa chung cư ; nhận ra đây là con đường sẽ đưa anh đến công viên Rosewater ; nơi mà anh và Mary từng có rất nhiều kỉ niệm đẹp . Trên đường đi anh gặp lại cô bé kì quặc đã giẫm chân anh kia ; điều ngạc nhiên là cô bé biết anh là ai và biết Mary vợ anh . chưa kịp hỏi han cái gì thì cô nhỏ ương bướng đã lại biến đi đâu .
Đến công viên Rosewater ; mặt hồ Toluca gợn sóng nước yên ả giữa làn sương mù càng gợi lòng người hoài niệm ; nơi này cũng là nơi mà những cặp uyên ương thường rủ nhau đến chơi đùa ; James và Mary của chúng ta cũng không là ngoại lệ . Giữa làn sương mờ ảo xa xăm kia ; James của chúng ta lại thấy một hình dáng quen thuộc ; một cô gái có vóc dáng của vợ anh ; giống vợ anh đến từng cm ; chỉ khác ở màu tóc và trang phục . James thật sự trở nên rung động ; lúng túng … Làn môi ấy ; cặp má ấy ; đôi mắt ấy …. Mary !! James thốt lên trong sự tò mò và cũng như mừng rỡ ; như thể anh đã tìm được trái tim mình giữa hồ Toluca này thêm 1 lần nữa ; như lần đầu tiên anh tìm được Mary giữa bao người phụ nữ trên thế gian để làm người mà anh yêu thương …Phá vỡ khoảnh khắc đó trong giây lát ; Cô gái quay mặt lại và James sớm nhận ra cô không phải là Mary ; cô tự giới thiệu mình là Maria ; có phần tinh nghịch và một chút gợi cảm ; có thể là hơi quá để James thực sự nghĩ đó là vợ anh .
Maria có vẻ khá thích anh đến mức cư xử hơi có phần tán tỉnh cũng như việc cô luôn kè kè bên James … ( Chắc tại anh ý quá đẹp trai với quả tóc ngôi lệch quen thuộc của những năm 90 :))) ) Maria và anh đi cùng nhau đến 1 tiệm bowling vì kẹt đường đến khách sạn Lakeside . Maria tạm để James đi 1 mình và anh tiến sâu vào sàn Bowling . Ở đây Eddie đang nói chuyện với cô bé kia ; hắn kể lại cho James là cô bé tên Laura ; vừa ngồi ăn Pizza vừa nhòm nhèm nói chuyện . Eddie có vẻ khá đụt và thụ động .. giữa thị trấn đầy rẫy quái vật mà hắn vẫn để cô bé đi một mình rồi ngồi ăn Pizza … James và Maria nhanh chóng đuổi theo cô bé … Họ đi thông qua hộp đêm Heaven’s Night và men theo đường đến bệnh viện nơi mà Laura vừa chạy vào . Quyết định bước chân vào bệnh viện ; James và Maria sớm thấy kinh hãi khi những con quái vật ở đây phần lớn đều là những y tá ; những con quỷ cái giết chóc thực sự . Liên tục gặp phải những câu đố hóc búa và quái vật ở đây ; James và Maria vẫn tìm được đường lên tầng 3 của bệnh viện nơi mà Maria bất ngờ bị ” ốm ” ; cô nằm nghỉ xuống chiếc giường bệnh tại 1 phòng bệnh ; James ấn tượng bởi vẻ đẹp của cô khi cô đang ngủ ; dường như cô khiến anh nhớ tới Mary yêu dấu của anh nhiều hơn anh có thể chịu đựng .. Thậm chí 1 điều khá là trùng hợp là Maria cũng bị ho ; uống thuốc giống như Mary năm xưa bị bệnh … Tạm thời để Maria một mình ; anh đi tìm kiếm manh mối cũng như Laura đang ở trong bệnh viện này . Anh mở được tầng thượng ; nơi anh bị Pyramid head kia xô uỳnh ngã xuống 1 khu khám bệnh dành cho người tâm thần ; nơi anh lấy được những thứ khác để hoàn thành manh mối và mở đường dẫn đến khu khám bệnh ở tầng 1 nơi anh tìm thấy Laura đang lúi cúi trong 1 căn phòng tối om như tìm kiếm thứ gì đó . Định đưa Laura ra khỏi nơi quái quỷ này thì bất ngờ bị nó lừa ; James đã phải trải qua 1 trận chiến cam go trong nỗi sợ và căng thẳng tột độ
