Ngồi hoài cổ với Daemon Vector

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Đây có lẽ là một tựa game khá kì lạ, khá dị song chưa hiệu quả –  nó lai giữa action, hack and slash và RPG thế nhưng trong các mặt này thì mỗi cái đều lại chỉ chưa quá 30 đến 40 %. Điều gì khiến Daemon Vector khá buồn và khá tiếc nuối như vậy ? Đi sâu hơn vào bài chứ nhỉ ?

Daemon Vector
năm phát hành: 2004 cho XBox và 2005 được port lên PC
Hệ máy: PC, XBOX
Hãng phát triển: XPEC
Phát hành: MERSCOM


Gameplay: Yes, Nó là game Đài Loan nhưng lại sử dụng Engine Renderware khá tiêu chuẩn vào thời điểm đó – Cái đáng tiếc đó là gần như rất nhiều thứ đã có thể đi đúng hướng nếu như được chăm chút hơn nhưng không, có vẻ như XPEC quá lười hoặc quá cẩu thả để đi đến một thứ cụ thể. Trước hết cái mà bạn có lẽ sẽ khá ức chế đó là góc Camera của game, với môi trường rộng lớn thì không nói nhưng khi vào các góc, cạnh và địa hình hẹp thì góc camera bắt đầu thật sự khá khó chịu, kiểu như họ không căn chỉnh tỉ lệ hoàn chỉnh mà thay vào đó, cho bạn một cái camera cẩu thả luôn đi sát người bạn và làm vướng tầm nhìn đôi khi ( Camera điều chỉnh còn rất khó chịu và quá thô ). Thậm chí kể cả khi nhân vật có thể tung đòn đánh rất đẹp và kiểu gì cái Camera lại nhảy bật thành nhìn từ trên xuống dưới và phá hỏng cái khoảnh khắc đó. Hệ thống Combat lai giữa Hack And Slash và RPG, item management tiêu chuẩn na ná Nightmare Creatures… Bạn sẽ phải cày điểm Đặc biệt để mua các Items, consumables trong cửa hàng cũng như học Combo mới, nâng cấp thể trạng ( Healthbar và Stamina ) cho nhân vật. Ngoài ra xuyên suốt các màn chơi, bạn có thể thu nhặt các item và eqiupment tùy vào điều kiện nếu có, các item đó sẽ có tác dụng tăng sức mạnh, tăng phòng thủ hoặc cho nhân vật khả năng kháng các loại sát thương. Điểm nửa vời đó là trong game sẽ chỉ có hai loại sát thương lửa ( Thiêu đốt ), và độc ( Khiến kẻ địch khó có thể ra đòn nhưng nếu dính vào bạn thì bạn cũng sẽ gần như thế ) nên Item cũng chỉ tác động xoay quanh hai thứ này phần nhiều, vũ khí bạn có thể thu nhặt được từ mỗi một trận đấu BOSS. Hệ thống combo có đa dạng không ? Không may là nó cũng chỉ cho bạn cày đến một lượng combo nhất định ( Vẫn là khá ít so với một game hack and slash ), game cũng có cơ chế Block và counter attack, Parry song mỗi loại counter cũng sẽ tiêu hao thanh thể lực stamina của bạn.