Đánh bại được những con quái vật ; James bất tỉnh đi và tỉnh lại trong sân sau của bệnh viện ; lúc này dường như không gian ở đây đã có đôi phần thay đổi . Anh cố tìm kiếm cả Laura lẫn Maria nhưng đều không thấy đâu .. Anh tiếp tục với 1 câu đố kì lạ và may mắn thay ; khi xuống dưới tầng hầm anh đã gặp lại Maria ; tuy nhiên cô ta có vẻ hơi cáu kỉnh ; nổi cơn lôi đình trách móc James tại sao để cô ta ở một mình quá lâu ; rằng cô ta suýt chết với những thứ kia .. bla bla … BOOM .. Lại ôm chặt lấy James và đòi : ” đừng bao giờ rời xa tôi nữa … ” ( con gái thật khó hiểu và cũng thật lắm chuyện ; muốn ở gần trai đẹp nhưng không dám nói ( ^ > ^ ) ))
.. James và Maria tiếp tục với những câu đố kì quặc ; bao gồm cả những câu đố quái quỷ trong thang máy ( có liên quan đến cốt truyện game 1 số phần sau … ) Họ cùng nhau mở được cánh cửa dẫn đến 1 tầng sâu thẳm nơi mà họ không biết là mình vừa đi vào cửa tử . Ngay sau khi họ đặt chân xuống thì Pyramid head đã ở đằng sau lưng và đuổi theo họ .
Và điều đau đớn sớm xảy đến ; khi Pyramid head tóm được Maria và buộc James phải trông thấy …
Tuyệt vọng ; chán nản ; anh gần như rơi vào đau đớn tột cùng cho dù anh không phải là nạn nhân ở đây ; nhưng dường như việc Maria bị Pyramid tóm đã khiến James rơi vào uất ức bản thân ; gục xuống trong sự vô vọng .. .Giống như khi Mary qua đời … Chỉ còn nước tiếp tục ; anh hứa với bản thân là phải tìm được Laura và ngăn không cho số phận của Maria xảy đến với cô bé ….
Ra khỏi bệnh viện và men theo thị trấn trong đêm tối ; anh tìm được chìa khóa mở cửa viện bảo tàng Silent Hill xưa và tiếp tục ; cái thị trấn bóng tối thật đáng sợ ; nó rất đẹp vào ban ngày nhưng cũng vô cùng u ám ; ghê rợn ban đêm ; khi mà những con quái vật chiếm lấy cả thị trấn như địa bàn ; và cái bóng tối bao phủ lấy cả nhân vật như chốn sâu thẳm đày đọa con người … Bước chân vào viện bảo tàng ; lại càng đáng sợ hơn khi con đường sâu thẳm dẫn James đi sâu vào bóng tối ; như thể đi sâu vào trái tim của địa ngục … Tại đây ; James tìm thấy những căn phòng bí ẩn và sâu hơn bên dưới ; là những ngục tù sâu thẳm … Những cái ngục tù thực hiện đúng chức năng của nó nay thêm bọn quái vật ; càng giống như 1 địa ngục sống phần nhiều . James gặp lại Eddie ; trong trạng thái hoảng hốt ; có vẻ hắn đã bắn 1 ai đó ; hắn bắn người vì quá hoảng sợ nhưng cũng vì như trong trạng thái say xỉn với việc vừa bắn 1 người và