Khi combat bạn cũng có thể sử dụng phối hợp các item như bom, mìn, thuốc để gây sát thương lên các kẻ địch, khám phá bí mật, hồi phục…  Cái ít nhất mà tôi thấy được ở phần này đó là chúng thật sự cần thiết. Trong một số game, thường là các game lai RPG khi mà nhân vật đã đạt đến một cảnh giới nhất định mà không cần đến item bổ trợ thì suy ra cả hệ thống item consumables có thể trở thành vô tích sự. Trong Daemon Vector, không thứ gì là thừa cả, cho dù chỉ là một bình máu nhỏ cũng có thể cứu bạn khỏi gang tấc trong các kẻ địch hoặc BOSS trâu bò ( thực ra thì Boss trong game phần nào cũng có vài con có khuyết điểm – sau đoạn này tôi nói luôn ). Bạn sẽ đi theo lối từng màn từng màn quen thuộc và thông qua đó, cốt truyện cũng được rải rác theo màn chơi thế nhưng vì game lại cho phép kiểu chơi rẽ nhánh và mở khóa nên cốt truyện bị rối và lẫn lộn, chưa kể điểm sẽ khiến bạn ức chế tiếp theo đó là phim cắt cảnh cũng được thiết kế quá cẩu thả. Đồng ý là đồ họa năm 2004 thì không đòi hỏi nhiều nhưng tôi xin thề là nếu như không phải là engine Renderware và sử dụng Blur Motion nhiều thì tôi suýt nữa tưởng game này từ thời máy Sega Dreamcast với những khuôn mặt thậm chí còn chưa Reshape hoàn toàn mà vẫn là một khối góc cạnh. Cứ như thể chẳng ai thực sự care đến khâu này ở game vậy mặc dù Engine Renderware thời đó vẫn dư sức để làm được những hiệu ứng đồ họa tiêu chuẩn. Game cũng chỉ thật sự thử thách khi vào các tình huống combat số đông mà combat thì lại khá nhàm chán nhanh kể từ khi bạn chỉ tung ra vài combo liên tục và lặp đi lặp lại… Chưa kể cách thiết kế combo và set nút cực kì khó chịu khiến bạn tự hỏi thằng ngu nào lập trình thứ này =))), không có phần settings chỉnh nút đã ức chế, đằng này một số combo còn bị đặt trùng nút và tutorials còn chẳng thèm ghi rõ ra là trong quá trình thực hiện phải ra sao ( combo chỉ xoay quanh hai nút chuột trái và phải – một ví dụ cho cái design đần này đó là nhân vật nam của game là Asgard, có một combo stun đặt trùng nút gần như với 2 combo khác- chuột trái, chuột phải, chuột trái, chuột phải trong khi đó nếu bạn làm đến phím chuột trái thứ hai trong thao tác thì đã song một combo khác mất rồi – giải thích là sau khi chuột trái song bạn phải giữ thật nhanh cả chuột trái và chuột phải… Họ còn chẳng thèm ghi rõ hay set thêm nút để tránh nhầm lẫn )Đây có lẽ là một trong những mechanic terrible nhất mà ai đó có thể nghĩ ra.