hắn cảm thấy ; việc cầm khẩu súng và bóp cò trở nên quá dễ dàng … Eddie lại bỏ đi ; James lại tiếp tục con đường ; tại những nhà tù này ; James tìm thấy nhiều hình bóng ; sự phản chiếu tâm hồn của những người tù ; sự điên dại bao chùm nơi này cùng đám quái vật … Anh tiếp tục với những câu đố và lại mở được cánh cửa dẫn anh đi sâu hơn vào mê cung ngục tù … Thật kì lạ ; có vẻ càng đi sâu vào những nơi này ; James lại càng phải chứng kiến thêm nhiều điều mà chẳng ai muốn thấy chút nào cả … Giống như đi sâu vào phần đen tối trong tâm hồn con người ; nơi này ẩn chứa những tội lỗi ; dục vọng và cả không khí nặng mùi phẫn uất … Anh giải được câu đố liên quan đến căn phòng xoay – như là căn phòng của tâm trí và cố xoay chuyển nó theo ý mình vậy … và bất ngờ ;… căn phòng mở ra một lối đi ; dẫn anh đến những gì khó tin nhất …
Yeah ; Maria còn sống và điều khó tin là ; cô ấy có kí ức của Mary ; cư xử như Mary và thậm chí là khiến đầu óc James như rơi vào mơ hồ ; cô có phải là thật ? hay chỉ là do James của chúng ta tưởng tượng ? đầu óc người chơi rơi vào thụ động ; trở nên khó hiểu trước những cảnh tượng đang phô bày trước đôi mắt trực quan của James … Maria trở nên quá ngọt ngào với James ; như thể cô thực sự yêu anh vậy ; bất chấp việc cô còn không phải là Mary của anh ; hay ít nhất là không phải Mary thật …. Những câu hỏi thật sự ở đây là liệu James có thực sự cảm thấy điều tương tự ? Hay anh cũng chỉ đang tự lừa dối bản thân về hình bóng của người vợ yêu ….
James tạm thời ra khỏi đây để tìm con đường giải cứu cho Maria ; anh sớm nhận thấy là cả hệ thống dường như đã bị thay đổi ; trước mắt anh lúc này là 1 mê cung cống ngầm xen lẫn đường đi lối bước dày đặc ; chưa nói đến chuyện đám quái vật và Pyramid head cũng đang lùng sục trong này … James vượt qua được ải và tiến sâu hơn vào bóng tối ; nơi đưa anh đến căn phòng nơi mà Angela đang gào thét trước con quái vật có hình dạng của chiếc giường ; cùng âm thanh kinh hoàng mà nó tạo ra . James kịp giết chết nó trước khi nó có thể vồ chộp lấy ai đó.
Angela kết liễu nó bằng chiếc Tivi ; trong cơn bần thần và điên loạn cô đã vô tình tiết lộ 1 sự thật khủng khiếp ; hóa ra Angela từng bị xâm hại bởi anh trai và bố ruột và chính con quái vật kia là 1 hỉnh ảnh kinh hoàng gợi nhớ đến quá khứ của cô … Cô trở nên nhuê tởm mọi thứ xung quanh ; điên loạn gào thét khiến James phải tạm để cô yên 1 mình và đi tiếp . Sâu thẳm trong những hành lang kia ; là câu đố về ” kẻ tử tù vô tội ” … James giải được câu đố và minh oan cho kẻ vô tội kia được siêu thoát ; hắn tặng lại anh chiếc chìa khóa mở con đường tiếp theo . Lại đi sâu hơn vào huyệt đạo này ; James cuối cùng cũng đến được căn phòng giam giữ Maria nơi anh lại phải chứng kiến cảnh cô la liệt chết trên giường với những vết bầm tím như bị đánh đập ….
James lại như vậy ; bần thần ; suy sụp …. Anh lại không thể cứu Maria 1 lần nữa ; cảm giác bất lực chiếm lấy tâm trí anh … Phải chăng số phận của anh sẽ luôn là chứng kiến những người phụ nữ mình yêu phải ra đi ; đau khổ trước cảnh lâm chung của họ … Maria tuy không phải là Mary ; nhưng cái cách mà cô ở bên anh ; chia sẻ với anh và âu yếm anh … 1 bản sao hoàn hảo của Mary ; đủ để khiến James phải luôn đau nhói ở trong tim …
Lại thêm 1 lần nữa ; bước ra ngoài căn phòng trong trạng thái đau đớn tột cùng ; James thề là sẽ không bao giờ đặt chân lại vào căn phòng này nữa … Anh tiếp tục hành trình tìm kiếm người vợ thực sự của mình.
Đi sâu vào hành lang ; James khám phá ra một nghĩa trang kì lạ nơi chôn cất những kẻ được cho là có tội …Từ Walter Sullivan ( thanh niên này chắc khỏi cần tóm tắt :))) ) ; cho đến những ngôi mộ vô danh …. Không gian thật âm u nhưng tĩnh lặng .. Tất cả những gì mà bạn nghe được lúc này là Khúc ” Fermata In the Mistic air ” chậm rãi xen lẫn tiếng bước chân của James … Cảnh tượng đặc biệt lúc này hướng về phía ba ngôi mộ cuối cùng .. Chúng đánh vần Eddie Dombrowski ; Angela Orosco và … James Sunderland … Cả 3 người bọn họ đều có tên trong danh sách tử thần ? Thị trấn đã gọi họ đến để thi hành bản án ? Vậy vấn đề còn lại ở đây là James đã phạm tội gì ? Cả Eddie và Angela đều đã giết người ; 1 kẻ giết chóc trong cơn hoảng loạn và mất bình tĩnh còn 1 kẻ giết vì không thể chịu nổi cảnh bị cưỡng bức …. Còn James ? Phải chăng anh đã giết hại ai đó vì một điều gì đó ?
Nhảy xuống 1 ngôi mộ và lại là 1 hành lang dài của bóng tối . Bước qua căn phòng và đó là một phòng lạnh .. Tại đây ; James gặp lại Eddie trong trạng thái điên loạn tột độ . Lúc này Eddie thực sự không còn quan tâm đến bất cứ một thứ gì trên đời nữa ngoài khẩu Colt trên tay hắn lúc này … Hắn liên tiếp gào thét ; chửi bới những kẻ đã chế nhạo hắn ; xúc phạm hắn vì ngoại hình mập mạp cũng như đầu óc hắn . Những cái xác la liệt trong phòng ; hắn nhận phần trách nhiệm về bản thân là kẻ đã giết hại họ .. Vì hắn không chịu nổi cảnh lại bị chế nhạo lần nữa … Nhớ lại lúc còn ở sàn Bowling ko ? Laura từng thắc mắc hắn có thật sự đang chạy trốn cảnh sát không ??? Có lẽ bây giờ đã sáng tỏ rồi … Eddie của chúng ta đã giết người vì bị chế nhạo và việc đó khiến hắn phải chạy trốn trong hoảng loạn … James cố nói lý với hắn nhưng có vẻ anh đã chót buột miệng trước đôi mắt điên dại của Eddie lúc này … Hắn nói với anh chẳng cần bận tâm nhiều làm gì và bắt đầu chĩa súng lên ngắm vào James.
Dĩ nhiên là James buộc phải giết Eddie trong trường hợp tự vệ chính đáng . Anh lại gục xuống lần nữa ; gọi tên Mary … Thực sự thì James chẳng hề muốn tất cả những chuyện này chút nào cả…
Bước ra ngoài cái lò mổ ; là 1 bến đỗ của sông … James tạm thời thở thanh thản trước ánh sáng mặt trời ; làn sương mờ ảo cũng như cái dịu nhẹ từ sông Toluca thêm 1 lần nữa . Anh chèo thuyền đến điểm đến cuối cùng của mình : Khách sạn Lakeside.