Có thể bạn thích tự tạo ra thử thách cho bản thân chẳng hạn như kỉ lục No Hit hay tìm hết các Secret bla bla nhưng nói thật là nếu chơi mà đang tâm trạng chán nản thì với cái nhịp và tiết tấu của game bạn sẽ muốn drop rất nhanh. Và giờ là phần đấu BOSS, đấu Boss có khó không ?Xin thưa là có, Boss cực khỏe và cực nhanh, đôi khi chúng áp sát bạn và tung chiêu bất ngờ mà bạn cũng không thể học cơ chế. Bạn cũng chỉ có thể Block được các đòn nhẹ còn đòn nặng ( Heavy hit khi đánh sẽ có hiệu ứng ) thì không thể block được. Nếu như bạn Parry được các đòn nhẹ thì bạn có thể làm luôn Death Counter và lấy được một lượng máu cực lớn của BOSS. Các màn chơi phân bố thật sự không đồng đều cho lắm, cốt truyện thì nói thẳng ra là Thất Vọng bởi nó khá là mô tuýp và Lame, không có plot Twist hay có điều gì cần cho bạn suy nghĩ nhiều, trong game, bạn là anh hùng và bạn Auto đúng trong mọi tình huống, bạn cứu cả vương quốc và bla bla… Âm thanh cũng không có gì quá xuất xắc hay ghi điểm mà cũng chỉ ở mức chung chung. Thậm chí voice acting một số nhân vật nghe còn khá buồn cười với phong cách lồng tiếng trông như của thập niên 9x. Phần gameplay ghi điểm ở độ khó và cân bằng trong combat số đông, nhất là đối với những kẻ địch đặc biệt và mini-boss, tôi chỉ ước giá như hệ thống combo nhiều hơn, thêm số lượng kẻ địch và có lẽ là chỉnh sửa lại hệ thống tính rank không đồng đều và có vẻ không cơ chế, sửa lại luôn cả phần cốt truyện bởi end game bạn có nguy cơ quên luôn là mình ở đây vì cái gì. À hệ thống tính rank, tại sao tôi lại nói là không cân bằng và không cơ chế ?Đó là các mức Aprentice, Novice, Soldier, Knight, Lord… Nó đại ý dựa vào hai thứ mà tôi sớm để ý và đánh giá là số lượng hits tối đa mà bạn có thể đạt được, thời gian qua màn..( có thể có yếu tố phụ nhưng tôi thật sự không hiểu và không quá bận tâm kể từ khi bạn ghi điểm một số hits cực lớn cũng là đủ để bạn trở thành Lord ). Có lẽ thế là đủ, cốt truyện tôi cũng chẳng có hứng spoil vì nhiều lí do, nhưng cái tôi khá cáu là bởi cú lừa mà XPEC đã reo rắc trên một bìa đĩa rằng họ có hai nhân vật tương đương hai campaign riêng biệt ( Asgard Roy và Rhea ). Asgard sử dụng kiếm và cánh tay có gauntlet để chiến đấu còn Rhea cầm giáo, tuy nhiên khi tôi chơi thì cho dù bạn đi Asgard hay Rhea thì tổng số màn và địa điểm, cơ chế lẫn đấu Boss đều như nhau. Game có vẻ lúc đầu được thiết kế có multiple ending thế nhưng cơ chế quá vớ vẩn, đại khái là sẽ có 2 màn đầu BOSS phụ thuộc vào hai giả thiết trong game thế nhưng thay vì phân biệt cụ thể và rõ ràng thì… Cả Rhea và Asgard đều có thể đi và chinh phục được cả hai màn ở mỗi người mà ending thì vẫn chỉ có một. Nhìn sơ qua thì cơ chế giống chia route và để cho người chơi tự đoán xem ai sẽ đi đường nào đường nào nhưng chúng ta chẳng cần quá bận tâm vì đang bận làm thịt sạch bất cứ con quái nào trong tầm mắt rồi =))).

Biết là game suck nhưng thôi thì tôi vẫn nhân đạo xếp game ở mức chơi để giải trí, đại khái là clear game xong 1 hoặc 2 lần với hai nhân vật nếu bạn thích rồi sau đó end. Kể cả lôi lí do vì là game cũ của năm 2004-2005 để biện minh cho những sự cẩu thả trong game vẫn là không thể chấp nhận được.

 

Cùng tác giả

Lake Haven – Chrysalis: Bí ẩn ở thị trấn Lake Haven

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Gungage – sự thử nghiệm thú vị của Konami

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lunacid – Giấc mộng trăng rằm

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Seven Mansions: Ghastly Smile – nụ cười lạnh lẽo

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Cùng tác giả

Lake Haven – Chrysalis: Bí ẩn ở thị trấn Lake Haven

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Gungage – sự thử nghiệm thú vị của Konami

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Lunacid – Giấc mộng trăng rằm

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ

Seven Mansions: Ghastly Smile – nụ cười lạnh lẽo

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Henry Mason

Huyền thoại ★ ★ ★ ★ ★

  Hiệp Sĩ
Silence is always beautiful, and a silent person is always more beautiful than one who talks

Gửi bài cho HSBT!

Không cần là một người viết chuyên nghiệp, không cần văn trên 7 điểm. Tất cả những gì chúng tui cần là các bạn cứ thoải mái tâm sự về tựa game bạn yêu thích. Bài viết của bạn sẽ được đăng trên website với hơn 150.000 lượt xem mỗi tháng.

Trò chuyện