Men theo tia sáng từ ngọn hải đăng ; Khách sạn dần lộ ra trong sương mù … Trông nó không thay đổi là mấy so với những gì anh và Mary từng biết . Gợi lại nhiều kỉ niệm ; James gặp lại Laura đang chơi Piano trong phòng tiệc ; cô bé xin lỗi James vì những gì trước đó ; và cô bé cũng đến đây để tìm kiếm Mary . Qua lá thư mà cô bé đưa cho anh ; James trở nên sốc choáng trước những thông tin mà Laura đưa ra … Sinh nhật của cô bé là 8 tuổi chỉ mới tuần trước và Mary đã viết bức thư này vào đúng cái ngày đó … Vậy … Cái chết của Mary 3 năm trước là gì ? Phải chăng James đã nhớ nhầm ? Hay Laura đang bịa chuyện ?? Nếu Mary đã mất được 3 năm thì làm sao cô ấy có thể nhớ viết thư đúng dịp sinh nhật của Laura … Đầu óc James quay cuồng ; lại đa nghi hệt như trong lá thư mô tả về anh . James thực sự không biết điều gì là đáng tin lúc này nữa . Laura bỏ đi và James tiếp tục cuộc hành trình … Qua khách sạn ; những hồi ức của James cũng dần hiện về , anh lấy lại được cuộn băng mà Maria đã nói anh để quên ; và chiếc chìa khóa đến căn phòng nơi anh và Mary đã từng dành thời gian vui vẻ ở nơi này …
Bước vào căn phòng 302 định mệnh đó ( tôi biết ; có vẻ khá là Easter Egg ở đây … còn chờ cái gì nữa ; cầm 3 cái số kia đi mà đánh đề đê chứ :)) ) … James bật cuộn băng lên … Và sự thật dần hé lộ … Đó là cảnh quay mà anh đã quay Mary ; cô ấy trông thật đẹp lúc này ; đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của James … và rồi .. 1 cảnh nhiễu hình chèn vào ; nhưng James vẫn nhận ra được .. Mary nằm trên giường bệnh ; anh hôn lên chán cô chúc ngủ ngon … Từ từ đỡ đầu cô để lấy chiếc gối …. Và ….
Đúng vậy ; cuộn băng kết thúc ở đoạn đó ; James cũng đã nhớ ra mình đã làm gì . Anh đã giết Mary bằng chiếc gối kia khi cô đang ngủ . James chính thức gục ngã hoàn toàn ; tất cả đã sáng tỏ … những giai điệu của bản ” True ” đau đớn vang vọng trong tâm trí chúng ta lúc này … Bấn thần ; khúm núm và hối hận … Mọi cảm xúc của James trở nên lẫn lộn hơn bao giờ hết . Laura bước vào phòng ; cô bé chỉ muốn biết liệu James đã tìm thấy Mary chưa và rốt cuộc là anh đã tìm thấy ; theo nghĩa nào đó … Anh xin lỗi cô bé và kể ra sự thật … Laura cũng đau khổ ; trách móc James đã là kẻ vô trách nhiệm không chăm sóc và yêu thương người vợ và cũng là kẻ trực tiếp giết hại cô ấy … Cả thế giới xung quanh như đổ sập ; Laura chạy ra khỏi phòng trong nước mắt dàn dụa .. James vẫn bần thần ngồi đó … Radio lại vang lên giọng của Mary một lần nữa ; giọng nói đã khiến anh tạm thời bình tĩnh lại trong chốc lát để tìm kiếm sự thật …
Anh trở lại những căn phòng cũ của khách sạn ; bước vào căn phòng đọc nhỏ ; James nghe lại được những âm thanh anh và bác sĩ của Mary đã trò chuyện năm xưa .. Vậy ra từ giọng của bác sĩ ; ta dần xác định được khoảng thời gian lúc này … Vậy Laura đã đúng ; dường như những gì đã xảy ra có thể chỉ cách đây vài ngày chứ ko phải là 3 năm như James nhớ … Tiếp tục đi men theo những lối mòn ; James gặp lại Angela trong căn phòng thang bộ đang rực lửa .. Khúc nhạc nhanh của bài ” Theme of Laura ” vang lên trong đau đớn thêm lần nữa và âm thanh từ từ chuyển sang khúc ” Black Fairy ” …
Angela kể lại về mẹ cô cho James nghe .. Thì ra ; theo cách chúng ta hiểu ở đây ; mẹ của Angela cũng là 1 kẻ nhẫn tâm khi đã để con gái mình bị chính bố và con trai cưỡng bức và bà ta còn tỏ ra khốn kiếp khi nói Angela đáng bị như vậy .. Angela đã giết gã bố đẻ ; cũng như đốt nhà và có thể đã giết luôn cả anh trai và bà mẹ theo cách đó … Tuy nhiên ; có vẻ Angela vẫn chưa thể chấp nhận được những sự thật như cách mà James đã dần chấp nhận ; cô tự đày đọa bản thân mình trong ngọn lửa địa ngục của Silent Hill .. Cô bỏ đi sau khi nhờ James đưa lại con dao bất thành … Cô buông xuôi tất cả ; bước tiếp vào ngọn lửa và trở thành 1 phần của Silent Hill … vĩnh viễn ……
James vượt qua những thử thách cuối cùng cho đến khi vào được căn phòng định mệnh ; tại đây ; anh chứng kiến cảnh Maria gào thét trong đau đớn ; cầu cứu James và James bất lực ; lại đứng nhìn Maria chết 1 lần nữa …
James gào thét trong vô vọng ; những tiếng thét hàm chứa cả sự đau đớn lẫn cầu xin ; cầu xin những thứ kia dừng lại …. Anh như muốn tất cả kết thúc ; sự ám ảnh sâu đậm trong tâm trí … James đã hiểu ra … dần dần hiểu ra ; chấp nhận sự thật và sẵn sàng đi đến kết thúc . Anh đánh bại 2 con Pyramid head trong sự cuồng nộ và tức giận ; lấy được 2 mảnh chìa khóa cuối cùng để đi đến điểm định mệnh … Qua một hành lang dài ; Hồi ức của James dần hiện về … vậy ra đó có lẽ là cuộc trò chuyện cuối cùng của hai vợ chồng trước cái hành động định mệnh của James … James vẫn nhớ mang hoa cho vợ ốm ; Mary trong cơn tức giận vì không thể chịu đựng tình trạng này lâu dài .. Cô ném sự tức giận vào mặt của James … trút hết lên đầu người chồng tội nghiệp luôn yêu thương cô … Nhưng rồi cũng vô vọng ; cầu xin anh hãy ở lại ; an ủi cô ; nói là cô sẽ không ra đi … Giọng văn của Monica Taylor thật truyền cảm …. Cô cho thấy 1 Mary yếu ớt lúc này ; 1 Mary chưa chấp nhận được những gì sắp đến …. giọng của cô khiến chúng ta phải rơi lệ cứ mỗi lần đến được khúc này …. Sự ngang trái trong số phận con người và hoàn cảnh éo le của đôi uyên ương … Tất cả đã tạo nên một khoảnh khắc bất hủ …
James đến tầng cao nhất của khách sạn ; là nơi mà anh và Mary đã từng cùng nhau đứng ngắm nhìn vẻ đẹp của Silent Hill cùng nhau … Hình bóng của Mary xuất hiện thêm 1 lần nữa .. Nhưng không ; đó là Maria ; cô ta lại xuất hiện .. Khuyên James hãy chấp nhận sự thật và quên Mary đi … Quên bà vợ đã chết của anh để đến với cô … Maria liên tục dùng giọng điệu quyến rũ .. nói rằng cô ta thực sự yêu James nhiều đến nhường nào ; rằng cô ta sẽ không bao giờ đối xử với anh như cách mà Mary đã làm … Điều mà cô ta không nghĩ đến đó là James đã học cách chấp nhận sự thật ; học cách để mọi thứ qua đi….. Trong sự điên rồ và phẫn uất ; Maria buộc tội James và biến thành 1 con quái vật ; buộc anh lại phải tiêu diệt cô ta
Kết liễu ả ; một dạng không gian được tạo ra … James lại ngồi với Mary thêm một lần nữa ; anh thú nhận tội lỗi của mình với người vợ anh yêu … James đã giết hại Mary vì không thể chịu nổi việc phải nhìn thấy cô quằn quại trong đau đớn ; nhưng cũng vì một phần của con quỷ ích kỉ trong anh … vì anh muốn gạt Mary đi và hận Mary vì đã lấy đi một khoảng thời gian tuổi trẻ của anh …. Anh khúm núm trước thân xác yếu ớt của Mary lúc này … Anh quàng tay cô qua cổ anh ; bế cô đi ….
James đã hiểu ra vì sao anh đến Silent Hill .. vì sao anh lại lựa chọn con đường này .. Anh bế Mary vào chiếc Dodge Aspen của mình … Nổ máy ; nhấn ga … ” Không có em Mary anh chẳng có gì cả ……..Giờ chúng mình sẽ ở bên nhau mãi mãi ” …
Lá thư của Mary được đọc lên từ trong làn nước của hồ Toluca …. James đã cùng Mary hòa mình vào dòng sông êm đềm này … James đã được gột rửa mọi tội lỗi của mình và về bên cạnh người phụ nữ anh yêu …. mãi mãi …
bức thư của Mary gửi cho anh kết thúc cuộc hành trình …
- “In my restless dreams,
- I see that town.
- Silent Hill.
- You promised me you’d take me
- there again someday.
- But you never did.
- Well, I’m alone there now…
- In our ‘special place’…
- Waiting for you…
- Waiting for you to
- come to see me.
- But you never do.
- And so I wait, wrapped in my
- cocoon of pain and loneliness.
- I know I’ve done a terrible
- thing to you. Something you’ll
- never forgive me for.
- I wish I could change
- that, but I can’t.
- I feel so pathetic and ugly
- laying here, waiting for you…
- Every day I stare up at the cracks
- in the ceiling and all I can think
- about is how unfair it all is…
- The doctor came today.
- He told me I could go
- home for a short stay.
- It’s not that I’m getting better.
- It’s just that this may be
- my last chance…
- I think you know what I mean…
- Even so, I’m glad to be coming
- home. I’ve missed you terribly.
- But I’m afraid, James.
- I’m afraid you don’t really
- want me to come home.
- Whenever you come see me,
- I can tell how hard it is on you…
- I don’t know if you
- hate me or pity me…
- Or maybe I just disgust you…
- I’m sorry about that.
- When I first learned that
- I was going to die, I just
- didn’t want to accept it.
- I was so angry all the time and I
- struck out at everyone I loved most.
- Especially you, James.
- That’s why I understand
- if you do hate me.
- But I want you to
- know this, James.
- I’ll always love you.
- Even though our life together had
- to end like this, I still wouldn’t
- trade it for the world. We had
- some wonderful years together.
- Well, this letter has gone on
- too long, so I’ll say goodbye.
- I told the nurse to give
- this to you after I’m gone.
- That means that as you read
- this, I’m already dead.
- I can’t tell you to remember me,
- but I can’t bear for you to
- forget me.
- These last few years since I
- became ill… I’m so sorry for
- what I did to you, did to us…
- You’ve given me so much and
- I haven’t been able to return
- a single thing.
- That’s why I want you to live
- for yourself now.
- Do what’s best for you, James.
- James…
- You made me happy.
Rest in peace James
U make our childhood happy …
James honey ; did something wrong happen to you ? after we got separate from that long hall